Chương 139: Đại kết cục (thượng) (hơi H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

===============

Thẩm tổng mấy ngày nay tâm tình không tốt lắm. Hơi lạnh trận trận ùa đến, Tiểu Chu ngay cả báo lịch trình cũng nơm nớp lo sợ, cũng không biết Thẩm tổng thế nào rồi ?

Nguyên do thật sự chỉ có lòng dạ của Viên Nhất Kỳ hiểu rõ.

Đột nhiên cao lãnh, mèo con hiện tại nổi nóng, ngay cả móng vuốt nhỏ cũng không cho báo lớn đụng vào. Viên Nhất Kỳ tự biết đuối lý, cũng không dám nói cái gì, trừ cẩn thận hầu hạ không chọc bé mèo cào cô, còn bị cấm dục.

"Viên Nhất Kỳ ngủ bên kia, không cho phép qua vạch!"

Thẩm Mộng Dao trực tiếp dùng chăn ngăn giữa cái giường rộng một mét tám, dữ dằn cảnh cáo Viên Nhất Kỳ, tới liền cắn cô!

Báo lớn uỷ khuất lỗ tai rủ xuống, nhưng mà đến cùng là nghiệt mình gây ra, chỉ có thể chấp nhận.

Tan tầm rất chịu khó đến đón Thẩm Mộng Dao, Viên Nhất Kỳ thậm chí mua một băng đô hình tai báo, cố ý đeo lên bán manh. Còn có bánh ngọt, Thẩm Mộng Dao vừa lên xe, liền vểnh lỗ tai báo lớn, ân cần dâng lên bánh ngọt

"nữ vương đại nhân vất vả rồi!"

"..."

Đường đường là Viên tổng cũng có ý đồ bán manh qua cửa, Thẩm Mộng Dao trong nháy mắt thấy cô thật đáng yêu, nhưng ngay lúc đó liền phanh lại suy nghĩ này.

Tên này là đại biếи ŧɦái ! nàng phải cao lãnh!

Thế là ngẩng cằm lên, nữ vương mặc dù thận trọng cũng lãnh đạm lấy một cái bánh quy, nhưng kiên quyết không cho báo lớn cơ hội.

"Dao Dao, hôn một chút~"

"không được!"

Lần cự tuyệt thứ n, Viên Nhất Kỳ uý khuất đếm ngón tay " Dao Dao, hai tuần rồi chúng ta không có ân ái"

Kìm nén làm cô muốn phát điên, báo lớn len lén nhìn mèo con " đêm nay có thể không..."

"Không"

Nữ vương meo meo quả quyết cự tuyệt, trừng cô " đại biếи ŧɦái !"

Viên Nhất Kỳ "...."

Đây coi như không phải nói đùa, Viên Nhất Kỳ lại khóc không ra nước mắt, không thể không lại cấm dục hai tuần lễ. Bốn bảy hai mươi tám, ròng rã hai mươi tám ngày không có đụng vào mèo con !

Báo lớn kìm nén muốn nổ tung, nhưng thời gian đảo mắt đều muốn tới cuối năm, mèo con vẫn không hề hé miệng

Viên Nhất Kỳ mặt ủ mày chau, ủ rũ cúi đầu cùng hai bạn tốt nôn nước đắng

"Bồ xem đây là cái rắm" Vương Dịch nói " lần trước Châu Thi Vũ làm mình, câu dẫn một nửa lại rời đi, kém chút làm mình ức chế muốn nội thương"

Trương Hân " ha ha, bồ từng thử cấm dục nửa năm chưa?"

Tựa hồ so với thảm thương, Viên Nhất Kỳ không còn lời nào để nói, chỉ có thể chịu đựng, chịu đựng, liều mạng chịu đựng!

Ngày hôm nay hết giờ làm, Thẩm Mộng Dao như cũ ở trong lòng than vãn " Viên Nhất Kỳ là đại biếи ŧɦái" một bên nhịn không được liếc nhìn điện thoại.

Thường ngày Viên Nhất Kỳ sẽ tới đón nàng, nhưng hôm nay không đến sao?

Mở phần mềm chat, thật vừa đúng lúc có tin nhắn tới: mèo con, tôi có việc phải đi công tác mấy ngày

gửi tiếp cho nàng mấy tấm ảnh chụp, là ở Cảng Thành, vé máy bay biểu hiện sẽ đi hai giờ nữa.

Xem ra rất cấp bách

Bất quá cuối năm, công việc giải trí của công ty đoán chừng cũng rất nhiều, Loan Hoàng vừa thu nhận không ít người mới, chỉ nội chuyện nhét người vào mấy chương trình cuối năm ở đài truyền hình cũng tốn không ít nhân mạch.

Viên Nhất Kỳ dù không cần nhọc lòng nhiều, nhưng xã giao thì không tránh được.

Ngày mai tết nguyên đán cũng không thể đi theo cô, Thẩm Mộng Dao đột nhiên phiền muộn, tâm tư ngày thường cùng cô " đối nghịch" cũng liền tiêu tán

Sớm biết như vậy không chơi trò trừng phạt với cô, Dao Dao khoang tay thở dài, đi vội như vậy, còn chưa kịp hôn tạm biệt
Nghĩ lại muốn " trách" Viên Nhất Kỳ : nói cấm dục liền cấm dục thật, không biết dùng cách khác hay sao?

Dù sao đụng lại muốn cắn, không đụng lại muốn trách, dù sao cũng sẽ ụp nồi lên đầu Viên Nhất Kỳ, mèo con ngạo nghễ nhất tiễn song điêu.

Nhưng thời gian vẫn cứ trôi qua.

Viên Nhất Kỳ nói đi công tác mấy ngày, thực tế kéo hơn một tháng, chờ mãi không thấy trở về.

Thẩm Mộng Dao chỉ có thể vùi đầu vào công việc, dẫn đến hai người xa nhau đã lâu, nhớ thương khiến trái tim đau nhói

Thiên Thiên Tuế đến kỳ nghỉ đông, so với công ty khác sớm hơn ba bốn ngày, dù sao cũng hợp tác với nhiều minh tinh, năm mới tới, tất cả mọi người đều rảnh rỗi, ai biết có thể hay không đột nhiên có " tin đồn"

Đến lúc đó ngay cả độ nóng so với thường ngày còn lớn hơn, quan hệ công chúng phải làm đến thâu đêm suốt sáng
Những năm qua cũng có mấy lần như vậy, Thẩm Mộng Dao nhìn tiết mục cuối năm, đột nhiên bị thông báo có cuộc họp video, chùi đít gấp cho khách VIP

Năm nay, các nàng sẽ tới Cảng Thành đón tết với nhà Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao không biết đến lúc đó có thể xảy ra chuyện gì khiến nàng không thể không tăng ca, trước mắt nàng chỉ muốn gặp Viên Nhất Kỳ.

Ngày đó nghỉ ngơi, Thẩm Mộng Dao đặt chuyến bay sớm nhất đi Cảng Thành.

Nàng không có nói với Viên Nhất Kỳ, mà thông qua Hứa Dương Ngọc Trác, gián tiếp dò hỏi Trương Hân về hành tung của Viên Nhất Kỳ.

Ngoài dự liệu chính là, Viên Nhất Kỳ đang ở trong một trung tâm thể hình tư nhân.

Vậy mà không phải đang làm việc sao ? cảm giác ghen tuông của phụ nữ lại bị kích hoạt, Thẩm Mộng Dao nhận được địa chỉ Hứa Dương Ngọc Trác gửi, nội tâm gào thét: có phải đi tìm mèo khác không hả?
Lúc này đón xe đến trung tâm thể hình, mèo con khí thế hùng hổ, nhờ Châu Thi Vũ moi mật mã cửa từ miệng Vương Dịch, dễ dàng đi vào.

Trung tâm thể hình có hai tầng, Thẩm Mộng Dao đi lên lầu hai nghe thấy tiếng của Viên Nhất Kỳ

"Ngoại nhân dù sao cũng tốt hơn giặc nhà, lần này tôi nghĩ...."

Trò chuyện vẻn vẹn có mấy phút, thời gian thật ngắn, Thẩm Mộng Dao đột nhiên không ghen nữa mà là muốn khóc

Nàng muốn cô!

Đợi bên trong không còn tiếng nói chuyện điện thoại, Thẩm Mộng Dao đẩy cửa ra một chút. Mèo con muốn khóc muốn nhào vào ngực báo lớn, lại đột nhiên sửng sốt, con mắt mở to nhìn chằm chằm Viên Nhất Kỳ.

"Thẩm, Thẩm Mộng Dao ?"

Viên Nhất Kỳ trợn mắt hốc mồm, cô đang thay quần áo, thân trên trần trụi lộ ra bộ ngực mỹ hảo, áσ ɭóŧ còn treo trên cánh tay.

Báo lớn cùng mèo con im lặng nhìn nhau, bầu không khí nháy mắt ngưng kết

Cũng không biết qua bao lâu, Thẩm Mộng Dao tranh thủ thời gian che mặt quay lưng, cổ đỏ lên " Em không có thấy gì hết!"

Viên Nhất Kỳ vội vàng mặc áo ngủ, trên mặt cũng một mảnh ửng đỏ.

Ai có thể biết mèo con của cô đột nhiên đến rồi !

Dưới bụng đột nhiên có cảm giác, căng thẳng trống rỗng, Viên Nhất Kỳ không khỏi ảo não, lần này xong đời.

Cô nguyên nghĩ thừa dịp buổi chiều đón chuyến bay trở về trước, du lịch vài vòng, đem sự mệt mỏi của mình gột rửa, miễn nhìn thấy Thẩm Mộng Dao lại nhịn không được. Xa nhau một thời gian, du͙ƈ vọиɠ cùng thương nhớ như cỏ dại sinh sôi nảy nở, nhưng cô giống như còn bị mèo con " trừng phạt"

"Ùng ục" nuốt nước miếng, Viên Nhất Kỳ cẩn thận đi lên trước, đứng ở đằng sau Thẩm Mộng Dao " Dao Dao?"

Thẩm Mộng Dao không để ý tới cô, Viên Nhất Kỳ chột dạ, nhịn không được lại bắt đầu đếm ngón tay " cái kia...hiện tại tôi không thể hôn em hả?" ngữ khí tội nghiệp, khiến người nghe vô hạn yêu thương, cùng thương tiếc.

cô nói, nàng không muốn làm thì cứ nói.

Trái tim Thẩm Mộng Dao bị một kích nặng nề, nàng xoay người ôm cổ Viên Nhất Kỳ, nhón chân lên hôn môi cô.

Im ắng trả lời, trái tim Viên Nhất Kỳ cũng bành trướng, nóng bỏng đốt lên tìиɦ ɖu͙ƈ nồng đậm

"Thẩm Mộng Dao ~"

Đẩy người kia lên tường đè nặng, Viên Nhất Kỳ vội vàng cởϊ áσ khoác của Thẩm Mông Dao, đưa tay bóp mông nàng.

"Ưm....nghỉ rồi hả?"

Vừa tham ăn đôi môi nhu thuận, vừa cởϊ qυầи nàng, Viên Nhất Kỳ bao lấy chỗ kia, vui vẻ xoa lấy

"Ừm~"

Không biết trả lời hay là rêи ɾỉ, bờ môi dính vào nhau thật vất vả mới tách ra, Thẩm Mộng Dao thở hổn hển "Kỳ Kỳ~"

Viên Nhất Kỳ lại hôn nàng, ngậm lấy môi nàng để hút, có chút vội vàng xao động cởi bỏ qυầи ɭóŧ của Thẩm Mộng Dao.

Áo choàng tắm rộng mở, Thẩm Mộng Dao cũng phối hợp cởϊ qυầи lót của cô, cái lưỡi dẫn dắt đáp lại.
"Mèo con" Viên Nhất Kỳ đã không đợi được cởi y phục của nàng, trực tiếp nâng một chân Thẩm Mộng Dao lên, đè ép nàng " chúng ta mài mài chút"

Chiều cao vượt trội để Thẩm Mộng Dao có cảm giác được bảo hộ cùng chiếm giữ, trái tim đập càng nhanh hơn " ừm~"

Đôi môi lần nữa lại dính vào nhau, Viên Nhất Kỳ dùng bụng dưới dán chặt Thẩm Mộng Dao, bắt đầu run run nhè nhẹ. Tư thế giơ chân lộ ra kiều hoa, tiểu hoa bao bỗng nhiên cỏ dại thô ráp của Viên Nhất Kỳ ma sát, liên tục kɦoáı ƈảʍ.

Có một chút tê dại, Thẩm Mộng Dao lại khó chịu lại vui sướng nhíu mày, thân thể có chút run lên.

"Chóp chép~"

Viên Nhất Kỳ không ngừng hôn môi nàng, đồng thời giữ chặt tay trái của nàng, thân thể hung hăng dồn chặt
Đầu ngực đã sớm cứng rắn, Viên Nhất Kỳ nhún nhún cọ xát hạ thể, đầu ngực cũng cọ lấy Thẩm Mộng Dao, khiến nàng sưng đỏ sáng bóng.
Tiếng cỏ dại cọ vào nhau phát ra âm thanh nho nhỏ, hoa huyệt Thẩm Mộng Dao kiều nộn, kíƈɦ ŧɦíƈɦ như thế, ngứa một chút, nhịn không được bắt đầu phát nhiệt

"Ách~"

Tiểu hạch bị cỏ dại trùng điệp cọ qua, chỗ kia chua chua, huyệt tâm lặng lẽ chảy ra nước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro