Chương 11: Childhood (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Khái niệm: Máu

Máu là một tổ chức di động được tạo thành từ thành phần hữu hình là các tế bào (hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu) và huyết tương. Chức năng chính của máu là cung cấp các chất nuôi dưỡng và cấu tạo các tổ chức cũng như loại bỏ các chất thải trong quá trình chuyển hóa của cơ thể như carbon dioxide và axit lactic. Máu cũng là phương tiện vận chuyển của các tế bào (cả tế bào có chức năng bảo vệ cơ thể lẫn tế bào bệnh lý) và các chất khác nhau (các amino acid, lipid, hormone) giữa các tổ chức và cơ quan trong cơ thể. 

Các rối loạn về thành phần cấu tạo của máu hay ảnh hưởng đến sự tuần hoàn bình thường của nó có thể dẫn đến rối loạn chức năng của nhiều cơ quan khác nhau.Có hai vòng tuần hoàn tương đối độc lập về mặt giải phẫu nhưng liên quan chặt chẽ về mặt chức năng: tuần hoàn phổi (hay còn gọi tiểu tuần hoàn) và tuần hoàn hệ thống (hay còn gọi là đại tuần hoàn). Hai vòng tuần hoàn này đều hoạt động chủ yếu bởi sức bơm của cơ tim.

---------------------------------------------

-Sự kiện: Thorn and Amato

Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ yên trong bóng đêm, tôi lặng lẽ ngồi khóc một mình.Cuối cùng, tôi cũng đưa được tám đứa con lên giường ngủ. Là một ông bố mới vừa chịu cảnh gà trống nuôi con, tôi phải vừa làm bố, vừa làm mẹ của tận tám đứa con nhỏ, trong đó có một đứa là con nuôi. Tôi mới vừa cho chúng tắm xong. Mà nào có phải là công việc kỳ cọ thôi, tôi phải đương đầu với bảy đứa trẻ tinh nghịch trong phòng tắm. Chúng không ngừng múa may quay cuồng, cười đùa la hét và chốc chốc lại ném tung mọi thứ trong phòng. Đùa chán, chúng mới chịu thay đồ lên giường với điều kiện là tôi phải xoa lưng cho mỗi đứa năm phút đồng hồ. 

Rồi tôi lại phải nhấc cây đàn ghi-ta lên, tiến hành nghi thức hát ru hằng đêm với một loạt bài hát dân ca, kết thúc với bài "Những chú ngựa nhỏ xinh xắn", bài mà chúng ưa thích nhất. Tôi hát đi hát lại bài ấy, hạ dần âm thanh và tiết điệu cho đến khi thấy chúng có vẻ ngủ say mới ngừng hẳn.Tôi vừa mới ly dị vợ và được quyền nuôi dạy con cái. Quyết định dành mọi nỗ lực để mang đến cho bọn trẻ một cuộc sống gia đình bình thường và ổn định, tôi đã khoác lên một bộ mặt hạnh phúc và cố duy trì nề nếp trong gia đình như lúc trước. 

Chẳng có gì thay đổi trong các nghi thức được tiến hành hàng đêm trước khi ngủ, ngoại trừ sự vắng mặt của mẹ chúng. Tôi đã cố gắng chạy theo những thói quen của bọn trẻ. Cho đến lúc này, mọi chuyện đều suôn sẻ: một đêm nữa trôi qua bình yên.

Tôi đã phải đứng dậy thật nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra một tiếng động nào dù là nhỏ nhất. Nếu không, chúng có thể giật mình thức dậy, đòi nghe thêm một vài bài hát hay một vài câu chuyện kể nữa. Tôi nhón gót bước ra khỏi phòng, chỉ dám khép hờ cửa rồi rón rén bước xuống cầu thang.Ngồi thừ bên ghế bên cạnh bàn ăn, tôi mới nhận ra rằng, kể từ khi tan sở về nhà cho đến lúc ấy, tôi mới có dịp ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. 

Tôi đã phải lao vội xuống bếp, tất bật nấu nướng rồi dọn bàn phục vụ và động viên hai thiên thần bé nhỏ ấy ăn hết khẩu phần bữa tối. Sau đó, tôi lúi húi rửa bát đĩa, loay hoay với những đòi hỏi vụn vặt mà bọn trẻ đặt ra chỉ để khiến tôi phải chú ý đến chúng. Xong việc bếp núc, tôi lom khom bên bàn học, cùng làm bài tập nhà với con bé chị đang học lớp hai, đồng thời chia sẻ thời gian với thằng bé út bằng cách tán thưởng bức vẽ mới nhất của cu cậu, hoặc bò lê dưới nền nhà chơi trò xếp hình khối với nó. Rồi đến giờ tắm rửa, rồi kể chuyện, rồi xoa lưng, hát ru..., và cuối cùng, sau một thời gian mệt nhọc, tôi mới có được một vài phút cho riêng mình. 

Không gian vắng lặng và bình yên quả là món quà thư giãn vô giá.Rồi tất cả vụt ào đến, đổ ập xuống người: mệt mỏi, gánh nặng trách nhiệm, nỗi lo về những hoá đơn tính tiền mà tôi không chắc rằng mình có thể thanh toán được trong tháng này. 

Cả một chuỗi dài những lo toan cần thiết để duy trì nhịp sống của một gia đình. 

Vậy mà chỉ mới gần đây thôi, tôi cũng còn có bạn đời, có người gánh đỡ một phần trách nhiệm, chia sẻ một phần công việc, và giúp tôi thanh toán một phần trong số những tấm hoá đơn tính tiền kia.Và cuối cùng là cô đơn. Cảm giác cô đơn bao trùm lấy tôi, đẩy tôi xuống tận đáy biển lạc loài và tuyệt vọng. Tất cả đều rời bỏ tôi, chỉ còn khối lo lắng và phiền muộn. Tôi cảm thấy mình không còn chịu đựng thêm được nữa. Trong nỗi tuyệt vọng, tôi bật khóc lúc nào chẳng biết. 

Tôi cúi đầu, lặng lẽ khóc một mình.Bất chợt, một vòng tay bé xíu quàng quang người tôi. Tôi nhổm dậy và bắt gặp khuôn mặt ngây thơ của đứa con trai năm tuổi đang chăm chú ngước mắt lên nhìn tôi. Tôi hoàn toàn bối rối khi nhận ra rằng thằng bé đã nhìn thấy tôi khóc. 

"Xin lỗi con, Thorn. Bố không biết con vẫn còn thức." - Tôi không hiểu vì sao mình lại nói với con như vậy, nhưng người ta thường xin lỗi khi để người khác thấy mình khóc, mà tôi cũng không phải là một ngoại lệ. "Bố rất lấy làm tiếc. Bố không định khóc đâu. Chỉ vì, tối nay bố cảm thấy hơi buồn một chút thôi."

"Không sao đâu bố. Khóc được cũng tốt thôi, bố cũng có quyền khóc chứ!"Ôi, con trai của tôi! Không thể nào diễn tả hết niềm hạnh phúc mà thằng bé đã mang đến cho tôi. Đứa con trai năm tuổi của tôi, vị thiên thần ngây thơ với trực giác tinh khôi và trong ngần ấy, đã ban cho tôi cái quyền được khóc. Dường như thằng bé muốn nói với tôi rằng tôi không cần phải là một người luôn mạnh mẽ và kiên cường, rằng đôi lúc tôi cũng có thể ngả lòng và bộc lộ những cảm xúc của mình.

Thằng bé rúc vào lòng tôi. 

Hai bố con chúng tôi ôm nhau và trò chuyện một lúc. 

Sau đó, tôi đưa nó về phòng và bế nó lên giường, cẩn thận đắp chăn cho nó, sau một ngày dài chấm dứt bằng một sự việc như thế, tôi đã có thể lên giường và ngủ một giấc thật ngon. Cám ơn con, con trai của bố!

--------------------------------------------------

-Sự kiện: Visibility. 

Thorn tưới cho mầm cây nhỏ của mình, miệng cong tạo thành hình trăng thuyết nom rất đáng yêu, nhưng đôi mắt đen láy bệnh hoạn đó làm giảm phần bề ngoài dễ thương của cậu, dĩ nhiên, trong mắt Gempa mà thấy cảnh này thì cậu ta sẽ nghĩ nó đang phá hoại cây của chính nó luôn chăm chỉ nuôi trồng theo thói quen hằng ngày.

Mà đời nào Thorn lại làm thế, nó chỉ đơn giản tính toán chi li một kế hoạch mà chỉ mình nó tiên liệu được thứ kết quả vốn không ai biết mà thôi, Thorn cất lại bình tưới rồi nằm cuộn tròn bản thân trong giường như một chú mèo con.

"Mình....buồn ngủ..." - Thorn lẩm bẩm, con ngươi xoáy to lên trông rất đáng sợ, đồng thời cũng giữ vẻ điềm đạm và vui tươi đến khó tả, chỉ biết trong nửa mắt bị bỏng của Solar thì thế giới của anh trở nên kì lạ như vậy, thế giới "The Sun" của anh chàng dường như biến mất.

Solar luôn gặp những hiện tượng lạ kì trong mơ - hoặc cũng có thể là ngoài đời thực chẳng hạn? Anh mơ thấy mình bị bỏng nửa mắt, thậm chí có cả bản "Reverse" xuất hiện cướp lấy và giết chết Blaze của gia đình họ chứ không phải mấy binh linh yếu nhớt trong doanh bản "sự kiện" kia nữa, đôi khi, anh còn gặp mộng rằng mình thấy bàn tay Thornie phiên bản Reverse lạnh lẽo của anh nhuốm máu tươi, và đống chất lỏng đậm đặc kia là máu của anh chứ không phải máu của ai khác - không hiểu sao anh lại cảm thấy đó là điểu dĩ vãng. 

Cho đến giờ, dù đã nhấn chìm mình vào hàng ngàn tư liệu tâm lí, Solar vẫn không biết đó là cái quái gì, Lucid Dream? Không, mặc dù nó trông như thật, và anh hoàn toàn biết anh đang mơ điều gì nữa, Solar cảm thấy kì thú thay vì kì quặc - hầu như là như vậy, vì "The King of The Sun" này luôn tự đắc rằng bản thân hắn biết mọi thứ, thế mà có lại có sự ảo mộng làm hắn muốn hiểu biết như vậy.

Như đã nói ở trên, ở một nửa mắt - khu vực mắt bị bỏng của Solar nhìn thấy thế giới ở một chiều khác lạ nhiều, mọi thứ điều màu xám xịt, hoặc trắng và đen, giống căn bệnh mù màu nghe có vẻ khá hiếm hoi vậy, Solar nhiều lúc cũng lắc đầu ngán ngẩm mà cười trừ, thế giới trong mắt anh vốn đa dạng màu sắc và sáng chói biết bao, hoá ra sâu xa bên trong cũng chẳng khác gì anh. Solar luôn cảm thấy thế, Solar chẳng biết vì sao lại thế, Solar cứ theo linh cảm mà lần mò, Solar cũng hoá ra chỉ tinh thông đến thế thôi.

Nói thật thì dựa theo lời của Halilintar, thằng nhóc Solar vênh mãn ấy cho rằng mình biết tất là sai, anh cho rằng Solar học và nghiên cứu những gì có sẵn mà người đời nghiên cứu ra rồi nói cho cả thế giới biết rằng "Tôi đã học xong tất cả và ghi nhớ hết chúng rồi!" chứ đâu phải tự hắn tạo ra công thức tính số pi hay thậm chí là các kí tự P, J, m, N, hay thậm chí là con số bí ẩn 3,6,9 như Tesla đâu? Solar chỉ đơn giản...là tiếp thu mọi thứ, trí nhớ của hắn là vô hạn nên hắn am hiểu xuất chúng hơn người, nhưng sự hứng thú đối với kiến thức của hắn luôn có hạn, có gì mới mẻ hắn mới thích, còn quá quen thuộc làm Solar nhanh chóng bỏ đi cái hứng thú đó.

Giống như việc Solar dùng phép tính một với một nhiều quá đâm ra thấy nó dễ dàng và chán chết, còn tính số pi mới khiến Solar vui.

Hệt như một đứa trẻ muốn mọi thứ thú vị là của mình, không có ý nghĩa gì thì chán chê vứt đi.

Sớm nhanh, Solar đã cảm thấy thế giới này thật tẻ nhạt và nhàm chán.

Nhưng sự xuất hiện của Thorn luôn vờn qua vờn lại từ khi anh ta mới đẻ không bao giờ khiến Solar cảm thấy nhạt nhẽo.

Nó - Thorn luôn đặc biệt trong mọi cảm xúc nó thế hiện.

Đó là lí do mà Solar có một chuyển biến tinh thần mãnh liệt khi tiếp xúc với Thorn, từ hứng thú nhất thời sang yêu thích đột ngột, rồi thành yêu mến hết lòng, và dần thành...tín ngưỡng tôn thờ. Có thể Solar đang xem Thorn như Đức mẹ đồng trinh Maria, nhưng không phải, anh ta chỉ đơn giản là muốn Thorn của mình trong thầm lặng và lý trí của anh luôn gạt bỏ thứ cảm xúc tôn giáo đó, rồi cuối cùng tạo ra tình yêu trong Thorn qua thể xác - hay nói trắng ra là làm Thorn mang thai đấy.

Thực tình, Thorn đã giấu chuyện này và tự kết liễu chính kết tinh tình yêu giữa cậu và Solar  .

Hửm? Ai nói với mọi người là con trai không thể mang thai?

Thực ra, con trai - như Thorn hoàn toàn có thể mang thai ngay cả khi không mang giới tính ABO, chỉ là xác suất khi làm t.ì.n.h là rất thấp, và vô tình, Thorn trúng được tấm vé số xui xẻo đó mà thôi.

Dẫu sao đây cũng là chuyện cũ, Solar hiện giờ vẫn phải đơn phương độc mã trong cuộc hành trình đi đến kết thúc của mình - là cái chết.

...


----------------------------------------

-Hậu trường: Behind the story

Gempa: Thế là phần "Childhood" đã hết một cách nhàm chán như vậy sao? *lật từng trang giấy của cuốn tập*

Shemyir: Anh có ý kiến gì thì cũng không được, tại em chỉnh bản thảo cho thành vậy rồi chứ sao, chứ thêm phần 3 nữa lại bí ý tưởng quá, cũng không đúng nhu cầu 2000 từ mỗi chương. *nhún vai*

Thorn: Đến giờ anh mới dám bày tỏ cảm xúc của mình, hà cớ gì em bắt anh đóng giả thành vai trò tên điên bệnh hoạn? *phồng má lên, mặt giận dỗi khá cuti*

Shemyir: À...ờm...thì....đã có "King" rồi thì cũng phải có "Clown" chứ nhỉ? Haha...Với lại em cũng đâu có cho

Ice: Vậy thì anh thấy Solar nom hợp hơn với Thorn mà? 

Shemyir: Tại Solar là "The Sun" rồi mà "Clown" đích thực cũng cần mà =) (có lẽ), mà kệ đi, mà mọi người đến phòng em vào buổi chiều nhé, tí nữa em phổ biến cho chương sau mà đóng...

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro