Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ông trời phù hộ, ông trời phù hộ, ông trời phù hộ không có đèn đỏ không có đèn đỏ!" Tô Tử Mặc vừa lái xe vừa lẩm bẩm "Nha, ông trời, con không muốn có đèn đỏ, nếu không con chết chắc đó!" Ông trời... Chúa Jesus... Phật Tổ Như Lai Quan Thế Âm Bồ Tát... phù hộ cho con! Đừng có đèn đỏ!


Giao lộ thứ nhất, không đèn đỏ...


Giao lộ thứ hai, không đèn đỏ...


Giao lộ thứ ba, không đèn đỏ...

........


"Ô ô, xem ra ông trời rất thương mình. Một cái đèn đỏ cũng không thấy, hôm nay là ngày may mắn của mình!" Nhìn thấy nhà của Tịch Vũ Thần cách đó không xa, Tô Tử Mặc nhìn đồng hồ 8:59! Còn dư một phút! Trước tiên mình sẽ gọi báo một tiếng với lão sư, Tô Tử Mặc đeo tai nghe bluetooth vào, bấm số điện thoại của Tịch Vũ Thần.


"Lão sư à, tôi là Tô Tử Mặc nè, tôi sắp tới dưới nhà cô, cô chuẩn bị một chút rồi xuống nha!" Điện thoại vừa thông Tịch Vũ Thần chưa kịp mở miệng, Tô Tử Mặc liền quất một lèo, Tịch Vũ Thần ngẩn người một chút mới kịp phản ứng, đáp một tiếng rồi chuẩn bị đồ xuống nhà.


Tô Tử Mặc vừa nói chuyện điện thoại xong thì cũng vừa đến dưới nhà Tịch Vũ Thần, tháo tai nghe xuống, tắt máy sau đó cúi đầu chơi điện thoại, chờ Tịch Vũ Thần xuống, "Cốc cốc cốc-" cửa sổ xe bị gõ vang lên, Tô Tử Mặc nghi hoặc nhìn một chút, hóa là Tịch Vũ Thần còn đang tươi cười nữa chứ, hạ cửa sổ xe xuống, "Lão sư, lên xe đi ~" mời Tịch Vũ Thần lên xe, Tịch Vũ Thần đi một vòng quanh xe để được ngồi ở chỗ ghế phụ (kế bên ghế lái), mở cửa bước lên.


Tịch Vũ Thần vừa lên xe đã ngó xuống phía sau xem xét "Ồ, tiểu Hi đâu? Không phải nói có tiểu Hi cùng đi sao?" Không nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của đứa nhỏ, Tịch Vũ Thần hơi nghi hoặc, hôm qua không phải nói muốn dẫn theo đứa nhỏ sao? Sao không thấy đứa nhỏ đâu?


Nhìn ra được nghi hoặc của Tịch Vũ Thần, Tô Tử Mặc nghiêng người thắt dây an toàn cho Tịch Vũ Thần đồng thời trả lời câu hỏi "Đứa nhỏ à, sáng sớm nay tiểu Lâm qua nhà chúng tôi rủ đứa nhỏ đi chơi rồi, tôi liền chiều theo đưa qua nhà tiểu Lâm."


Tịch Vũ Thần cảm giác được khi Tô Tử Mặc nói chuyện, khí tức theo từng tiếng rõ ràng phả lên lỗ tai của mình, lỗ tai mẫn cảm bỗng chốc liền đỏ lên, trên mặt bất giác cũng có chút đỏ ửng, chờ đến khi Tô Tử Mặc trở về chỗ khởi động xe thì Tịch Vũ Thần lén lút giơ tay quạt quạt khuôn mặt đỏ bừng của mình, mong nó nhanh chóng hạ nhiệt.


"Thì ra là vậy ~" Ái chà chà, quá tuyệt vời! Không có bóng đèn nhỏ! Ô ố ồ ô! Tịch Vũ Thần trong lòng kích động vạn phần, đây mới chân chính là cuộc hẹn hò hai người. (? Ai nói với cô là hẹn hò hả!?)


"Lão sư, cô nghĩ đi chỗ nào mua tai nghe hả?" Tô Tử Mặc nghiêng đầu nhìn Tịch Vũ Thần hỏi, "Chỗ nào cũng được!" Thật ra Tịch Vũ Thần không biết tai nghe nào tốt hơn, chỗ nào bán tốt hơn vì bình thường đều tùy tiện tìm một chỗ mua cho xong, cũng đâu có dành nhiều thời gian đi mua ba cái loại tai nghe này, cũng đâu có hứng thú xem cái nào tốt hơn đâu, nhưng hôm nay thì không giống!


Tô Tử Mặc: "Lão sư, điện thoại của cô thuộc hiệu nào?"


Tịch Vũ Thần: "Quả táo (iphone) á!"


Tô Tử Mặc: "Quả táo, tai nghe chính hãng sẽ tốt hơn vậy thì chúng ta đến cửa hàng chuyên bán tai nghe Qủa táo là được, tai nghe của nó âm sắc rất tốt!" Tô Tử Mặc quay đầu, điều khiển xe chạy đến một cửa hàng RE ở gần đó.


Cuộc trò chuyện ngắn ngủi phút chốc chìm vào im lặng, một luồng khí ngột ngạt thổi qua làm người ta không thở nổi....


"Cái kia.." "Lão sư..." Hai người gần như cùng lúc mở miệng, ta nói bầu không khí càng thêm quỷ dị "Cô nói trước đi..." "Hay là cô nói trước đi..." Hai người nhún nhường cho nhau để xoa dịu bầu không khí này, Tô Tử Mặc bất đắc dĩ đành mở miệng trước hỏi vấn đề mình muốn hỏi "Lão sư, tại sao cô muốn tôi cùng cô đi mua tai nghe vậy?"


Nãy giờ mới chú ý xưng hô của Tô Tử Mặc đối với mình, mày của Tịch Vũ Thần khẽ nhíu nhưng Tô Tử Mặc không có nhìn thấy, "Đừng gọi tôi là lão sư, cứ gọi Vũ Thần hoặc tiểu Thần là được, kêu lão sư có vẻ hơi già. Tôi rủ cô ra ngoài là vì tôi muốn cùng cô làm bạn, muốn làm bạn thì phải dành nhiều thời gian hơn để bồi đắp tình cảm, nếu không nói chúng ta là bạn mà không hề hiểu gì về nhau thì gặp mặt có phải sẽ lúng túng không?" Tịch Vũ Thần nhún vai, tôi sẽ không nói cho cô biết thật ra tôi muốn cùng cô ở chung nhiều hơn để tìm hiểu cô thêm đấy!


Lái xe nhẹ nhàng chạy vào con đường quen thuộc hướng đến bãi đậu xe dưới hầm, tìm một chỗ trống đậu xe, tắt máy, mở cửa "Lão...tiểu Thần, đến rồi, xuống xe thôi!" Đem hai chữ 'Lão sư' xém nói ra đã kịp nuốt vào trong bụng, có chút không quen gọi 'tiểu Thần'. Tịch Vũ Thần gật đầu, cũng không quá lưu ý đến xưng hô không lớn không nhỏ cũng có chút không phù hợp với tuổi của mình, đẩy cửa xe bước xuống, cầm theo túi xách đứng qua một bên chờ Tô Tử Mặc.


"Tiểu Thần, đi thôi!" Tô Tử Mặc sau khi khóa kỹ xe thì nắm tay Tịch Vũ Thần đi đến thang máy ở hầm giữ xe, thời điểm Tô Tử Mặc nắm lấy tay Tịch Vũ Thần khuôn mặt vừa hạ nhiệt phút chốc lại bốc hỏa...Thật đáng ghét, tự nhiên nắm tay người ta à, người ta còn chưa chuẩn bị tâm lý a~(Ôi, trời ơi!!!) Tô Tử Mặc dọc đường đều nắm tay Tịch Vũ Thần quên buông ra, lúc này mới ý thức có gì đó sai sai, tay mình đang nắm không phải là đứa nhỏ nhà mình nên muốn buông nhưng Tịch Vũ Thần không chịu vẫn nắm chặt tay Tô tử Mặc không cho buông ra, Tô Tử Mặc cũng không thể cứng ngắc bỏ tay người ta ra, đành từ bỏ giãy giụa, để Tịch Vũ Thần nắm tay mình.


Hai người 'tay trong tay' bước vào cửa hàng lớn độc quyền về 'Quả táo', Nhân viên rất lịch sự chào hỏi "Hoan nghênh quý khách!" Tô Tử Mặc gật đầu cười cười sau đó hỏi nhân viên cửa hàng "Chào em, có thể cho tôi một bộ tai nghe Iphone chính hãng không? Cám ơn!" Đơn giản trực tiếp nói ra yêu cầu của mình, nhân viên cũng nhanh chóng lấy ra một bộ tai nghe theo yêu cầu đưa cho Tô Tử Mặc.


"Cái này chúng tôi có thể mở ra xem không?" Tô Tử Mặc cầm hộp tai nghe được đóng gói tinh xảo đưa cho Tịch Vũ Thần đang đứng bên cạnh ra dấu xem có vừa ý không, một bên hỏi nhân viên cửa hàng "Thật ngại quá, hàng này không được dùng thử nhưng nếu như sau khi quý khách mua cảm thấy có chỗ nào không hài lòng có thể cầm hóa đơn đến cửa hàng để đổi." "Ừ, cám ơn!"


"Sao, Thích không? Loại tai nghe này âm sắc rất tốt!" Tô Tử Mặc dựa vào cạnh bàn hỏi "À, cũng được, rất thích, liền mua cái này đi!" Bản thân không quá am hiểu mấy loại tai nghe này nếu Tô Tử Mặc đã nói tốt vậy chắc nó cũng không tệ lắm, vậy mua nó thôi, chính mình cũng đang cần nó.


"Em ơi, chúng tôi mua bộ này!" Tô Tử Mặc đưa tai nghe cho nhân viên, móc túi chuẩn bị trả tiền "Aiii, tôi trả là được rồi không cần phiền cô đâu!" Nhìn thấy động tác của Tô Tử Mặc, Tịch Vũ Thần vội ngăn lại, tai nghe của mình thì mình trả tiền, sao lại không biết xấu hổ để cô ấy trả giúp chứ!

-------------------------

Công nhận Tịch lão sư t** ghê!

Ps.Bữa nay te tua sơ mướp! 

        Ngủ ngon!^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro