Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15

" Alo alo, xin thông báo với các em học sinh lớp 12 còn 5 phút nữa là hết giờ làm bài, các em xem kĩ bài lại .... "

Đây có lẽ là bài thi cuối cùng mà nó được làm trường S+ vì qua năm sau Hạ Tinh Anh nó đã trở thành sinh viên đại học khoa dầu khí năm nhất. Nó đã quyết định nộp đơn vào 2 tuần trước, bài thi lần này nắm lấy cơ hội mỏng manh trong tay nó, nó đã học tập chăm chỉ cho kỳ thi lần này. May mắn là 2 nhỏ bạn thân yêu dấu của nó tuy học khác khoa nhưng vẫn cùng trường trong thành phố S nên có thể " ngoại giao " dễ dàng, An Phương vào khoa tâm lý, Linh Trang vào khoa Mỹ thuật, Nam Phong thì theo truyền thống gia đình theo khoa Y Dược, còn Nguyên Anh thì vào khoa công nghệ thông tin, nhưng mà trụ sớm chính của khoa này thì nằm ở ngoại ô thành phố S phải mất 5 giờ đồng hồ đi bằng tàu điện ngầm để đến đó. Để thuận tiện cho việc học, hắn sẽ chuyển đến đó sống. Lần này người mà đáng để khâm phục nhất chính là Linh Trang, cô bé nghịch ngợm này đã hoàn thành bài thi rất tốt, dưới bàn tay dẫn dắt của thần đồng sư huynh Bạch Thái Lâm, cô đã vượt qua rất dễ dàng.

" Lá là la lá là la " . Linh Trang chân sáo tung tăng về nhà. Bạch Thái Lâm đi sau cô cũng cười cùng, theo nguồn tin cho biết hôm nay Linh Trang của anh làm bài rất tốt, không uổng công của anh. Anh chuẩn bị quay người đi thì Linh Trang bỗng quay lại : " Chú ? "

Anh nhìn cô cười, cô cũng đáp lại anh một nụ cười rất tươi

" Đậu không nha đầu? "

" Có chú rớt thôi "

" Tốt ^^ "

Hai người ngồi im lặng cùng nhau, những cảm giác ngọt ngào bỗng dần dần hiện hiện lên trong lòng Linh Trang, anh nhìn sang khuôn mặt đỏ ửng của cô

" Sao vậy ? " . Bạch Thái Lâm nhíu mày

" Không có gì ạ " . Linh Trang lắc đầu . " À, chú đã giúp tôi, chú muốn tôi trả ơn thế nào đây? "

Mặt anh gian lên trông thấy : " Cái gì cũng được sao? "

" Tất nhiên " . Vừa trả lời xong, cô đã thấy hối hận. Bạch Thái Lâm dồn người về phía cô, Linh Trang nhanh chóng đưa hai tay lên thủ : " Đại gia à, tiểu nữ bán nghệ không bán thân "

" Trả ơn "

" Bán, bán hết " . Nói xong cả hai người đều nghệch mặt ra, nhất là Linh Trang cái gì bán hết. Bạch Thái Lâm ngồi cười mà nước mắt chảy cả ra. Sau đó anh nhìn cô dịu dàng

" Anh chỉ cần cái này " . Tay anh khẽ luồn qua sau cổ cô, nhẹ nhàng kéo cô lại gần môi anh, anh hôn Linh Trang thật dịu dàng như đang trân trọng một thứ gì quý giá. Linh Trang - trái tim cô dường như đã bị người con trai này lấy mất rồi, cô nhắm mắt ngoan ngoãn cảm nhận nụ hôn ngọt ngào của anh dành cho cô, một nụ hôn bắt đầu cho ...

" Cậu có thấy đẹp không? " . Nguyên Anh đi bên cạnh nó, tay chỉ về con đường lấp lánh ánh đèn mờ, hắn trông thật lịch lãm với chiếc áo sơ mi tím khoác ngoài làm nổi bật áo thun trắng ở trong cùng chiếc quần jean vừa vặn làm toát hẳn vẻ đẹp trai mà hắn che dấu sau vẻ ngoài trí thức lạnh lùng vốn có. Con trai hiếm ai mặc màu tím đẹp lắm. Hắn cũng không đeo kính để lộ đeo hắn đen thẳm sâu lắng rất ưa nhìn. Chiếc bông tai Ion trong màn đêm chiếu những tia sáng nhỏ nhỏ khiến hắn càng nổi bật hơn. Nguyên Anh thật đẹp trai !!! >o<

" Sao cậu không trả lời? " . Hắn tiếp tục hỏi khi thấy nó không có vẻ muốn trả lời

" Tớ đang suy nghĩ " . Nó gượng cười

" Cậu khóc trông xinh hơn " . Nguyên Anh thật biết cách làm người khác mất hứng khi đưa ra một câu xanh rờn chả liên quan gì. Trái với vẻ nam tuấn của hắn thì Tiểu Tinh lại mang vẻ nữ tính dịu dàng với chiếc váy phông trắng xanh, tóc tết bím trông yêu ơi là yêu

Nó lườm hắn một cái, mẹ cậu cho cậu ăn ớt sao, sao lại nói mấy lời cay thế. Hắn bỗng nắm lấy tay nó : " Cậu buồn vì tớ phải chuyển đi sao? . Nó gật đầu, hắn nắm tay kéo nó đi . " Tớ sẽ quay về thăm cậu " . Nó ngạc nhiên nhìn hắn, hắn mỉm cười nhìn nó . " Giáng sinh tớ về thăm cậu nha. Lúc đó tớ có một chuyện muốn nói với cậu. Cậu phải đợi mà nghe đó, nghe chưa? "

Nó nhíu mày : " Quan trọng thế mà phải đợi đến Giáng sinh sao? "

" Vì quan trọng nên phải đợi đến đó. Ráng chờ đi, phải chờ đó, nhất định phải chờ " . Hắn xiết chặt tay nó vào tay hắn

Nó nhăn mặt : " Tớ biết rồi "

Tiểu Tinh ngượng đỏ cả mặt, hắn hôm nay chủ động nắm tay nó, nắm một cách " cực kì bình tĩnh " ( tay chùa hay sao ấy ). Hai người cùng hòa vào tiếng nói của nhau

" Nhà cậu có bao nhiêu người Jun? "

" Tính tổng anh em tớ luôn là 7 người, thêm ba mẹ, rồi ông bà nội ngoại hai bên là 13 người "

" Woa, mẹ cậu chắc nuôi anh em cực lắm nhỉ? "

" Mẹ tớ là người phụ nữ rất là VIP "

" Tớ rất muốn gặp mẹ cậu .... "

Hai đứa tay trong tay, nói chuyện rất vui vẻ, nói đến độ quên mất cả thời gian ....

Tớ xin tường trực một chút về tiểu sử lẫn lý lịch nhà bạn Hoàng Nguyên Anh, ba của hắn là người Nhật, mẹ là người Việt nên hắn là lai Nhật - Việt. Nhà hắn có 7 anh em ( định cạnh tranh với 7 nàng tiên đây ). Sau đây là " bản phong thần" nhà họ Lee - Hoàng :

Bố là Lee Sun Shin, là chủ tịch của tập đoàn Lee Sun ở Nhật. Hồi đó ông rất đẹp trai bây giờ cũng đẹp nhưng đẹp lão, vừa tài vừa đẹp, là một trong những tài năng tiềm ẩn của thế giới ( càng tìm càng ẩn =]] =]] ). Ông có 7 thằng con trai vừa tài năng vừa đẹp trai, không gì phải nói, ông có công rất lớn đối với chị em phụ nữ chúng ta, xin cám ơn !!!

Mẹ là Hoàng Á Dung, phó chủ tịch kiêm phu nhân của chủ tịch Lee , công dung ngôn hạnh, giỏi việc nước đảm việc nhà, rất có nhiều tài trong nhiều lĩnh vực. Là Hoàng Dung của thế kỉ 21, đồng thời cũng là một người mẹ rất xì - tin, luôn rất yêu thương chồng và 7 hoàng tử nhỏ của bà. Nhưng trong 7 đứa, bà thương nhất là hắn vì đây là hoàng tử đặc biệt nhất so với các con còn lại, nói chung là hắn không giống người đó

Anh cả: Hoàng Nguyên Lam - Lee Sun Huyn , 36 tuổi, là thẩm phán quốc tế. Là người chính trực, dứt khoát, mạnh mẽ, quyết đoán, luôn có hướng giải hướng giải quyết nhanh - gọn - lẹ . Nhưng ....... đã là người đàn ông của gia đình, có 1 vợ và 1 con, nói chung là bông đã có chậu ( uổng thật ="= )

Anh hai: Hoàng Nguyên Kỳ - Lee Sun Ah, 33 tuổi, là tổng giám đốc tập đoàn Lee Sun, thay bố điều hành tất cả mọi thứ, là một tay rất đáng gờm trên thương trường, năng lực làm việc cực cao, là một nhà đầu tư chỉ cho vào chứ không có ra. Nhưng ..... đã có vợ, chuẩn bị tháng sau có con ( chúc mừng, chúc mừng )

Anh ba: Hoàng Nguyên Song - Lee Sun Woo, 29 tuổi khoảng 2,3 ngày nữa là 30 rồi =]]=]] . Là nhà ngoại giao của Nhật Bản, thành tích thì khỏi nói, cực đỉnh. Phiên âm phát âm cực chuẩn, nói được thành thạo 6 thứ tiếng, khoảng 25 thứ tiếng hiểu sơ sơ, chỉ ở mức nghe được và hiểu được. Là người vui vẻ, lạc quan, nói nhiều ???. Nhưng 3 tháng trước đã có vợ ( sao trai vừa đẹp vừa giỏi đều là bông có chậu hết vậy nè !!!!!! )

Anh tư: Hoàng Nguyên Thái - Lee Sun Cha, 26 tuổi, là một nhà khoa học, rất giỏi trông việc nghiên cứu và chế tạo, làm nên những vật phẩm cần thiết cho cuộc sống. Là người có một tầm nhìn rất xa và cao ( có cơ hội trở thành một nhà nghiên cứu vĩ đại như Newton hay Galile thế kỉ 21 ) . Nhưng ... anh ấy đang in relationship với một chị được gọi là bạn gái ==, lại thêm một anh nữa ra đi !!! ( chậm tay là trễ ="= )

Anh năm: Hoàng Nguyên Anh - Lee Sun Jun, 20 tuổi ( Jun của chúng ta nè ). Sau này sẽ là một kỹ sư về mạng, là người yêu thích lĩnh vực máy móc, tính cách là một con người yêu thích sự im lặng, trái ngược với các anh là một người lạnh lùng, khôn ngoan , lanh trí , khó tiếp cận trong mọi tình huống. Sở thích là đọc sách và chơi nhạc, là tay piano và ghita tài năng. Hay nói chuyện cộc lốc, rất yêu thương anh em và gia đình. Đang trong mối quan hệ : xém có bạn gái ??!!

Anh áp chót: Hoàng Nguyên Lãnh - Lee Sun Yun, 19 tuổi, là em trai thân nhất với hắn, trên lệch tuổi không nhiều nên cả hai xem nhau như bạn tốt, Nguyên Lãnh rất hay kể những bí mật của mình cho hắn nhưng hắn chỉ biết nghe mà " hiếm " khi kể lại. Là một cậu nhóc thông minh, lanh lợi, tốt bụng, nuôi dưỡng ước mơ sẽ giúp bố cai quản công ty, tiếp tục giúp công ty lớn mạnh. Nhóc này đến giờ chỉ có mục đích như thế nên không thích mấy chuyện hẹn hò, yêu đương nhăng nhít, theo chủ nghĩa độc thân ( nếu biết anh trai mà mình tôn sùng đang yêu đương không biết sẽ ngạc nhiên đến lúc nào ???? )

Anh út: Hoàng Nguyên Tịch - Lee Sun Young, mới 12 thôi, nhưng không phải trai tơ đâu nhá, năm 3 tuổi đã có bạn gái rồi đấy. Tới giờ tổng số bạn gái gần lên tới một trăm mấy rồi, " nhỏ mà có võ " . Tính cách thì không nói cũng biết lăng nhăng hết cỡ, đào hoa cực kỳ, rất thích hát hò, hát cũng rất hay. Dựa vào 2 điều trên có thể đoán sau này cậu bé sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Là út cưng của Lee thị, rất được các anh thương

...........

Hôm nay hắn sẽ chuyển đến ngoại ô thành phố S, hắn đang đứng tại tàu điện ngầm của trung tâm thành phố, giữa đám người tấp nập, hắn vẫn nổi bật nhất, nét đẹp trai tuấn tú của người con trai phương Đông có một chút Tây Tây làm hắn trở nên thu hút. Tiểu Tinh không thể ra tiễn hắn vì nó có một buổi gặp mặt thầy cô mới tại khoa dầu khí, nhưng hắn vẫn không tử bỏ, trước khi đến đây, hắn đã nhờ Linh Trang trộm cái kẹp hình bướm xanh mà hắn tặng cho nó lúc trước, vậy thì hắn có lý do để bắt nó nghe lời rồi, áp dụng cách này thì hơi trẻ con quá!

Trong vòng 1 tháng thôi, cái tên Hoàng Nguyên Anh nổi lên như cồn ở khoa công nghệ thông tin, hắn là cái tên được serch nhiều nhất ở trang web trường, phần trăm con gái hâm mộ hắn vì vẻ đẹp trai và học giỏi đã tăng lên đến 90% ( 10% còn lại là dối lòng) , tương đương với con trai FA là 9/10 người ( chỉ số khách quan ). Tỉ lê con gái bị tổn thương vì tình yêu bỗng trở nên khủng, vấn đề thật khiến nhà nước quan tâm đây. Nhưng lần tổn thương sâu sắc nhất là khi hoa khôi trường tỏ tình với hắn, đáp lại là lời cám ơn. Nhưng cô này lại mặt dày, không chút lòng tự trọng, bám riết lấy hắn, sau đó nghe thiếu gia của chúng ta phán một câu xanh rờn : " Tớ có bạn gái rồi " , đã làm biết bao nhiêu bông hoa héo úa

Nhưng quan trọng nhất là đám con gái ấy không tin, buộc hắn phải đưa ra bằng chứng, hắn thở dài, buộc lòng đem cái kẹp bướm xanh của nó ở bên mình ra cho mọi người chiêm ngưỡng, nếu không có bạn gái, con trai dùng kẹp làm gì???

Chuyện tình cảm lắng xuống, hắn kể chuyện tường trình sự việc cho Nam Phong nghe, Nam Phong ngồi cười sặc sụa và tặng hắn nickname " Sát gái " ( sau này đây là cái tên được dùng nhiều nhất trong danh bạ của mọi người, bất ngờ nhất có nó nữa )

Tại cafe căn tin trường ...

" Ê cậu có liên lạc với Nguyên Anh nữa không? " . Linh Trang huých tay nó, ánh mắt tinh nghịch, điều tra cẩn thận

" Có " . Nó thẳng thắn trả lời

" Đang in relationship hả? " . Tới phiên An Phương tấn công

" Gì chứ? Đâu nhanh vậy được " . Nó ngại ngùng, tay vuốt vuốt cái mái ngố trước trán

" Lẹ lên chị hai ơi, định tới lúc nào mới tấn công đây? . Linh Trang khích lệ tinh thần nó

" Từ từ, tớ không gấp, không gấp" , nó cười trừ

" Haiz, giờ tớ và Phương đều là bông đã có chậu, mình cậu FA vậy, tớ không an tâm " . Linh Trang nhăn mặt

" À, nhắc mới nhớ, hai cậu nha, nhất là cậu đó An Phương, là chị hai của nhóm rồi phải kết hôn trước nhé! Còn Trang Trang nữa, cậu xếp thứ hai, tới phiên cậu. Còn tớ chưa có, tớ cứ từ từ " . Nó cười hả hê rồi uống một ngụm trà hướng dương ngon tuyệt

" Ai ra lệnh quy luật này chứ? " . An Phương đỏ mặt hỏi

" Cậu chưa xem phim " Cưới ngay kẻo lỡ " à? " . Linh Trang " hùa " chung với nó bắt nạt An Phương

An Phương tức tím mặt, không biết nói gì luôn, bỗng Linh Trang nhanh miệng nói : " Các cậu, mai là Giáng sinh đó, các cậu định làm gì? "

" Tớ có hẹn với anh Huy " . An Phương nói

" Oh " . 2 đứa còn lại ồ lên khí thế

" Còn cậu Trang Trang? Với anh Lâm phải không?" . Nó cười cười hỏi

Linh Trang nhe răng, gật đầu, nó mỉm cười, cười vì vui đó chứ không phải vì gì cả. Mai là Giáng sinh, mai có thể gặp Nguyên Anh, nó rất mong đến ngày mai

" Còn cậu Tiểu Tinh? "

" Tớ phải đến gặp Sát gái " . Nó đã được Nam Phong tóm gọn sự tình, cũng đồng lòng với tên gọi này nên chính thức Sát gái đã trở thành nickname của hắn và đương nhiên An Phương và Linh Trang chưa biết điều này

Đáp lại khuôn mặt ngu ngơ, đoán già đoán non của An Phương và đoán bậy đoán bạ của Linh Trang, nó không mấy để ý lắm, chỉ nghĩ xem mai gặp hắn phải mặc đồ gì, nên nói gì, nên mua quà Giáng sinh gì tặng hắn đây, điều quan trọng hắn muốn nói là gì, chẳng lẽ như Nam Phong nói hắn có bạn gái rồi sao? ( Nam Phong này quên kể bạn gái hắn là chủ nhân cái kẹp bướm xanh )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro