Chương 10: Bí Mật ở Lôi gia trang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người rời khỏi căn phòng đúc kiếm. Một cơn gió mạnh thổi tới. Kẽo kẹt, 1 vài cánh cửa bị mở tung. Gió vẫn thổi mạnh, Thiên Tinh liền kéo Yêu Nguyệt vào đại 1 căn phòng tránh cho nàng cảm lạnh. Vừa vào Yêu Nguyệt liền nhận ra đây là 1 căn phòng cho trẻ con. 1 cái nôi bên giường. 1 cái bàn nhỏ để vài đôi giày nhỏ xíu. Cái yếm ăn của trẻ còn rớt bên giường. Vài món đồ chơi bé xíu. Xem ra đứa nhỏ chỉ vài tháng tuổi. Thiên Tinh quan sát căn phòng đột nhiên phát hiện chiếc yếm ăn bị kẹt 1 nữa dưới sàn nhà..chỉ có 1 nữa bên trên. Kỳ lạ. Yêu Nguyệt đến bên giường. Gió qua cửa sổ lay mạnh tấm màn giường. Đúng lúc Thiên Tinh đứng dậy và nàng đang cúi xuống nên Yêu Nguyệt vô tình chống tay lên gối đầu. Lập tức nơi 2 người đứng liền sụp xuống. Thiên Tinh ôm chầm lấy Yêu Nguyệt vận khí để ổn định. Chỉ nghe gió rít bên tai, nàng nép đầu vào ngực cô. Nghe tiếng tim đập ổn định, nơi này nàng thấy bình yên nhất. Ko cần phải tỏ ra tàn nhẫn, ko cần phải tỏ ra mạnh mẽ, chỉ cần thả lỏng bản thân, toàn tâm toàn ý tin tưởng 1 người.
Cuối cùng cũng chạm đất. Thiên Tinh ôm chặt eo nàng nhẹ nhàng tiếp đất.
" Nguyệt Nhi ko sao chứ".
" muội ko sao, Tinh thế nào".
" ko sao". Lúc này 2 người liền quan sát xung quanh.. nơi này  có vẻ là 1 hang núi. Vẫn có ánh sáng yếu ớt chiếu vào. Thiên Tinh nắm tay nàng đi theo hướng ánh sáng.  Vừa bước ra khỏi cửa hang lập tức 1 trận mưa tên bay đến. Yêu Nguyệt kéo Thiên Tinh nhảy lên cao. Khả nămg lâm trận của Thiên Tinh vẫn còn kém hơn Yêu Nguyệt.
Sao trận mưa tên Yêu Nguyệt chăm chú lắng nghe xung quanh chỉ còn tiếng gió xào xạc. 2 người liền tiếp tục đi về phía trước. Hết con suối nhỏ là túp lều tranh. Khoảng sân nhỏ có trồng rau nuôi gà chứng tỏ có người sinh sống. Lúc này trời đã dần về chiều. Ánh nắng chiếu xiên qua mái lá, gió mang hơi mát của núi rừng làm con người trở nên thư thái.
" Nguyệt Nhi, khi nào chúng ta gìa cũng tìm 1 nơi như thế này sinh sống nhé, chỉ có ta và muội thôi". Thiên Tinh cúi người hôn nhẹ lên má Yêu Nguyệt.
" Tinh ko đứng đắn". Nàng đỏ mặt đẩy nhẹ cô ra.
" bên cạnh Nguyệt Nhi ta ko kiềm chế được". Cô ôm nhẹ eo nhỏ thì thầm.
" Tinh tránh ra ". nàng đẩy cô bước vào sân.
Từ sau nhà 1 bà lão đi tới. Nhìn dáng vẻ cũng là người luyện võ.
"  các người là ai".
" Chúng ta vô tình đi lạc đến nơi này, lão gia nhâ n có thể chỉ đường chúng ta về trấn ko". Thiên Tinh hỏi
" bây giờ sắp tối muốn lên trấn phải băng qua 1 khu rừng. Hay phu thê các người nghỉ tạm 1 đêm ở đây, ta thấy tiểu nương tử nhỏ bé yếu đuối chắc ko chịu nổi gió đêm". Bà lão quay lưng vào nhà, Thiên Tinh cũng nắm tay Yêu Nguyệt cười cười. Cô thích xưng hô này nha. Yêu Nguyệt đỏ mặt lườm cô 1 cái liền đi vào nhà.
Bên trong bày trí rất đơn giản. 1 bộ bàn ghế bằng tre. 1 cái giường lớn sát vách. Phía trong nữa là 1 phòng ngủ nhỏ. Bếp được đặt trước hiên nhà.
" đêm nay hai người cứ ngủ ở đây, ta ngủ bên trong giường nhỏ hơn". Bà lão đi đến bên bếp nấu ăn. " hai vị cứ nghĩ ngơi 1 lát, rau cháo thanh đạm thôi hai vị chắc cũng đói rồi".
" ko biết lão gia nhân đây xưng hô thế nào, ta tên Hoa Thiên Tinh".
" ta họ Lâm".
" Lâm bà bà sống ở đây chỉ 1 mình thoii sao".
" đúng vậy, người gìa thường thích yên tĩnh". Nói xong bà xachs thùng đi lấy nước.
" để đó cho ta, bà bà cứ nấu". Thiên Tình cầm lấy thùng ra suối. Yêu Nguyệt cũng đi theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro