Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không có gì đâu, cứ xem như tôi tặng cho cô, đây là lễ vật đầu tiên tặng cho bạn của mình!" Tô Tử Mặc cười cười không để ý, không có chuyện gì đâu, tỷ tỷ đây có tiền nha, chính là cái-này sao-tùy-thích-đi-em! "Chuyện này sao không biết xấu hổ chứ! Không được không được, vẫn là tôi nên trả tiền! Thật ngại khi để cô tốn kém như vậy!" Tịch Vũ Thần chưa tới mức không biết ngại nên kiên trì muốn tự mình trả tiền.

"Không có gì đâu, đây xem như kỷ niệm ngày hai chúng ta trở thành bạn của nhau, đợi chút nữa cô phải mời cơm tôi đó!" Tô Tử Mặc nháy mắt một cái đưa tay vào ví tiền lấy tiền ra trả mà Tịch Vũ Thần... đứng ngây ra, trên đầu muốn bốc khói, a thật đáng ghét, không có chuyện gì tự nhiên nhìn người ta nháy mắt à! Cô không biết tôi sẽ hiểu lầm à! Thiệt là! "Được rồi chúng ta đi thôi! Cô còn muốn tới chỗ nào đi dạo không?" Sau khi thanh toán xong, Tô Tử Mặc cầm bộ tai nghe đi đến bên người ai kia còn tự kỉ, nắm tay mở lòng bàn tay ai kia ra đặt bộ tai nghe vào sau đó nắm tay ai kia đi ra ngoài hỏi.

"A, chỗ... chỗ nào cũng được, liền... đi dạo khắp nơi đi!" Tịch Vũ Thần cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay truyền đến, lắp ba lắp bắp nói, Tô Tử mặc nghiêng đầu nhìn gương mặt đo dỏ của ai kia, ân cần hỏi thăm "Làm sao vậy? Sao mặt hồng như thế?" đưa tay không có nắm tay của ai kia ra vén mái tóc ngang trán ra, sờ sờ trán của ai kia. Tô Tử Mặc sờ hoài nhưng hình như không cảm thấy được gì, bèn thả tay đang nắm ra, hai tay nâng má ai kia lên, áp trán mình lên trán ai kia.

Tịch Vũ Thần nhìn Tô Tử Mặc ở khoảng cách gần như vậy, mặt nhanh chóng biến đỏ, nhiệt độ nhanh chóng tăng lên, cả người sắp bị đốt đến ngu người luôn, "Có chút nóng a, cô có muốn nghỉ một tí hông?" Tô Tử mặc tựa hồ cảm nhận tia nhiệt độ từ ai kia, quan tâm hỏi, có phải do quá mệt mỏi không? có muốn tìm chỗ nghỉ ngơi một tí không? Tô Tử Mặc nhìn xung quanh cố tìm một chỗ có thể nghỉ ngơi, chỉ chốc lát liền tìm được một tiệm bán thức ăn Khai Phong, đành kéo ai kia đến chỗ đó, tạm nghỉ ở đây vậy....

Ngất ngất ngây ngây bị Tô Tử Mặc kéo đông kéo tây, kỳ thực ai kia rất muốn nói tui không có bị sốt chỉ tại cô tên ma quỷ này cách người ta gần quá làm chi, người ta thẹn thùng mới như vậy, có điều ai kia vốn đang chìm trong nỗi thẹn thùng e lệ liền bị Tô Tử Mặc kéo đi đông đi tây càng ngất ngây con gà tây hơn, trong lúc ai kia vẫn mơ màng thì cuối cùng cũng 'được' đưa đến tiệm ăn, tìm chỗ trống sau khi ngồi xuống liền nghe Tô Tử Mặc hỏi muốn uống gì tùy tiện trả lời một câu, sau đó cảm thấy Tô Tử Mặc rời khỏi chỗ ngồi.

Thừa dịp người ta không có ở đây ai kia vội vàng xem tay mình như cái quạt mini quạt quạt khuôn mặt nhỏ của mình, mau hạ nhiệt mau nhiệt coi, thực là mất hết thể diện, người ta mới có gần mình một chút (?) mặt liền đỏ như vậy, ôi mình cũng 29 tuổi chứ có phải mấy nữ sinh 16 17 tuổi mới hẹn hò đâu. Nhìn thấy Tô Tử Mặc xa xa bước đến trên tay còn bưng một khay đồ uống, nhanh chóng điều chỉnh lại bản thân làm thục nữ đoan chính chờ đợi Tô Tử Mặc bước đến.

"Tôi mua một ly sữa tươi với một ly cà phê, cô thích cái nào chọn đi?" Tô Tử Mặc đặt khay giữa bàn chính mình ngồi đối diện, đặt câu hỏi "Ừm,...Tôi uống sữa tươi." Thoáng chút chần chừ sau cùng đưa tay lấy ly sữa từ từ uống, Tô Tử Măc lấy ly cà phê còn lại trong khay, thêm đường và sữa trong túi nhỏ vào, dùng ống hút khuấy đều ~

"Tiểu thần à, tới đây!" Tô Tử Mặc khuấy xong cà phê tiện tay bỏ qua một bên, vẫy vẫy tay ra dấu cho đối phương tới gần mình "?" Tịch Vũ Thần không biết Tô Tử Mặc muốn làm gì, cái miệng nhỏ vẫn hút sữa, mặt hướng đến gần Tô Tử Mặc, Tô Tử Mặc hai tay một lần nữa ngâng khuôn mặt của Tịch Vũ Thần, trán áp trán cảm nhận nhiệt độ của đối phương, "Ừm, không quá nóng, quả nhiên là bởi vì mệt!" Tô Tử Mặc cười nói, vẫn duy trì tư thế như vậy. "Có lẽ...có lẽ là vậy ~" Tịch Vũ Thần ánh mắt lay động trả lời, xấu hổ không dám nhìn thẳng Tô Tử Mặc.

"Tốt rồi, giờ mình ngồi ở đây nghỉ một chút sau đó đi ra ngoài dạo nha~" Tô Tử Mặc cười cười, lấy cà phê ở bên cạnh châm rãi uống vừa lấy điện thoại ra chơi game, cái miệng nhỏ của Tịch Vũ Thần thì uống sữa, hai mắt nhìn Tô Tử Mặc đờ ra, Tô Tử Mặc quá chuyên tâm chơi game không có để ý ai kia đang nhìn mình.

Khoảng nửa tiếng sau....

"Nghỉ ngơi xong chưa?" Thu hồi điện thoại bỏ vào túi xách, ngẩng đầu lắc lắc cái cổ để nó vận động một chút, nhìn thấy Tịch Vũ Thần đang buồn chán chơi với giấy ăn, quan tâm hỏi han "Ừ, chúng ta đi thôi!" Tịch Vũ Thần mang túi lên vai, ôm lấy cánh tay Tô Tử Mặc, hai người cùng ra khỏi tiệm, chuẩn bị đến phụ cận dạo phố, đi xem có cái gì chơi vui không.

"Chúng ta đi xem quần áo ha!" Thấy hai người đi ra ngoài lung tung không có mục đích, Tịch Vũ Thần đề nghị, "Được, chúng ta đi thôi!" Tô Tử Mặc vốn cũng không biết chỗ để đi, kiếm một nơi đi 'trú thân' "Ừ, vậy mình đến Metersbonwe* xem đồ được không?" Tô Tử Mặc nhìn thấy một cửa hàng Metersbonwe nên hỏi, "Đi!" Tịch Vũ Thần lôi kéo Tô Tử Mặc đi tới cửa hàng đó, Tô Tử Mặc cười, bị kéo đến đông đến tây ngắm nghía, "Cái này nhìn đẹp không?" Tịch Vũ Thần lấy một bộ đồ ướm thử lên người mình, xoay một vòng hỏi Tô Tử Mặc, "Đẹp lắm!" Tô Tử Mặc nở nụ cười nói "Cái này...cái này sao?" Tịch Vũ Thần lấy một bộ khác cũng không tệ thử lên người so sánh, "Cực kỳ đẹp! Đẹp muốn khóc luôn!" Tô Tử Mặc ngón cái tay phải lên biểu thị rất đẹp!

*Metersbonwe: Công ty sản xuất quần áo ngủ lớn nhất Trung Quốc với hơn 1.800 cửa hàng trên khắp cả nước. Nhãn hiệu tương tự: Uniqlo của Nhật Bản, Zara, H&Mt chỗ đi cũng tốt rồi.

"Lần sau chúng ta trở lại mua! Bây giờ chỉ đơn giản nghía chơi thôi ! Chúng ta đến xem cái kia đi!" Phụ nữ vì đi dạo phố mà sinh ra!! Người bình thường càng đi dạo càng mệt càng không muốn đi tiếp, nhưng phụ nữ là loài sinh vật vô cùng kỳ lạ càng đi càng mạnh mẽ giống như đánh máu gà, càng đi càng thêm hưng phấn. Rất hiển nhiên, Tịch lão sư của chúng ta cũng là một thành viên của đông đảo chị em phụ nữ thuộc loài sinh vật thần bí này.

"Được, được, được, tùy cô, muốn tới chỗ nào liền tới chỗ đó!" Tô Tử Mặc cứ xem Tịch Vũ Thần như con gái mà đối xử, súng ái vô điều kiện, muốn tới đâu thì tới đó! "Hì hì hì hì..." Tịch Vũ Thần vừa cười vừa kéo Tô Tử Mặc chạy đi khắp nơi, hết cửa hàng này đến cửa hàng khác, cửa hàng này xong còng vòng ra sau nữa!!

"Cái này nhìn đẹp không?"

"Đẹp lắm!"

"Vậy còn cái này?"

"Đẹp luôn, cô mặc cái gì nhìn cũng đẹp hết!"

Này này này, cái hình thức ở chung này còn đối xử với nhau như vậy là của mấy cặp tình nhân mà, nhìn coi đây là cái chuyện gì? Hai người các ngươi vẫn chưa cùng nhau mà? Các ngươi mới có kết bạn thôi mà? Tại sao mới kết bạn thôi ở chung có chút xúi đã ngọt ngào làm người ta chán ghét như vậy? Có thể nói cho ta biết tại sao không? Hai người các ngươi bây giờ còn 'chưa về một nhà' đã ngọt ngào như vậy, ta nói đợi đến lúc 'khi hai ta về một nhà' rồi thì...không được mỗi ngày thả thính, sẽ chọc mù mắt cún con Tô Ngôn Hi đó... a phi, là mắt của ngươi đó??? Trời ơi, có nhân tính hay không??

---------------

Tỷ đây có tiền!!! ~~~ Tô tỷ nuôi em đi~~

Ps. Buổi tối tốt lành!^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro