😨 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  XIN HÃY YÊN NGHỈ

#chap43

     Cửa cổng khóa kỹ nội bất xuất ngoại bất nhập, ba nàng phóng xe vô tận vị trí đang xây dở để lát nữa đi luôn cho tiện.

     Trông bãi cát như bãi mả với ba cái xẻng cắm trên đó. Khi lấp thằng súc vật thì họ có để hở mũi mồm cho nó hít thở chứ không để nó chết vậy thì dễ dãi quá.

     Đeo găng tay len, bắt đầu rút xẻng bới cát, ít phút sau đã moi ra được thằng già mất dậy, nó vẫn hôn mê sâu chưa tỉnh.

     Nhi nói "Chắc vợ con thằng chó này không có nhà nên nó sang phá một mình. Mẹ cái lũ mọi, sang thì sang cả đi cho người ta giải quyết gọn gàng." Di bảo "Cứ bình tĩnh, chốc nữa kiểu gì bọn nó chả về." Bích nói "Với loại như thằng khốn này đảm bảo trước khi sang nó đã liên lạc báo cho đồng bọn rồi cho nên lũ vợ con súc sinh của nó lúc mới về chắc chắn sẽ xông vào đây ngay. Giờ xử lý thằng giặc này đã."

      Vì toàn thân nó dính đầy cát nên Nhi - Di lấy hai cái chổi mềm quét nhà để phủi phủi qua xong khiêng đặt lên cái xe rùa cho Bích đẩy vô khu nhà bếp, cả vũ khí của nó cũng cầm theo luôn.

     Họ chất củi nhồi nhét giấy với lá khô vào bếp, đổ gần đầy nước vào cái nồi to đùng chuyên dùng nấu cám bắc lên, châm lửa đun. Trong khi chờ nước sôi Bích đi cắt một đoạn bạt nhựa mang vô dải gần bếp rồi các nàng khiêng thằng khốn đặt xuống đó, họ lôi ra mấy loại dao to nhỏ cùng miếng thớt lớn bằng gỗ và ngồi quây quần quanh "con mồi"

     Bích nói "Làm nhanh rồi cho đàn lợn ăn trưa nhé bọn mày, không cần nhừ đâu, lợn nó nhai được hết." Nhi nói "Tao nghĩ nên chọc tiết trước rồi hãy xẻ thịt, khi máu ra gần hết thì dễ cắt và nhanh hơn." Di nói "Con Nhi đúng đấy, dù gì thời gian cũng không nhiều. Cái gì nhanh nhất thì làm, cắt cho máu tụ lại một chỗ cũng gọn gàng sạch sẽ hơn nữa."

     Chợt thằng già láo tỉnh táo mở mắt, tuy tình trạng rách mép rất đau nhưng nó nhớ lại tình hình và cảm nhận được nguy hiểm khôn lường nên định bật dậy thì bị Di - Bích đè đầu đè cổ vặn ngược tay ép sấp xuống, nó vùng vẫy cách mấy cũng chỉ tốn công vô ích. Nàng bầu bê cái thớt to nặng đập mạnh "Cốp" xuống đầu thằng súc vật khiến nó trợn lồi mắt, choáng váng kêu "Uuuu...uuu...", thực sự cú đập này đau thấu tận hộp sọ.

     Để cho an toàn tuyệt đối về khoản âm thanh, Nhi một tay túm tóc nó giật ngẩng lên một tay dùng con dao nhỏ chọc chọc vào mồm, thủng lợi thủng lưỡi, cô còn cứa cho hai bên mép đứt dài hơn, máu nhoe nhoét, đau đớn là thế nhưng hắn đã không thể kêu thét được nữa rồi, chẳng kháng cự nổi mà nước mắt nước mũi chẩy ròng ròng, cắn chặt hai hàm răng.

     Nhi nhếch môi cười khinh bỉ rồi lại vồ lấy cái thớt, bảo hai bạn "Các đồng chí giữ chặt nhá, tui nện gẫy tay gẫy chân nó để phe ta dễ bề hành động. Vốn dĩ cắt gân sẽ mau hơn nhưng giờ tui khoái nện từng cú hơn." Bích - Di đều phì cười, con mắm cù nhây này giờ phút nào mà còn pha trò đùa giỡn. Bích nói "Lẹ luôn đi bà nội." Di trêu "Hôm nào chúng mình kéo con Nhi đi nhà nghỉ nhé Bích😇" Nhi chu môi lườm nguýt Di xíu (😒) rồi tập chung công việc, giơ thớt lên đập bôm bốp hết chỗ nọ tới chỗ kia. Kẻ khốn nạn chỉ còn biết hứng những cú đòn như búa bổ, yếu ớt rên khẽ vài từ "Ụ...u..." Cụ thể là gẫy xương vai + khủy tay + xương cổ tay + đầu gối + mắt cá chân + gót chân, đến khi đủ thì chị Nhi nhà ta còn khuyến mại thêm hai phát nữa vào đầu, hiện tại nó đang trong trạng thái ngắc ngoải.

     Nhi chạy đi lấy cái chậu mầu xanh cỡ vừa mang vào, họ dí đầu thằng già láo lếu vô đó. Di -  Bích mỗi nàng một bên chế ngự vừa giữ chặt vùng vai vừa dẫm chân đè lên lưng vì lát nữa lực quẫy sẽ cực mạnh. Nhi tay túm tóc thằng súc vật, tay cầm chính con dao bổ củi của chính chủ mà dí xát mạch máu ở cổ và cứa một nhát nhanh - chuẩn - mạnh, tiết đỏ lừ ồng ộc tuôn. Thằng khốn trợn ngược con ngươi hằn cả tia máu, kêu được mỗi tiếng "Ụ...", cơ thể giẫy đành đạch rung giữ giội. Di - Bích ra sức tì đè không để hắn giẫy thoát khỏi chậu kẻo tiết chẩy lung tung, Nhi bỏ dao và cũng dùng hai tay túm tóc ấn đầu thằng khốn nạn xuống.

      Trước lúc chết bản năng giẫy khỏe phết, đáng tiếc bị nhóm bầu tấu kiếm giữ thì có khỏe nữa cũng chả ăn thua. Nhi vừa ấn đầu vừa động viên "Bình tĩnh nào. Từ từ thôi. Ra hết tiết thì sẽ hết đau ngay, sắp hết rồi, cố gắng lên."

     Hơn một phút sau tiết đặc quánh phọt gần 1/3 chậu, thằng già mất dậy yếu dần yếu dần rồi chẳng còn co dật nữa, chết im lìm. Nhi giật tóc kéo mặt nó lên kiểm tra thì thấy đôi mắt chỉ còn là lòng trắng dã, mạch không đập nữa.

     Bích trông bếp, đùn thêm củi cho lửa luôn duy trì trạng thái cháy to và mở nắp vung nồi. Lật ngửa, cởi quần áo thằng khốn. Nhi cầm dao bổ củi lia một đường thuần thục, bộ phận gây giống bẩn thỉu của thằng súc vật cụt lìa luôn, lấy que gẩy thứ đó vứt vào bếp lửa.

     Ba cô đồng tâm hợp lực, Bích - Di cắt xẻ thịt đưa cho Nhi, Nhi cầm tảng thịt to để lên tấm thớt chặt thái qua loa cho nhỏ bớt rồi thả hết vào nồi nước đang sôi ục ục nghi ngút khói. Ngoại trừ túi mật với hai lá phổi họ quẳng vô bếp nướng thiêu thì tất cả thịt lẫn nội tạng tim gan lòng mề cùng đống tiết tắm trong nồi hết. Lột da mặt lột cơ thịt gương mặt, riêng sọ còn óc bên trong thì để kệ chả chặt nữa. Bộ xương cốt mới tinh dính nhớp nháp chút thịt vụn và máu nằm cô độc, công nhận ba nàng lóc thịt người quá chuyên nghiệp.

     Bỏ thêm chút cám chộn lẫn cùng thịt, dùng que gỗ to khuấy đều kẻo cám dính đặc, mùi bốc lên khá là thơm, ba nàng ngồi quây quần cạnh cái bếp.

     Nhìn hai con ngươi tròn nổi lềnh phềnh trong nồi nước sôi sục, Di trêu "Bích mày cho con Nhi ăn một miếng đi cho nó đỡ thèm." Nhi véo đùi Di, trừng mắt đáp "Bẩn mồm bà." Bích cầm que củi nghịch gạt túi mật - cu bẩn - lá phổi sang trái sang phải, những thứ đó đều sủi bọt sần sùi đen xì, co rút vì bị lửa ăn mòn, cô nói "Bà Nhi chỉ có ăn. bánh gatô thôi, không mua cho thì bà í hiếp dâm tao với mày đấy Di ạ." Nhi "Hừ." một câu rồi cắn khẽ vào vai Bích.

     Đúng lúc ấy bên ngoài vang lên tiếng chửi bới của đàn ông "Địt mẹ cả nhà con Hạnh đâu rồi! Chúng mày vẫn dám xây trên đất này à!"

     Di hào hứng nói "Á à, chắc lũ vợ con của thằng súc vật này về." rồi đứng bật dậy chạy xồng xộc ra ngoài. Bích bảo Nhi "Mày trông nồi nhớ, đừng để nó trào." xong vớ lấy con dao bổ củi ù té theo. Nhi càu nhàu "Hai con khôn lỏi."

     ...

     Hai thằng con trai tầm hơn hai chục tuổi, một mụ đàn bà khoảng năm mươi, chúng đều lăm lăm loại dao bổ củi nhòm ngó khắp xung quanh. Thấy có hai đứa con gái từ nhà bếp chạy ra chỗ bãi cát thì đứng lại tại đó kiểu như chờ vậy, một con cũng cầm dao, có mùi nguy hiểm rồi đây.

     Di nắm cái xẻng tựa trên vai trái mình, bình thản nhìn ba đứa súc vật đang bước mau tới, cô nói với Bích "Đàn lợn quả này được no nê bữa thịt nhỉ." Bích cười khẩy trả lời "Hứ. Sẵn dịp trừ họa cho gia đình Hạnh luôn."

     Khoảng cách đôi bên đã khá gần, thằng dẫn đầu vung dao chỉ thẳng mặt Di mà chửi "Địt mẹ chúng mày! Thằng Đạt con Thúy đâu (tên bố mẹ Hạnh)! Ai cho phép chúng nó xây trên đất này!" Di vênh mặt trả lời "Chửi cái địt cụ chúng mày! Đất đã được chia đều mà vẫn còn tham lam không biết đủ, giở thói côn đồ ác ôn với chính anh em ruột thì chúng mày còn là con người không? Biết nói năng mà không biết suy nghĩ à mấy con chó!" Bích cười diễu cợt "Ăn cả rồi cũng đến lúc ăn vả thôi. Thứ súc vật khuyết tật lý trí con người thì làm gì còn nhân tính, mỗi ngày chúng mày ăn cơm hay ăn cứt?!"

     Thằng kia tức giận chửi "Địt con mẹ mày!" và lao đến định chém Bích, mụ mẹ và thằng còn lại cũng hung hăng nhào lên.

     Di xấn tới một bước, đôi tay giữ chặt cán xẻng giống như kiểu vụt bóng chầy, lia đập một phát rất nhanh cắt đứt luôn yết hầu thằng khốn, máu tức thì tung tóe xung qanh, nó bàng hoàng hét "Á..." rồi buông rơi dao ngã xóng xoài ra đất, co giật vài cái chết luôn. Di nói "Muốn xử bọn tao? Chúng mày mơ ngu quá!"

     Thằng kế tiếp căm phẫn liền liều mạng định chém Di thì bị cô xoay người cúi thấp xuống vụt mạnh trúng ống đồng chân trái, nó hét "A..." cực kỳ đau đớn ngã gục luôn gần vị trí Bích đứng.

     Nàng tấu cúi người giáng một nhát dao chém ngay đỉnh đầu, lưỡi dao cắm sâu qua hộp sọ vào tận óc, máu trào nhoe nhoét khắp đầu, nó rùng mình chút xíu, tay chân quờ quạng co quắp rồi cũng tử vong.

     Mụ mẹ kinh sợ quay người bỏ trốn, vừa chạy vừa la "Giết người!..."

     Di đuổi theo ngay,  tốc độ nhanh hơn nhiều, nện "Cốp" trúng phía sau đầu mụ ta, choáng nặng bất tỉnh. Di nói "Địt con bà chúng mày! Lũ súc vật chúng mày tồn tại thì người lương thiện bị ám hại, tội không thể tha được!"

     Vậy là có thêm hơn trăm cân thịt tự dâng tận tay, ba nàng lại lần nữa cắt - lọc, cắt - lọc, cắt -  lọc.

     Họ hợp lực bê nồi cám cho lên xe rùa đẩy ra chuồng lợn. Lũ lợn kêu đói ụt ịt ụt ịt, thịt lẫn nội tạng ruột gan được chia sẻ đủ cho từng con nhai rau ráu ngon lành, thậm chí chúng còn rúc đầu vào tranh nhau bữa ăn dinh dưỡng đặc biệt này.

     Việc tiếp theo là mang bốn bộ xương còn óc đi chôn ở ngay khoảnh đất đằng sau chuồng lợn, đào cái hố đù sâu đủ rộng mà quăng cùng tấm bạt nhựa thấm máu xuống thôi, lấp đất cho bằng phẳng không để nhấp nhô.

     Vấn đề cuối cùng là phun nước dọn dẹp hiện trường, cọ rửa nồi chậu, rửa dao xẻng... Xong xuôi hết thì có cuộc gọi đến của chú Bình, chú ta lo lắng hỏi ba cô có sao không, đang ở đâu, sắp về chưa, nhanh về ăn cơm mọi người đợi. Bích trả lời ngắn gọn :

     - Vâng tụi con đang trên đường về ạ.

     Bầu - tấu - kiếm rút lui thôi, đằng sau tiếng "Chạp chạp...ụt ụt...chạp chạp...ụt ịt..." vẫn vang đều.

     ...
    😪😪😪😪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xhyn