Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hai người muốn chọn gì nữa không? Không thì chúng ta gọi người phục vụ nha. Còn đồ uống hai người muốn uống gì?" Tô Tử Mặc cảm thấy đồ ăn cũng đủ rồi, định gọi người phục vụ mang lên.

"Con muốn uống nước ngọt!" ở bên cạnh đứa nhỏ la lên.

"Hi nhi, mami đã nói với con nước ngọt không được uống mà?" nghe con muốn uống nước ngọt Tô Tử Mặc vội vàng ngăn cản, nó không tốt cho sức khỏe nên chọn sữa đậu nành cho con.

"Phục vụ!" nghe Tô Tử Mặc gọi một nhân viên liền tiến tới.

"Chào cô, xin hỏi cô cần gì?"

"Chúng tôi chọn xong rồi, phiền bạn mang lên dùm, à, lấy cho chúng tôi loại lẩu uyên ương này nha."

"Vâng."

Không bao lâu, họ mang các món ăn đặt trên bàn, nồi lẩu và bật bếp.

"Lão sư cô ăn nhiều một chút, nhìn cô hơi gầy." Tô Tử Mặc nhìn Tịch Vũ Thần chỉ ăn có chút xíu, vội nói.

"Được rồi." Tịch Vũ Thần đưa chén nhận đồ ăn Tô Tử Mặc gắp cho.

Nhìn Tịch Vũ Thần ăn đồ mình gắp cho, Tô Tử Mặc mỉm cười, sau đó gắp đồ ăn cho đứa nhỏ háu ăn nhà mình, đứa nhỏ này trong chén đã một đống rồi còn kêu mình gắp thêm, thiệt là ăn trong chén nhìn trong nồi* .

"Lão sư, tôi có thể hỏi một chút vì sao hôm nay Hi nhi đánh nhau với bạn học không?" Trong lúc ăn Tô Tử Mặc thuận miệng hỏi.

"À chuyện này... quả thật cũng cần nói với cô một chút. Tiểu Hi sở dĩ cùng bạn học đánh nhau bởi vì bạn nhỏ kia nói Tiểu Hi không có ba sau đó tiểu Hi không chịu được nên ra tay đánh bạn." Tịch Vũ Thần dừng đũa nói.

"..." Tô Tử Mặc không nói gì, để đôi đũa trong tay xuống, xoay người, đối mặt với bạn nhỏ ngồi bên cạnh còn đang ăn.

"Hi nhi, con muốn có ba sao?" Tô Tử Mặc hỏi con mình "Con thật sự muốn có ba sao?"

"Dạ, con rất muốn có ba." Đối mặt câu hỏi của mami nhà mình, đứa nhỏ không muốn nói dối cho nênthành thật nói ra suy nghĩ của mình.

"Một mình mami không đủ tốt sao? Người ba mà không hề biết sự tồn tại của con mình, người ba như vậy con cũng muốn? Nếu như con muốn, mami có thể vì con lập tức đi tìm hắn phục hôn!"

"Con không muốn!" Thấy mami vì mong muốn của mình ủy khuất bản thân đi tìm cái người chính mình chưa gặp qua, ngay cả tên cũng không biết, trong lòng cảm thấy khó chịu."Con chỉ cần một mình mami là tốt rồi!"

"..." Tô Tử Mặc sờ đầu con gái nhỏ, "Ăn đi "

"Lão sư thật ngại quá, để cô chê cười." Tô Tử Mặc cảm thấy ngượng ngùng khi để Tịch Vũ Thần nhìn thấy tình huống này.

"Không có gì đâu" Tịch Vũ Thần cười cười, lần trước chỉ đơn thuần là gặp mặt cho nên mình không quá ấn tượng về Tô Tử Mặc nhưng lần này thì khác. Với những gì cô ấy nói với con của mình, cô đúng là một người mẹ vĩ đại, có thể vì mong muốn của con mà ủy khuất bản thân, người phụ nữ này vô cùng đặc biệt.

Ăn xong cũng chín giờ tối, kéo dài hơn hai tiếng, ai cũng no căng.

"Lão sư tôi gọi taxi cho cô nha? Cô là con gái về một mình không an toàn." Chút nữa không cùng đường, nghĩ đến đối phương chỉ là một nữ tử yếu đuối cảm thấy không yên tâm cho nên Tô Tử Mặc đưa ra yêu cầu này.

"Cũng được, vậy làm phiền cô."

"Lão sư, chúng ta trao đổi số điện thoại được không, sau này Hi nhi có gây họa gì đó cô cũng có thể trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, nhân đây chúng ta kết bạn nha~" trong lúc đang đợi xe đến, Tô Tử Mặc đề nghị cuối cùng không khỏi nở một nụ cười thật tươi.

"Được chứ!" nhìn thấy nụ cười trên gương mặt Tô Tử Mặc, Tịch Vũ Thần cảm giác trong lòng thật giống như được cái gì đó lấp đầy.

-------------------

*Ăn trong chén nhìn trong nồi: ý chỉ sự tham ăn.

-------------------

Vớt vát được chút ít hình tượng rồi. Mami Tô thật đáng yêu .

ps. Cuối tuần vui vẻ! (khuyến mãi thêm tin là 2 chương sau nói về mối tình đầu của Tịch lão sư nha!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro