Chương 3: Ra mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến cuối tuần,một ngày không mấy là đẹp.
Tại một nhà hàng 5 sao sang trọng. Tại một bàn dành cho khách VIP có cặp vợ ck đang gọi đồ và đợi chờ ai đó
Cặp vợ ck chính là Ngô Diệp( mẹ của nữ chính) và Tô Dương ( ck sau của Ngô Diệp). Hai ông bà đang gọi điện liên tục cho con gái của mình

"Tô Hân,sao còn chưa tới" bà cất giọng

"Con đang làm Makeup đợi con chút"

"MAU LÊN,ĐỪNG CÓ MÀ ĐẾN TRỂ ĐẤY" ông ta quát ả

"Biết rồi, mệt bố quá à,tới ngay"tắt máy

Khoảng 7h tối

"Chào ông bà""chào 2 bác ạ"Bố mẹ và Tô Hân đứng dậy chào

" À chào ông bà và chào cháu. Mn ngồi đi" Bố mẹ của anh nhìn rất trẻ nhưng ko kém phần sang trọng.

" Con ông bà chưa tới sao" ông Tô Dương cất lời

"Xin lỗi ông bà, Nó sẽ tới ngay chắc do công ty có tí việc nó cần giải quyết"

"Không sao, nam nhi mà biết lo làm ăn là tốt quá rồi,ông bà thật có phước"

" Ông quá khen rồi"

"À mà cháu này" mẹ anh lên tiếng

"Hửm à. ... Dạ"

" Cháu bao nhiêu tuổi,làm nghề gì, cháu từng yêu ai bao giờ chưa,cháu có biết nấu ăn không, cháu có năng khiếu gì ko,cháu......" Bị ngăn lại

"Bà này, hỏi thế sao con bé trả lời"

"Tôi chỉ hỏi thử thôi mà có cần phải lớn tiếng với tôi vậy không?" Giận dỗi

" Bà này, có người ở đây đừng trẻ con nữa"

"Hứ"

" Bà ấy hơi hỏi nhiều,cháu ko cần trả lời cũng được"

" Dạ không sao đâu ạ, để cháu giới thiệu với hai bác cháu là Tô Hân, cháu 18 tuổi, cháu đang làm công ty của bố cháu,cháu làm trưởng phòng"

"Cháu không học đại học hay du học sao"mẹ anh liền hỏi

" Dạ không"

"Tại sao vậy"

"Tại bố cháu nói muốn cháu thừa kế tập đoàn của bố cháu" ( ả nói dối nha, ả bị rớt đại học nên đã được ông ta đưa vào công ty làm)

"À" bà suy nghĩ một lúc về cô gái này rồi cx thôi

Vừa lúc đó anh cũng tới

"A, nó đến rồi" mẹ anh cất tiếng

Đi bên cạnh anh chính là trợ lí đắc lực Tiêu Hưng Mộ,anh lạnh lùng cất giọng

"Xin lỗi mn tôi đến trễ"

"Chào cháu, cháu ngồi đi"

"Cảm ơn" anh ngồi xuống

"Chào anh"( ả nghỉ đẹp trai quá )

"Umk,chào" lạnh lùng hơn liếc nhìn ả.

"Chắc cháu đói lắm phải ko? Màu ăn đi"

"Cháu không đói, cháu chỉ ngồi đây lát rồi cháu sẽ đi ngay"

"Bố mẹ" anh quay qua bố mẹ anh

"Sao con trai" mẹ anh cất tiếng

" Lát con phải đi công tác ở Hàn Quốc nên ko ở đây lâu đc"

" Mẹ biết rồi"

" Con đi cẩn thận nha,khi nào về dẫn Tô Hân về nhà chơi"

" Tô Hân là ai?" Anh hoang mang

"Là con bé" chỉ ả

"Em là Tô Hân"

Ko thèm quan tâm

Lúc đó có một người phụ nữ mặc đồ bình thường đi vào làm thay đổi bầu không khí im lặng trong này không ai khác chính là cô Hạ Liên Sở cô vội vàng đi vào mà ko biết là họ đang nói chuyện

"Tô Hân...e..mm" sửng sốt

Tất cả ánh mắt của mn đều tập trung vào cô làm cho cô hơi sợ hãi

"Là cô ta" ( anh và trợ lí đều suy nghĩ)

"Chào mn, thật sự xin lỗi đã làm phiền" cuối đầu

"Cô gái này là..." Bố của anh lên tiếng

"À a.... Con bé là giúp việc nhà tôi"bà ta nói với vẻ ấp úng

"À ra là vậy.. Cháu vào ngồi ăn chung cho vui ,lại đây" mẹ anh mời cô vào

"À không,cháu cảm ơn bác, cháu chỉ đến đưa đồ cho Tô Hân rồi cháu sẽ về ngay ạ. Tô Hân em bỏ quên đi thoại"

"Cảm ơn chị , may quá"( giả trân)

" Cháu xin phép mọi người cháu về ,chúc ăn ngon miệng" vội bỏ đi

"Umk. Tạm biệt cháu"

" Con bé giúp việc nhà anh chị dễ thể quá ha"

"À vâ..ng hừ hừ"

"Chủ tịch,tôi ra ngoài 1 lát" trợ lí nói với anh

"Umk" lạng lùng

Bên ngoài cô đang đi thì nghe tiếng có người gọi

"Cô gì đó ơi"

" Hả,anh gọi tôi sao"

"Vâng, cô còn nhớ tôi ko?"

"Anh là..........."

"Cái Người đi xe làm văng nước lên cô ấy"

" Là anh sao"

"Đúng vậy"

"Có chuyện gì sao ạ"

" À tôi chỉ xin lỗi cô vụ lần trước"

"À tôi không sao,sao anh lại ở đây"

"Tôi làm trợ lí của vị thiếu gia trong xe hôm trước"

"À"

"Cô có thể cho tôi biết tên không"

"Tôi tên Liên Sở họ Hạ"

"Tôi tên Tiêu Hưng Mộ rất vui khi được biết cô"

"Tôi cũng vậy"(cười tươi)

"Giờ cô về sao"

"Đúng vậy,tôi đang có một chút chuyện nên ko thể ra ngoài lâu đc"

"Vậy tạm biệt cô,nếu lần sau có gặp tôi sẽ mời cô đi ăn một bữa"

" Anh ko cần làm vậy đâu"

"À mà cô có chuyện gì thì hãy liên hệ qua số điện thoại trên danh thiếp hôm trc tôi đưa cho cô nhé"

"À..à cảm ơn anh"

"Tạm biệt"

Cô quay người đi về
Và Hưng Mộ quay lại bữa tiệc

"Chủ tịch đến giờ rồi" trợ lí Tiêu nói nhỏ bên tai anh

" Đc,chuẩn bị xe"

"Vâng"

"Xin phép mn cháu đi trước đây ạ"

"Nhanh vậy sao, cháu đi đi"

"Xin phép" bỏ tay vào túi quần bước đi hiên ngang.


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#wattpad