CHAP 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tới giờ ăn tối, Seohyun định vào gọi Yuri nhưng chần chừ một lúc ngoài cửa, cô lại đi ra nói nhỏ với Min:

– "Unnie vào gọi Yuri ra ăn cơm đi ạ"

Suốt bữa tối cả 2 không nói gì, khuôn mặt Yuri thì lạnh như băng, cũng chả thèm nhìn cô lấy một cái. Seohyun mấy lần định lên tiếng nhưng nghĩ mãi chẳng biết nói gì nên đành thôi.

Ăn xong, cô giúp Min dọn dẹp nhưng không may làm vỡ chiếc bát thủy tinh. Mảnh vỡ vô tình cứa vào ngón tay khiến Soehyun bị một vết cắt dài.

– "Seohyun...tay em chảy máu rồi"

Yuri vừa nghe thấy thế liền chạy vào kéo tay Seohyun lên xem. Cô đứng bất động để Yuri nắm tay mình, một lúc sau dè dặt nói khẽ:

– "Tôi không sao đâu"

Đến khi Min mang bông băng tới, Yuri mới hừ lạnh rồi buông tay cô ra.

Yuri im lặng chăm chú nhìn Min băng vết thương cho Seohyun, xong xuôi mới yên tâm về phòng. Được nửa đường còn quay lại lạnh lùng nói:

"Không ai khiến thì cô đừng có làm. Vướng chân vướng tay"

Seohyun ngước ánh mắt vô tội nhìn Min. Min chỉ mỉm cười

– "Bát đũa cũng không nhiều, lần sau cứ để một mình chị làm là được rồi"


Sáng hôm nay Seohyun được nghỉ học, ngủ dậy thì Yuri đã đi làm. Ăn sáng xong, cô định tới thư viện nhưng lại nhân được điện thoại của Minho. Minho bảo có chuyện muốn nói với cô.

Seohyun không bận gì nên cũng nhanh chóng đi tới quán cafe mà Minho hẹn. Vừa gặp Minho, cô đã vui mừng vẫy tay chào:

– "Minho!"

Seohyun ngồi ghế đối diện Minho, mỉm cười:

– "Xin lỗi vì hôm qua mình bỏ đi hơi đột ngột"

Minho uống 1 ngụm cafe:

– "Cậu kết hôn rồi phải không?"

Seohyun giật mình nhìn Minho, khẽ gật đầu: "Krys kể với cậu à?"

Minho cười nhạt: – "Chuyện này có ai mà không biết chứ"

Seohyun cúi đầu thở dài: "Vì kết hôn hơi gấp nên tớ cũng chưa kịp báo cho tất cả mọi người"

– "Cậu thực sự không biết tớ thích cậu à?"

"Minho, cậu sao thế?"_ Seohyun nhất thời lúng túng

– "Sao cậu không chờ tớ về? Không thể cho tớ một cơ hội sao?"

– Mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu. Hơn nữa tớ cũng đã kết hôn rồi

– "Tớ không biết cậu kết hôn vì điều gì nhưng nếu cậu không hạnh phúc...tớ chắc chắn sẽ dành lại cậu"_ Minho nói, giọng điệu vô cùng chắc chắn. Sau đó Minho gọi người thanh toán rồi rời đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro