Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa mở mắt dậy, trước mắt cô là hình ảnh mỹ nhân, Đường Gia Ngôn cảm giác một mảnh ấm áp.

Bạch Giai Tuệ nằm trong lòng ôm lấy cô, an ổn mà ngủ rất say, cũng không có dấu hiệu tỉnh dậy. Cô sờ nhẹ lên má của mỹ nhân kia, thầm than diễn viên bây giờ đều gầy như vậy sao.

Hành động này cũng khiến Bạch Giai Tuệ thức giấc "Gia Ngôn, chị dậy rồi sao?"

"Hừm, lúc muốn tôi thì gọi là Ngôn Ngôn, hành sự xong lại chuyển thành Gia Ngôn" - tay cô hơi dùng sức một chút véo má thêm một lần nữa.

Bạch Giai Tuệ đỏ mặt, thoát khỏi cái ôm "nào có, chị đừng như vậy"

Cô tiến đến kéo Bạch Giai Tuệ vào lòng, hôn lên môi, còn cắn nhẹ một cái "Sau này em gọi chị bằng Ngôn Ngôn, chị gọi em là Tuệ Tuệ , có được không?"

"Được, em còn tưởng chị thích gọi bằng Tiểu Bạch hơn" Bạch Giai Tuệ ôm eo Đường Gia Ngôn, giọng nói mang chút làm nũng.

Đường Gia Ngôn cười nhẹ "Chị thích gọi em là Tuệ Tuệ hơn, chúng ta bây giờ không giống trước kia". Cái tên Tiểu Bạch là "Đường Gia Ngôn trước kia" gọi, cô tuyệt đối không muốn lập lại.

Bạch Giai Tuệ đỏ mặt thoát khỏi cái ôm, bước xuống giường chạy một mạch đến nhà vệ sinh.
Nhìn thấy như vậy, cô có chút vui sướng, hôm qua rõ ràng hai người còn rất xa lạ, sau một buổi tối triền miên gần như khoảng cách kéo ngắn lại rất nhiều.

Cô thoả mãn nhìn về hướng nhà vệ sinh, khởi đầu rất tốt, bản thân mình cố gắng phát huy là được.
Đưa ra quyết định xong, sau đó cầm lấy bộ quần áo mới dùng nhà vệ sinh thứ 2 trong nhà để tắm rửa.

Thời điểm cả hai ra khỏi nhà vệ sinh gần như cùng nhau, hôm nay Bạch Giai Tuệ mặc quần dài, áo len ôm người, tóc xoã ra, tóc của Bạch Giai Tuệ dài đến nữa lưng, cong tự nhiên.

Đường Gia Ngôn vẫn như hôm qua, nhìn vợ mình đến thất thần.
"Mặt em dính gì sao? Chị đừng nhìn nữa" - Bạch Giai Tuệ nhắc nhở rồi đi đến phòng bếp.

Cô cũng đi theo, ngăn lại "làm đồ ăn sáng sao? Không cần thiết đâu em"

"Sao vậy? Chị chê đồ em nấu à" Bạch Giai Tuệ chấp tay sau lưng, ghẹo cô.

"Không có, hôm nay chúng ta ra ngoài ăn đi, rồi đi dạo một chút có được không?" - Cô tiến đến vuốt nhẹ tóc Bạch Giai Tuệ, trộm ngửi mùi hương.

"Được, chúng ta mặc thêm áo khoác đã, mùa đông đã tới, thật lạnh" - Bạch Giai Tuệ cầm lấy chiếc áo khoác của hai người, mặc cho Đường Gia Ngôn còn chu đáo chỉnh lại cổ áo cho cô.

Hai người lái xe một hồi lâu cuối cùng quyết định chọn một trung tâm thương mại. Vừa ăn sáng xong sẽ đến khu mua sắm, chuẩn bị quần áo cho mùa đông.

"Chị đừng cử động, để em xem lát" - Bạch Giai Tuệ tay trái cầm lấy chiếc áo màu xanh nhạt, tay phải cầm lấy chiếc áo màu xanh đậm, sau đó áp gần người Đường Gia Ngôn, nhìn một chút lại suy nghĩ.

"Ngôn Ngôn, em thấy màu xanh nhạt đẹp hơn. Chị thấy sao?" Bạch Giai Tuệ hỏi cô, mang theo ánh mắt mong chờ.

"Em chọn liền đẹp"- cô thẳng thắn trả lời, không một chút do dự.

Tiếp đến hai người đi đến gian hàng khác, Bạch Giai Tuệ cũng vô cùng nghiêm túc suy xét.
Cô đứng bên cạnh mà thở dài, bọn họ đã đi mua sắm hơn 2 giờ rồi, Bạch Giai Tuệ quả thật rất yêu thích mua quần áo, bước vào các cửa hàng như trẻ con, vô cùng vui vẻ.

Nhưng mà, cô không cảm thấy mệt mỏi, làm người có tiền thật thoải mái, chỉ cần để lại địa chỉ, cư nhiên nhân viên siêu thị sẽ vận chuyển về nhà.

Chợt Bạch Giai Tuệ nhìn cô có chút ngại ngùng, nhân lúc cô viết địa chỉ cho nhân viên, bước đến gần nắm lấy tay còn lại của cô.

Cô nhận ra, mười ngón tay đan vào nhau cùng Bạch Giai Tuệ, mặt kệ cho mỹ nhân lôi kéo đi vào cửa hiệu khác.

"Ngôn Ngôn, chúng ta..." - Bạch Giai Tuệ đỏ mặt, ánh mắt nhìn về phía trước. Nơi đó có cửa hiệu chuyên bán quần áo dành cho cặp đôi.

"Được, chúng ta chưa mặc đồ đôi bao giờ nha" - Cô chủ động nắm tay Bạch Giai Tuệ đi đến cửa hàng kia.

"Xin chào Giai Tuệ và giảng viên Đường, hôm nay chúng tôi có vài mẫu mới cho cặp đôi, ở bên này" - Nữ nhân viên rất tự nhiên, đám cưới nữ diễn viên Bạch Giai Tuệ cùng giảng viên đại học ai mà không biết chứ. Trên mạng đều nói hai người này kết hôn vì lợi ích, cô nhân viên tự mắng bọn họ ngu ngốc, người ta ngọt đến như vậy.

Hai người theo chân nhân viên cũng hỏi nhỏ "chị thấy rất nhiều người nhận ra em, em có muốn mang khẩu trang vào không, chỉ đeo mỗi kính vẫn bị nhận ra" - cô vừa hỏi vừa đưa tay vào túi áo tìm khẩu trang.

Chặn tay cô lại, Bạch Giai Tuệ thậm chí tháo kính xuống "đã kết hôn, em đi vợ mình cần gì che dấu chứ"

Nghe xong tim cô đập nhanh một chút, không khí ái muội bắt đầu lan toả ra.

"Giai Tuệ, nơi này chúng tôi có hai chiếc nón cặp. Còn có bên này cô xem, chỉ cần lấy hai chiếc nón ở cạnh nhìn ra một đôi ngay, ở đây có một khoảng trống, có thể thuê tên hai người" - Nữ nhân viên lưu loát, giải thích mặt hàng nổi bật nhất.

"Thêu tên sao?" - Bạch Giai Tuệ nghiên đầu cầm lấy cặp nón màu trắng kia.

"Đúng vậy, chỉ cần đợi 5 phút, sẽ có thành phẩm ngay" - Nữ nhân viên nói xong còn lấy mẫu ra, hai chiếc nón kia được thuê tên lên rất tinh tế.

"Được, làm phiền cô, một chiếc thêu chữ Ngôn Ngôn, chiếc còn lại là Tuệ Tuệ" - Cô phân phó nhân viên xong, kéo tay Bạch Giai Tuệ đi sang gian áo cặp.

Hành động rất tự nhiên "chị sẽ mang chiếc nón có thêu tên em" - cô kề vào tai Bạch Giai Tuệ, lời nói có chút nhỏ.

"Chị đứng xa một chút, ở đây rất đông" - Bạch Giai Tuệ đẩy Đường Gia Ngôn ra, chạy đến gian áo cặp, cô đứng từ xa nhìn đến mà cười thầm.

Hai người ở trong trung tâm như vậy, không tránh được các fan hôm mộ, tuy nhiên fan của Bạch Giai Tuệ hiểu rõ diễn viên nhà mình, dù Giai Tuệ rất dễ gần, luôn đồng ý chụp ảnh cùng fan nhưng bọn họ luôn tránh làm phiền khi thấy nàng đang ở cạnh vợ mình. Một số khác lén lấy điện thoại chụp lại khung cảnh hai người tay trong tay trong, cũng có cả lúc Bạch Giai Tuệ đẩy Đường Gia Ngôn chạy đi, còn có lúc hai người nhìn nhau cười rất tươi.

Trên đường về, Bạch Giai Tuệ lướt mạng xã hội, nhìn thấy những tấm ảnh đó cũng thấy thật hạnh phúc. Sau đó, nhận một tin nhắn của Lý Hân - người đại diện của cô "Giai Tuệ, em có muốn chị tìm cách gỡ những tin tức về hôn nhân của em không?"

Bạch Giai Tuệ rõ nhẹ "không muốn, em cũng không thể giấu cả một đời, chị Hân, cứ để tự nhiên"

Bạch Giai Tuệ cất điện thoại vào túi, sau đó nhìn sang người đang chuyên tâm lái xe. "Ngày mai tiểu Chu trợ lý của em sẽ đến nhà chúng ta một chuyến, chị có ngại không"

Cô nhân lúc đừng đèn đỏ hỏi "không ngại, chẳng phải em bảo còn ba ngày sao? Trợ lý đến lôi kéo em đi làm à"

"Em ấy đem thêm kịch bản cho em, sắp khai máy rồi, đạo diễn vừa thông báo có một chút thay đổi" - Bạch Giai Tuệ thành thật.

"Được, chị cũng không cần đi dạy, sáng nay đã nhờ giảng viên khác dạy thay ba hôm nay" - nhìn thấy đèn xanh, vừa chạy tiếp vừa trả lời rất nhẹ.

Bạch Giai Tuệ nhìn cô ngẩn người một lát, hai ngày trước cũng không chịu về nhà, luôn lấy lý do bận việc. Thái độ lúc kết hôn rất lạnh lùng, chỉ là hiện tại gần như trở thành một con người khác. Không có chất vấn, người này Bạch Giai Tuệ đã để ý thật lâu, chị ấy vui vẻ là được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro