Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



  Sau đó, Trang Truyền Húc đã nhìn thấy được, giờ này khắc này Viêm Lương chính là đang nhu nhu nhược nhược ghé vào đầu gối hút Mộc Thanh Miên, một đôi mắt ngập nước, mềm giọng đối với Mộc Thanh Miên nũng nịu: "Lương Nhi vừa rồi bị dọa sợ, những tên sơn phỉ kia thật đáng sợ a......"

  Trang Truyền Húc: ......

  Trang Truyền Húc cảm giác được mắt của mình đều nhanh muốn mù.

   Dọa sợ?

Hai đạo chưởng phong kia liền đem tất cả ba trên tráng hãn sơn phỉ đều đánh ngã, tiểu nữ hiệp còn tiện thể đánh nát nửa cách tường chắn cứng rắn, có thể bị dọa phát sợ?!

  Đừng tưởng rằng hắn nhìn không ra, hắn cũng là gặp qua một chút phong thái cao thủ võ lâm, hai đạo chưởng phong kia chỉ sợ còn không thể cho thấy đủ một phần mười năng lực của vị tiểu nữ hiệp này, tiểu nữ hiệp ra tay thật quả quyết, nội công cường đại đều là hắn chưa từng nhìn thấy, vừa nhìn liền biết là kinh nghiệm lão thủ dày dặn!

  Càng làm cho Trang Truyền Húc cảm thấy mình bị mắt mù chính là, Mộc Thanh Miên nghe Viêm Lương nói xong liền nhíu lấy lông mày, động tác có chút lạng quạng vỗ nhè nhẹ trên lưng của Viêm Lương, thần sắc bên trên đều là nhàn nhạt bất an cùng lo lắng.

  Trang Truyền Húc: ......?!

  Chẳng lẽ giai nhân thật sự tin cái chuyện quỷ quái này của tiểu nữ hiệp?!
Không sai, Mộc Thanh Miên thật tin.
Người và người đối với nhau, ấn tượng đầu tiên là vô cùng quan trọng. Mộc Thanh Miên lần đầu tiên nhìn thấy Viêm Lương, khắp người nàng chính là bị thương máu me, về sau Viêm Lương lại nhiều lần ở trước mặt Mộc Thanh Miên yếu thế, bao quát một đoạn đường từ lúc rời đi Hạnh Hoa trấn cho đến huyện Hắc Nham, Viêm Lương mặc dù là biểu hiện ra mình có võ công không tầm thường, nhưng vẫn sẽ ở lúc mỗi một lần thi triển võ công của mình xong liền chạy đến trong ngực Mộc Thanh Miên, nũng nịu nói mình mệt mỏi quá.

  Viêm Lương rất rõ ràng, chỉ cần không phải là chuyện gì đặc biệt quan trọng, Mộc Thanh Miên kỳ thật luôn luôn là phi thường bao dung, thậm chí ngơ ngác tương đối trì độn. Viêm Lương đã sớm từng bước một lấy được không ít sự tín nhiệm của Mộc Thanh Miên, Mộc Thanh Miên đối với nàng càng là không có gì hoài nghi. Thế nên hiện tại ở trong mắt Mộc Thanh Miên, Viêm Lương chính là người có võ công không tầm thường nhưng thân thể vẫn như cũ là tiểu cô nương yếu đuối.
Tựa như lần này, mặc dù Mộc Thanh Miên cũng bị Viêm Lương đột nhiên bạo phát ra võ công so bất kỳ lần nào trước kia đều muốn cường đại hơn mà giật nảy mình, nhưng là Mộc Thanh Miên sẽ chỉ tưởng rằng Viêm Lương ở trong lúc nguy cấp mà bị xuất ra tiềm lực không giống bình thường, tiềm lực này bộc phát mang đến đại giới cũng tương ứng sẽ rất nghiêm trọng, lúc này có thể khẳng định được cảm thụ của Viêm Lương không được tốt cho lắm.
Mộc Thanh Miên cũng bắt mạch cho Viêm Lương, tựa như mỗi một lần Viêm Lương vận dụng nội lực về sau mạch tượng của Viêm Lương đều hiện ra mười phần tình huống hỗn loạn —— Đây cũng là một trong nguyên nhân quan trọng mà Mộc Thanh Miên sẽ đối với Viêm Lương tin tưởng không nghi ngờ.

  Mạch tượng đương nhiên là thật, hiện tại thể chất của Viêm Lương vẫn như cũ là xa xa không đủ, chỉ cần hành động lớn dùng nội lực không chỉ có không thể phát huy ra vài tia năng lực của mình, càng là sẽ mang đến thân thể người bình thường khó mà chịu đựng thống khổ.

  Bất quá thống khổ này đối với người bình thường tới nói phi thường khó mà chịu đựng thậm chí khó có thể tưởng tượng, thế nhưng là đối với Viêm Lương mà nói...... Thật không tính là cái gì.

  Chuyện thường ngày thôi. Ở Viêm Lưỡng đã chịu qua sở dụng giữa sự thống khổ, chuyện này chỉ có thể xem như là loại nhỏ bé nhất không đáng nói đến.
 
  Chỉ là Viêm Lương sẽ không bỏ qua cơ hội hướng tới Mộc Thanh Miên nũng mà thôi.

  Thần sắc của Mộc Thanh Miên có chút ngưng trọng, nàng giương mắt, nhìn về phía Trang Truyền Húc nói: "Xin hỏi Trang công tử, những dược liệu kia còn cần bao lâu mới  có thể đưa tới?"

  Trang Rruyền Húc: ......?

   Trang truyền Húc hơi sững sờ, lập tức mới phản ứng được, vừa rồi đầu óc của hắn còn hơi không rõ ràng , Mộc Thanh Miên bắt mạch cho Viêm Lương sau đó viết ra một đơn thuốc đưa cho hắn để cho người ở trong phủ đi chọn mua, Trang Truyền Húc mơ mơ màng màng đáp ứng.

  "Cái này......" Trang Truyền Húc có chút xấu hổ, hắn cũng không nhớ rõ đã qua bao lâu thời gian dài a!

  Bất quá đầu óc của Trang Truyền Húc lúc này đã rất rõ ràng, lập tức lên đường: "Phu nhân không cần phải lo lắng, sẽ nhanh về đến.

  Người ở trong phủ mình làm việc là cái hiệu suất gì đương nhiên trong lòng Trang Truyền Húc vẫn là có chút biết. Quả nhiên, tại Trang Truyền Húc nói xong câu đó không bao lâu, liền có hạ nhân đem dược liệu đã chọn mua tốt mang về.

  Mộc Thanh Miên được hạ nhân dẫn dắt ra khỏi phòng khách để đi xử lý dược liệu. Viêm Lương dùng loại ánh mắt ủy khuất ba ba lại lưu luyến không rời mà nhìn bóng lưng của Mộc Thanh Miên biến mất, vừa quay đầu lại đối đầu Trang Truyền Húc, trong nháy mắt liền đổi lại một bộ gương mặt khác.

"Trang gia hiện tại nên có chút ý nghĩ, hi vọng có thể báo đáp ta vừa đối với ngài ân cứu mạng đi". Viêm Lương ngồi lên ghế mà lúc trước Mộc Thanh Miên đã ngồi qua, trên mặt biểu lộ nhàn nhạt, căn bản nhìn không ra một tơ cảm xúc lộ ra ngoài, "Vừa vặn, ở chỗ này của ta đang có một sự kiện muốn xin nhờ Trang gia".

  Trang Truyền Húc bị giọng điệu này của Viêm Lương làm giật mình.

  Ở trước mặt Trang Truyền Húc, tiểu nữ hài bé nhỏ này bất quá chỉ là đang tùy ý dựa vào trên lưng ghế, nhưng cố tình đem cái ghế phổ phổ thông thông này dựa vào ngồi lên, mang theo bễ nghễ thiên hạ khí phái.

  Lúc này Trang Truyền Húc cũng không có tâm tư khác để suy nghĩ xem làm sao Viêm Lương lại trở mặt còn nhanh hơn sợ với lật sách, hắn bị Viêm Lương chấn nhiếp, đầu óc chỉ có có thể suy nghĩ cũng chính là lời nói của Viêm Lương.

  Trang Truyền Húc sắc mặt nhiều lần biến hóa, cuối cùng trịnh trọng nhẹ gật đầu: "Tiểu thư mời nói".

  Lại nhiều ý nghĩ cũng không sánh bằng một cái trực giác khắc sâu nhất của Trang Truyền Húc —— Nữ hài này, tuyệt không thể đắc tội.

  Ngón tay Viêm Lương ở bên trên cạnh ghế gỗ nhẹ nhàng gõ gõ, ánh mắt bên trong hiện lên vẻ hài lòng.
  Nàng xác thực không nhìn lầm, vị Trang gia này là người có thể dùng được.

  Ngoại trừ ban đầu ở kiếp trước ngây thơ vô tri, về sau lại bởi vì đối Mộc Thanh Miên quan tâm sẽ bị loạn mà biết người không rõ, hiện tại nhãn lực của Viêm Lương là tương đương độc ác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro