Chương 6 : Lựa Chọn Của Mỗi Người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không có Hứa Dịch Hề ở cùng, chính là mỗi ngày đều bình an, không có người chơi đùa đến sợ hãi. Nhưng là, cũng chính vì cuộc sống như vậy, Kỳ Sa cơ hồ cảm thấy không vui vẻ. Thân thể nàng bởi vì không bị Hứa Dịch Hề đụng vào cũng dần hồi phục như cũ, buổi sáng rời giường, Kỳ Sa cùng tiểu Trương đi đến phòng rửa mặt. Đợi đến khi đi ra thao trường chuẩn bị tập hợp, ánh mắt của nàng lần nữa nhìn về phía thân ảnh Hứa Dịch Hề đứng cách đó không xa.


Giờ phút này Hứa Dịch Hề cùng một cô gái tóc dài đứng cùng một chỗ,hai người dáng vẻ hôn thân mật, cô gái nói gì với Hứa Dịch Hề rồi sau đó nàng liền nở nụ cười, nhéo lỗ mũi cô gái, dường như hai người ở chung rất vui vẻ.Không biết sao trong lòng nàng cảm thấy khó chịu. Kỳ Sa nhìn các nàng, không tự chủ được suy nghĩ Hứa Dịch Hề có phải hay không cũng sẽ làm chuyện đó với cô bé kia, nếu như có chuyện đó, cô bé kia có phải không không đón nhận.Hứa Dịch Hề có phải hay không cũng sẽ hỏi có thích nàng ôm hay không? Hơn nữa sẽ trả lời như thế nào ?


"Kỳ Sa, em làm sao vậy? chị xem em mấy ngày nay, tinh thần hoảng hốt, có phải hay không phát sinh chuyện gì a?" Vương tỷ theo ánh mắt nàng nhìn lại, đại biểu hiểu ra cái gì, lôi nàng qua một bên mà hỏi "em có phải hay không cùng tiểu Trương có dụng chạm a?còn có nàng đối với em như thế nào? Nếu không các em như thế nào lại xin trưởng ngục đổi phòng đây?".


"Không có, em cùng nàng không có đụng chạm cái gì, nàng cũng không có làm gì em" Kỳ Sa mím môi cười một tiếng, quay đầu lại tìm kiếm hình bóng Hứa Dịch Hề. Xác định nàng không còn ở thao trường, Kỳ Sa thở dài, cùng lại chỗ mát bên tường ngồi "Vương tỷ, nếu thích một người có cảm giác như thế nào? Thế nào mới coi là thích?"


"Hả? em như thế nào lại hỏi vấn đề này? Muốn chị nói a, thích chính là thích, không nhìn thấy ngươi kia người liền muốn tìm, nhìn thấy trong lòng liền đặc biệt vui vẻ. Thế nào? Em đột nhiên hỏi chị vấn đề này không phải là có gì với tiểu Hứa..." Vương tỷ thấy Kỳ Sa đột nhiên dừng lại một chút, lập tức nở nụ cười "không có chuyện gì nha, em thật coi Vương tỷ ta là một người cổ hữu sao? Chúng ta đều là con gái lại ở trong này . Em nếu như thích nàng thì nên cùng nàng ở chung. ở đây mọi người đều là nữ, cũng không ai nói em cái gì. Nhưng khi các em ra tù rồi.nếu như không đảm bảo sau khi ra ngoài vẫn ở cùng nhau, vậy không bằng ở trong này chơi đùa một chút, đối với mọi người đều tốt".


"Thích chính là không nhìn thấy sẽ đi tìm, nhìn thấy tim liền đập liên hồi sao? Vương tỷ, nếu như sau khi ra ngục làm sao bây giờ? Nếu như người nhà không chịu thừa nhận, ép buộc kết hôn, vậy em nên làm gì bây giờ?".


"Em như thế nào muốn biết kết quả như thế? Em nếu không thích nàng, en có thế tách ra khỏi nàng, em nói chị nói đúng không?" Vương tỷ nở nụ cười, có lúc trải qua nhiều chuyện, đối với mọi chuyện đều không quá mới mẻ, cái này không phải là chuyện không tốt.


"Thật có thể không?"Kỳ Sa nhìn nơi Hứa Dịch Hề đứng đến ngây ngốc. Theo lý thuyết đáng lẽ nàng nên hận nàng như thế đối đãi mình, nên cách xa nàng ra mới đúng, nhưng là chính nàng không kìm hãm được suy nghĩ, cơ hồ mỗi lần đều chú ý đến nhất cử nhất động của nàng.Người ta đều nói thành thói quen thật đáng sợ, nàng có thói quen cùng Hứa Dịch Hề ở chung, mấy ngày nay không có nàng ở cùng mình cảm giác thật khó chịu.


Khi Kỳ Sa ngẩn người, Hứa Dịch Hề đã ở trong phòng thăm. Đối diện nàng là nữ nhân lần trước, nữ nhân không nói gì, chẳng qua là từ trong túi sách lấy ra phong thư đưa cho Hứa Dịch Hề. Phong thư này là bức di thư của mẹ Hứa Dịch Hề, chữ viết bên trên đối với Hứa Dịch Hề rất quen mắt. Khi đọc di thư, thân thể Hứa Dịch Hề không tự chủ được mà run rẩy.Trong thư, mẫu thân nàng đem mọi chuyện hoàn toàn viết ra, đồng thời cũng hy vọng Hứa Dịch Hề không hận mình. Nội dung trong phong thư rất dài, Hứa Dịch Hề đọc qua, nước mắt không tự chủ rơi xuống.


"Thì ra là, là thật..." Hứa Dịch Hề ngẩng đầu nhìn nữ nhân đối diện, thì ra hết thảy mỗi lỗi lầm là của mẫu thân nàng, mà nàng lại đem tất cả lỗi này đẩy lên người nữ nhân đối diện, thậm chỉ còn ngoan tâm đâm nàng. Nhưng là, cho dù là như thế các nàng cũng không thể trở lại được,hận quá nhiều, liền cũng không có biện pháp nào trở lại như trước kia. Mẫu thân nàng có lỗi cũng đã không còn trên đời, nàng như thế nào còn oán hận nàng đây?


"Thật xin lỗi, lúc trước là ta làm sai. Phong thư này ngươi trả lại cho cha ta đi, thay ta nói hắn tiếng xin lỗi. Chúng ta, ta hy vọng ngươi sẽ tìm được hạnh phúc thuộc về ngươi, ta chúc phúc ngươi" môi Hứa Dịch Hề run rẩy, muốn lập tức đi về phòng mà khóc lớn.


"Chúng ta thật không thể trở lại sao? Dịch Hề, ta vẫn luôn yêu ngươi" nữ nhân trước mặt lại khóc, từ trong túi xách lấy ra vé máy bay "ngươi nếu như trước mặt ta nói yêu ta, ta liền trước mặt ngươi xé đi vé máy bay. Bây giờ? Người nói cho ta biết, nói cho ta biết ngươi còn yêu ta không? Ta sẽ xé nó, giữa chúng ta sẽ không có chuyện gì phát sinh."


"Không thể trở lại, ta có yêu ngươi" Hứa Dịch Hề nhìn nàng gật đầu, đứng dậy đi khỏi căn phòng lại lần nữa dừng bước lại " không cần trở lại nhìn ta, ta không đáng giá như vậy. Tìm một người thật sự tốt với ngươi rồi cùng nàng ở chung một chỗ"


Nhìn Hứa Dịch Hề lần nữa đi ra khỏi phòng, nữ nhân trầm mặt thu hồi vé máy bay, sau đó đi ra khỏi trại giam nữ. Nàng xem thời gian ghi trên vé cũng sắp tới, liền trở về thu thập hành lý, nữ nhân trên phi cơ tìm kiếm chỗ ngồi của mình, nữ nhân nhìn người bên cảnh nhìn mình có chút ngây ngốc. Là một nữ nhân, mặc áo sơ mi màu trắng, an tĩnh ngồi đọc sách, một kiểu tóc ngắn, dáng dấp nữ nhân có anh khí mười phần, nếu như không xác định Hứa Dịch Hề không có tỷ muội sinh đôi,thì nàng liền nghĩ nữ nhân trước mặt này thực là tỷ muội với Hứa Dịch Hề, bởi vì nàng nhìn rất giống Hứa Dịch Hề.


"Ngươi.... Là ra khỏi nước đi du lịch sao?"


"Không có,ta làm sao có thể thanh nhàn đi du lịch đây? Ta mới quyết định chuyển nhà" nữ nhân đưa tay ra chủ động cùng nàng kia bắt tay, trên mặt nở nụ cười : "Rất hân hạnh được biết ngươi, ta hy vọng chúng ta có thể cùng nhau có chuyến đi tốt đẹp".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro