Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hắn nhất định phải giết chết mấy tên không có mắt đi trêu chọc đồ của hắn!

  Cửa khách điếm từ sớm đã bị rất nhiều người chen lấn xô nhau xông ra lỗ hổng, những tên sơn phỉ kia cũng giết đến lên đầu, không ít người không còn đóng giữ ở cổng nữa mà là hướng phía sâu trong khách điếm mà đi. Thế là, Trang Truyền Húc vừa lúc thấy Mộc Thanh Miên, hắn đã nhìn thấy mấy bước xa ở trước mắt chính là một con đường sống!

  Trang Truyền Húc trong mắt bắn ra nhiệt liệt hào quang.

  Chỉ cần lại chạy mấy bước, chỉ cần tiến lên nữa mấy bước ——!
"Trốn chỗ nào?!" Đột nhiên, một bóng người cường tráng xuất hiện ở trong tầm mắt của Trang Truyền Húc.

  Là một tên sơn phỉ phát giác bọn hắn muốn chạy đi lập tức liền ngăn chặn ở phía trước!

  Hào quang vừa dấy lên trong mắt của Trang Truyền Húc trong nháy mắt liền biến thành hoảng sợ!

  Nhưng vào lúc này, Trang Truyền Húc lại nghe thấy một tiếng hét thảm ở sau lưng, là hộ vệ ở sau lưng của hắn bị tên sơn phỉ kia đuổi tới chém giết!

  Hộ vệ bên cạnh Trang Truyền Húc đã chỉ còn lại ba bốn người, trong đó lại có một người thật sự là bị cảnh tượng trước mắt này dọa cho bể mật gần chết, cũng không tiếp tục quản chủ gia, tự bản thân chạy tới một bên chạy để thoát thân.

  Một nháy mắt công phu, phía trước lẫn phía sau của Trang Truyền Húc cũng bị mất bình chướng, mà trước sau của hắn đều vừa vặn có một tên sơn phỉ đối với hắn nhìn chằm chằm!

  Trang Truyền Húc quả thực muốn tuyệt vọng.

  Đều đã đến loại thời điểm này, làm sao ông trời hết lần này tới lần khác liền không cho hắn —— Oanh ——!
  Lại là một nháy mắt công phu, cảnh tượng ở trước mắt của Trang Truyền Húc đã phiên thiên phúc địa* thay đổi.

*Phiên thiên phúc địa(翻天覆地): thay đổi hoàn toàn, triệt để.

  Tiểu nữ hài một mực co rúm lại ở trong ngực Mộc Thanh Miên không biết lúc nào lách mình lao ra, Trang Truyền Húc chỉ kịp thấy rõ tàn ảnh của hai hai đạo chưởng phong của nàng, hai tên sơn phỉ kia một trước một sau liền cùng nhau thất khiếu chảy máu, ngã trên mặt đất!
  Cái này cũng chưa hết.
  Viêm Lương chưởng phong hậu kình tiếp tục hướng phía hai người trước sau đánh tới, đem tên sơn phỉ ở phía sau cách bọn họ một đoàn người ước chừng vài chục bước đánh cho thổ huyết mà chết, tên ở phía trước thì dứt khoát đem vách tường của khách điếm phá vỡ một khối lớn, đem nguyên bản cửa ra duy nhất của khách điếm mở lớn gấp ba!

Sao khi làm xong đây hết thảy , Viêm Lương biểu lộ...... Rất ghét bỏ.
 
Nàng bây giờ......

Thật rất yếu a.

....
Trang phủ.
Trang Truyền Húc giờ này khắc này trên mặt biểu lộ, chính là...... Một mặt mang mang nhiên nhưng cùng hốt hoảng.

  Thẳng đến lúc này, Trang Truyền Húc đều có chút không thể tin được, khoảng chừng một canh giờ trước đó, hắn tổn thất hơn phân nửa hộ vệ, một trước một sau đối mặt với hai tên sơn phỉ khí thế hung bạo, lòng đều đã như tro nguội nhận định được mình sẽ bỏ mạng ở dưới suối vàng. Không ngờ lại là nữ nhi nhìn yếu đuối ở trong ngực của vị giai nhân mà mình ngưỡng mộ kia  ra mặt, nương theo sức của một mình mà thoáng qua cục diện ở giữa liền thay đổi càn khôn, cuối cùng để mấy tên hộ vệ còn thừa của hắn, cả đám đều có thể an toàn trở về?

  ...... Đây quả thực là chuyện đơn giản không thể tưởng tượng nổi a?!

  Vị nữ nhi của giai nhân mà mình cảm mến —— Không đúng, phải nói là tiểu nữ hiệp thâm tàng bất lộ, đến tột cùng là thần thánh phương nào a?!
Viêm Lương dễ dàng liền xuất thủ dẹp hết tất cả chướng ngại ở bên cạnh bọn họ, lập tức liền lôi kéo Mộc Thanh Miên ra khỏi chỗ hiểm tượng hoàn sinh của khách điếm, Trang Truyền Húc mặc dù khi đó đã nghe thấy mà chấn kinh đến ý nghĩ trong đầu trống rỗng, thế nhưng là đến cùng còn giữ được bản năng phản ứng, nếu không làm sao hắn không do dự liền cùng hai trên hộ vệ bên người đi theo Viêm Lương.

  Về phần tên hộ lúc trước kia bởi vì hoảng sợ sợ hãi mà lâm thời phản bội chạy trốn ra khỏi đội ngũ, mấy tên hộ vệ chỉ lo thoát thân của mình tự nhiên là không có tên nào được Viêm Lương có che chở mà có thể mấy mắn chạy trốn, chỉ có thể tiếp tục bị vây ở trong khách điếm, sinh tử từ mệnh.

  Văn tự bán thân của tất cả hộ vệ bên người của Trang Truyền Húc đều là trong tay hắn, bất luận là vì bảo hộ chủ gia mà hi sinh hay là bởi vì không có bảo vệ tốt chủ gia mà mất mạng, cũng không có gì để chỉ trích.

  Khác nhau chỉ ở chỗ thân quyến của cái trước đó sẽ được Trang Truyền Húc trấn an chăm sóc, còn cái sau thì sẽ không đạt được Trang Truyền Húc đãi ngộ ngang nhau thôi.

Đợi đến khi an trí thích đáng xong cho một hai tên hộ vệ thân chịu trọng thương, một chút vết thương bên ngoài rất nhỏ trên người Trang Truyền Húc cũng được phủ thượng đại phu xử lý tốt, rốt cuộc Trang Truyền Húc mới xem như là tìm về được thần trí của mình.

...... Mặc kệ như thế nào khó có thể tin được, nhưng sự thật còn tại đó, Trang Truyền Húc cũng không thể không lấy bản thân mình tin tưởng.

  Qua một chút thời gian như vậy, trong lòng của Trang Truyền Húc sinh ra vài tia oán hận —— Nếu Viêm Lương lợi hại như vậy, làm sao không còn sớm một chút mà ra tay, cũng không phải khiến cho hắn có nhiều tổn thất như vậy!

Bất quá thêm nháy mắt thời gian qua đi, Trang Truyền Húc liền tranh thủ thời gian lắc đầu đem ý nghĩ này của mình vứt bỏ.

Người ta cùng hắn vốn chính là không quen không biết, có thể tại lúc khẩn yếu nhất mà giúp một tay đem tính mạng của hắn cứu vớt, đã là thiên đại ân tình! Huống hồ bây giờ hồi tưởng lại, nếu không phải là mình nhìn trúng vị giai nhân mà tiến lên dây dưa, chỉ sợ tiểu nữ hiệp này đã sớm trong lúc xảy ra chuyện mà đem giai nhân an ổn mang đi trước, không cần phải ở lại chịu một trận làm kinh sợ kia!

  Rất nhiều suy nghĩ phức tạp từng cái ở trong đầu của Trang Truyền Húc hiện lên, Trang Truyền Húc thở dài ra một hơi, cuối cùng điều chỉnh vững vàng tâm tình của mình.

Ân tình to lớn này tất nhiên là muốn đáp tạ, Trang Truyền Húc nhìn về phía khách quý đối diện ở trong phòng khách, cũng chính là hai người Mộc Thanh Miên cùng Viêm Lương: "Phu nhân, tiểu thư, Trang mỗ ——"

Đúng vậy, hiện tại xưng hô của Trang Truyền Húc đối với Mộc Thanh Miên đã từ "cô nương" biến thành "phu nhân", trước đó Viêm Lương một mực được không chút chú ý nào hiện tại cũng được Trang Truyền Húc cung cung kính kính hô một tiếng "tiểu thư".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro