Chương 16: Ăn vụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bar Club náo nhiệt, tôi vừa uống rượu vừa lướt dòng bạn bè trên wechat, nhìn thấy Thời Cẩn Dương đăng không ít dòng trạng thái buồn, trong lòng liền có chút vui vẻ. Không dỗ dành được bạn gái, ngược lại còn bị tôi phá đám, trúc mã của tôi thật sự rất thảm thương.

Tôi dốc ngược ly rượu uống cạn một hơi, lúc chuẩn bị bước ra muốn buông thả theo tiếng nhạc, ánh mắt liền lướt qua một bóng dáng quen thuộc. Tôi nheo mắt nhìn kỹ, chật vật một lúc mới nhận ra đối phương.

Lòng ngực vô thức đập mạnh một cái, ngạc nhiên đột ngột dâng lên trong lòng, tựa như thác lũ ồ ạt kéo đến. Chỉ là vô tình đi giải khuây, không ngờ lại bắt gặp được thanh mai trúc mã cũng đang ở đây. Tuy nhiên, điều khiến tôi kinh ngạc không phải là Thời Cẩn Dương, mà là người phụ nữ đang ngồi kế bên anh ta. Tôi đã nhìn kỹ mấy lần, cũng vô cùng chắc chắn người đó không phải là Khương Nguyệt.

Khóe môi tôi nhếch lên, cười một cách thích thú. Thời Cẩn Dương hôm nay chơi lớn như vậy, không dỗ dành được bạn gái chính thức liền đi tìm bạn gái dự phòng của mình.

Tôi rút lại ý định nhảy nhót, lui vào một góc âm thầm quan sát tình hình.

Người phụ nữ ngồi bên cạnh anh ta quả nhiên có chút mờ ám, nếu như chỉ là bạn bè thông thường, cũng không cần thiết phải nắm tay, hôn má thân mật đến như vậy. Tôi càng nhìn, khuôn mặt xinh đẹp càng nhăn lại không hề hay biết, quá rõ ràng, hành động giữa hai người bọn họ vô cùng ám muội, thật sự khiến tôi không thể nhìn nổi. Trong lòng chợt dâng lên một ý nghĩ tùy hứng, có lẽ thứ mà bọn họ cần nhất lúc này, đơn giản chỉ là một chiếc giường.

Tôi cố giữ đầu óc tỉnh táo, thận trọng theo dõi bọn họ. Thời Cẩn Dương uống rất nhiều rượu, cho đến khi không thể kiểm soát được hành động, bọn họ mới thay đổi địa điểm. Bar Club có phòng riêng, tôi thấy người phụ nữ bên cạnh khổ sở đỡ lấy trúc mã, chật vật đưa anh ta vào một căn phòng.

Bên trong không có gì nổi bật, bố trí giống như phòng nghỉ ở khách sạn, còn có thêm một vài món đồ "người lớn" để tiện sử dụng. Tôi đẩy nhẹ cánh cửa, hé mắt vào lén lút quan sát. Thời Cẩn Dương được đỡ xuống giường, vài cái đụng chạm thân mật cũng bắt đầu xuất hiện. Tôi nhìn đến cả người lạnh đi, lòng ngực biểu tình một cách mạnh mẽ, giống như muốn nói sắp tới sẽ có chuyện vô cùng kích thích diễn ra.

Tôi không nhịn được mà lấy điện thoại nhắn tin cho Khương Nguyệt, ngón tay vì kích động liền khó tránh khỏi việc run rẩy: 'Bar Club bắt gặp chuột đang ăn vụng, có muốn đến xem không?'.

Sau khi gửi tin, tôi tiện tay gửi luôn vị trí hiện tại của mình. Khương Nguyệt trả lời rất nhanh, giống như là đang chờ đợi tin nhắn của tôi từ trước: 'Thật trùng hợp, tôi cũng đang ở đây, đến ngay đây.'

Không đợi quá năm phút, Khương Nguyệt liền đến. Lúc này, điện thoại trên tay tôi đang đảm đương một nhiệm vụ vô cùng quan trọng. Lúc cô ấy xuất hiện, tôi vẫn còn chuyên tâm ghi lại cảnh chuột ăn vụng bên trong phòng nghỉ.

Thông qua màn hình điện thoại, tôi trực tiếp nhìn thấy toàn bộ diễn biến của một đêm tình nồng cháy. Hình ảnh vô cùng sắc nét, đến cả âm thanh rên rỉ cũng chân thật đến khó nghe. Cơ thể tôi phản ứng kịch liệt với loại hình ảnh cùng âm thanh kích thích này, xem được một lúc cả người liền nóng ran.

Kể cả Khương Nguyệt ở phía sau cũng khó tránh khỏi phản ứng sinh lý thông thường giống như vậy. Hơi thở vốn dĩ đang rất bình thường, dần dần liền trở nên hỗn loạn, mang theo không khí nóng bức phủ lên sau cổ tôi. Khương Nguyệt nhìn được một lúc liền không nhìn nữa, biểu cảm ngượng ngùng quay đi.

Cố gắng đè nén cơn ngứa ngáy đang cuồn cuộn dâng trào bên trong cơ thể, tôi điều chỉnh hơi thở đang có dấu hiệu vẩn đục của mình, miễn cưỡng quay xong một lần ân ái của bọn họ. Xong xuôi, tôi khẩn trương kéo cánh tay Khương Nguyệt rời khỏi, quay trở về chỗ ngồi uống rượu lúc trước của mình.

Khuôn mặt nữ nhân ửng đỏ, mắt phượng vốn luôn an tĩnh nay lại có chút gì đó khuấy động, trong mắt như ám một tầng nước mỏng như tơ, nhìn chằm chằm vào tôi. Không ổn, loại ánh nhìn khiến con người ta cảm thấy nóng bức đó đang dần đầu độc suy nghĩ trong sáng của tôi.

Tôi nhìn đối phương, biểu cảm trên mặt vô cùng phức tạp, vốn còn cho rằng sau khi nhìn thấy cảnh này, Khương Nguyệt ít nhiều cũng sẽ cảm thấy đau lòng, thế nhưng cô ấy không như vậy.

Ngoại trừ ánh mắt nhìn tôi có cái gì đó nóng rực như lửa, thì toàn bộ biểu cảm trên khuôn mặt đều an tĩnh không chút gợn sóng, giống như xem Thời Cẩn Dương là một người xa lạ, một chút liên quan cũng không hề có.

Tôi và Khương Nguyệt ngồi bên cạnh nhau, uống rượu trong bầu không khí ngượng ngùng, sượng trân. Lần đầu tiên tôi cảm thấy tò mò, Thời Cẩn Dương vì sao lại có thể gặp được cô ấy, trải qua nhiều chuyện như vậy, dù tôi có ngốc cũng phải nhận ra một điều, Khương Nguyệt thật ra không hề yêu tên trúc mã tồi tệ đó của tôi.

Tôi uống một ngụm rượu, sau đó quay sang nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của nữ nhân, cười nhạt một cái.

"Khương Nguyệt, chị không yêu Thời Cẩn Dương có phải không? Nếu đã không yêu, vì sao lại chấp nhận... làm bạn gái anh ta?"

Khương Nguyệt buông ly rượu trên tay rồi quay sang nhìn tôi, nhếch môi cười.

"Nếu tôi thật lòng nói ra, em có tin không?"

Tôi tò mò nhướng mày, bất giác gật đầu một cái. Tầm nhìn nữ nhân chợt dịch chuyển, hướng vào vô định mà nhìn vào mặt rượu phẳng lặng trong ly thủy tinh. Khương Nguyệt không kể dài dòng, chỉ vắn tắt nói ra lý do của cô ấy.

"Cũng không có gì to tát, chỉ là vào một ngày buồn chán vô tình gặp được Thời Cẩn Dương. Nhìn thấy anh ta theo đuổi tôi rất vất vả, cảm thấy có chút thú vị cho nên mới chấp nhận làm bạn gái."

Khương Nguyệt bật cười, uống một ngụm rượu rồi nói tiếp:

"Bèo nước gặp nhau, cũng không có ý định sẽ cùng nhau lâu dài. Sau này khi phát hiện anh ta lén lút qua lại với vài người phụ nữ khác, tôi cũng không có ý định vạch trần. Tùy tiện chơi qua đường mà thôi, chưa gặp được người khiến tôi muốn nghiêm túc, đối với ai cũng đều như nhau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro