Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



   Cái tên "Trang gia" này, lập tức ngay tại trong khách điếm này nhấc lên không ít sóng gió.

  "Cái gì? Trang gia? Chính là chất tử của Huyện lệnh kia?"

  "Ngoại trừ vị Trang gia kia, ở nơi này của chúng ta còn có thể có vị Trang gia nào nữa a? Chính là hắn! Là nhà giàu nhất trong huyện Hắc Nham của chúng ta!"

  "Ta vẫn là lần thứ nhất tận mắt nhìn đến Trang gia đâu! Ai nha, nghe nói Trang gia thích mỹ nhân phải không? Nếu là Trang gia có thể coi trọng nữ nhi nhà ta liền tốt! Có thể làm thiếp cho Trang gia, kia phải là có phúc phận lớn cỡ nào a!"

  "Ai u ngươi cái này nói đến cũng không thẹn mà e lệ! Dáng dấp của nữ nhi nhà ngươi là cái dạng gì? Có thể lọt vào mắt Trang gia sao? Muốn nói là phải nói ta a, cháu gái kia của ta mới là tư sắc động lòng người, nói chính xác là có cơ hội trèo lên Trang gia đâu!"

  Trong lúc nhất thời, cơ hồ toàn bộ ánh mắt của người trong khách điếm đều phóng tới ngoài cửa. Viêm Lương tùy ý nhìn thoáng qua, chỉ thấy một vị nam tử trẻ tuổi mặc áo gấm đong đưa quạt xếp liền sải bước đi vào, coi tướng mạo so với tên hoàn khố ở trong Hạnh Hoa trấn cái tên mà Viêm Lương đã quên đi họ gì tên gì của hắn, nhưng tên này muốn thuận mắt hơn nhiều, nhưng cử chỉ ở giữa vẫn như cũ có một cỗ hương vị lỗ mãng.

  Viêm Lương nhìn qua một chút cũng không có lại để ý tới. Một thân thích của tên Huyện lệnh nho nhỏ. Chỉ là một cái nhà giàu nhất trong huyện mà thôi, ở trong mắt của Viêm Lương quả thực không tính là cái gì.
  
Thế nhưng Viêm Lương không để ý đến vị Trang gia này, mà vị Trang gia này lại đến chủ động đi trêu chọc Viêm Lương.

Viêm Lương vừa mới gấp đồ ăn cho Mộc Thanh Miên xong, đã nhìn thấy tên Trang gia này đi tới cái bàn bên cạnh các nàng.

Con mắt của hắn liền nhìn chằm chằm Mộc Thanh Miên không động đậy.

  "Vị cô nương này?" Mặt của Trang gia cười đến ôn hòa, "Trang mỗ có thể may mắn biết được cô nương phương danh?"

  Tên Trang gia này cũng là nhìn ra Mộc Thanh Miên không phải là người bản địa, mở miệng hầu như đều sử dụng tiếng phổ thông thông dụng.

  Mộc Thanh Miên quay đầu, nhìn thấy một tên nam tử hoàn toàn xa lạ.

  Khí chất của Mộc Thanh Miên xác thực mười phần đều hướng về phía người sống chớ lại gần, thế nhưng về tướng mạo mà nói tuyệt đối cũng được coi như là không tầm thường.

  Tên Trang gia này mới đi tiến vào trong khách điếm liền bị nhan sắc của Mộc Thanh Miên bên cạnh hấp dẫn lấy ánh mắt, lúc này Mộc Thanh Miên xoay đầu lại nhìn thẳng hắn, Trang gia thấy được hương mặt của Mộc Thanh Miên, ý kinh diễm trong mắt càng thêm nồng hậu dày đặc.

  Mộc Thanh Miên: ......

Ánh mắt của vị nam tử xa lạ này nhìn về phía mình đến tột cùng là có ý gì, Mộc Thanh Miên đương nhiên rất rõ ràng. Những chuyện tương tự trước đó cũng không phải là chưa từng xảy ra.
Mộc Thanh Miên nhăn mày, hơi cẩn thận đánh giá một phen vị nam tử này. Đám người trong khách điếm vừa mới nghị luận liên quan tới tên Trang gia này ầm ĩ, trên cơ bản Mộc Thanh Miên đều nghe không hiểu, cũng liền không thể nào biết được thân phận cùng địa vị của tên nam tử xa lạ này, chỉ là quan sát cách ăn mặc, y phục cùng với cách chuyện hành động và khí chất cho nên có thể đoán được là công tử thiếu gia không phú thì quý.

  Nói cách khác, vị nam tử xa lạ này không nên trêu chọc đến.

Mộc Thanh Miên mặc dù không có võ công gì, thế nhưng là lấy loại tướng mạo này gặp người, lại là một vị nữ tử một mình hành tẩu thiên hạ, thủ đoạn tự vệ dù sao vẫn là có một ít. Vài ngày trước, trong quá trình đi đường một mực đều được Viêm Lương che chở, nên không có cơ hội thi triển một phen tự thân thủ đoạn của Mộc Thanh Miên. Nhưng là bây giờ đối mặt chính diện với vị khách không mời mà đến này, Mộc Thanh Miên cũng không thể không ra tay chuẩn bị.

  Cũng may ánh mắt của tên nam tử xa lạ này nhìn về phía nàng là tương đối thuần túy luyến mộ cùng kinh diễm, cũng không có bao nhiêu ý âm tà tham lam. Mộc Thanh Miên coi khí độ, tên nam tử xa lạ nên cũng không phải là hạng người không chút nào giảng đạo lý.

  Mộc Thanh Miên cảm thấy hơi thở ra một cái, đang chuẩn bị mở miệng mở miệng khước từ, lại thình lình tại dư quang bên trong trông thấy Viêm Lương ở đối diện nhẫn nhịn xẹp miệng, một đôi con ngươi nho giống trong mắt như bay ra từng tia từng tia hơi nước, một bộ dáng muốn khóc lại nhịn khóc.

  Mộc Thanh Miên: ......

  Biểu tình này của Viêm Lương, Mộc Thanh Miên có chút quen thuộc.

  Trước đó lúc ở trên đường, một khi tiểu cô nương này lộ ra loại biểu hiện bản thân nhu nhu nhược nhược, đó thường thường liền đại biểu cho......

  Quả nhiên, trong nháy mắt sau đó, Viêm Lương liền để xuống đôi đũa đang gấp thức ăn cho Mộc Thanh Miên, từ trên ghế xuống tới, nhào đến trong ngực Mộc Thanh Miên, ủy ủy khuất khuất ôm Mộc Thanh Miên nũng nịu: "Mẫu thân...... Cha đi nói mua mứt quả cho Lương Nhi, tại sao lâu như thế mà không trở lại a, Lương Nhi muốn ăn mứt quả......"
  
   Mộc Thanh Miên: ......

   Trang gia: ......?!

  Trang gia bị một tiếng mẫu thân cùng cha kêu lên của Viêm Lương có chút trợn mắt hốc mồm. Ánh mắt của hắn kinh nghi bất định* ở trên người của Mộc Thanh Miên cùng Viêm Lương vừa đi vừa về chuyển vài vòng, trong lòng nổ tung một cái  ý nghĩ khó có thể tin được —— Hắn vốn có một chút hâm mộ vị nữ tử này, hẳn là, hẳn là đã gả làm vợ, đồng thời có như thế sinh ra một nữ nhi đã lớn thế này?!

*Kinh nghi bất định(惊疑不定):Ý chỉ sau khi bị chấn kinh, tâm tình còn chưa có bình tĩnh trở lại.

  Nữ tử của Đại Dung triều trừ phi là phu nhân hay tiểu thư ở thế gia thượng lưu có được không ít giảng giáo, dân gian nữ tử lấy chồng trước sau thì vật trang sức cùng khác biệt cũng không lớn. Huống hồ ở cái huyện Hắc Nham này đã là huyện phủ ở cuối biên cương Đại Dung, ở phương này thì mặt hạn chế càng thêm rộng rãi.

  Trang gia có thể nhìn ra tuổi của Mộc Thanh Miên bất quá nhiều nhất là tròn đôi mươi, thế nhưng mặc dù bây giờ Viêm Lương đã mười một tuổi, lại bởi vì nhiều năm tha mài, dinh dưỡng không đầy đủ nên cả người gầy gò nho nhỏ, bây giờ lại nhào tới trong ngực Mộc Thanh Miên, chỉ nhìn bóng lưng, nói là nữ hài bảy tám tuổi cũng không có gì không ổn.

Nữ tử ở Đại Dung triều đều giống nhau ở tuổi cập kê mười lăm tuổi sau đó thành hôn. Thế nhưng nếu thành hôn sớm mấy năm cũng là bình thường. Chớ nói chi là nếu là tuổi thực tế của Mộc Thanh Miên Trang gia có khả năng đoán được lớn hơn mấy tuổi. Nữ hài này rõ ràng là cùng Mộc Thanh Miên đồng hành mà đến, lại cùng Mộc Thanh Miên rất quen thân mật như thế......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro