Thế giới thứ hai: Nữ phụ nơi bá đạo tổng tài.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này, thời điểm Thư Thanh Thiển tỉnh lại phát hiện chính mình nằm trên mặt đất, đầu còn có chút vựng.

Lắc lắc đầu, Thư Thanh Thiển cảnh giác quan sát bốn phía, căn cứ nhà ở trang hoàng suy đoán chính mình hiện tại hẳn là ở trong phòng khách sạn. Thư Thanh Thiển liếm liếm môi, cảm thấy có chút khô, quyết định đứng dậy tìm chén nước uống.

Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người mở ra, có người vào được.

Thư Thanh Thiển ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy một mỹ đeo kính râm đi vào tới. Mỹ nữ kia dáng người cao gầy, tóc dài màu nâu hơi uốn, trên mặt trứng ngỗng tiêu chuẩn lược thi phấn trang, có vẻ cả người minh diễm động lòng người, môi mỏng hơi nhấp, mang theo vài phần sắc bén.

Đối phương mặc áo sơ mi khinh bạc mềm mại màu xanh biển, là thiết kế giản lược nhất, lại rất tốt phác họa ra đường cong lả lướt của nàng, xứng với quần cao eo màu đen tinh xảo cắt may, sấn đến dáng người càng thêm yểu điệu, thoạt nhìn ổn trọng giỏi giang.

Thư Thanh Thiển híp mắt, phát hiện đối phương khí thế phi phàm, người tới không có ý tốt.

Đang chuẩn bị từ trên mặt đất dậy, kết quả đối phương trực tiếp một chân đá tới, "Phùng Miêu Miêu, ai cho cô đứng lên, hửm?"

Một chữ cuối cùng lên cao âm điệu, mang theo lạnh lẽo làm người ta như rơi vào động băng, đứng trên cao nhìn xuống, trong mắt tràn ngập khinh bỉ.

Thư Thanh Thiển không có phòng bị, bị đối phương một chân đá đến cẳng chân trên bụng, tức khắc một nỗi đau xuyên tim từ trên chân truyền đến.

Thư Thanh Thiển mao, chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, lạnh lùng nhìn đối phương.

Sở Ngưng Tuyết đối với ánh mắt lạnh băng của Thư Thanh Thiển âm thầm có chút kinh hãi, cảm thấy Thư Thanh Thiển trước mặt giống như thay đổi cá nhân, cùng bộ dạng vâng vâng dạ dạ ngày thường hoàn toàn không giống nhau.

Sở Ngưng Tuyết nhíu mày, "Tôi đã nói cho cô rất nhiều lần, cô đừng đi quấy rối Dao Dao nữa, nhưng cô vẫn không vâng lời, đừng cho mặt lại không cần..."

Thư Thanh Thiển không chờ bàn tay đang rơi xuống của đối phương, trực tiếp từ trên mặt đất dựng lên động tác sạch sẽ nhanh nhẹn, bắt lấy cổ tay trắng nõn của Sở Ngưng Tuyết trở tay bẻ.

"Tê~" Sở Ngưng Tuyết hít hà một hơi, trăm triệu không nghĩ tới cư nhiên Phùng Miêu Miêu dám phản kháng, nhưng nàng cũng không phải bình hoa, từ nhỏ học qua nhu đạo, thực mau một quyền huy qua.

Thư Thanh Thiển nghiêng đầu nhanh nhẹn tránh thoát công kích, thân thể này của nàng tuy không có trải qua huấn luyện, hiện giờ cũng không có dị năng, nhưng ý thức chiến đầu mà nàng bản nhân lâu dài tích lũy còn ở, xoay người một cái trọng chân đá lên người đối phương, ở giữa yếu hại.

Thư Thanh Thiển đánh đều là chiêu thức liều mạng, mà Sở Ngưng Tuyết bất quá là huấn luyện viên dạy ra, đối phó người bình thường còn hành, đối mặt Thư Thanh Thiển căn bản không đủ xem, thực mau Sở Ngưng Tuyết liền chống đỡ không được.

Sở Ngưng Tuyết chưa bao giờ biết Phùng Miêu Miêu vì sao sẽ lợi hại như vậy, còn đánh khá tàn nhẫn. Cuối cùng che lại bụng đau cong lưng, ngay cả kính râm trên mặt đã rơi xuống đất cũng không chú ý, lộ ra khuôn mặt tinh xảo, bất quá lúc này trên mặt tất cả đều là thống khổ vặn vẹo.

Sở Ngưng Tuyết tức khắc lửa giận bốc cháy lên, không thể tin nhìn Phùng Miêu Miêu, "Phùng Miêu Miêu, cô điên rồi. Cô lại đánh tôi thử xem!"

Thư Thanh Thiển không nói gì, hoạt động hạ chân mình, sau đó mặt vô biểu tình một chân đạp lên mắt cá chân của đối phương.

Chỉ nghe thấy thanh âm răng rắc vang lên.

"Á!" Sở Ngưng Tuyết lần này lại đau đến mức nói không nên lời, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, nửa ngày không phục hồi tinh thần lại.

Sở Ngưng Tuyết chịu đựng đau, lạnh mặt nghiến răng nghiến lợi nhìn Thư Thanh Thiển, "Được, được lắm, Phùng Miêu Miêu, cô cư nhiên dám đánh tôi, xem ra cô thật sự sống không kiên nhẫn."

"Hy vọng cô có thể minh bạch, là cô động thủ trước, liền tính cảnh sát tới tôi đây cũng là tự bảo vệ mình." Thư Thanh Thiển chỉ hơi nhíu mi, sau đó trực tiếp đi ra ngoài, lúc gần đi thuận tiện giúp đối phương gọi 120.

Sở Ngưng Tuyết không ngờ Phùng Miêu Miêu cư nhiên thái độ khác thường, nguyên bản khí thế kiêu ngạo xem tắt hỏa. Nàng phái người trói Phùng Miêu Miêu lại đây, vốn tưởng giáo huấn đối phương, kết quả không nghĩ tới chính mình lại ăn cái ám khuy. Trong mắt chịu đựng nước mắt, Sở Ngưng Tuyết từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu qua khuất nhục, lúc này trong lòng đối với Phùng Miêu Miêu vừa hận vừa sợ. Nàng thật sự không thấy ngày thường Phùng Miêu Miêu theo sau lưng mình nhát như chuột, thân thủ lại lợi hại như vậy.

Nhìn bóng dáng Phùng Miêu Miêu tiêu sái rời đi, Sở Ngưng Tuyết cắn môi mỏng, chờ Phùng Miêu Miêu đi rồi nàng mới nhỏ giọng nức nở lên, thật sự đau quá.

Thử động hạ chân, má, hình như gãy xương rồi.

Sau khi Thư Thanh Thiển ra khỏi khách sạn, lúc này mới để hệ thống truyền tin tức thế giới này tới, kết quả thời điểm vừa nhìn đến giới thiệu nhân vật liền sửng sốt.

Nàng lúc này mới ý thức được người mình vừa đánh cư nhiên là nữ chính Sở Ngưng Tuyết.

Thư Thanh Thiển xấu hổ ho khan, ám phó chính mình hình như có điểm quá bạo lực, như vậy không tốt. Hiện tại dù sao cũng là niên đại hoà bình, đánh người là phạm pháp.

Thế giới này đồng tính đã có thể hợp pháp kết hôn, cho nên trong thế giới lần này có hai nữ chính. Một người trong đó nàng vừa mới gặp qua là Sở Ngưng Tuyết, phú nhị đại, năm nay 25 tuổi, CEO của công ty niêm yết, giới tính nữ, thích nữ, tính cách cường thế, bá đạo độc đoán, mà người yêu Tề Dao của nàng chính là một vị nữ chính khác. Chủ yếu là chuyện xưa luyến ái của hai người bọn nàng.

Tề Dao năm nay 23, mới vừa tiến vào công ty Sở Ngưng Tuyết để thực tập. Bất quá diện mạo Tề Dao xinh đẹp tính cách hoạt bát đáng yêu, thực mau khiến cho Sở Ngưng Tuyết chú ý, liền đối với nàng triển khai theo đuổi. Mà Phùng Miêu Miêu cũng thích Sở Ngưng Tuyết, nhưng nàng có chút tự ti, cho nên vẫn luôn âm thầm thích Sở Ngưng Tuyết nhiều năm lại không dám biểu đạt. Kết quả thấy Sở Ngưng Tuyết cư nhiên cùng Tề Dao ở bên nhau trong lòng ghen ghét, liền lén điều tra Tề Dao, sau đó rải rác tai tiếng ở diễn đàn công ty, trong lúc nhất thời toàn công ty đều nháo đến phí phí dương.

Phùng Miêu Miêu làm việc này thực mau đã bị Sở Ngưng Tuyết điều tra ra, tất nhiên nhiều năm hữu nghị của hai người rách nát. Nàng hung hăng giáo huấn Phùng Miêu Miêu một trận, không ngờ Phùng Miêu Miêu làm trầm trọng thêm. Cuối cùng Sở Ngưng Tuyết không thể nhịn được nữa, làm phá sản công ty gia đình của Phùng Miêu Miêu. Phùng Miêu Miêu không thể không rời đi thành thị này, từ đây là nhật tử thượng thanh bần thất vọng, ôm hận mà chết.

Căn cứ nguyên bản thế giới, Phùng Miêu Miêu chẳng qua là một chướng ngại vật trên đường luyến ái của nhóm nữ chính. Sau khi không còn pháo hôi Phùng Miêu Miêu, tình yêu của hai nữ chính nhanh chóng thăng hoa. Lúc sau lại trải qua quá một vài khúc chiết, cuối cùng hai người kết hôn, giai đại vui mừng.

Thư Thanh Thiển lần này xuyên qua thành Phùng Miêu Miêu, thời gian điểm vừa lúc là Phùng Miêu Miêu phát tin tức bạn trai cũ của Tề Dao đến công ty nháo đến ồn ào huyên náo. Tề Dao khóc nháo muốn tự sát, Sở Ngưng Tuyết tất nhiên đau lòng, vì thế tra ra sau lưng là Phùng Miêu Miêu đang giở trò quỷ, để người bắt nàng tới khách sạn rồi chuẩn bị tự mình giáo huấn một trận.

Xem xong bối cảnh của thế giới này, Thư Thanh Thiển lại điều ra giao diện nhân vật của mình.

Nhân vật: Phùng Miêu Miêu.

Giá trị sinh mệnh: 25/100 (Nhắc nhở: giá trị sinh mệnh max một trăm, ở bổn thế giới tự động thanh trừ).

Nội dung nhiệm vụ: Thỏa mãn nguyện vọng nguyên chủ, tránh cho công ty phá sản.

Độ khó nhiệm vụ: S.

Độ hoàn thành nhiệm vụ: Không biết đãi đánh giá.

Nói tóm lại đây là một chuyện xưa rất đơn giản, Thư Thanh Thiển có chút quả thực không thể tin được cư nhiên thuộc về cấp S, trong lòng có chút nghi hoặc. Nàng trước kia cũng đã tới thế giới bá đạo tổng tài, loại thế giới này cơ bản không có nguy hiểm đến sinh mệnh gì, đều là yêu đương nên thông thường cấp bậc đều rất thấp, tỷ như nói nàng trước kia mới đi thế giới hiện đại thuộc về cấp C.

Hệ thống nhiệm vụ bình thường dưới tình huống chia làm cấp S, cấp A, cấp B, cấp C, mà C cấp xem như cấp bậc nhập môn. Kỳ thật giống thế giới cấp SSS trước thuộc về phi thường khó được, rất ít tỷ lệ xuất hiện, chỉ là nàng không nghĩ tới thế giới này cư nhiên cũng sẽ là cấp S.

Việc này thật sự quá kỳ quái.

Thư Thanh Thiển trở lại biệt thự, bên trong im ắng, cha Phùng mẹ Phùng đã lên giường nghỉ ngơi, ngay cả bảo mẫu đều ngủ. Thư Thanh Thiển trở lại phòng mình quan sát kỹ lưỡng bốn phía, đây là một không gian tràn ngập hồng nhạt, nơi nơi còn chất đầy các loại món đồ chơi mao nhung, thoạt nhìn nguyên chủ là một người nội tâm tinh tế tràn ngập ảo tưởng công chúa.

Phòng để quần áo có một mặt gương thật lớn, Thư Thanh Thiển chiếu gương quan sát dung mạo mình. Trong gương chính mình không tính quá lùn, ước tính 1m6 mấy, dáng người tiêu chuẩn, nhưng trên mặt thoạt nhìn có điểm thịt đô đô, mềm mềm mại mại, trông giống như thực dễ bị bắt nạt. Thư Thanh Thiển nhớ tới tính cách nguyên chủ tương đối mềm yếu, hơn phân nửa là gương mặt này tạo thành.

Thư Thanh Thiển trở lại phòng mình, mở ra máy tính bắt đầu thu thập tư liệu. Nàng biết Sở Ngưng Tuyết kế tiếp rất có khả năng xuống tay với công ty mình, nàng không thể không sớm làm chuẩn bị, muốn nhìn một chút có lỗ hổng gì có thể lợi dụng.

Mười ngón nhẹ gõ bàn phím, vẫn luôn bận rộn đến rạng sáng, Thư Thanh Thiển rốt cuộc có chút mệt nhọc, lúc này mới lên giường ngủ.

Một đêm vô mộng.

--------------------------------------------------------------------------

Hoa Hoa có lời muốn nói: đố mọi người, lần này chị 3T mắc bệnh nền gì mà có thể khiến độ khó nhiệm vụ lên cấp S nè?

Mọi người nhớ chuẩn bị tâm lý, vì bắt đầu từ chương sau sẽ rất rối não đó nha~ (⁠^⁠3⁠^⁠♪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro