Vô đề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Lăng Phong đáp ứng Bối Bối bắt Vô Âm cải trang thành nữ nhi trong vòng một tháng, đồng thời để Tiểu Vu lại làm thị nữ riêng cho nàng. Sắp xếp xong đâu đó hắn liền biến mất vô tung vô ảnh. 

Thoắt cái đã ba ngày trôi qua, Bối Bối ở lại Nguyệt Uyển bắt Tiểu Vu kể lại tất cả những gì có liên quan đến cái thời không mà nàng xuyên qua này. Đại khái là Tây Lan Duệ Quốc nằm phía Tây giáp biển,ngoài lãnh thổ rất rộng lớn ra, Tây Lan Duệ Quốc còn có rất nhiều các nước chư hầu như Đông Kinh Quốc, Nam Kì quốc và Bắc Thục Quốc. Trong đó, Bắc Thục Quốc là nước xưng thần sau cùng và cũng là nước có lãnh thổ, lực lượng ko thua gì Tây Lan Duệ Quốc. 

Lại tìm hiếu về Tây Lan Duệ Quốc, Bối Bối nghe Tiểu Vu nói hoàng đế là anh của Tần Lăng Phong, tiên hoàng có tất cả 12 người con, trong đó có Thái tử tức là hoàng đế hiện tại, Tam hoàng tử là Tam vương gia, Lục Hoàng tử và Thất hoàng tử. Bất quá Lục hoàng tử do sức khoẻ yếu nên qua đời sớm,vì Tiên hoàng thương yêu nên người đã giữ nguyên vị trí cho lục hoàng tử, các vị công chúa và hoàng tử sinh ra sau được xếp theo vị trí tiếp theo. Các vị công chúa hầu hết đã được gã sang các nược chư hầu để cầu thân. 

Trong các vị hoàng tử, Tiên hoàng thương yêu nhất chính là Tam vương gia, đáng ra ngôi vị Thái Tử là dành cho Tần Lăng Phong, nhưng vì không thích bị trói buộc hắn đã từ chối thẳng thừng. Vì thế, Đại hoàng tử mới có cơ hội ngồi lên chức Thái tử rồi sau đó đăng cơ làm hoàng đế. Nên thành ra hoàng đế hiện tại ngoài xem Tần Lăng Phong là hoàng đệ sủng ái nhất hắn còn có vài phần nhân nhượng đối với Tần Lăng Phong. 





Lại nói về Bối Bối, ba ngày trước sau khi Tần Lăng Phong rời khỏi Nguyệt Uyển, Tiểu Vu đã nhanh chóng giúp nàng tắm rửa thay quần áo. Khi nhìn thấy Bối Bối cởi bộ quần áo da siêu bó Tiểu Vu đã vô cùng sửng sốt, trố mắt nhìn.Bối Bối nhìn thấy biểu hiện trên mặt của Tiểu Vu mà cười sặc sụa nói:'' Cô bé, cái này gọi là Bra, mặc nó kín và mát hơn mặc yếm nhiều'' Nói rồi lại chỉ vào cái Bra cỡ D màu đen của mình mà cười '' Em xem, có phải gợi cảm hơn rất nhiều không?'' 

Tiểu Vu ngượng đến chín cả mặt, nói thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là lần đầu tiên ngoài nhìn thấy ''bình nguyên''của mình, cô bé mới nhìn thấy ''núi đồi'' thực thụ là như thế nào a. Không được nhìn, ko được nhìn nữa... A, ta cũng muốn được như tiểu thư a... 

Sau khi tắm rửa xong, Bối Bối được Tiểu Vu vận trang phục của Tây Lan Duệ Quốc vào người. Một thân thanh y tinh khiết, lụa mỏng phất phơ hưởng ứng cho làn da trắng hồng thêm nổi bật làm cho người ngoài khi nhìn vào thấy Bối Bối càng phiêu dật, mờ ảo giống như tiên tử. 

Do tóc Bối Bối rất ngắn, không thể bới lên để cài trâm được nên Tiểu Vu chọn một chiếc cài có hình hoa bách hợp trắng đính những viên ngọc lục bảo màu xanh xung quanh cài lên một bên tóc cho nàng. 

Xong xuôi đâu đó, nhìn lại ''tác phẩm'' của mình, Tiểu Vu thật đắc ý.Ngây ngốc nhìn Bối Bối hồi lâu Tiểu Vu mới thốt lên: ''Tiểu thư, người thật xinh đẹp a...!'' 

Bối Bối chỉ cười lắc đầu mà không nói, sau đó đi lại bàn lục lọi trong bộ quần áo hiện đại của mình lấy ra rất nhiều thứ. Nào là điện thoại di động xài bằng bin mặt trời ko sợ hết bin, dao găm, máy liên lạc gắn ở răng, máy nghe trộm, súng laze...Đặt biệt là sản phẩm mới của thế kỉ 22, máy biến hình. Có thể biến ra các loại vũ khí từ gươm, roi, ám khí...khi ko cần sử dụng thì biến nhỏ như một quả cầu cầm vừa lòng bàn tay. 

Tiểu Vu đứng một bên nhìn những món vũ khí của Bối Bối tỏ vẻ rất tò mò. Chỉ đứng một bên nhìn rồi nghe Bối Bối nói một câu mà xanh hết mặt mày ''Em đừng chạm vào mấy thứ này nhé, rất nguy hiểm đó, nếu ko biết sử dụng mà táy máy là mất mạng như chơi !'' Nói xong, nàng còn làm ví dụ điển hình cho Tiểu Vu xem, rút con dao găm ra khỏi vỏ, Bối Bối làm ra vẻ hời hợt kéo nhẹ trên mặt bàn, lập tức cái bàn gỗ nứt ra làm đôi theo đường rạch. 

Tiểu Vu mồ hôi chảy ròng ròng gật đầu vâng vâng dạ dạ như gà mổ thóc. 

Những ngày sau đó, Bối Bối cứ việc đi đi lại lại trong Tam vương phủ đến chán chường. Nếu ko ăn thì lại ngủ, ngủ xong thức dậy lại ăn uốn, đi dạo. Đến ngày thứ tư Bối Bối thật sự chán nãn thì yêu cầu Tiểu Vu dẫn mình đi gặp Tần Lăng Phong. Tiểu Vu nói cho Bối Bối biết từ ba ngày trước Thái Hậu đã triệu Tần Lăng Phong vào cung rồi nên ko thể đi tìm hắn được. 

Chán chường, Bối Bối liền nghĩ ra thú tiêu khiển cho mình. Bối Bối nói cho Tiểu Vu mình là một vũ công, yêu cầu Tiểu Vu đi may cho nàng vài bộ y phục do chính nàng thiết kế. Khi Bối Bối mặc lên người bộ váy áo theo kiểu Ấn Độ màu đỏ rực, Tiểu Vu ko khỏi nhăn nhó khổ sở. ''Tiểu thư, người nhất định phải mặc như thế này sao? Nhìn xem, phía trước chỉ che nổi ngực, hở quá. Phía sau còn thê thảm hơn, chỉ có mỗi cọng dây áo vắt ngang. Còn quần lụa này là sao? Mỏng quá! Người nhìn xem trời ơi, em xin tiểu thư đừng mặt như thế này ra ngoài có được ko?'' 

Bối Bối cười đến vui vẻ nói ''Không việc gì, ở nơi của ta, mặc như vầy ra ngoài ko bị xem là bất nhả đâu!''. Nói xong nàng lại loay hoay mang vòng tay và lắc chân bằng vàng vào. Tiếng lục lạc đinh đinh đang đang nghe đến vui tai. 

Sau khi xong đâu đó, Bối Bối lấy cái di động và nắm tay Tiểu Vu đi thẳng ra vườn hoa. 
Trên đường ra vườn, Bối Bối gặp phải ko ít gia nhân, nàng vui vẻ chào mọi người, còn mọi người thì trố mắt nhìn nàng như ''sinh vật lạ''. Ai cũng tò mò ko biết Bối Bối muốn làm gì, tất cả đều len lén đi theo sau lưng nàng. Còn Tiểu Vu chỉ biết cúi gầm mặt mà đi, ko dám nhìn ai. 

Tiểu thư a, người hại chết em rồi huhuhu... 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro