Chương 9: Bởi vì ngươi nghe lời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: Bởi vì ngươi nghe lời

Trong quán bar, lực xuyên thấu của âm nhạc kịch liệt đinh tai nhức óc vang lên, ở bên ngoài là có thể nghe thấy bên trong đang mở vũ khúc, Thời Thần theo mấy nam nhân tiến vào vị trí không được tốt lắm này, nhưng khách mời chật ních quán bar

Vừa vào cửa đã nhìn thấy trong sàn nhảy xoay vặn nhiều loại thân thể, Thời Thần có thể ngửi được ý vị đồ cấm chen lẫn bên trong, đối với những thứ đó cô chưa bao giờ xa lạ

Thời Thần mặc một cái áo sơ mi ô vuông, một cái quần bò đường nét lộ ra chân của cô, ở trong trường hợp như vậy có vẻ đặc biệt thông thường không đáng chú ý. Mấy nam nhân phía trước thì là mang theo dây chuyền vàng, xăm người, vừa nhìn thì không phải người đứng đắn, trái lại chỗ này phá lệ được hoan nghênh, đi đoạn đường này thì có không ít em gái chủ động nhào vào ngực

Trong đó còn có thanh âm mềm dẻo của nữ nhân mặc váy ngực thấp vẫn cứ lôi kéo cô, líu lo kêu cái tên một người trong đó "Anh Lý, thiệt là, cũng đã lâu không đến rồi, anh để tôi đợi rất lâu"

Nam nhân không lên tiếng, mà là đem vòng eo mềm như liễu của cô ta chặn ở trong lòng, còn không quên hôn một gương mặt không biết bôi lên bao nhiêu mỹ phẩm, ha ha cười ôm lấy nữ nhân liền hướng một căn phòng riêng tận cùng bên trong mà đi, Thời Thần yên lặng đi theo phía sau, sau khi tiến vào phòng riêng, sáng sủa rất nhiều, Thời Thần chọn chỗ ngồi một bên ngồi xuống, sau đó thì có người phục vụ nâng mấy bình rượu Tây đi vào, các nữ nhân được mang vào đều đang cười cười nói nói, không có ai sẽ chú ý tới nữ nhân bên trong góc kia

"Vưu An, nơi này nữ nhân không tệ, cô tùy tiện chọn đi" Một người trong đó đẩy ra nữ nhân chen chúc nói với Thời Thần

Thời Thần nhún vai một cái, tựa ở trên ghế sofa "Ta mới tới, cũng không hiểu, các ngươi nhìn làm"

"A, ha ha ha, hôm nay chính là mang đến cho cô chọn hàng, đại ca nói rồi, coi trọng cô chọn thì được rồi" Bên trong thanh âm của nam nhân thô lỗ điên cuồng không nhìn ra bất mãn gì với Thời Thần, đã sớm bắt đầu mê muội nữ sắc hắn đã không dự định chào hỏi gì

Thời Thần lật lên mấy danh sách kia, nhìn mặt trên sắp xếp từng cái tên, trong lúc hoảng hốt cô như là trở về sáu năm trước đây, cô đã từng cũng là lật lên danh sách như vậy, kêu cái tên nữ nhân đơn giản xem ra quê mùa

Khép lại danh sách, Thời Thần đem nó trực tiếp ném qua một bên người phục vụ vẫn đứng, từ trong túi tiền lấy ra một túi nhỏ bột màu trắng dát mỏng vứt ở trên khay của hắn "Đi đem vật này cho tất cả cô nương của các ngươi xem, đồng ý thì đến"

"Ơ, đây là người nào? Lý ca cũng không giới thiệu một chút" Vừa rồi nữ nhân "Nhặt được" trên đường kia liếc mắt nhìn Thời Thần mở miệng nói

"Kiều Vưu An" Thời Thần ôm lấy khóe miệng không đợi nam nhân mở miệng thì tự giới thiệu mình một chút



Thì đang nói chuyện ngắn ngủi cửa cũng nặng mở ra, lục tục đi vào mấy cô nương quần áo bạo lộ, Thời Thần nhìn dáng dấp của các nàng một mặt phong trần, trong lòng không hề gợn sóng, nữ nhân như vậy cô cũng đã thấy rất nhiều

"Lại đây" cô giả vờ dáng vẻ cảm thấy rất hứng thú vẫy vẫy tay hướng về mấy người nữ nhân kia, mấy người trước cửa mặt mặt nhìn nhau, một người trong đó còn nhỏ tiếng lầm bầm một câu, "Tại sao là nữ?"

"Ôi, quản cái gì nữ nam? Không phải đều giống nhau sao? mau qua đây a" người phía sau cô ta bóp mông cô ta một cái giựt giây cô ta nhanh chóng qua đó

Không lâu sau xung quanh Thời Thần vây đầy nữ nhân, vóc người thon gầy vùi lấp ở trong chỗ tựa lưng sofa, "Tên gọi là gì, đều báo một lần cho ta" Mấy nữ nhân vội vã ngoan thuận bắt đầu từng người báo tên, Thời Thần như đang suy tư vừa nghe vừa xoay một chiếc nhẫn trên ngón trỏ tay phải

Chờ báo xong, ánh mắt của cô từng cái đảo qua mấy nữ nhân này, đem chân trái cà thọt gác lên bàn trà, cũng từ trong túi áo lấy ra một túi càng to lớn hơn ở trước mặt mấy người quơ quơ, "Muốn không?" Thời Thần nhìn chằm chằm mặt các nàng, nhìn trong đôi mắt vẩn đục của mấy người phụt ra ánh sáng, khóe miệng cô khơi gợi lên một độ cong

Đem một bao hàng cao cấp ở trước mặt các nàng xé ra một chút, sau đó toàn bộ đổ xuống trên sàn nhà dưới chân, cô dùng ngữ khí hiền lành nói với mấy nữ nhân vẻ mặt một mặt đau lòng kia, "Muốn, thì từ dưới chân ta chui qua, liếm lên, sau này muốn bao nhiêu đều có. Không muốn có thể đi ra ngoài" Sau khi làm một lời mời, cô thì lười biếng tựa ở trên ghế sofa rất hứng thú quan sát biểu tình của năm nữ nhân kia

"Chị, chuyện này cũng quá..." Nữ nhân ngoài cửa vừa rồi chất vấn thận trọng trừng Thời Thần một cái, lôi kéo ống tay áo nữ nhân lớn tuổi hơn bên cạnh cô ta nói. Nhưng mà không nghĩ tới, nữ nhân lại thoát khỏi cái lôi kéo của cô ta đi phía trước đứng một bước, nhỏ giọng nói:"Tôi đến..."

"Chị!cô ấy đây là sỉ nhục người!" Nữ nhân trẻ tuổi giận dữ ở sau lưng nàng ta nói một câu

Nhưng mà câu nói này lại hoàn toàn không thể ngăn cản hành động của nàng ta, chỉ thấy nàng ta đi tới một bên chân của Thời Thần, cắn chặt khóe môi, con mắt của nàng ta một khắc không rời nhìn chằm chằm bạch phiến vãi trên đất, nội tâm là khát vọng, nàng ta đã không còn trẻ nữa, con đường giành được ma tuý càng ngày càng ít, nàng ta muốn nắm lấy cơ hội lần này

"Phù phù" nàng ta quỳ xuống trên đất một tiếng, giống như một con chó vẫy đuôi cầu xin bò hướng về dưới chân Thời Thần, nhìn chằm chằm bạch phiến gần trong gang tấc, nàng ta đã không thể chờ đợi được nữa vươn ra đầu lưỡi đi liếm, thời khắc mới vừa tiếp xúc, nàng ta cảm giác trên người lưng tê rần, một nguồn sức mạnh đặt ở trên lưng nàng ta, đem mặt của nàng ta trực tiếp đè xuống mặt đất, Thời Thần vẫn câu lấy khóe miệng, dùng tiếng nói đặc biệt mềm mại nói với nàng ta: "Ta kêu ngươi ngừng sao? Tiếp tục liếm đi" Thời Thần vừa nói, vừa đem chân đạp ở trên lưng nàng ta tăng thêm sức, cả khuôn mặt của nữ nhân đều kề sát ở trên sàn nhà, bạch phiến dính ở trên má, đau đớn và khuất nhục đều không có cách làm khô đi nước mắt trong hốc mắt chảy ra của nàng ta, nàng ta nỗ lực đưa đầu lưỡi ra liếm bạch phiến trên đất, vừa liếm vừa thở hổn hển, Thời Thần thưởng thức đồ chơi nhìn một chút, cô thả lỏng độ lực của chân trái, nữ nhân bị đè không dám phản kháng như được tha tội nằm trên mặt đất miệng mở lớn thở dốc

Thời Thần nghiêng đầu nhìn hướng mấy người khác, "Còn có người tiếp theo không?"

Bốn người phụ nữ còn lại đều sợ hãi nhìn nữ nhân giống như ác ma này, mặc dù cô là tản ra khí tức ôn nhu nhã nhặn, nhưng đó đều là giả, nơi con mắt của cô sâu xa chưa từng có một tia cảm tình, một cước nằm sấp trên đất, "Đến ngồi bên cạnh ta" Nữ nhân trên đất không dám thất lễ, liên tục lăn lộn ngồi đàng hoàng ở bên người Thời Thần rủ đầu không nói một lời, Thời Thần hài lòng nhìn chằm chằm dáng dấp thuận theo của nàng ta, người cô muốn chính là nghe lời mà thành thật như vậy

Ôm lấy cổ của nàng ta đem nàng ta kéo gần mình chút, ở bên tai nàng ta nói nhỏ: "Bảo bối, run cái gì?" Nữ nhân vừa nghe ngữ khí lạnh lẽo như băng này sợ hãi đến càng là liên tục run cầm cập, nhưng mà nàng ta không dám đẩy cô ra

Còn có người muốn tới không?" Thời Thần nghiêng đầu nhìn các nàng, mấy người nữ nhân câm như hến lui về phía sau vài bước, cô nương trẻ tuổi nhất kia càng là quay đầu liền đi ra cửa, Thời Thần cũng không ngăn, "Không có ai muốn tới, thì làm phiền các ngươi đi ra ngoài, đóng kỹ cửa lại, tùy tiện để nhân viên phục vụ đi vào một chút" sau khi gọi mấy ly rượu đắt giá ôm lấy bờ vai nữ nhân bên cạnh, "Thích Hân, 28 tuổi, lớn tuổi nhất trong họ, người Sơn Đông, khi còn bé có một mẫu thân, sau đó mẫu thân bệnh chết, không chỗ nương tựa, nghe tới vẫn là rất đáng thương, sau này ngươi thì theo ta, bảo đảm ngươi rất tốt" Thời Thần mỉm cười đem một ly rượu đưa tới trước mặt nàng ta

Nữ nhân ngẩng đầu lên, một đôi mắt đã sớm khóc lóc, run lập cập tiếp nhận ly rượu Thời Thần đưa tới, cũng không đáp ứng cũng không phản đối, chỉ là yên lặng đem nó uống vào trong miệng, Thời Thần ôn nhu vỗ vỗ bờ vai của nàng ta, đem thân thể xoay ngang, dùng đầu gối lên bắp đùi của nàng ta, "Còn khóc cái gì đây? cô nhóc ngốc" cô dùng tay chà chà gò má của nàng ta, nữ nhân kinh ngạc nhìn cô, dường như tất cả trãi qua vừa rồi đều là ảo giác, người nằm trên đùi vậy mà có nụ cười ôn hoà và ánh mắt ôn nhu

"Chị đều biết sao?" Thích Hân thận trọng thấp giọng hỏi

Thời Thần nằm đó chẳng nói đúng sai khiêu mi, mi mắt của cô vốn dĩ rất đẹp bởi vì một động tác này, để Thích Hân lại có cảm giác tim đập nhanh hơn

"Người tiến vào, ta là từng người đều điều tra rõ ràng" Thời Thần cầm lấy một trái quýt bên trong đĩa trái cây ném cho nàng ta, để nàng ta lột cho mình ăn

Thích Hân bốc vỏ quýt, đem một muối lột sạch đưa đến bên miệng của cô, Thời Thần mở miệng đem quýt ăn vào trong miệng "Có phải là hiếu kì tại sao ta chọn ngươi hay không?" cô ý tứ sâu xa nhìn Thích Hân, "Bởi vì ngươi nghe lời" gia trọng lấy mấy chữ này

Tay của Thích Hân không khỏi run lên, nàng ta dường như đã hiểu ý của cô, sau khi nuốt xuống một ngụm nước miếng, nàng ta không dám quấy rối Thời Thần đã chuẩn bị ngủ

Hết chương 9

Edit: đã hết chương 9, vẫn chưa hiểu truyện là như thế nào kaka, hay thật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro