Chương 11: Ác Mộng Trên Phố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi lâm vào hôn mê, Bạch Dương được Hắc Bạch vô thường đưa trở về ký túc xá, Hắc Vô Cứu từ trong người lấy ra cái di động, đầu ngón tay lướt nhẹ trên đó, màn hình xuất hiện một loạt hình ảnh, kế bên là những ô vuông nhỏ, nàng bấm vào ô vuông đầu tiên, ô vuông liền hiện lên dấu gạch chéo màu đỏ, điều này tương ứng với việc một quỷ hồn đã bị thu thập.

"Nàng vì sử dụng hết linh lực nên có vẻ còn khá lâu mới tỉnh lại, tạm thời chúng ta có thể yên tâm trở về địa phủ trước, dù sao thời gian thử thách nàng vẫn còn dài, hy vọng nàng sẽ vượt qua bài kiểm tra của Diêm Vương đại nhân" Hắc Vô Cứu quay sang nói với Bạch Tất An

"Ân~ tôi cũng hy vọng nàng sẽ làm được" Bạch Tất An gật đầu đồng tình.

Hắc Bạch Vô Thường cũng không ở lại lâu, cả hai nhanh chóng trở về địa phủ thông báo.

Nói đến chuyện của Bạch Dương, hiện tại lại phải cong lưng lên làm việc cho địa phủ, trong chuyện này người tội khôi họa thủ không ai khác ngoài Phán Quan Thôi Đào, trợ lý đắc lực bên cạnh Diêm Vương gia.

Một ngày trước,

Bạch Dương ngồi ở căn tin dùng cơm trưa một mình, hôm nay Vệ Tư Ảnh cũng không lên lớp, đã hai ngày rồi, Tiểu Ảnh có thể đi đâu được chứ, Bạch Dương ở trong lòng lo lắng, sau cùng nàng liền đánh một cuộc điện thoại cho Vệ Tư Ảnh, nhận được đầu dây bên kia bắt máy, tâm tình Bạch Dương mới buông lỏng xuống, ít ra Tiểu Ảnh không có chuyện gì.

Sau đó là cuộc nói chuyện giữa hai người, Vệ Tư Ảnh bảo là đang đi cửa hàng mua một ít đồ, hẹn nàng lát nữa gặp nhau ở trường, chỉ là nàng chờ đến chiều tối cũng không thấy Vệ Tư Ảnh trở lại, đã giờ này mà còn chưa về nữa, phỏng chừng Tiểu Ảnh chắc chắn là ở bên cạnh quỷ hút máu nữ vương âu yếm rồi, mang theo tâm tình buồn bực.

Bạch Dương đành ôm gối đi ngủ trước, chẳng qua khi nàng vừa mới tiến vào giấc mộng đẹp, thì cảm giác cả cơ thể bỗng trở nên nhẹ nhõm, rồi ở đâu ra hai nữ nhân mặc Vest trắng và đen dùng gông cùm xiềng xích túm cổ, tay và chân nàng kéo đi, Bạch Dương giãy dụa muốn thoát nhưng sức cùng lực kiệt, nàng bị hai người đó dẫn xuống một nơi tối đen như mực, xung quanh toả ra hàn khí như những làn khói màu trắng, phía trước còn có một cây cầu, đứng ở chân cầu là một nam nhân với bộ dáng ẻo lả, khuôn mặt trắng như bông bưởi, nếu không nhìn kỹ, chắc chắn mọi người sẽ lầm tưởng hắn là nữ nhân, may mà Bạch Dương tinh mắt nên nhận ra hắn là nam nhân, hơn nữa trên tay hắn còn đang cầm một cái ly thuỷ tinh, bên trong có chứa chất lỏng màu trắng đục cùng những hạt màu vàng, trông rất giống với bột ngũ cốc dinh dưỡng, hắn đưa cái ly đến trước mặt nàng rồi nói

"Uống đi! ngươi sẽ quên hết những chuyện của kiếp này, bắt đầu sống một cuộc sống khác"

Bạch Dương lúc này mới nhận thức được rằng nàng đã chết, còn cái tên nam nhân kia..không lẽ lại là Mạnh Bà, nàng nghĩ Mạnh Bà chẳng phải nữ sao? Rốt cuộc vẫn là cái nam, coi bộ những gì trong tiểu thuyết viết là không đáng tin, huống hồ Diêm Vương ở đây còn là nữ nữa mà, rồi hai người ban nãy rất có thể là Hắc Bạch vô thường, nói không chừng Phán Quan chắc cũng là một cái nữ nhân cho xem.

"Này! Cô mau uống nhanh lên, vẫn còn người khác đang xếp hàng chờ tới lượt họ nữa kia kìa" Mạnh Bà thấy Bạch Dương ngẩn người, liền lên tiếng thúc giục nàng.

"Hả?" Bạch Dương bị Mạnh Bà cắt ngang dòng suy nghĩ, mới giật mình phản ứng, sau đó nàng quay lại đằng sau, đúng là đang có rất nhiều người đứng xếp hàng sau lưng nàng, còn Hắc Bạch vô thường từ khi dẫn nàng tới nơi này, cũng đột nhiên mất dạng, chỉ còn lại hai cái quỷ sai ở đây.

"Hả hả cái gì? Cô uống lẹ lên, nếu không sẽ không kịp đầu thai, đến lúc đó Diêm Vương đại nhân trách phạt, thì cô tự mình gánh lấy hậu quả" Mạnh Bà rất không hờn giận nói.

"Tôi không uống, các người dựa vào đâu mà bắt tôi đi đầu thai, tôi ăn ở có đức lắm mà, như thế nào lại chết sớm như vậy a, Diêm Vương đại nhân của các người ở đâu, mau dẫn tôi đi gặp nàng, tôi muốn đòi lại công đạo" Bạch Dương không cam tâm bản thân mình đã chết, nàng ở nhân gian vẫn còn nhiều thứ chưa có làm, huống chi Tiểu Ảnh còn không biết rằng nàng hiện tại đã quy tiên, thử hỏi nàng làm sao có thể chịu được.

"Cô nghĩ mình là ai chứ, Diêm Vương đại nhân là người mà cô có thể tuỳ tiện gặp sao?" Ý của Mạnh Bà là một người quyền cao chức trọng như Diêm Vương, thường dân như Bạch Dương căn bản là không có tư cách gặp nàng.

"Không gặp được Diêm Vương, tôi không đi đâu hết" Bạch Dương kiên định nhấn mạnh.

"Cô đừng có mà làm rộn, nghe lời tôi vẫn là mau uống đi, rồi nhanh chóng đi đầu thai" Mạnh Bà đẩy ly thuỷ tinh đến gần miệng nàng.

"Không...tôi không uống, anh mau kêu Diêm Vương tới đây" Bạch Dương lắc đầu, thuận tay hất văng cái ly thuỷ tinh đi.

"Hừ~ cô bất quá chỉ là một cái vong hồn thôi, nếu không nghe lời thì đừng trách tôi dùng tới vũ lực" Mạnh Bà bực mình, hắn chưa từng gặp qua cái vong hồn nào lì lợm như vậy, liền quay sang hạ lệnh cho hai tên quỷ sai đến cưỡng chế Bạch Dương.

Trong khi bên này đang căng thẳng, thì bên trong Diêm Vương Điện lại là một mảnh tình ướt át.

Hai nữ nhân, một người ngồi trên đùi người kia, hai tay vòng qua cổ, cử chỉ hết sức thân mật

"Tiểu Diễm, em vừa mới mua được hai vé du lịch sang đảo Hawai, chị nghỉ phép vài bữa đi cùng với em nhé!" Thôi Đào nũng nịu nói.

"Tiểu Đào, em cũng biết là chị bận mà, chị đi với em thì được rồi, nhưng ai sẽ trông coi địa phủ a" Hoàng Diễm cũng muốn đi lắm, nhưng nếu nàng mà đi thì sẽ không ai quản lý địa phủ, giao lại cho Hắc Bạch vô thường, chỉ càng làm nàng lo lắng hơn mà thôi.

"Lúc nào chị cũng lấy cái lý do này, nhiều lần rủ chị có đời nào chị đi với em đâu, không chịu a, em muốn chị lần này đi với em cơ" Thôi Đào làm nũng, chỉ còn thiếu nước nằm lăn ra đất ăn vạ.

"Tiểu Đào, em đừng làm khó chị có được không?" Đối mặt với tính trẻ con của Thôi Đào, Hoàng Diễm cũng đành bó tay.

"Không muốn, không muốn a, chị mà không chịu đi với em, em sẽ nằm lăn ra đây cho coi" Thôi Đào bắt đầu thể hiện bản lãnh ăn vạ của mình.

"Hừ~ muốn làm gì thì làm, chị đây không rảnh quan tâm" Hoàng Diễm bực dọc nói, cái chiêu trò của Thôi Đào, nàng đã trải qua như cơm bữa, nên quả thật nó không có chút ảnh hưởng nào tới nàng.

"Chị..." Thôi Đào nghẹn họng, nhìn Hoàng Diễm không chút nể tình nói ra lời cay đắng.

"Diêm Vương đại nhân, ở cầu nại hà xảy ra chuyện" một tên quỷ binh chạy vào phá vỡ bầu không khí giận hờn vu vơ của hai người.

"Có chuyện gì?" Hoàng Diễm đẩy ra Thôi Đào, sửa sang lại cổ áo bị người kia làm lệch, rồi mới nhìn tên quỷ binh hỏi.

"Là một vong hồn không chịu uống canh Mạnh Bà, còn đánh hai tên quỷ sai trở về hồn thể" quỷ binh thuật lại ngắn gọn tình hình.\

"Hừ~ để ta xem cái vong hồn kia có bãn lãnh gì, cư nhiên ở địa bàn của ta làm loạn, đúng là không coi Diêm Vương ta ra thể thống gì mà" Hoàng Diễm nói rồi lập tức biến mất, Thôi Đào cũng nhanh chóng theo sau.

Hoàng Diễm cùng Thôi Đào vừa tới, cũng là lúc Mạnh Bà bị Bạch Dương đánh văng tới chỗ hai nàng đang đứng, Hoàng Diễm vung tay, Mạnh Bà liền tiếp đất an toàn, tránh khỏi một tràng phải hôn mặt đất.

Hoàng Diễm liếc nhìn Bạch Dương, người này chẳng phải bạn thân của Vệ Tư Ảnh sao? Đáng tiếc thọ mệnh lại ngắn như vậy, nhưng ít ra nàng cũng là một cái nhân tài, nếu như có nàng làm việc, nhất định địa phủ của mình sẽ ngày càng cường thịnh. "Cô vì sao không uống canh Mạnh Bà?" Hoàng Diễm nghiêm mặt hỏi.

"Diêm Vương gia, cuối cùng ngài cũng tới rồi, tôi rõ ràng là một cái người tốt, không hiểu vì sao lại chết sớm như vậy, có phải là có nhầm lẫn gì ở đây không?" Bạch Dương giải bày.

"Thọ mệnh trên nhân gian là do Phán Quan trông coi, nếu quả thật có nhầm lẫn, thì việc này không liên quan tới tôi" Hoàng Diễm lập tức đùn đẩy trách nhiệm cho Thôi Đào.

"Nếu như cô không tin, tôi có thể cho cô xem sổ sinh tử" Thôi Đào nghe Hoàng Diễm nói vậy, muốn chứng minh cho Bạch Dương biết là không có bất cứ nhầm lẫn nào ở đây, nàng lấy ra cái máy tính bảng, trên đó có một loạt danh sách những người trên dương gian, dò đến tên của Bạch Dương, nàng mới phát hiện là do bản thân sơ suất nên đánh dấu nhầm người, nhất thời chột dạ.

Thôi Đào quay sang nói nhỏ với Hoàng Diễm, nàng bị Hoàng Diễm trừng mắt, Diêm Vương đại nhân đành phải buộc lòng đưa ra giải pháp giống như đã từng làm với Vệ Tư Ảnh. Sự việc cuối cùng cũng được giải quyết ổn thoả, Bạch Dương bất đắc dĩ ký hợp đồng tạm thời làm việc cho địa phủ, trong vòng một tháng, nàng phải thu thập đủ số lượng quỷ hồn do Diêm Vương đề ra, khi nào vượt qua khảo hạch, mới được ký hợp đồng chính thức.

---------

Trở lại thực tại, Từ trong quán bar, một thiếu nữ cố lếch ra ngoài, thân thể nghiêng ngả như muốn đổ xuống, nàng bước đi từng bước về phía trước, sau cùng vẹo vô một con hẽm, càng về khuya, sắc trời càng tối đen như mực, từng đợt hàn khí lẫn trong gió quất vào cơ thể nhỏ bé kia, thiếu nữ say xỉn cũng bị hàn khí làm cho tỉnh táo lại, chỉ mặc đơn độc mỗi chiếc váy trắng, nàng bỗng cảm giác lạnh lẽo, vội ôm hai tay để sưởi ấm Khè khè...

Đâu đó là âm thanh quỷ dị phảng phất trong màn đêm, thiếu nữ tim đập mạnh, cảm giác như có thứ gì đó đang nhìn mình, nàng xoay người định chạy thật nhanh, nhưng đáng tiếc thân thể nàng không động đậy được, cái bóng dưới chân nàng ngày một nhỏ dần cho đến khi biến mất.

Kq

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro