Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trữ Dĩ Tầm ở tiên sơn một thời gian, cảm giác trong cơ thể linh khí đầy đủ, tu vi tăng lên, nàng vốn ở thêm một thời gian thế nhưng nàng sợ Niên Hữu Ngư không kịp đợi, tuổi thọ của con người vốn là hữu hạn, Trữ Dĩ Tầm sợ Niên Hữu Ngư lúc chính mình không có ở đó sẽ không cố gắng tu luyện, nàng không muốn khi trở về nhìn vẻ mặt đầy nếp nhăn của lão đạo cô, cho nên không thể không sớm trở về.

" Tạ ơn Thanh Phàm chân quân chỉ dẫn, bất quá tâm của Dĩ Tầm còn lưu luyến hồng trần, nguyện trở về thế gian." Trữ Dĩ Tầm đối với Thanh Phàm đưa ra lời từ giả.

Thanh Phàm vốn còn đang tu luyện mở mắt nhìn về phía Trữ Dĩ Tầm, hiển nhiên là hơi kinh ngạc.

" Ngươi đã thoát ly trần thế, tội gì lại sa vào luân hồi đâu?" Thanh Phàm không hiểu hỏi, nàng hiếm thấy bỏ tiên đạo quay về trần thế.

" Quá khứ bởi vì không đạt được, trong lòng tồn tại chấp niệm, bây giờ chấp niệm đã tiêu tan, lần nữa cảm tạ Thanh Phàm thượng tiên giúp ta đạt được, chấp niệm trong lòng chấm dứt.

"Yêu cùng Người giống nhau, có thất tình lục dục, có bi thương có vui vẻ, có đủ loại cảm giác, tu tiên cắt đứt thất tình lục dục, tựa như nước uống, mỗi ngày không màu không vị, không buồn không vui, ta cảm thấy không có ý nghĩa." Trữ Dĩ Tầm quả thực đối với Thanh Phàm tràn ngập cảm kích, nếu không có Niên Hữu Ngư, Trữ Dĩ Tầm đại khái cảm thấy tu tiên rất tốt, chỉ vì chấp niệm. Ba năm sớm chiều cùng Niên Hữu Ngư làm bạn, củng Trữ Dĩ Tầm qua ngàn năm phát hiện đó là thời gian chính mình vui vẻ nhất. Tu tiên không như trong tưởng tượng, ngoại trừ truy cầu không có giới hạn trình độ, đối với Trữ Dĩ Tầm không có sức hấp dẫn mãnh liệt. Trữ Dĩ Tầm là người dứt khoát, thời điểm ly khai Niên Hữu Ngư dứt khoát, hiện tại phải đi về cũng vô cùng dứt khoát.

"Ngươi đã quyết định, ta cũng không tiện ép ở lại, ta đây sẽ đưa ngươi trở về." Thanh Phàm từ trước đến nay có cơ duyên thì tốt, hết cơ duyên cũng không bắt buộc.

"Tạ ơn Thanh Phàm chân quân thành toàn." Trữ Dĩ Tầm rõ ràng bản thân làm thần thú tiên sơn cũng ra không được, nên ở tầng thứ bảy càng không thể tự xuống.

Có Trữ Thiên Tuyết tự mình chỉ đạo, Niên Hữu Ngư lại có thiên phú tu luyện, nàng tu luyện tiến triển rất nhanh. Niên Hữu Ngư phát hiện nhạc mẫu kỳ thực phúc hậu so với Trữ Dĩ Tầm, Trữ Dĩ Tầm chưa bao giờ chỉ đạo nàng tu luyện đều để cho nàng tự mò, ngẫm lại mình thật đáng thương, ở trong lòng Trữ Dĩ Tầm chính mình không là gì a! Kỳ thực Trữ Dĩ Tầm không chỉ đạo Niên Hữu Ngư tu luyện, là có suy nghĩ riêng, chính mình thiên phú bình thường, Niên Hữu Ngư một ngày tu luyện một ngày so với mình ba ngày, làm cho trong lòng nàng không thấy công bằng, năm đó nàng tu tiên nàng cũng tự mình một người khổ cực tìm tòi, Niên Hữu Ngư dựa vào cái gì có thể đi đường tắt, quan trọng nhất là vạn nhất ngày nào đó Niên Hữu Ngư so với chính mình lợi hại hơn, Trữ Dĩ Tầm xem dáng vẻ thô bỉ của Niên Hữu Ngư cảm thấy người này tuyệt đối tiểu nhân đắc chí, đến lúc đó cuộc sống của mình không hài lòng như bây giờ. Tỷ như đơn giản nhất chuyện phòng the, người kia muốn làm nắm giữ quyền chủ động trên giường, nếu làm cho tu vi của nàng cao hơn chính mình, thì không được.

Niên Hữu Ngư cho rằng chính mình tu tiên, nhưng Trữ Thiên Tuyết không cho là tu tiên, mặc dù thật sự để cho Niên Hữu Ngư tu luyện, Niên Hữu Ngư lục căn không thanh tịnh, cũng không làm được tiên. Trữ Thiên Tuyết nhìn Niên Hữu Ngư thật sự coi chính mình đang tu tiên, cứ để nàng tiếp tục hiểu lầm là được, kỳ thực trong lòng có chút chột dạ, lỡ như tiểu Cửu không trở lại, Niên Hữu Ngư tu làm sao cũng không thành tiên, sẽ hận chết mình, bất quá bây giờ là kế tạm thời.

Trữ Thiên Tuyết không phải là không muốn tu tiên, tu tiên đoạn tuyệt tình yêu, nếu thật sự chặt đứt, nàng đối với Trữ Thanh Phàm không có chấp niệm, nàng để làm chi còn tu tiên, Trữ Thiên Tuyết vẫn cảm thấy Yêu so với Tiên tự tại hơn, nếu không phải tu tiên, đời này không đến gần được Trữ Thanh Phàm, cái này giống như một vấn đề nan giải.

Đầu tháng bảy, Niên Hữu Ngư nhìn bầu trời, trong lòng đem Trữ Dĩ Tầm lại mắng nhiều lần, cửu vĩ hồ vô tình lãnh khốc kia thực sự đi bảy năm, có đôi khi Niên Hữu Ngư nghĩ chính mình kiên trì có ý nghĩa gì, nếu như lưỡng tình tương duyệt mà bị Thanh Phàm thượng tiên ép buộc xa nhau, nàng kiên trì tu luyện, ôm mỹ nhân về, đây quả thực vui buồn lẫn lộn, nhưng cửu vĩ hồ kia muốn đi cùng Thanh Phàm thượng tiên, chính mình rõ ràng bị vứt bỏ, coi như có một ngày thành tiên đến bên người Trữ Dĩ Tầm, người kia không có nửa điểm cảm động, nói chính xác còn đáng ghét mình. Nhưng nàng không cam lòng bị Trữ Dĩ Tầm vứt bỏ, kỳ thực nhạc mẫu đã khuyên nàng nhiều lần, để cho nàng thay đổi tâm ý, sẽ không vất vả như vậy, lấy thân lò của nàng, còn sợ tìm không được mỹ nữ, Yêu giới nhiều nhất chính là mỹ nhân, muốn mấy người tùy ý chọn, một ngày ngủ mới một người còn được. Chính mình dĩ nhiên thờ ơ đãi ngộ tốt đó, Niên Hữu Ngư có đôi khi cảm thấy mình bị coi thường, tựa như nhạc mẫu nói, không phải là chấp niệm.

"Nếu không ngày hôm nay sẽ giúp ngươi kiếm vài mỹ nhân?" Trữ Thiên Tuyết hàng năm đều hỏi Niên Hữu Ngư một lần, ngược lại Yêu tộc các nàng không xem trọng trinh tiết, hơn nữa nữ nhi của nàng vứt bỏ người ta.

"Tốt, vậy ngươi gọi càng nhiều càng tốt." Nếu như năm vừa rồi, Niên Hữu Ngư lắc đầu cự tuyệt, nhưng năm nay nàng không rõ muốn đánh cược.

"Như vậy tốt, bỏ chấp niệm, thống khổ càng ít." Trữ Thiên Tuyết cũng không biết nói Niên Hữu Ngư hay nói chính mình.

"Nhạc mẫu, ngươi có muốn tìm vài người hay không?" Niên Hữu Ngư luôn cảm thấy đặc biệt chột dạ, vẫn nên đem nhạc mẫu dụ dỗ theo.

"Không được, ta ăn thịt nhiều đã quá chán, không giống ngươi quanh năm ăn chay nên đổi khẩu vị cho dạ dày." Trữ Thiên Tuyết nghiêm trang nói, nàng hiện tại không muốn những người khác, động một chút là bị người thích, rất quấn người, cảm thấy phiền chán.

Niên Hữu Ngư cảm thấy nhạc mẫu đại nhân nói đại nhân nói có đạo lý, nhạc mẫu đại nhân quả nhiên là nhiều lần trải qua.

"Nhanh như vậy sao?" Niên Hữu Ngư không nghĩ tới nhạc mẫu đại nhân vỗ ba cái, thì xuất hiện mười mỹ nhân, mặc dù so sánh nhạc mẫu cùng Trữ Dĩ Tầm đều kém xa, nhưng nếu ở nhân gian đều vô cùng xinh đẹp, Yêu giới quả nhiên đều mỹ nhân. Bất quá trong lòng Niên Hữu Ngư thấp thỏm, nhạc mẫu tích cực tìm mỹ nhân cho con rể, cảm giác quái lạ như nào í, nàng sẽ không thây Trữ Dĩ Tầm khảo nghiệm trinh tiết mình a!? Nhưng Yêu có nói về trinh tiết sao?

"Ngươi sợ gì, nàng ở tiên sơn làm thần tiên, cũng không để ý ngươi." Trữ Thiên Tuyết bất dĩ nói, tiểu Cửu coi như trở về sẽ tìm Niên Hữu Ngư tính sổ, giận chó đánh mèo không đến trên người mình.

"Nếu như, nàng nếu để ý, sẽ trở về ngăn lại." Niên Hữu Ngư vừa nghe vậy trong lòng quyết định ngày hôm nay để mỹ nữ cùng mình chơi đùa, làm cho tâm tình mình vui vẻ một chút.

Cứ như vậy, Niên Hữu Ngư cùng Trữ Thiên Tuyết kêu gọi nữ yêu từ phụ cận đến uống rượu chơi đùa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro