Chương 123: báo lớn móc chân (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

==================

Theo lý thuyết, Thẩm Mộng Dao khôn nên ẩm ướt nhanh như vậy.

Lúc nào cũng sẽ có người đi ngang qua toa xe, ánh sáng lúc nào cũng có thể được bật lên, mình bị người khác sờ lấy hạ thể, mặt đầy xuân sắc bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện.

Tóm lại, không được....ưm~

Thẩm Mộng Dao cắn môi, rất cố gắng kẹp lấy hai chân, tay phải vịn lan can, tay trái nắm lấy Viên Nhất Kỳ, muốn để cô lui ra ngoài. Ở nơi công cộng làm như thế quá mức dâʍ đãиɠ.

Thế nhưng Viên Nhất Kỳ không buông tha nàng, ngón tay kiên định cắm ở hai phiến âm thần, có chút gãi cánh non, trêu chọc Thẩm Mộng Dao.

"Miêu miêu, nơi này của em rất mềm a, sờ mềm như mỡ bò vậy~"

Nhẹ giọng, dùng lời nói trêu đùa mèo con trong ngực, chậm rãi phát ép cánh hoa
" mèo con, thả lỏng một chút, để tôi đùa bỡn em~"

"Ngô...Kỳ Kỳ~"

Thẩm Mộng Dao xấu hổ muốn choáng, giống như phát sốt, tay phải hữu khí vô lực nắm lấy Viên Nhất Kỳ, sợ cô tốc váy lên.

Nơi này...thật xấu hổ a.

Chợt nghe có tiếng bước chân, nhân viên tàu cầm đèn pin từ phía sau vội vàng chạy tới, thanh âm đến gần hơn, tim Thẩm Mộng Dao đều nhảy đến cổ, sợ bị người ta phát hiện. Luồng sáng từ đèn pin lung lay trên mặt đất mấy lần, Thẩm Mộng Dao vừa thẹn vừa khẩn trương, không ngờ Viên Nhất Kỳ bỗng nhiên đè chặt đài hoa, đầu ngón tay liền móc chỗ ướŧ áŧ mà nắn bóp.

Nụ hoa non mềm bị ép tới dẹp lép. tê dại gấp bội, một loại kɦoáı ƈảʍ lặng yên cuốn tới, lập tức khiến Thẩm Mộng Dao căng thẳng.

"Ừm~"

Nhịn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ, Thẩm Mộng Dao bận bịu che miệng, trái tim đập loạn thình thịch, cho đến khi nhân viên tàu đi qua đi lại, nàng co quắp hư mềm kém chút té xuống đất.

"Thoải mái không?"

Viên Nhất Kỳ thừa cơ thêm lực đạo, 3 nặng hai nhẹ xoa nắn âm đế, nhỏ giọng trêu chọc
" Tôi còn chưa cắm em nữa đó, em suy nghĩ một chút....bình thường tôi làm huyệt của em thế nào"

Cố ý hướng suy nghĩ Thẩm Mộng Dao có chút đen tối, Thẩm Mộng Dao quả nhiên trúng bẫy, trong đầu không tự chủ nhớ tới những hình ảnh kia.

"Ô..."

Tay phải che miệng có chút run rẩy, hai chân không ngừng run lên, đầu gối buông lỏng, vậy mà dễ dàng để cho Viên Nhất Kỳ tùy tiện khống chế chỗ kia. Viên Nhất Kỳ y nguyên không nhanh không chậm xoa tiểu âm hạch của Thẩm Mộng Dao

" Thích tôi làm em không?"

"..."

Không dám lên tiếng, thân thể lại bán đứng mình, Thẩm Mộng Dao kìm lòng không được, giống như giờ phút này liền bị ngón tay Viên Nhất Kỳ cắm vào.

Trên giường, phòng tắm, trước cửa.. ngón tay trắng nõn của Viên Nhất Kỳ tích tách cắm ở trong âm huyệt nàng, có tiết tấu đút vào rút ra, lúc thì cắm vào tận rễ, khi thì ở cửa huyệt đảo quanh. Thân thể theo ngón tay thao thịt huyệt mà run rẩy, bộ ngực lộ ra ngoài lắc thành từng đợt sóng biển, kɦoáı ƈảʍ dập như thuỷ triều.

"....Ân~"

Nóng dịch tố cáo tiểu huyệt động tình, Viên Nhất Kỳ đạt được cười một tiếng, hai ngón tay đè lại hoa hạch, xoa lấy một chút. Tốc độ không nhanh, vừa vặn kɦoáı ƈảʍ tê dại khuếch tán từng vòng từng vòng.

"Dao Dao, thích tôi làm không hả?"

Đầu ngón tay lướt qua âm phùng, móc ra dâm thuỷ bôi lên tiểu hạch, dùng tốc độ hơi nhanh xoa lấy.

"Tiểu huyệt đều chảy nước" Viên Nhất Kỳ dùng môi cắn lỗ tai Thẩm Mộng Dao

" Dâʍ đãиɠ như thế....có phải thích bị tôi làm không~"

lúc đầu chỉ hoạt động ở hạ bộ, tay trái bỗng nhiên gạt mở đáy qυầи ɭóŧ, ngón giữa nhẹ nhàng chạm vào âm thần đứng thẳng, đi vào một đốt ngón tay, lại rút ra.

"Đều ẩm ướt, chờ một lúc chắc làm ướt nguyên cái tàu điện ngầm~"

Tay phải bỗng nhiên lại tăng tốc độ, Thẩm Mộng Dao ưỡn người lên, dùng sức che miệng, tay hung hăng nắm chặt lan can.

Thật thoải mái.

Cảm giác chua xót dập dờn như cơn sóng, cảm giác được rất rõ ràng âm hạch bị hai ngón tay vừa đi vừa về kíƈɦ ŧɦíƈɦ, đè nén, đùa bỡn....

Rất muốn, rất muốn lại....nhanh một chút ~

Muốn nhiều kɦoáı ƈảʍ, Viên Nhất Kỳ giống như nhìn rõ suy nghĩ của nàng, ngón tay đè lại âm hạch đột nhiên không ngừng run mạnh, trùng trùng điệp điệp nghiền ép.

"Ưm..ha..."

Thẩm Mộng Dao bị đưa lên tiểu cao trào, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, hoa huyệt dâng lên rồi đột ngột trở nên trống rỗng. Giống như thoả mãn, lại hình như không thoả mãn.

Thẩm Mộng Dao hơi mỏi mệt thở dốc, Viên Nhất Kỳ lại hôn nàng một cái, tay phải ôm eo của nàng, tay trái thuần thục kéo ra qυầи ɭóŧ, để lộ nhục phùng, cắm vào ngón giữa.

Huyệt đạo còn chưa lắng lại trong nháy mắt bị kẹp chặt, Thẩm Mộng Dao đầu gối mềm nhũn, ngay lúc nàng không chịu được nữa miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ, Viên Nhất Kỳ kịp thời dùng tay phải bịt miệng nàng lại. Đồng thời, ngón giữa đi vào chỗ sâu tiểu huyệt.

Thẩm Mộng Dao toàn thân run rẩy, hơi thở dồn dập, khóe miệng rỉ ra một chút nước bọt, Viên Nhất Kỳ quan tâm thay nàng lau đi, che lại môi nàng.

"Xuỵt, mèo con, im lặng nha~"

Hiện tại thật ướt đẫm, Viên Nhất Kỳ chậm rãi ra vào, hưởng thụ huyệt trượt cực nóng bao lấy ngón tay cô, hưởng thụ mèo con trong ngực cô sảng đến run rẩy. Đốt ngón tay từng khúc mà ra vào, chầm chậm rút, Thẩm Mộng Dao khả ái run lên một cái, liên tục kɦoáı ƈảʍ.

Nơi công cộng không thể lên tiếng làm cho nộn huyệt Thẩm Mộng Dao càng thêm đặc sắc, Viên Nhất Kỳ thoả mãn thở dài, ngón tay tiến vào càng sâu.

"Tiểu tao miêu, đem dâm huyệt của em làm đến cao trào có được không?"

Ngón tay lục lọi móc lấy thô ráp, mài chỗ mẫn cảm của Thẩm Mộng Dao. Dồn nén dị dạng hội tụ vào với nhau, âm đế còn cứng ngắt, cực kỳ mẫn cảm, vải qυầи ɭóŧ thỉnh thoảng ma sát nó, thấm ướt tao thuỷ.

"Các hành khách thân mến, chúng tôi đã hoàn thành tu sửa kiểm tra trục trặc của tàu, một phút nữa sẽ khôi phục lại đèn chiếu sáng"

Lời thông báo của nhân viên tàu đột nhiên truyền ra, Thẩm Mộng Dao hoảng hốt, Viên Nhất Kỳ đẩy chân của nàng, ngón giữa ở trong nội huyệt hung hăng làm mấy lần.

"...Ách" Cảm giác vừa rát vừa tê phun ra, Thẩm Mộng Dao lập tức cao trào, âm huyệt run rẩy có tiết tấu.

Lúc đang ở dư vị bồi hồi, trước mắt đột nhiên sáng trưng, ánh sáng đã được bật lại.

Viên Nhất Kỳ buông Thấm Mộng Dao ra, đứng ở một bên, dựa vào tay vịn, như không có việc gì ôm lấy mèo con, xấu xa cười cười với nàng.

Thẩm Mộng Dao mặt đỏ tới mang tai, hạ thân ẩm ướt thanh lương nhắc nhở nàng vừa mới trải qua một trận " kíƈɦ ŧɦíƈɦ " thế nào.

Mèo to háo sắc!

Mèo con chầm chậm giơ móng vuốt, đi tới gần hơn, hung hăng đạp chân Viên Nhất Kỳ.

Đầu giày cao gót màu bạc đề ép giày cao gót khác còn xoay tròn, Viên Nhất Kỳ đau đến nhe răng trợn mắt, biểu lộ thoáng chốc mười phần đặc sắc.

Trông thấy có hành khách đứng lên tụ lại ở cửa tàu, chuẩn bị xuống xe, Thẩm Mộng Dao mới rút chân lại, nâng cằm lên, như việc không liên quan tới mình.

"Tê~"

Mèo con lần này dẫm quá đau, Viên Nhất Kỳ lúng túng cởi giày, xoay người ôm mũi chân đau đớn mà xoa bóp

Một đại mỹ nữ công nhiên ở trong xe " móc chân" hình ảnh không thể xem là đẹp, ánh mắt người đi đường dần kỳ dị, sau đó kinh dị, cuối cùng trở nên quỷ dị.

Mỹ nữ gì chứ, sao lại móc chân trước mặt mọi người ?

Những người trong sạch đức hạnh sẽ vội vàng xuống xe, nếu không liền bị dính hình ảnh trong video có tên " mỹ nữ ở trước mặt mọi người móc chân" đăng tải lên mạng. So sánh với vị mỹ nữ bên cạnh, đây quả thực khác nhau một trời một vực.

Không ai biết được, vị mỹ nữ cao lãnh thanh diễm kia, hoàn toàn bị đánh bại bởi mỹ nữ đang móc chân, kỳ thật qυầи ɭóŧ ẩm ướt cộc cộc.

oOo

Đến Lâm thành đã hơn ba giờ, Thẩm Mộng Dao còn nổi nóng, cũng không thèm quan tâm Viên Nhất Kỳ, trở tay níu cổ áo cô kéo về phía trước.

Thế là người đi đường lại kinh ngạc nhìn hình tượng sau: một cô gái cao gần tầm một mét tám khom người, rất uỷ khuất bị một cô gái cao tầm một mét sáu níu lấy cổ áo kéo đi.

Thẩm Mộng Dao đi đằng trước ưỡn ngực ngẩng đầu, đi như được một ngày được ngàn dặm, đi đến tạo ra phong ba bão táp, đi qua dường như đã được mấy đời!

Rõ ràng là chính khí của lão nương chớ ai chọc vào.

Đôi giày cao gót cộc cộc vang lên, nhân dân quần chúng lớn gan suy đoán...đây là bắt tiểu tam rồi!

Mắt thấy " chính thê" một trận cường đại nắm đầu " tiểu tam" ném vào xe taxi, quần chúng ăn dưa âm thầm tán thưởng.

Thật là quá trời hung hăng đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro