Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Viêm Lương đương nhiên là có thể.

Nàng không chỉ có thể tự mình uống thuốc, thậm chí còn có thể xuống đất nhào vào vào trong ngực của Mộc Thanh Miên.

Nguyên nhân trước khi Viên Lương hôn mê, Mộc Thanh Miên đoán được chỉ chiếm một phần nhỏ, phần lớn nguyên nhân là thần kinh của Viêm Lương lãnh quá lâu, thật vất vả  mới gặp được người tâm tâm niệm niệm mong nhớ ngày đêm, lập tức hoàn toàn trầm tĩnh lại, thân thể liền có chút không chịu nổi.

Bất quá...... Viêm Lương cũng không tính ăn ngay nói thật.

  Viêm Lương nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nàng thử ngồi dậy, lại giữa đôi mày nhăn lại một cái, làm cái gì đều cũng không làm được.

  Con mắt Viêm Lương lấp lóe, cảm xúc không thể tưởng tượng nổi xẹt ngang qua, ủy khuất cùng sợ hãi nhao nhao dâng lên.
"Ta......" Trong đôi mắt đen như mực của Viêm Lương nổi lên một tầng hơi mỏng hơi nước, nàng nhẹ nhàng cắn môi dưới, thanh âm run nhè nhẹ, đầu ngón tay cũng nắm chặt lên một mảnh chăn trên giường, "Tỷ tỷ...... Ta dậy không nổi......"

  Sau đó, Viêm Lương giống như lúc trước thường được Mộc Thanh Miên nhẹ nhàng nâng lên ôm đến trong ngực, gối lên cánh tay của Mộc Thanh Miên. Nhìn Mộc Thanh Miên từng muỗng từng muỗng đem thuốc thổi đến nhiệt độ thích hợp, cẩn thận từng chút tự tay đút tới bên trong miệng của nàng.

  Mộc Thanh Miên không quen cùng người khác tứ chi thân mật tiếp xúc, trừ phi là đang trong quá trình trị liệu nên bắt buộc phải cùng người bệnh tứ chi tiếp xúc.

  Lần này mớm thuốc cho Viên Lương, đương nhiên cũng có thể bị quy vào trường hợp bắt buộc phải tứ chi tiếp xúc, thế nhưng tay chân của Mộc Thanh Miên vẫn là có chút cứng ngắc.

...... Bởi vì Viêm Lương rúc vào trong ngực nàng, thật sự là dựa sát vào nhau quá...... Toàn tâm toàn ý, không có chút nào khúc mắc.

  Mộc Thanh Miên gặp qua nhiều hài tử chạy nạn như vậy, cũng trị liệu qua trong đó không ít, thế nhưng là những hài tử này đã trải qua trốn chạy tàn khốc cùng gian nan vất vả, tổng cũng không thể giống như là những hài tử sống trong thái bình thịnh thế mà đơn thuần ngây thơ. Đối với một người xa lạ chỉ vỏn vẹn gặp qua một lần, khẳng định là lòng mang cảnh giác cùng đề phòng.

Mà Mộc Thanh Miên cũng rõ ràng tướng mạo của mình cũng không phải là loại có sức hút đặc biệt, nàng vừa vặn là tương phản. Bởi vì tướng mạo xa cách cùng lạnh lùng, Mộc Thanh Miên làm sao cũng đều thấy được dáng vẻ của mình là kiểu khiến người tránh xa ngàn dặm.

  Cho nên...... Tiểu cô nương này đến tột cùng là cái gì, có thể đối nàng như thế ỷ lại, như thế tín nhiệm?

  Mộc Thanh Miên nhìn thoáng qua tiểu cô nương này, cả người của Viêm Lương uốn tại trong ngực của nàng, nho nhỏ một đoàn, không hô khổ quá không hô đau. Chỉ cần cho nàng ăn một muôi chén thuốc, Viêm Lương liền lặng yên uống một ngụm, muốn bao nhiêu nhu thuận có bao nhiêu nhu thuận.
Nội thương của nàng cực nặng nên Mộc Thanh Miên sử dụng dược liệu cũng nặng, chỉ là ngửi hương vị của  chén thuốc liền có thể cảm giác được không phải bị đắng bình thường, nhưng Viêm Lương lại có thể mặt không đổi sắc mà đem một chén uống hết......

  Mộc Thanh Miên lại liếc mắt nhìn tiểu cô nương này.

  Đã nhận ra ánh mắt của Mộc Thanh Miên trong khoảng cách ngắn như thế nhìn nàng hai lần, Viêm Lương có chút ngẩng đầu lên, nhìn về phía Miên tỷ tỷ của nàng, con mắt chớp chớp, cũng không nói chuyện, ánh mắt thanh tịnh đến thấy đáy. Mộc Thanh Miên dễ như trở bàn tay liền có thể nhìn thấy được ở bên trong đó bao hàm nồng đậm không muốn xa rời.

  Mộc Thanh Miên: ......

Trước đó không có cẩn thận chú ý, Mộc Thanh Miên hiện tại mới phát giác đôi mắt của tiểu cô nương này quả nhiên là xinh đẹp tới cực điểm.

  Mộc Thanh Miên đưa ánh mắt chuyển dời đến bên chén thuốc ở trong tay, lúc này Viên Lương đã đem chén thuốc uống xong. Mộc Thanh Miên dừng một chút, đem Viêm Lương buông ra, cầm lấy chén thuốc cùng cái thìa đi nhà bếp.
Viên Lương một lần nữa nằm lại trên giường, nhìn qua bóng lưng Mộc Thanh Miên, nhịn không được lộ ra một khuôn mặt tươi cười vui vẻ có chút tính trẻ con.

  Miên tỷ tỷ của nàng lúc xấu hổ quả nhiên vẫn là đáng yêu như thế.
Viêm Lương rất rõ ràng, Mộc Thanh Miên là loại người trong nóng ngoài lạnh, mà da mặt lại tương đối mỏng. Ngược lại không chỉ là đối với một mình Viêm Lương, Mộc Thanh Miên phàm là gặp được người khác chân tâm thật ý biểu đạt cảm kích cùng tín nhiệm, đều sẽ có chút ý tứ không tốt lắm.

  Thời điểm ở kiếp trước, Viêm Lương được Mộc Thanh Miên dẫn nàng xuất cung, trạng thái cả người đều là hoảng sợ không chịu nổi một ngày. Là Mộc Thanh Miên kiên nhẫn lại ôn nhu, từng chút từng chút đưa cho nàng ấm áp cùng bảo vệ như lúc ban sơ, từng chút từng chút đem tuyệt vọng từ nhiều năm như vậy của Viêm Lương trong bóng tối mà cứu vớt ra.

  Lúc đó tính tình Viêm Lương còn rất đơn thuần, rất giống Chu quý phi, ý thức được m đại tỷ tỷ này đối với mình tốt, lập tức liền như là một tiểu động vật rốt cuộc tìm được nhà mà dính ở bên người Mộc Thanh Miên.

  Ban đầu Mộc Thanh Miên cũng không thích ứng cùng Viêm Lương thân mật như vậy, chỉ là miễn cưỡng tận lực mà trốn tránh Viêm Lương, phòng ngừa Viêm Lương luôn luôn hướng bên người nàng cọ. Kết quả lại làm cho tâm tư Viêm Lương mẫn cảm, nàng nghĩ là Miên tỷ tỷ không thích mình, len lén một mình khóc rất lâu, làm ra một trận kịch nháo nhao đến bây giờ nghĩ lại có chút không biết nên khóc hay cười.
Về sau cuối cùng chân tướng rõ ràng, Mộc Thanh Miên cũng là rất bất đắc dĩ, bình thường nàng là một người kiệm lời đến như vậy rốt cục mở miệng giải thích, hướng Viêm Lương cam đoan mình không có không thích nàng, còn cố gắng chủ động cùng Viêm Lương thân cận, lúc này mới đem Viêm Lương trấn an được.

  Đời này đương nhiên không có khả năng đem những trò cười của kiếp trước tái diễn, bất quá Viêm Lương vẫn là cố ý làm ra bộ dáng cùng kiếp trước giống nhau.

Nhắc tới lần xuất cung trước đó không thấy Miên tỷ tỷ cũng cũng không sao, thế nhưng là nàng vừa rồi thoát ly chỉ một mình đồng hành, đảo mắt liền gặp được Miên tỷ tỷ, đây không phải nàng cùng Miên tỷ tỷ vẫn hữu duyên thì là cái gì?

Đã như vậy, Viêm Lương liền sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nàng muốn để sớm một chút để Miên tỷ tỷ thích ứng mình giống như là kiếp trước thời điểm, nàng là người đầu tiên, cũng là một người duy nhất có thể lấy tư thái thân mật nhất mà đứng bên cạnh Miên tỷ tỷ.
.
  Mộc Thanh Miên y thuật giỏi, tính tình cũng cẩn thận quan tâm. Bất quá trải qua hai ba ngày công phu, vết thương trên bờ vai Viêm Lương đã tốt lên rất nhiều, tinh thần cũng hoàn toàn dưỡng đến khôi phục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro