Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Gia Ngôn đứng thẳng lưng, đối mặt cùng Bạch Giai Tuệ.

Cô nhìn thẳng vào ánh mắt nàng "chị không phải là Đường Gia Ngôn, chị...chị từ một thế giới khác. Là xuyên vào cơ thể này"

Bạch Giai Tuệ không tin tưởng, im lặng dùng ánh mặt sợ hãi mà lắng nghe

"Chị tên thật là Vân An, trước khi xuyên đến vì cứu đứa trẻ đã bỏ mạng. Ở thế giới kia chị là phiên dịch viên, cũng chuyên ngành tiếng Nhật. Chị....chị vì có độ tương thích cao mà đến"

"Chị nói điên cái gì?"- Bạch Giai Tuệ lắc đầu lùi xa cô hai ba bước.

"Ừ, em không tin, chị cũng không tin. Nhưng thế giới này chị từng được đọc qua. Nó như một quyển tiểu thuyết thu nhỏ. Chị...chị có thể đoán được tương lai, mỗi tối khi ngủ em không phải luôn hỏi chị sao? Vì chị đã đọc qua rồi, chị thấy được em họ của nhà họ Đường hãm hại thông qua vấn đề tài chính, đoán được hắn nhầm vào Đường ba và ông nội, chị...chị thậm chí còn biết được em...em sẽ nhận một chương trình truyền hình thực tế vào năm nay. Em có rất nhiều kịch bản nhưng cuối cùng cả năm chỉ tham gia truyền hình thực tế. Có phải...có phải ý định này không?"

Đường Gia Ngôn nói hết, cô không dừng lại nói tiếp "Chị biết chủ nhân cơ thể này quá khứ cặn bã, nhưng chị không chối bỏ được. Chị xuyên vào cơ thể này chiếm lấy vị trí của cô ta, trở thành vợ của em không phải sao? Chị hưởng thụ cũng gì cô ta có vậy nên chị cần bù đắp quá khứ tệ bạc của cô ta làm"

Bạch Giai Tuệ có chút dao động "chị...chị thực sự từ một thế giới khác? Hoang đường, em...em"

Đường Gia Ngôn tiến đến ôm lấy nàng, đầu tựa vào vai nàng "ừ, dù khó tin nhưng đây là sự thật. Chị cũng không điên khùng tạo ra một câu chuyện thế này để lừa vợ mình"

Bạch Giai Tuệ thoát khỏi cái ôm sau đó bỏ ra ngoài, Đường Gia Ngôn biết khó chấp nhận.

Đêm đó cô như người mất hồn, rõ ràng lần đầu tiên sau kết hôn, bọn họ quay lưng lại với nhau khi ngủ.

----
"Đường phó tổng, kế hoạch xong rồi, chiều nay có đến công trường không?" - Thứ ký Tự Bạch đeo mắt kính, nhìn cô một cách nghiêm túc.

"Không cần nữa, tôi sẽ trực tiếp mời rượu thầy Tạ" - Đường Gia Ngôn đóng văn kiện lại đưa cho thư ký Tự.

Từ đêm hôm đó đã ba ngày...ba ngày Tuệ Tuệ không nóng không lạnh với cô. Thậm chí sáng nay cô chưa dậy đã thấy em ấy dùng lý do có lịch trình để rời đi.

Đường Gia Ngôn biết làm sao, cô không phải là người em ấy thực sự yêu ah.

Tựa vào ghế thở dài. Hơn hai tháng này cô ở Đường Gia hoàn thành rất tốt vai diễn. Trước mặt Đường Gia Tân làm một bộ dạng lười biếng, cái gì cũng không để ý.

Bên trong lại giúp Đường ba điều tra vấn đề tài chính ba năm gần nhất. Quả nhiên, Đường Gia Tân, hắn ta động tai động chân không ít. Mỗi hạng mục hắn sẽ dùng cách thoả thuận với công ty vật liệu ăn chặn 5%. Tiền nong của công nhân sẽ ăn thêm 7%. Chiến lược marketing đều vào túi hắn 3%.

Cơ bản những con số này không vượt quá 10%, ba cô đương nhiên không nhìn đến. Nhưng mà mỗi năm Đường Gia có trên dưới 15 hạng mục, hắn bỏ vào túi không ít. Cơ bản hiện tại số tiền này lại không đủ cho hắn tiêu, lại muốn cùng tên bạn đại học bày thêm trò điên ở đây.

2 tháng này Đường Gia Ngôn giả ngốc cũng làm cho hắn mất đi cảnh giác, vì vậy vấn đề cuối cùng hắn làm sao liên hệ để tố cáo cho vấn đề thuế cũng nằm trong dự liệu, đêm qua Đường Ba điều tra ra rồi.

Bước cuối này cô chỉ cần cùng thầy Tạ ăn bữa cơm, nhờ ông ấy giúp đỡ một phen. E là sau đêm nay Đường Gia Tân lên mặt báo không ít, thầy Tạ là luật sư mạnh tay như nào ai mà không biết.

Sau hôm nay là tốt rồi, sóng gió cũng qua đi. Đường Gia Ngôn cầm tốt tài liệu trong tay, mặt áo vest công sở vào bước đi.

Lái xe đến nhà hàng đặt trước, cô yên lặng ngồi đợi. Đồ ăn đã đặt trước, bước cuối này trông chờ thầy Tạ.

"Gia Ngôn"

Thầy Tạ bước đến, không quên vỗ vai cô.

"Thầy Tạ, đã lâu không gặp"

"Ta nói này, năm ngoái cháu còn đến chúc tết, năm nay không thấy cháu đâu cả"

Cô mỉm cười, rót ly rượu vàng cho ông "trong nhà xảy ra không ít chuyện, cháu không có tâm tư ăn tết"

Thầy Tạ gật đầu hiểu ý "Ta có thấy, hôm nay tìm đến đây, cần giúp sức sao?"

"Dạ, thầy Tạ, văn kiện trong ba năm này của Đường gia giao cho thầy"

Cô đưa qua, ánh mắt thành thật "Đường Gia Tân động tay không ít, cháu muốn tố cáo hắn với mức án cao nhất, còn muốn lôi truyền thông vào, lôi cả công ty đối đấu chết tiệc hợp tác với hắn"

Thầy Tạ mở ra xem, nhíu mày "cháu, máy tháng qua cháu điều tra cái này?"

"Không phải mỗi cháu, là ba cùng ông nội liên thủ Đường Gia Tân ở Đường Gia hơn 5 năm, hắn biết quá nhiều cũng động tay chân mọi nơi. Nếu ba cháu không cáo bệnh, vỡ kịch này không làm e là..."

Thầy Tạ gật gù "Im lặng điều tra xem ra là ý kiến hay, với tài liệu trong tay cũng đủ chơi với bọn họ bên kia"

Hai người nói chuyện vô cùng ăn ý, thầy Tạ rót rượu cô không dám từ chối. Hai người cùng nhau dùng cơm hơn hai giờ, cũng uống hết một chai rượu vang.

Thầy Tạ đam mê rượu, là ba nói cho cô, quả nhiên tửu lượng của cô không bằng thầy. Đến tàn cuộc là cô gần như dựa vào thư ký để đưa về.

Thư ký Tự Bạch dìu cô vào nhà, không nói hai lời liền cho phép anh ta về nhà. Đồng hồ cũng điểm 12h đêm. Đường Gia Ngôn nhìn căn nhà trống rỗng, cô thở dài.

Thiếu đi Tuệ Tuệ ah, nơi này điều không giống nhà nữa. Cô đứng dậy cố gắng dùng nước để thanh tỉnh. Chỉ là đi không nổi, vấp té trên sàn, đau đến mức nước mắt chảy ra.

Điện thoại trong túi reo lên, Đường Gia Ngôn đứng dậy không nổi, mắt mở không lên, cứ như vậy từ từ ngủ cả đêm ở sàn nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro