Chương 80: Bản Ghi Âm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi làm món chè trôi nước cho thêm vài hột gà vào trong đó, hai cái này kết hợp coi như làm canh ngọt bữa khuya, Quan Thư Quân đứng ở cửa canh, nói nhất quyết phải đến xem tôi nấu ăn, cô ấy nói trước giờ dường như chưa bước chân vào bếp, nhưng mà sợ tôi hạ độc cho nên miễn cưỡng đến đây giám sát tôi, rõ ràng là rảnh quá không có gì làm đến đây đứng giết thời gian thì đúng hơn, đúng là người phụ nữ hai mặt.

Nhưng mà nhìn tôi nhào nặn thành viên trôi nước cũng rất vui, cuối cùng tò mò thò tay vào nghịch, làm cho tay dính đầy bột.... Tôi vừa nặn mấy viên nhỏ vừa nói: "Cao lương mỹ vị, cái gì mà cô chưa từng ăn hả, sao cứ muốn ăn thứ canh ngọt bình dị này của tôi làm...."

"Lam Phi Ỷ rất thích đồ ăn do cô nấu, người này yêu cầu cao như thế mà còn thích ăn, cũng đáng giá để tôi thử."

"Tính ra, cô cũng thông minh lắm đó."

Đưa cho cô ấy cái chén, cô ấy dựa vào bàn mặt đá hoa cương sạch sẽ, trực tiếp đứng đó ăn, còn bình luận: "Trứng hồng đào ăn ngon lắm, cắn một miếng, lòng đỏ trứng tràn ra thật là thỏa mãn. Thật ra đối với chuyện ăn uống tôi cũng không kén cá chọn canh cho lắm, hay là sau này cô dùng đôi tay này làm cho tôi vui vẻ đi."

Tôi nếm ngụm canh, lắc đầu từ chối yêu cầu của cô ấy: "Hôm nay, tôi xuống bếp nấu bữa khuya, coi như là làm việc cho cô, sau này không nên như vậy. Tôi không muốn vào bếp, không muốn nói chuyện với đống xoong nồi."

Quan Thư Quân sửng sốt một lúc, sau đó nhìn tôi, rồi cuối cùng múc viên trôi nước ăn, sau đó đổi chủ đề, gật đầu một cái: "Dẻo dai, mùi vị khá là ổn."

Lăn qua lộn lại một hồi, cuối cùng tôi cũng tiễn đại yêu ma Quan Thư Quân đi về phòng ngủ, tôi trở về phòng ngã xuống giường, mệt mỏi kêu lên: "Kiếp trước nhất định tôi nợ Quan Thư Quân rất nhiều tiền, chứ nếu không tự nhiên từ đâu đến lại đi đòi nợ vì cái gì chứ?!"

Bất chợt làm động tác cá chép lộn mèo, tôi bật dậy lấy điện thoại, Dư Kiêu gửi tin nhắn WeChat cho tôi, tôi còn chưa kịp trả lời.

[Jane có động tĩnh lớn, cậu phải cẩn thận.]

Tôi vội vàng xóa lịch sử trò chuyện, vội vàng mở máy tính lên xem email, cắm tai nghe vào rồi phát bản ghi âm, sau một tiếng ồn chói tai, cuộc trò chuyện của Quan Thư Quân và Jane bắt đầu vang bên tai tôi.

'Gần đây thấy chị không có động tĩnh gì, cho nên tôi đến đây hỏi thăm chị một chuyến.'

'Có thực sự là chỉ đến thăm hỏi tôi hay không.... Em còn muốn tôi có động tĩnh lớn gì nữa, công ty mới đang đi vào quỹ đạo, vốn sở hữu của em tôi và Doris, bây giờ chúng ta đã hơn Lam Phi Ỷ rất nhiều, cô ta bây giờ không thể nói gì được nữa. Với lại, bây giờ Vưu Phi Phàm và cô ta đã chính thức chia tay, tôi thấy trạng thái của cô ta cực kỳ không ổn, ván đầu tiên chúng ta đã toàn thắng.'

'Nếu chị đã nói ván thứ nhất chúng ta toàn thắng, vậy tại sao không bước vào ván thứ hai. Phải rồi, tôi nghe nói gần đây chị và Vưu Phi Phàm rất thân thiết với nhau, chị làm sao thế hả, cô ta là người như thế nào chị hiểu rõ hơn tôi, tôi biết chị ham vui, nhưng mà đừng có chạm vào cô ta, tôi khuyên chị tốt nhất đừng có chơi ra lửa.'

'Không có gì giấu em, gần đây tôi và Vưu Phi Phàm rất thân thiết, quan trọng là tôi thấy người này có giá trị lợi dụng,  chưa nhìn thấy được cái vẻ mặt quẫn trí của Lam Phi Ỷ khi thấy cô ấy ở cạnh tôi đâu, ước gì có thể chém tôi đó. Đây chẳng phải là hiệu quả chúng ta muốn à, làm kiểu này cũng làm cho mối quan hệ hai người họ xấu đi, cái đạo lý bốn lạng đẩy ngàn cân, lúc nào cũng đúng.'

'Chị có chắc là Vưu Phi Phàm không có ý đồ gì không, đừng để viên đạn bọc đường làm cho mờ mắt, nếu chị muốn giữ người này bên cạnh, chị cũng nên thử cô ta, chị là người thông minh, chắc biết là nên làm thế nào rồi đấy.'

'Hiển nhiên là có thử rồi, chỉ là tôi không nhìn ra được sơ hở, vậy... em có cách nào để thử Vưu Phi Phàm không? Cho tôi kế sách đi.'

'Tôi đã chuẩn bị tất cả những thông tin tiêu cực về Lam Phi Ỷ, nên chọn ngày lành tháng tốt tung hết những thông tin kia ra, chắc chắn sẽ là một đòn nặng nề gián lên đầu Lam Phi Ỷ. Đương nhiên bao gồm luôn mối quan hệ của cô ta và Vưu Phi Phàm, tất cả sẽ được tung ra cho đám truyền thông đàm tiếu, đến lúc đó, tôi sẽ đích thân đến cửa tìm chị trợ giúp, tôi muốn nhìn xem kỹ thái độ của Vưu Phi Phàm thế nào đây.'

'Em sắp xếp thế nào thì cứ làm thế đó, tôi sẽ theo em. Còn về người, khi nào đến tìm người cũng được hết. Chỉ có một yêu cầu, cho dù cô ấy đi với em như thế nào thì lúc cô trả lại cho tôi phải trả lại nguyên vẹn.'

'Chị đang bảo vệ Vưu Phi Phàm à... Đừng nói chị động tâm với cô ta rồi đấy chứ?'

'Bây giờ, cô ấy là người của tôi, tôi cũng nợ cô ấy một phần ân tình, gạt những ân oán gì đó ra, thì tôi vẫn là một người có ơn báo ơn, vẫn là người có lương tâm.'

'Không nói chuyện này nữa, tình hình công ty mới sao rồi?'

'Năng lực của Lam Phi Ỷ là không thể nghi ngờ. Cô ấy đã đàm phán một số dự án lớn khi mới thành lập công ty. Chỉ đáng tiếc là đều bị tôi gạt sang một bên hết, chắc mấy hôm nay đang tức lắm đây. Tôi cũng đã tiếp nhận quản lý hết các dự án, còn về chuyện tài chính thì đừng lo, cô Doris đảm bảo rồi, sẽ không làm đứt đoạn tài chính, em an tâm chờ đợi tiền về túi là được.'

'Được rồi, việc bên này chị lo đi, tôi và dì Lý còn có một số việc phải giải quyết. Bắc Thịnh Quốc Tế gần đây đang gặp khó khăn, sau khi chuỗi cung ứng bị đứt đoạn, cô ta vẫn đang đi tìm kiếm đối tác mới. Nhưng mà cũng chẳng có kết quả gì tốt, sang năm sau, tôi sẽ bất ngờ tấn công, để cô ta phải bán bớt cổ phần Bắc Thịnh Quốc Tế cho tôi với giá rẻ. Bằng cách này, chúng ta mới có thể từ từ can thiệp vào một phần hoạt động kinh doanh của Kiệt Thế Trác Tuyệt.'

'Good luck.'

'Tôi nhắc lại lần nữa, không được tin Vưu Phi Phàm, chị có thể chơi nhưng không được xem là thật. Nếu nhưng tôi phát hiện ra sơ hở của cô ta, tôi sẽ ra tay giải quyết thay chị.'

'Tùy em. Phải rồi, em định mang đứa bé kia đưa lên đầu ngọn gió luôn à?'

'Nếu không thì sao? Lam Phi Ỷ bảo vệ đứa con này rất tốt, tôi chỉ tùy tiện uy hiếp thôi mà cô ta đã nhượng bộ rồi. Bây giờ, chúng ta trở mặt, rất muốn nhìn thấy bản mặt phẫn nộ của cô ta nhưng lại bất lực không làm gì được tôi. Đến lúc đó, cứ vạch trần mọi thứ ra hết, để xem thử cô ta sẽ giải quyết ra sao đây.'

' cũng thật dã tâm đó, hahaha...'

.....

Tôi cứng họng cứ thế xóa bản ghi âm đi, cảm giác nghe lén thế này không hay cho lắm, biết rõ việc Quan Thư Quân tiếp cận tôi chắc chắn không có ý tốt gì, biết bản thân sẽ bị lợi dụng, thế mà tôi vẫn khó chịu. Tôi nắm chặt tay thành nắm đấm, đi qua đi lại trọng phòng ngủ, qua cuộc trò chuyện của hai người này, mới biết được bọn họ đã dồn ép Phoebe như thế nào.

Khuynh Phàm chỉ là khởi đầu cho những biến cố này, vậy là hôm đó ở trong thư phòng, những gì tôi đoán coi gần như là khớp với tình hình hiện tại, mà kế hoạch của tôi cũng càng rõ ràng hơn.

Trong đoạn ghi âm, tôi có thể nghe ra được Quan Thư Quân có ý muốn bảo vệ tôi, mà Jane cũng sẽ chờ đúng thời điểm tìm gặp tôi, cô ta muốn tôi làm gì đây, tạm thời không thể đoán ra được, nhưng có một điểm rất rõ ràng, mối hận thù với của cô ta với tôi còn nặng hơn Quan Thư Quân nhiều, điều này có nghĩa là, nếu tôi rơi vào tay cô ta thì sẽ gặp phiền phức lớn.

Bây giờ, tôi có thể làm được gì cho Khuynh Phàm đây? Nếu Jane tiết lộ toàn bộ quá khứ của Phoebe, đương nhiên tôi cũng sẽ không thoát khỏi liên lụy, Jane muốn thấy thái độ của tôi, vậy thì tôi sẽ diễn cho cô ta xem. Nhưng mà bé con vô tội, tôi phải tìm Dư Kiêu để thảo luận ra biện pháp đối phó, nhưng mà những điều xảy ra tiếp theo đây, tất cả những gì tôi biết chỉ có thể thối rữa trong bụng.

Dù sao đi nữa, tôi muốn Lam Phi Ỷ suy sụp, tôi muốn cô ấy chỉ còn hai bàn tay trắng, để cho cô ấy cảm nhận được nỗi đau mất mát. Bỏ qua những yếu tố bên ngoài, tôi làm như thế là vì muốn trả thù, chứ chả vì cái gì hết, tôi chỉ muốn lấy lại lòng tự trọng cùng với nỗi đau tôi từng gánh chịu. Tôi sẽ không bởi vì biết được thực hư kế hoạch của hai người kia mà lại phá nó, từ yêu biến thành hận, ngoại trừ bé con ra, tôi đã không còn quan tâm đến Lam Phi Ỷ nữa rồi.

Bước vào phòng tắm với sự mệt mỏi vô tận, làn nước nóng bỏng rát dội vào người tôi một cảm giác bỏng rát ngứa ngáy, từ từ thấm từ đầu đến khắp cơ thể, tôi nhắm mắt lại và cảm nhận làn nước nóng bao trùm lấy mình, cơn đau lại kích thích khoái cảm làn da. Bóp sữa rửa mặt ra điên cuồng rửa cái trán, còn mắng: "Thật bẩn.... Vưu Phi Phàm, mày thật bẩn...."

Đầu óc tôi tràn ngập hình ảnh Quan Thư Quân đang thân mật với tôi, tôi cứ lấy khăn lau người cho mình, buồn nôn không biết phải làm sao, tôi vẫn thấy rất bẩn, rồi cứ thế lấy sữa tắm, tắm đi tắm lại mấy lần, đến cái trán cũng ửng đỏ lên, tôi mới cảm thấy an tâm hơn.

Khoác lên mình chiếc áo choàng tắm, tôi loay hoay trước gương bôi mỹ phẩm dưỡng da, tóc cũng dài ra nhiều rồi, tôi đưa ngón tay khẽ chạm vào khuôn mặt xa lạ trong gương, từ bao giờ tôi đã quên mất diện mạo ban đầu của mình, mỗi lần soi gương bản thân lại sẽ ngẩn người một hồi lâu.

Ngay vào lúc, tôi đang tiến vào cơn u sầu, bỗng nhiên một ý tưởng tuyệt vời xuất hiện trong đầu tôi, bản thân tôi cũng giật mình bởi cái ý tưởng này, nhưng mà chỉ có làm như thế mới lấy được sự tin tưởng của Jane và Quan Thư Quân đối với tôi, như thế tôi mới có thể thâm nhập sâu vào kế hoạch của bọn họ, tôi phải biết kế hoạch của họ càng nhiều càng tốt.

Nếu như đã quyết định trở thành người xấu rồi, thì sao không thể để cho bản thân làm kẻ cặn bã luôn đi chứ?

...

"Bây giờ, cô cũng đã hiểu được hoạt động vận hành của công ty, cô thấy thế nào?"

Quan Thư Quân dựa vào ghế, làm vẻ mặt đắc ý nhìn tôi, như thể tôi là đệ tử của cô ấy, bây giờ đã có thể xuất sư rồi. Tôi nghĩ nghĩ rồi trả lời cô ấy: "Tôi thấy thế nào à... thấy bản thân chẳng hiểu biết mẹ gì mấy dự án kỹ thuật, có muốn học cũng không thể học nữa, quá lứa rồi."

Cô ấy nhướng mày suy nghĩ một chút, sau đó dạy bảo: "Không có cái gì không học được, chỉ có lòng ngại khó mà thôi. Nếu cô thật sự muốn học, tôi có thể sắp xếp cho cô đến các bộ phận để học hỏi, ngoại trừ chuyên sâu về thiết kế xây dựng và dự toán, hai cái này độ khó cao với hơn với sức của cô nhiều, vậy cô bắt đầu từ việc thu thập dữ liệu đếm khâu tham gia đấu thầu, rồi quản lý công trình, cô tự đến đó xem đi."

Dựa theo lời Quan Thư Quân nói, có nghĩ là cô ấy muốn tôi bán sức cho Quan Thị, tôi ngờ vực hỏi: "Thật à?"

"Thật."

Ngẩng cằm nhìn Quan Thư Quân, tôi giả vờ hoài nghi: "Không hợp lý nha, sao cô lại tốt với tôi thế hả, có phải cô có ý đồ gì không? Hai chúng ta không phải bất hòa với nhau à, sao lại đột nhiên đổi gió thế?"

Quan Thư Quân cười lạnh đứng lên, tiếp tục giáo huấn tôi: "Tại tôi cảm thấy trẻ nhỏ dễ dạy bảo, nếu cô muốn ở chỗ tôi có chỗ đứng vững vàng, không đi theo con đường bao nuôi, vậy thì chỉ có một con đường—chính là kiếm tiền cho tôi, bán mạng cho tôi. Tôi có thể bỏ qua những hiềm khích trước kia, nhưng không muốn nuôi kẻ bất tài, cô tốt nhất nên chứng minh năng lực với tôi. Nhớ kỹ, không biết thì hỏi, không hiểu thì học."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro