Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trang Truyền Húc mới vừa xuất hiện liền có ý ngấp nghé đối với Mộc Thanh Miên, đây cũng không phải là không phải chuyện mà Viêm Lương có thể tha thứ được, thế nhưng Viêm Lương chỉ là lựa chọn phương pháp cực kì uyển chuyển để khiến cho Trang Truyền Húc hết hi vọng, một là bởi vì Trang Truyền Húc cũng không có tạo ra ảnh hưởng gì đối với Mộc Thanh Miên, hai là Viêm Lương nhìn ra được Trang Truyền Húc cũng không phải là hạng hoàn khố thuần tuý không biết gì, ba là Viêm Lương biết được tính tình của Mộc Thanh Miên thuần thiện. Nếu như không cần thiết, Viêm Lương cũng chỉ muốn ở trước mặt Mộc Thanh Miên làm một hài tử nhu thuận.

Mà điểm thứ tư mới là nguyên nhân quan trọng nhất—— Viêm Lương nghe rõ lời của đám người trong khách điếm đối với Trang Truyền Húc nghị luận, cái này trang truyền húc không chỉ là chất tử của huyện lệnh huyện Hắc Nham, hắn càng là người thủ phủ của huyện Hắc Nham này.

Thế là, Viêm Lương sẽ ở lúc nguy cấp nhất mà cứu tính mạng của Trang Truyền Húc, đồng thời cũng mang theo Trang Truyền Húc chạy trốn cùng với nàng và Mộc Thanh Miên tạm thời chạy đến cái nhà ở nơi này nghỉ chân.
Huyện Hắc Nham đến cùng cũng là bởi vì một đám sơn phỉ này mở trở nên loạn lên, bản thân Viêm Lương ngược lại là không sao, thế nhưng hiện tại thực lực của Viêm Lương căn bản cũng không có khôi phục mấy phần, không thể cam đoan nhất định có thể bảo vệ được Mộc Thanh Miên, cũng có thể Mộc Thanh Miên sẽ ở trong trận hỗn loạn mà bị thương tổn, nhưng dù khả năng là chỉ có một phần vạn, Viêm Lương cũng sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra.

Trang gia ở huyện Hắc Nham này cũng là hộ nhà to lớn, dựa vào ân cứu mạng mà yêu cầu Trang gia che chở cho hai người các nàng mấy ngày cũng không có quá phận.

Âm điệu của Viêm Lương biếng nhác: "Trang gia có từng nghe nói qua, Tụ hội thương hành?"

Lúc này, thê tử của tên Đoan Mộc ma ốm kia sáng tạo xử lý tụ hợp thương hội, hẳn là ở tại địa khu phía tây nam Đại Dung triều có một chút thanh danh mới đúng. Trang Truyền Húc cũng là thương nhân có thành tựu ở tây nam, hắn rất có thể có biện pháp để cùng Tụ hội thương hành liên hệ đến.

"Tụ hội thương hành?" Trên mặt của Trang Truyền Húc lộ ra thần sắc cẩn thận suy nghĩ, "Trang mỗ tựa hồ là có nghe nói qua cái tên này......"

Trang Truyền Húc cẩn thận đem tất cả tin tức trong đầu mà hắn biết liên quan đến mà suy nghĩ, cuối cùng vẫn cân nhắc nói: "Trang mỗ cần phải phái người nghe ngóng lại một phen mới có thể cho tiểu thư tin tức tương đối kỹ càng, không biết tiểu thư có thể hay không......"

Nàng hiểu được ý tứ của Trang Truyền Húc, tùy ý bày ra tay: "Không vội. Trang gia chỉ cần cam đoan tin tức đáng tin là được".

Trong lòng Trang Truyền Húc âm thầm thở dài một hơi: "Chuyện đó là đương nhiên! Vẫn là xin tiểu thư đợi qua mấy ngày, người của Trang mỗ phái đi sẽ cẩn thận nghe ngóng!"
Nói xong, Trang Truyền Húc liền gọi tâm phúc của mình đến, đem chuyện này phân phó.

Sau đó Trang Truyền Húc lại ngẫm nghĩ một phen, phân phó nhũ mẫu quản sự trong phủ đưa hai vị khách quý Viêm Lương cùng Mộc Thanh Miên này hảo hảo chăm sóc, sau đó liền cùng Viêm Lương cáo từ, nói là muốn đi tìm thúc phụ, cũng chính là huyện lệnh của huyện Hắc Nham để xử lý một chút sự việc sơn phỉ lần này.

Bất luận về công hay về tư vẫn là ở chỗ Viêm Lương cùng Mộc Thanh Miên mà nói đến, Trang Truyền Húc cùng bọn sơn phỉ này khẳng định là kết cừu oán, lấy ngạo khí cùng địa vị của Trang Truyền Húc, hắn không có khả năng bị lấn lướt tới mà không có chút ý định nào phản kháng đối phó.

"Trang gia, mời". Viêm Lương nói.
Trang Truyền Húc rất nhanh ở trong một đám hạ nhân mà chen chúc ra cửa, bởi vì Trang Truyền Húc còn chưa cưới vợ, cho nên toàn bộ Trang phủ không có nữ chủ nhân chân chính, ngay cả đại nha hoàn cùng nhũ mẫu ở bên người của Trang Truyền Húc đồng loạt đều tới hầu hạ Viêm Lương.
Mà đại nha hoàn cùng nhũ mẫu ở trong khách sảnh nhìn xem Viêm Lương, hai mặt nhìn nhau.

...... Các nàng vừa rồi nhìn thấy cái gì?
Thiếu gia của các nàng , vậy mà đối với một người như thế...... Như thế một người mà nhìn thế nào cũng là tiểu nữ hài yếu đuối, như thế mà tất cung tất kính?!

Thiếu gia ngay cả đối với Huyện lệnh đại nhân, đối với lão gia cũng không thấy kinh sợ như thế a!

Đại nha hoàn cùng nhũ mẫu trước đó không cùng với Trang Truyền Húc cùng ra cửa, nên không có được chứng kiến lực sát thương kinh khủng của Viêm Lương. Sau khi Trang Truyền Húc hồi phủ lại chưa kịp cùng với các nàng nói qua, các nàng có thể nghe được cũng chỉ là Trang Truyền Húc mấy lần căn dặn phải đối đãi khách quý thật tốt, có thể nhìn thấy cũng chính là...... Viêm Lương ở trong ngực Mộc Thanh Miên mà nũng nịu.

Thật sự là không có gì uy phong để nói, thậm chí để nhũ mẫu nhớ tới tiểu tôn nữ ở trong nhà nàng cũng rất thích nũng nịu, trong lòng có chút sinh ra thương tiếc.

Sau khi Mộc Thanh Miên đi, lúc Viêm Lương cùng Trang Truyền Húc nói chuyện riêng khí thế xác thực vô cùng ghê gớm, nhưng cũng bất quá chỉ là ngắn ngủi mấy câu liền xong việc, các nàng còn không giống Trang Truyền Húc là trực diện đối mặt, là lấy tình hình hiện tại của đại nha hoàn cùng nhũ mẫu đối mặt với Viêm Lương...... Tâm tình đều thật phức tạp.
Các nàng căn bản không nắm chắc được phải dùng thái độ gì phù hợp để hầu hạ cho vị khách quý kia a!

Đại nha hoàn cùng nhũ mẫu như đang nằm mộng, Viêm Lương liền chủ động mở miệng, nói muốn muốn đi tìm Mộc Thanh Miên.
Nàng chính là phi thường khéo léo hỏi có thể hay không tới tìm Mộc Thanh Miên.

Đại nha hoàn cùng nhũ mẫu vẫn là rất nghe lời của Trang Truyền Húc phân phó, lập tức dẫn Viêm Lương đi, sau đó các nàng liền thấy Viêm Lương lấy ra khăn tay nhỏ của mình, nhón chân lên cho Mộc Thanh Miên nửa ngồi ngay tại chỗ mà nấu thuốc. Mộc Thanh Miên xoa xoa một tầng mỏng mồ hôi trên thái dương.

Nhũ mẫu thấy thế mà hiền lành.
Tiểu thư này thật hiểu chuyện a! Nếu tiểu tôn nữ của nàng cũng có thể hiểu chuyện như thế thì tốt biết bao nhiêu!

Đại nha hoàn thấy cũng là không tự giác nhéo nhéo khăn tay của mình, mắt lộ ra trìu mến.

Lúc những tiểu chủ tử kia đến phủ thượng Trang gia, người nào cũng không phải náo đến lật trời đi? Đột nhiên gặp được dạng tiểu thư này như Viêm Lương, làm sao không khiến đại nha hoàn vui mừng phi thường?

Dư quang bên trên mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một bóng người, Mộc Thanh Miên còn chưa kịp nhìn sang, liền cảm thấy trên trán mình có xúc cảm như tơ lụa mềm mại chạm đến.

Mộc Thanh Miên dừng một chút, không cần chính mình đi xem, liền có thể nhận ra đây là chiếc khăn tay của Viêm Lương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro