Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





  Nhiệt độ cơ thể của Mộc Thanh Miên so với người bình thường mà nói thì thấp một chút, cũng phá lệ sợ nóng một chút, trước đó lúc ở trên đường đến huyện Hắc Nham, Viêm Lương cũng không ít lần lau mồ hôi cho Mộc Thanh Miên. Viêm Lương nhìn thoáng qua bình thuốc cùng với cái lò, phát hiện hiện tại cũng chính là lúc cần chậm rãi điều chế.

  Viêm Lương tỉ mỉ vì Mộc Thanh Miên lau đi mồ hôi, lại đem cây quạt hương bồ trên tay Mộc Thanh Miên lấy về trong tay mình: "Miên tỷ tỷ vào nhà nghỉ ngơi trước đi, nơi này để cho ta nhìn là được rồi. Ta biết được đại khái muốn nấu đến lúc nào, nếu Miên tỷ tỷ không yên lòng, thì chờ đến lúc không sai biệt lắm lại đến nói cho ta một tiếng cũng được".

   Mới khi nãy ở trong khách điếm, Viêm Lương cùng Mộc Thanh Miên cùng ăn chính là cơm trưa, lúc này
vừa mới đến xuống buổi trưa không bao lâu, chính là thời điểm còn sớm, phía tây nam Đại Dung triều lại không giống như Trung Nguyên sớm như vậy liền có rõ ràng dấu vết ngày mùa thu, Mộc Thanh Miên phải vào lúc này canh giữ ở bên cạnh nồi thuốc tất nhiên là rất khó chịu.

  Viêm Lương sử dụng lực tay thật sự là xảo diệu, Mộc Thanh Miên còn không có kịp phản ứng, trong tay quạt hương bồ liền đã đến trong tay Viêm Lương. Viêm Lương cũng ngồi xổm người xuống, chăm chú dùng quạt hương bồ đề quạt, khống chế lửa trong lò.

  Mộc Thanh Miên: ......

  Ở lúc này, vậy khẳng định là Viêm Lương đã quyết định chủ ý,  Mộc Thanh Miên chỉ có thể nhận lấy.
Mộc Thanh Miên thở dài một hơi, đưa tay xoa nhẹ lên đỉnh đầu nàng, sau đó đứng người lên, dựa theo lời của Viêm Lương mà về phòng trước để tránh một chút nóng bức.

  Đại nha hoàn cùng nhũ mẫu liếc nhau, ngầm hiểu được lẫn nhau nên để một người lại trông coi Viêm Lương, một người đi theo Mộc Thanh Miên.

  Đại nha hoàn là người theo chân Mộc Thanh Miên trở lại trong phòng, mắt thấy Mộc Thanh Miên theo đường cũ đi trở về phòng khách, đang chuẩn bị rót một chén trà cho Mộc Thanh Miên uống giải nhiệt, kết quả Mộc Thanh Miên lộ ra bộ dáng tựa hồ là suy tư điều gì tương đối quan trọng, sau đó nghiêng đầu sang chỗ khác nói với nàng: "Xin hỏi......"

  ...

  Nhũ mẫu là người trong coi ở bên người Viêm Lương, nhũ mẫu nhìn xem động tác của Viêm Lương vô cùng thành thạo nấu thuốc, từ ái ở trong mắt đều là giấu không được. Nàng tiến lên hai bước, ôn thanh nói: "Tiểu thư, hay là để cho lão nô làm đi? Ngài cũng nên trở về phòng nghỉ ngơi một chút, cẩn thận nóng".

  Viêm Lương lắc đầu: "Tạ ơn ý tốt của ma ma, bất quá cách điều chế thuốc này của ta tương đối đặc thù, nhất định phải từ Miên tỷ tỷ của ta hoặc là ta đến điều chế mới được!"

  Viêm Lương thừa dịp không cần quạt mà nghiêng đầu sang chỗ khác, đối với nhũ mẫu lộ ra một nụ cười mềm mại: "Ma ma đi chỗ thoáng mát chờ lấy thuốc là được rồi, Miên tỷ tỷ của ta nói, tuổi của ta hiện tại chính là cần phơi nắng mặt trời nhiều, nếu không về sau cao không được!"

  Cho dù hiện tại khuôn mặt của nàng dùng một chút biện pháp dịch dung để cho ngũ quan đều trở nên bình thường không có gì lạ, thế nhưng là một khi Viêm Lương cười lên, phong thái của nàng vẫn như cũ sẽ tiết lộ ra ngoài không ít.

  Nhũ mẫu quả thực bị nụ cười này của Viêm Lương làm cho sáng chói đến hoa mắt, đợi đến khi lấy lại tinh thần, nàng đối với Viêm Lương càng thêm yêu thương.
Mà bình thường người lớn tuổi lão nhân gia đối với tiểu bối yêu thương, như vậy phải biểu hiện ra như thế nào?

Tất nhiên là ăn.

Thế là, lúc khoảng một hai canh giờ sau, mỗi lần cách không được bao lâu thời gian,nàng liền sẽ nhận được điểm tâm của nhũ mẫu đưa tới, trái cây hoa quả, còn có hoa quả ngâm thành nước trà ngọt ngào.

  Nhũ mẫu còn tự mình đi tìm một cái ghế đẩu đem tới cho Viêm Lương ngồi, có đôi khi thậm chí sẽ cầm một cây quạt hương bồ lớn hơn ở một bên quạt cho Viêm Lương bớt nóng.

  Viêm Lương cũng không phải không có được người hầu hạ qua, thế nhưng là nhũ mẫu vừa nhiệt tình lại chu đáo như trưởng bối mà quan tâm như vậy...... Viêm Lương thật sự chính là lần đầu trải qua.

  Bất quá năng lực thích ứng của Viêm Lương hiển nhiên rất không tệ, rất nhanh liền thuận nước đẩy thuyền cùng nhũ mẫu trò chuyện, hiểu rõ không ít sự việc của Trang phủ cùng huyện Hắc Nham.

  Đợi đến khi thuốc này điều chế xong, lại có thêm đồ vật nào đó tản ra mùi hương thơm ngọt tiến tới bên cạnh Viêm Lương. Viêm Lương có chút bất đắc dĩ cười cười: "Ma ma, Lương Nhi thật sự ăn không nổi nữa ——"

Viêm Lương bỗng nhiên liền dừng lại.
Bởi vì khi Viêm Lương nghiêng đầu qua, nàng trông thấy cũng không phải là nhũ mẫu, mà là...... Mộc Thanh Miên.

Mộc Thanh Miên cầm trong tay một xâu mứt trái cây màu sắc tiên diễm, mứt quả để cho người ta nhìn thấy làm thèm ăn nhỏ dãi, chính là đang duy trì tư thế đưa cho một miếng cho Viêm Lương.

Viêm Lương: "...... Miên tỷ tỷ?"

Miên tỷ tỷ không phải là nhìn thấy nhũ mẫu đưa cho nàng đưa nhiều điểm tâm như vậy, nên nàng cho là mình muốn ăn, cho nên tự mình đem đến cho nàng một xâu mứt quả a?

  Đây là việc mà Mộc Thanh Miên có thể làm ra, bất quá...... Mứt quả này Trang phủ hẳn là không có, muốn có được, cần phải đi bên ngoài phủ mua mới được......

Mộc Thanh Miên tựa như là đã nhìn ra nghi hoặc của Viêm Lương, mở miệng giải thích: "Cùng Anh Đào ra ngoài mua".


Anh Đào chính là tên của đại nha hoàn.
Mộc Thanh Miên trông thấy bộ dạng của Viêm Lương tựa hồ là còn có chút không có hiểu rõ, tiếp tục giải thích nói: "Lúc ngươi ở tại trong khách điếm, không phải nói muốn ăn mứt quả sao?"

Viêm Lương: ......

Viêm Lương bỗng nhiên hiểu ra.

Trong mấy tháng này Miên tỷ tỷ của nàng vốn là vẫn cảm thấy nàng không có đồ ăn gì yêu thích, trước đó tại trong khách điếm Viêm Lương diễn kịch gọi Mộc Thanh Miên là mẫu thân đã thuận miệng nói để cha mua mứt quả mình muốn ăn mứt quả cho nên cũng bị Miên tỷ tỷ của nàng ghi tạc trong lòng.

Mộc Thanh Miên đương nhiên biết cái người gọi là cha này không tồn tại, nhưng là đồng thời Mộc Thanh Miên cũng cho rằng Viêm Lương muốn ăn mứt quả hẳn là thật.

Cho nên, sau khi nhìn đến Viêm Lương vì nàng lau mồ hôi lại thay nàng đến nấu thuốc, Mộc Thanh Miên cảm động liền nghĩ muốn cho Viêm Lương một chút gì đó, rất nhanh liền nghĩ đến mứt quả. Mộc Thanh Miên ở đây chưa quen cuộc sống nơi đây, cho nên nàng gọi Anh Đào hỗ trợ đi mua cùng nàng.

—————
Editor: Thật xin lỗi mn, mình edit lộn chương 35 thành chương 36. Mình đã sửa lại rồi nha, rất cảm ơn mn đã theo dõi❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro