chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

**Chương 39: Sóng Gió Chốn Công Ty**

Ngày hôm sau, Ping và Meen cùng nhau đến công ty. Dù đã hòa giải nhưng Ping vẫn có chút lo lắng. Khi bước vào văn phòng, cậu cảm thấy ánh mắt của mọi người xung quanh đều đổ dồn vào mình. Những lời xì xào bàn tán bắt đầu nổi lên khắp nơi.

Trong cuộc họp sáng, không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Một trong những quản lý, ông Narin, không giấu nổi sự không hài lòng: "Thưa Chủ tịch Meen, công ty này cần sự chuyên nghiệp. Việc anh và Ping công khai mối quan hệ có thể ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng ta."

Meen lạnh lùng đáp lại, giọng đầy uy lực: "Ông Narin, ông là một kẻ vô dụng và lắm lời. Ông lo chuyện của mình cho tốt trước khi xen vào chuyện của người khác. Công việc của ông không phải là quan tâm đến cuộc sống cá nhân của tôi. Nếu không thể làm tốt công việc của mình, tôi sẽ không ngần ngại tìm người thay thế."

Không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng. Narin im lặng, cúi đầu không dám nói gì thêm. Meen quét ánh mắt sắc lạnh khắp phòng, nhìn từng nhân viên một cách nghiêm khắc.

"Còn tất cả các người," Meen tiếp tục, giọng đầy quyền lực. "Nếu có ai đó cảm thấy mình không thể làm việc trong môi trường này vì lý do cá nhân của tôi, cửa ở đó. Tôi không cần những kẻ chỉ biết nói xấu sau lưng mà không lo làm việc."

Mọi người trong phòng họp im lặng, không ai dám lên tiếng. Meen đứng dậy, rời khỏi phòng họp, bỏ lại một bầu không khí căng thẳng và nặng nề.

Sau cuộc họp, Ping đến gặp Meen trong văn phòng. "Meen, em sợ rằng mọi người sẽ không còn tôn trọng em và anh như trước nữa. Em không muốn anh phải đối mặt với những rắc rối này."

Meen nắm lấy tay Ping, ánh mắt dịu dàng hơn: "Ping, đừng lo. Anh sẽ bảo vệ em. Những kẻ đó chỉ biết nói xấu sau lưng, không đáng để em bận tâm. Hãy cứ làm tốt công việc của mình và để anh lo phần còn lại."

Buổi trưa, khi Ping đang ăn trưa tại căng tin, một nhóm nhân viên bước đến gần bàn của cậu. Một trong số họ, chị Naree, nở nụ cười gượng gạo: "Ping, chúng tôi nghe nói về chuyện của anh và Chủ tịch Meen. Chúc mừng hai người nhé!"

Ping cảm thấy sự giả dối trong lời chúc mừng đó, nhưng cậu vẫn mỉm cười cảm ơn. Sau khi nhóm nhân viên rời đi, Ping thở dài. Cậu biết rằng tình cảm của mình với Meen đang trở thành chủ đề bàn tán của mọi người.

Khi trở lại văn phòng, Ping bất ngờ nhận được một email nặc danh, nội dung là những lời lẽ chỉ trích và xúc phạm về mối quan hệ của cậu và Meen. Ping cảm thấy tim mình thắt lại. Cậu in ra lá thư và mang đến gặp Meen.

Meen đọc lá thư, đôi mắt tối sầm lại vì giận dữ. "Ai dám làm chuyện này với em? Anh sẽ tìm ra kẻ đó và xử lý thích đáng!"

Ping lắc đầu, giọng yếu ớt: "Không cần đâu, Meen. Em chỉ muốn anh biết để chúng ta cùng nhau vượt qua chuyện này."

Meen ôm lấy Ping, dịu dàng nói: "Em yên tâm, anh sẽ bảo vệ em. Không ai có quyền làm tổn thương em như vậy."

Tối hôm đó, khi về nhà, Meen và Ping cùng nhau ngồi bên bàn ăn. Meen nhẹ nhàng nắm tay Ping, ánh mắt đầy quyết tâm: "Ping, chúng ta đã trải qua nhiều khó khăn để đến được với nhau. Dù có chuyện gì xảy ra, anh hứa sẽ luôn bên em và bảo vệ em."

Ping nhìn Meen, lòng tràn đầy yêu thương và biết ơn. "Em cũng vậy, Meen. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách, vì tình yêu của chúng ta."

Meen mỉm cười, đặt một nụ hôn lên trán Ping. "Anh tin rằng, với tình yêu và sự kiên nhẫn, chúng ta sẽ vượt qua tất cả. Hãy luôn tin tưởng vào nhau, em nhé."

Ping gật đầu, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Họ cùng nhau tận hưởng bữa tối trong không khí ấm áp và tràn đầy tình yêu thương. Dù có sóng gió gì xảy ra, Meen và Ping biết rằng họ sẽ luôn bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và thử thách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro