Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



   Bất quá bởi vì Viêm Lương sớm một bước trở về, việc này ngược lại là thôi. Viêm Lương cũng là âm lệch dương sai, giải quyết khẩn cấp của Dịch Phác.
Viêm Lương nghe Dịch Phác nói đến đây, biểu lộ trên mặt có chút vi diệu.
...... Thì ra ở kiếp trước sớm như vậy tân đế liền cùng Miên tỷ tỷ có liên hệ?

  Nếu không phải bởi vì nàng trọng sinh, dựa theo Viêm Lương đối với Dịch Phác cùng Mộc Thanh Miên hiểu rõ, Dịch Phác cuối cùng khẳng định là mời đến Mộc Thanh Miên. Kể từ đó, Dịch Phác liền xem như thiếu Mộc Thanh Miên một cái nhân tình.

  Trách không được lúc đó tuổi thọ của Càn Anh đế còn có thể kéo dài tận ba năm, trách không được nàng vừa mới lên làm trưởng công chúa sau không bao lâu thì Miên tỷ tỷ liền đi tới trong cung, nàng đem mình tiếp đến vị trí Đáp ứng của tân đế......

  Viêm Lương không khỏi cảm thấy có chút thổn thức.

  Kiếp trước nàng đến tột cùng là có bao nhiêu ngu ngốc, manh mối  nhiều như vậy, lại còn bày ra rõ ràng ở trước mặt mà bản thân đều không nhìn thấy?!

  Bất quá nói như vậy...... Nếu nàng chẳng phải vội vã đem phương thuốc cho quốc sư, có phải là hiện tại liền có cơ hội sớm nhìn thấy Miên tỷ tỷ?

    Dịch Phác: ......

   Biểu lộ này của Thất công chúa thay đổi trong nháy mắt...... Chẳng lẽ hắn mới vừa nói có chỗ nào xảy ra vấn đề sao?

  Tư liệu trước đó khi Viêm Lương xuất cung ở hiện tại mà nói không có giá trị quá cao. Dịch Phác cho người quan sát qua Viêm Lương từ lúc hồi cung đến nay, biết được nàng là dựa vào sức
của chính mình liền có thể để thái độ
của Càn Anh đế đối với nàng có biến chuyển lớn. Mà thời điểm Viêm Lương tại Hoàng Lăng vì hồi cung làm một việc xem như tương đối to gan. Hồi cung về sau lại dâng lên phương thuốc liền đè thấp bản thân đến mức tựa như người vô hình. Nàng cũng chưa từng giành công, thẳng đến khi Càn Anh đế sử dụng đan dược có hiệu quả xuất sắc, chính miệng gọi Viêm Lương đến để ban thưởng, lúc này Viêm Lương mới đáp tạ nhận lấy, lại sau đó liền lại triệt để trở nên yên lặng, cả ngày đều ở trong Trường Lạc cung chân không bước ra khỏi cửa, khiến những người thích chú ý đủ loại động tĩnh nhất trong cung kia đều không có gì đáng nói.

   Tại Dịch Phác xem ra, hành động này của Viêm Lương mặc dù ngoài dự liệu của người khác, lại có thể được gọi là lựa chọn tốt nhất. Nên đồ vật nàng có được đồng dạng đều không ít. Nhưng nhiều một phần nàng lại nửa điểm đều không cần, đã bảo đảm bản thân tạm thời an toàn, còn có thể đạt được thời gian cách đến một năm sợ với trước kia để vào cung an bài bồi dưỡng thế lực của mình, càng có thể bởi vì hạ thấp mình không tranh giành mà khiến trong lòng Càn Anh đế càng thêm khoan khoái nghe theo, hiện thực một công đôi việc sự tình.

   Bởi vậy, ở trong đầu Dịch Phác vị Thất công chúa này hẳn là một người có lòng dạ rất sâu, nhưng hôm nay bày ở trước mặt hắn lại là một cái......tiểu cô nương tâm tính trẻ con cả hỉ nộ đều hiện lên mặt?

  Dịch Phác ở trong lòng nhẹ nhàng thở dài một hơi.

Hắn hôm nay lúc đầu đã làm tốt chuẩn bị, muốn cùng vị Thất công chúa này hư dữ ủy xà*, đánh võ mồm, trong lời nói có hàm ý ngươi tới ta đi nửa ngày. Kết quả lại là từ lúc hắn vừa thấy được vị Thất công chúa này, liền cảm giác khắp nơi lộ ra không thích hợp?

*Hư dữ ủy xà(虚与委蛇): nghĩa là đối với người chỉ giở hư chiêu, hư tình giả ý, lá mặt lá trái.
 
Viêm Lương bên kia ngược lại là đã nghĩ thông suốt, nếu là mình không thể đứng vững gót chân, liền xem như gặp được Mộc Thanh Miên cũng không có quyền lợi gì để lựa chọn, còn không bằng trước tiên khoan hãy gặp mặt. Viêm Lương dừng một chút, nghiêm mặt nói: "Dịch công tử, ta nghĩ ngươi cũng sẽ không ngại có thêm một người trợ giúp đi? Sau này đàn hương điện bên kia có kế hoạch gì, ta đều có thể hỗ trợ, hơn nữa thân phận của ta dù sao cũng là Thất công chúa, được sủng ái về sau có thể làm không ít việc ngài sẽ cần đến.

   Dịch Phác: ......

  Hắn vừa mới thầm nghĩ vị Thất công chúa này tác phong không đúng lắm, trong nháy mắt vị này Thất công chúa liền cùng hắn chính nhi bát kinh* đàm luận?

*Chính nhi bát kinh(正儿八经): có ba nghĩa: nghiêm túc nghiêm chỉnh, thật sự xác thực, xứng danh.

   Dịch Phác bật cười.

Bất quá dạng này...... Cũng xác thực thú vị.
  Dịch Phác cũng coi là không sai biệt lắm hiểu ra, vị Thất công chúa điện hạ này thích đi thẳng về thẳng. Thế là hắn hỏi: "Như vậy điện hạ là muốn cái gì đây?"
 
  Nếu như là muốn hợp tác, đương nhiên phải theo như nhu cầu mới đúng. Nếu như là đối phương chỉ vì hắn làm việc lại đối với hắn không có sở cầu gì, Dịch Phác ngược lại phải hảo hảo mà xem xét lại một phen.

  "Dịch công tử thống khoái". Viêm Lương nhẹ gật đầu, "Ta muốn vị trí Trưởng công chúa sau khi ngài đăng cơ, phong hào để cho ta quyết định, còn muốn ngài vì hôn sự của ta mà ban thưởng thánh chỉ".

  Ở Đại Dung triều, công chúa giống như nhau đều là không có phong hào. Chỉ có phá lệ được sủng ái, phá lệ công chúa quyền cao chức trọng mới có phong hào. Cái vị trí Trưởng công chúa có phong hào này, ước chừng tương đương với nam tử yêu cầu thăng quan tiến chức.

   Yêu cầu này ở trong dự liệu của Dịch Phác, bất quá Viêm Lương yêu cầu tứ hôn, quả thực để Dịch Phác có chút kinh ngạc.

   Dịch Phác nhìn một chút Thất công chúa trước mắt, đại khái là bởi vì từ nhỏ có trải qua việc bị ức hiếp, thường xuyên gặp phải việc đói một bữa no một bữa, Viêm Lương so với nữ hài tử cùng tuổi muốn nhỏ gầy hơn nhiều. Bất quá Thất công chúa bây giờ tuổi cũng đúng thời điểm là nên nói chuyện cưới gả, Dịch Phác kinh ngạc qua đi, cũng liền khôi phục bình tĩnh.
Vì hôn sự của mình mà trù tính dự định, đây cũng là lợi ích của bản thân Thất công chúa.

  Mà hai cái yêu cầu này, Dịch Phác đều có thể làm được.

Thời điểm bốn mắt nhìn nhau lần nữa, Viêm Lương cùng Dịch Phác đều tại trong mắt đối phương thấy được đáp án hài lòng của mình.

  Viêm Lương rất hài lòng Dịch Phác  không chút nào hỏi nguyên do cùng thái độ của nàng vì sao lại muốn thí quân thí phụ*. Vị đế vương tương lai của Đại Dung triều này rất hiểu đạo lý đã dùng người thì không nghi ngờ*, để nàng cảm thấy phi thường thoải mái dễ chịu. Tuy nói lấy thân thế của Viêm Lương cùng tao ngộ để phỏng đoán cũng không khó suy đoán ra một chút lý do, nhưng nàng đã không có nói ra, Dịch Phác cũng không có nhắc đến nửa câu nào.

*Thí quân thí phụ(弑君弑父): Giết vua, giết cha.

*(用人不疑,疑人不用): một câu nói nổi tiếng của Tào Tháo ý nói đã dùng người thì không nghi nhưng đã nghi thì không dùng đến.

   So với nàng nghi thần nghi quỷ nhất định phải ra tay đối với thân phụ khiến cho trái tim người ta đều cảm thấy lạnh lẽo, thì Dịch Phác thật sự là không biết kiên cường đến khi nào.

  Viêm Lương tâm tình cao hứng, cũng liền thích để cho đối phương cũng cao hứng một chút. Nàng đi đến trước bàn sách, nhón chân lên lấy qua một tờ giấy Tuyên cùng một cây bút lông, một tay trực tiếp đem tờ giấy để trên lòng bàn, một cái tay khác rồng bay phượng múa liền viết: "Bây giờ đến cùng vẫn là ta dựa vào Dịch công tử nhiều một chút, để bày tỏ thành ý của ta, ta trước đưa cho Dịch công tử một phần lễ gặp mặt".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro