Chương 11: Bảo bối, đêm nay đến chỗ tôi ư?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người thân mật lấy môi đối phương, người này so đo với người kia xem ai chủ động hơn, giống như đang tranh giành thứ gì đó.

Quán cà phê ngừng kinh doanh nên chỉ có các nàng. Không giống như đêm đó bao quanh đều là âm thanh hỗn tạp, mà ngược lại đầy yên tĩnh.

Thính giác, xúc giác..... Tất cả các giác quan đều trở thành phóng đại.

Lúc Giang Thận đẩy cửa thủy tinh đi vào, thị giác trùng hợp không như ngày thường.... Chỉ thấy rõ Trì Gia cùng Cảnh Nhuế ở cùng một chỗ ôm nhau, cái tư thế kia, há chẳng phải là tư thế khó tách rời, quả thực hận không thể nhiệt tình ăn tươi nuốt sống lẫn nhau.

Trì Gia suy tính rất chuẩn, lúc Giang Thận đi vào, vừa vặn đã gặp nàng cùng Cảnh Nhuế "Quấn quýt triền miên".

Không biết Giang Thận nhìn thấy một màn như này có hài lòng hay không? Hắn hao tâm tốn sức muốn theo đuổi nữ thần, kết quả nữ thần lại cùng nàng ăn nằm với nhau.

Tuy nhiên loại hành động đang làm rất ngây thơ, nhưng trong nội tâm của Trì Gia vẫn cảm thấy thoải mái. Nhìn xem sắc mặt của Giang Thận biểu lộ ra ngoài, Trì Gia thập phần hả giận.

Lúc Cảnh Nhuế quay đầu chứng kiến Giang Thận xuất hiện, mới hiểu được chuyện gì đang diễn ra, nàng tiến vào cái bẫy của Trì tiểu thư, bị lợi dụng.

Thần sắc Giang Thận cứng đờ, đủ để nói rõ hiện tại hắn có bao nhiêu bất ngờ cùng mơ hồ. Trì Gia đã đạt được mục đích của nàng.

"Anh theo dõi tôi?" Trì Gia đứng dậy, "Giang Thận, chúng ta đã kết thúc, anh còn như vậy, tôi sẽ tố cáo anh quấy rối tình dục."

"Anh chỉ muốn nói chuyện với em một chút....."

Trì Gia cười, "Hiện tại đã gặp, anh cảm thấy còn cái gì có thể nói chuyện sao?"

Chính xác hoàn toàn là Giang Thận kinh ngạc đến độ không biết nên nói cái gì.

Đại khái Cảnh Nhuế đã hiểu rõ, đứng bên cạnh Trì Gia, nàng ôm chầm lấy vai Trì Gia, trên mặt mang theo ý cười, nhưng cũng không có nghĩa đây là ý cười hảo cảm, "Giang tiên sinh, nếu như anh còn dây dưa với bạn gái tôi nữa, tôi sẽ không khách khí với anh."

Bạn gái, Trì Gia mở to mắt nhìn về phía Cảnh Nhuế.

Cảnh Nhuế nhìn qua Trì Gia cười, trong mắt đều là đậm đặc tình mật ý yêu, còn thâm tình mà chân thành hỏi thăm, "Bảo bối, đêm nay đến chỗ tôi ư?"

Trì Gia lại cả kinh. Những lời này, quá tốt để chọc giận người khác, không hổ danh là hồ ly tinh.

"Không đi chỗ cô, tôi đi đâu?" Trì Gia dứt khoát cùng Cảnh Nhuế phối hợp diễn. Lần đầu tiên nàng gặp Cảnh Nhuế cũng là điệu cười thuận mắt này.

"Bạn gái......" Nhìn hai người trước mắt, Giang Thận cảm giác mình hoàn toàn là thứ dư thừa. Hô hấp đều xấu hổ.

"Anh còn có chuyện khác sao?" Giang Thận không có trả lời Trì Gia, lúc Giang Thận đi ra khỏi quán cà phê, mặt đã tái xanh rồi.

Nhìn xem bóng lưng chật vật của hắn, Trì Gia cười như điên một hồi, "Ha ha ha......."

Màn trình diễn vừa rồi, so với đánh hắn một trận còn thoải mái hơn. Cảnh Nhuế ôm cánh tay nhìn xem Trì Gia, trò đùa thành công làm nàng cười vui vẻ giống như trẻ con, "Tại sao làm vậy?"

"Không cần đến mức như vậy, nếu hắn không gạt tôi và tình tứ với hồ........." Lúc Trì Gia muốn nói hồ ly tinh, phát hiện ra người trong cuộc đã đứng trước mắt. Vì vậy đem lời nuốt vào bụng.

Cảnh Nhuế xoay người về phía Trì Gia, ngón tay nâng cằm nàng lên, "Cô nói, đêm nay đến chỗ tôi."

Đối phương nói nghe chân thật làm sao, nhất là ánh mắt, thế cho nên làm bộ dáng cười tươi của Trì Gia phải ngưng lại, bắt đầu sợ hãi.

"Trêu chọc cô." Cảnh Nhuế cười cười nhẹ nhàng, thu tay về, lại khẳng định một lần nữa với Trì Gia, "Tôi nói rồi, không phải nữ nhân nào tôi cũng ưa thích."

Trì Gia nghiêng đầu sang chỗ khác, khinh thường cười, "Cô dùng một nghìn cái tâm tư, tôi đối với cô cũng không có ý gì khác."

"Không có ý gì khác, vậy cô vừa mới làm cái gì thế?" Cảnh Nhuế khiêu mi, nhanh chóng bắt lấy trọng điểm.

"Không phải cô cũng hôn tôi?!" Trì Gia cũng ôm lấy cánh tay, nàng kỳ quái thì thầm, "Tôi còn hoài nghi cô coi trọng tôi."

"Cô tự mình cảm thấy bản thân cô ưu tú như vậy sao?"

Trì Gia lắc đầu, "Chỉ do tôi quá ưu tú, không thể không nghĩ như vậy."

Cảnh Nhuế chẳng qua là cười cười, hết thảy đều không nói lời nào.

Trong lòng Trì Gia vẫn còn một vướng mắc, sợ Cảnh Nhuế suy nghĩ nhiều, "Lần trước tôi giúp cô, lần này cô giúp tôi, ai cũng không chiếm tiện nghi ai, hai chúng ta rõ ràng. Tôi - Trì Gia sẽ không chiếm tiện nghi của người ta, nhưng sẽ không để mình bị thua thiệt."

"Vậy sao?" Đột nhiên Cảnh Nhuế đưa môi lên chạm môi Trì Gia, tựa như chuồn chuồn lướt nước thoáng một phát trôi qua, cười nói, "Bây giờ cô, có phải muốn tiếp tục thân mật lại?"

"Cảnh Nhuế!! Cô còn đụng chạm tôi!" Trì Gia rụt cổ tránh khỏi Cảnh Nhuế, "Nữ nhân lưu manh, tôi tố cáo cô quấy rối tình dục!"

"Nếu như cái này gọi là quấy rối tình dục?" Cảnh Nhuế đỡ trán, "Vậy việc làm vừa rồi của cô so với tôi quá phận hơn nhiều."

"......"

Trì Gia suy nghĩ thông suốt, bất kể là trong công việc hay cuộc sống đời thường, họ Cảnh đều tương khắc với nàng, mỗi lần quay về đều có thể đem nàng bức đến trạng thái "Nổ tung".

Trên bàn đặt bản hợp đồng đã ký xong, đây là thu hoạch lớn nhất của Trì Gia trong ngày hôm nay. Nàng sẽ nhịn hồ ly tinh một lần này, hiện tại đã ký hợp đồng, về sau cũng không cần thường xuyên gặp mặt.

Kỳ thật trong lòng Trì Gia biết ơn Cảnh Nhuế, tuy nhiên vở kịch "Bạn gái" chưa được nàng đồng ý đã tự quyết định, nhưng vừa rồi cũng do Cảnh Nhuế chủ động nghĩ ra và thành công.

Trì Gia cất kỹ hợp đồng, chuẩn bị rời đi, đứng trước mặt Cảnh Nhuế, nàng tử tế nói một câu "Vừa rồi cảm ơn", liền bỏ đi.

Trong sảnh chỉ còn lại một mình Cảnh Nhuế.

Cảnh Nhuế nhìn tách cà phê đã vơi đi phân nửa đặt trên bàn, không có uống nữa, mà là đi rót cho mình ly rượu.

Sau khi chia tay với Giang Thận, số kiếp đào hoa của Trì Gia bắt đầu rất thịnh vượng. Tháng này nàng nhận được ba lời thổ lộ. Mặt khác, giống như Tần Đông muốn theo đuổi nàng.

Nhưng hiện tại Trì Gia cảm thấy nói chuyện yêu đương quá mệt mỏi, còn không bằng độc thân một mình ung dung tự tại. Thử yêu qua rất nhiều lần, cũng thất bại qua rất nhiều lần, tự nhiên sẽ thấy chán ghét không hứng thú.

Tần Đông chủ động theo đuổi Trì Gia rất nhiệt tình, chị em hay nhiều chuyện trong công ty cơ bản đều biết.

Thế nên lúc Trì Gia đi đến phòng giải khát, sẽ làm cho tất cả chị em bàn tán sôi nổi không ngừng.

Dù sao cũng không ít người ước rằng, được một số nam thần theo đuổi là loại cảm giác rất khó tả.

Khả năng là do sự kiện hôn môi lần trước, chính mình có chút phản cảm, cho nên Tần Đông đối với nàng hành xử thận trọng hơn rất nhiều.

Cảm giác của Trì Gia đối với Tần Đông khó nói thành lời, nhiều nhất chính là có chút hảo cảm, nếu như muốn phát triển tiến xa đến quan hệ hẹn hò, nàng thật sự không muốn tiến đến. Có lẽ, nên tìm thời điểm thích hợp để từ chối a.

Bởi vì tùy tiện bắt đầu một mối quan hệ, cơ bản sẽ không có kết quả tốt đẹp gì, hiện tại Trì Gia thật sáng suốt đạo lý này.

Mỗi tuần như thường lệ Trì Gia sẽ đi quán bar N hát dạo hai lần, có đôi khi bận rộn cũng chỉ đi một lần.

Nàng ca hát xem như tùy tâm trạng, nhưng bình thường sẽ đi vào ngày thứ hai hoặc thứ tư.

Tần Đông nghe từ miệng của đồng nghiệp mới biết Trì Gia hát trong quán bar N, vì liều mạng theo đuổi người ta, cơ bản mỗi buổi tối đều đi quán bar đợi.

Mèo mù đụng với chuột chết, vẫn có thể gặp nhau được. Còn thể hiện bản thân có bao nhiêu tình cảm chân thành.

Buổi tối Trì Gia hát sẽ không vượt quá ba bài. Hát xong bài cuối, Trì Gia bất tri bất giác nhìn xung quanh, ngược lại hôm nay không thấy Cảnh Nhuế đến. Nghĩ lại, nàng nghĩ đến hồ ly tinh làm chi vậy. Mỗi lần gặp mặt Cảnh Nhuế, căn bản không có chuyện gì tốt lành.

Trì Gia uống hai ly, ánh mắt thoáng nhìn xéo qua, giống như có người đang đi lại gần nàng.

"Cô có phải theo dõi tôi hay không....." Trì Gia quay đầu lại, phát hiện đối phương không phải Cảnh Nhuế, mà là Tần Đông.

Cũng không biết như thế nào, vừa rồi trong đầu nàng chỉ toàn cho rằng sẽ là Cảnh Nhuế, bởi vì nhiều lần, đều là hai nàng ngồi ở đây uống rượu với nhau.

"Cô hát nghe rất hay." Tần Đông ngồi xuống bên cạnh Trì Gia, cùng Trì Gia cạn ly.

Bình thường hắn cười nhìn rất thuận mắt, lúc này Trì Gia cảm thấy hơi phiền, xuất phát từ lễ phép nên nàng vẫn cùng Tần Đông chào hỏi, có điều nhìn ra được có chút hờ hững lạnh lẽo.

"Lúc bình thường khi nào cô đến đây hát dạo thế, tôi đến cổ vũ tinh thần cho cô."

"Không cần." Trì Gia trả lời vô cùng qua loa, "Tôi không đến nhiều lắm."

Đêm nay Cảnh Nhuế tới trễ, bỏ lỡ thời gian biểu diễn của Trì Gia. Chỗ cũ, nàng nhìn thấy bóng dáng Trì Gia. Chỉ có điều đêm nay, Trì Gia không phải một mình uống rượu, bên cạnh còn có nam nhân cao ráo ngồi chung.

Cảnh Nhuế tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, lúc uống rượu, ánh mắt thỉnh thoảng quét về phương hướng của Trì Gia.

Vốn là Cảnh Nhuế muốn tiến lại gần nói chuyện vài câu, nhưng xem ra Trì Gia cùng nam nhân bên cạnh tựa hồ cười cười nói nói rất hợp, có chút thân mật. Cảnh Nhuế vẫn là nên ngồi chỗ của mình, tâm tình buồn bực không lên tiếng gì chỉ uống rượu.

"Cô đang ở đây chờ ai?" Tần Đông gặp ánh mắt Trì Gia luôn nhìn tứ phía không ổn định.

Lướt nhìn một vòng, Trì Gia nhìn thấy Cảnh Nhuế. Dù người có đông hơn nữa, hồ ly tinh cũng xinh đẹp nhất, cao ngạo nhất, gây khó chịu nhất.

"Không có....." Trì Gia cùng Tần Đông nói chuyện, nhưng ánh mắt vẫn còn liếc nhìn Cảnh Nhuế, hôm nay Cảnh tiểu thư rõ ràng không đến tìm nàng uống rượu, kỳ tích a.....

Lúc Cảnh Nhuế một lần nữa nhìn về phía Trì Gia, phát hiện Trì Gia cũng đang nhìn mình. Hai người đối mặt nhau. Cảnh Nhuế cười với Trì Gia, giơ tay nâng ly rượu, sau đó bản thân tiếp tục uống.

Nụ cười này, càng làm tâm tư của Trì Gia bị câu dẫn đi rồi.

"Gần đây bận rộn ư? Tôi thấy cô tan làm đều rất muộn."

Trì Gia chỉ lo xem hồ ly tinh, một bên làm gì còn tâm trí để ý Tần Đông.

"Tiểu Gia?"

Trì Gia mới nhận ra sự khác biệt, cùng Cảnh Nhuế uống rượu với nhau thú vị hơn nhiều. Trì Gia đứng dậy, chấm dứt dừng trò chuyện với Tần Đông, "Không có gì, tôi nhìn thấy bạn của tôi, xin lỗi không thể tiếp tục trò chuyện với anh."

"Tiểu Gia....."

Tới gần nửa đêm, cuộc sống về đêm mới thật sự bắt đầu.

Cảnh Nhuế lại ngẩng đầu, phát hiện Trì Gia đã chú ý đến vị trí ngồi của nàng.

Trì Gia không vội, đi không nhanh không chậm về hướng Cảnh Nhuế.

Cảnh Nhuế giả bộ không phát hiện, cúi đầu uống rượu, khoé môi nhịn không được khơi lên ý cười.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro