Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa mới bước ra khỏi phòng của Chi thì gặp mẹ nuôi

"Trúc, sao con không ngủ thêm chút nữa, chắc hôm qua Chi nhà má gây cho con không ít phìền phức nhỉ? " tính cách giữa mẹ Trúc và mẹ Chi khác nhau một trời một vực. Tính khí của mẹ Chi rất tốt, dù gặp phải chuyện gì cũng luôn luôn mỉm cười. Trúc nghĩ điều này cũng giải thích tại sao Chi lại dễ thương, hiền hậu được nhiều người yêu mến đến như vậy.

"Dạ, có gì đâu, Chi về thì ngủ liền, không có làm gì hết " Trúc xấu hổ, nói

Đang suy nghĩ có nên về nhà trước khi Chi thức hay không thì đột nhiên cửa phòng tắm mở ra, Trúc bị sock khi nhìn thấy người trong đó bước ra

"M...Má!" Trúc gần như là hét lên, khi nhìn thấy Trúc, mẹ cô cũng ngạc nhiên không kém, nhưng vấn đề là mẹ cô đang mặc bộ đồ ngủ, trên đầu còn quấn khăn tắm, trông như vừa mới tắm xong, lại còn ở trong phòng của mẹ Chi nữa...

"Thanh Trúc! mới sáng sớm mà con la hét om sòm gì hả? "

"Sao...sao má lại bước ra từ phòng tắm, lại...còn...còn mặc đồ ngủ của mẹ nuôi nữa? " âm lượng của Trúc vẫn không giảm vì Trúc vẫn còn bị shock.

"À, hôm qua mọi người đều uống say, cho nên vào nhầm phòng đấy mà "

"Vào vào vào....vào nhầm phòng ?! "

"Cậu cứ thích nói bừa, xem kìa, cậu làm con nó sợ rồi kìa " mẹ Chi nhìn mẹTrúc, trách

"Là như vậy, Trúc, ba con và ba Chi ở nhà hàng đã ngà ngà say, về nhà lại đòi uống tiếp, cho nên mẹ con mới qua đây ngủ chung với mẹ "

"Ah, Chi, con tỉnh rồi sao? " đột nhiên mẹ Chi nhìn về phía sau Trúc và hỏi, Trúc miễn cưỡng quay đầu về phía sau thì nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Chi

"Chào mẹ và mẹ nuôi"

"Hở ? còn mình đâu? "

"haha, đã lâu rồi chúng ta không cùng nhau ăn sáng, hôm nay lại đầy đủ như vậy, chúng ta cùng nhau ăn sáng thôi " mẹ Chi vui mừng vào bếp chuẩn bị bữa ăn sáng

Bữa ăn sáng chỉ có thể diễn tả bằng hai từ "ngượng ngùng" ánh mắt của mẹ Trúc và mẹ Chi rất kì lạ, lâu lâu nhìn Trúc và Chi rồi lại mỉm cười hài lòng, lại còn gấp thức ăn cho cả hai nữa.

Mặc dù từ nhỏ đã biết hai gia đình có tình cảm đặc biệt với nhau, Trúc và Chi đều cảm thấy mình như có hai người ba, hai người mẹ vậy. Nhưng cả hai rất ít hỏi những chuyện hồi còn trẻ của họ. Trúc chỉ biết rằng mẹ cô và mẹ Chi là hai người bạn thân nhất của nhau, ba cô và ba Chi cũng vậy, sau này họ đều kết hôn, nên mối quan hệ giữa hai gia đình mới tốt đến như vậy.

Vốn dĩ định hỏi Chi xem sao 2 người họ lại kì lạ như thế, nhưng không ngờ cô ấy cứ cúi xuống ăn, không thèm để ý đến Trúc gì hết, chẳng lẽ đang giận cô sao ? Nhưng mà Trúc nhớ là cô đâu có làm gì, cũng đâu chọc ghẹo gì cô ấy đâu, trừ phi...trừ phi sáng nay Chi dậy sớm hơn Trúc, không phải chứ, không lẽ cô ấy biết hôm qua xảy ra chuyện gì, Trúc đang cảm thấy bất an, đứng ngồi không yên thì đột nhiên điện thoại reo lên, làm cô giật cả mình.

"Alo "

"Là cậu "

"Có chuyện gì sao? "

"Ok, lát gặp vậy "

Trúc cúp máy, rồi nói

"Con ăn no rồi, con đi trước đây "

"Sao nhanh vậy, ăn thêm chút đi con, chưa tới giờ đi làm mà" mẹ nuôi cô nhìn đĩa thức ăn vẫn chưa ăn hết mà cô đã vội vàng đứng dậy nên nói

"Mẹ nuôi à, con thật sự ăn no rồi"

"Ai gọi đến mà khiến con phải đi gấp gáp như vậy hả?" mẹ Trúc hỏi với vẻ mặt nghiêm nghị

"Mẹ à, con đã lớn như vậy rồi, sao mẹ cứ quản con như con nít vậy chứ?" Trúc nhìn mẹ mình thở dài

"Mình đi trước đây" Trúc nói nhỏ với Chi.

"Uhm"

Sau khi nhận được sự đồng ý của Chi, Trúc mới yên tâm mà đi.

End chap 18


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro