Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: Mỹ Nhân Cứu Mỹ Nhân

Thập Nhất ngồi ở phía đông Phổ Tế Thiền Tự đợi thật lâu, nôn nóng bất an, khi thì nhìn qua nhìn lại, khi thì nhón chân hướng nơi đó nhìn đến, khi thì hạ quyết tâm muốn đứng dậy rời đi, khi lại phân vân trù trừ không đến.
Như vậy qua gần một canh giờ sau, xa xa gặp một người chạy đến từ phía đường hẹp quanh co, Thập Nhất cơ hồ hô lên "Phong tỷ tỷ" ba chữ, khi nhìn lại, nam tử lảo đảo chạy đến là cha của nàng - Phạm Thành. Thập Nhất vội đi lên đỡ lấy hắn, nhưng thấy mặt đầy tro bụi, xiêm y lam lũ, lại hỏi hắn: "Mẫu thân cùng Phong tỷ tỷ đâu?"

"Mẫu thân ngươi ta chưa từng gặp, chắc là bị hai cóc tinh mang đi , " Phạm Thành nhìn mười một, "Ngươi trong miệng gọi Phong tỷ tỷ có phải là vị áo trắng cô nương kia không, nàng giúp cho ta thoát ra thì lưu lại một mình, cũng nói muốn tìm mẫu thân ngươi. Mười một, cô nương kia cùng ngươi là quan hệ như thế nào, ngươi tại sao lại quen nàng, nàng lại như thế nào chịu trợ giúp chúng ta, nàng là người hay là tiên hay ... hay là... Yêu?"

Thập Nhất nghĩ thầm 'phụ thân ngày thường niệm hơn kinh sử, nếu nói cho hắn biết Phong tỷ tỷ là yêu, ngày sau tất có phiền toái, vì thế thay Tam Nương giấu hắn: "Phong tỷ tỷ là người tu hành ở Phổ Đà sơn, ta cùng mẫu thân ở trên biển cũng là nàng cứu, ngày ấy từ biệt cha ta lại đi cầu nàng, nàng liền đáp cứu chúng ta ."

"Nếu như thế thì ta yên tâm ." Phạm Thành thở ra một hơi.

Bỗng nhiên, chỉ thấy mây đen đầy trời, khu rừng phía tây có ánh hỏa hừng hực, có âm thanh cây cối bị thiêu cháy lộp bộp rơi cành, chim thú trong rừng hốt hoảng tràn ra, nhất thời mọi thứ hỗn loạn không chịu nổi.

"Không tốt, Phổ Tế Tự có hỏa hoạn!" Thập Nhất kinh hô.

"Khi ta đi ra đã muốn dấy lên vài đóm lửa nhỏ, hiện tại càng cháy lớn hơn." Phạm thành cũng quay đầu lại nhìn, nhưng cảm giác trên cánh tay nhẹ hơn, nguyên lai Thập Nhất đã buông lỏng ra hắn đang muốn hướng Phổ Tế Tự chạy ngược đến, phạm thành làm sao cho đi, bước lên ôm lại nàng nói "Ngươi đi qua làm gì, chẳng lẽ không sợ bị chết cháy?"

"Phong tỷ tỷ còn ở bên trong!"

"Cho dù nàng ở bên trong, ngươi chỉ là một tiểu cô nương có thể làm cái gì, chúng ta từ con đường này chạy xuống chân nui, tìm mấy chùa khác cầu bọn họ hỗ trợ, chẳng phải là so với chúng ta bốn tay nhanh hơn sao?."

"Như vậy không kịp." Thập Nhất bên tai nghe thấy tiếng nổ nhỏ, bên cạnh một tiếng vang thật lớ, chắc là xà ngang của Phổ Tế Tự bị cháy rơi xuống.

Phạm thành gắt gao giữ chặt nàng, không cho nàng đi, Thập Nhất sốt ruột quay đầu lại cắn phạm thành, phạm thành ăn đau, kêu một tiếng thu tay về, khi nhìn Thập Nhất nàng đã chạy xa, tức giận thổi râu trừng mắt.

Thập Nhất toàn tâm toàn ý chỉ lo người nọ an nguy, thậm chí không chú ý trược chân vào nhánh cây, mạnh mẽ té xuống trầy cả da tay, đầu gối, tan búi tóc.

"Ngươi chạy qua như vậy chỉ là vô ích." Phía sau một thanh âm nói.

Thập Nhất quanh lưng nhìn lại thấy một người ngồi trên nhánh cành cây cao, nàng dựa vào thân cây to lớn, một chân khoanh lên, chân khác tùy ý đung đưa, trong tay thưởng thức kiếm gỗ đào, bên hông mắc Thanh Đồng kính, tóc buộc lại bằng dây màu xanh,nàng mặc áo vải gai xanh đen gấu áo xếp khâu điệp khẩu tú la vân xiêm y, ngả ngớn nhìn xuống.
"Hồng ngọc tỷ tỷ?"

Hồng Ngọc hừ lạnh một tiếng, chống thân cây đứng lên, song chưởng nhẹ nhàng từ từ bay xuống đứng trước mặt mười một.

"Mười một, lần trước ngươi phong ta danh hào là ' mẫu đại trùng' ba chữ, ta còn nghĩ quả nhiên là cái tên uy vũ, nào biết nó có nghĩa là ' Mẫu Dạ Xoa ', ' cọp mẹ ', ngươi hại ta trước mặt trước mặt lũ yêu tinh đánh mất thể diện, ta còn không tìm ngươi tính sổ, lần này gặp ngươi, vừa lúc tìm ngươi tính sổ."

"Hồng ngọc tỷ tỷ, lần trước trêu cợt ngươi thật sự là ta không đúng, nhưng hiện tại không phải lúc nói chuyện này, mẫu thân của ta còn bị nhốt ở Phổ Tể Tự, cầu ngươi nghĩ biện pháp thay ta cứu nàng." Thập Nhất khẩn cầu, cố ý lấy tên mẫu thân mình thay Tam Nương.

"Mẫu thân của ngươi ở bên trong?" Hồng ngọc chần chờ nhìn phổ tể tự, "Vậy cũng nguy rồi, mổi lửa của nó tựa hồng hoang, là từ đại chiết tử đốt lên, một khi bắt đầu đốt liền đốt rụi mới thôi, nhất thời không thể tắt."

"Ngươi ngay cả mẫu thân của ta cũng đốt!"

"Trước đó ta không biết mẫu thân của ngươi ở bên trong, " hồng ngọc nói, "Ta chỉ nghĩ phải đốt hai cóc tinh kia vì sư huynh của ta báo thù, cho nên đặt một cái Tráo Lung, một cái đại chiết tử hồng hoang, lấy phổ tể tự làm biên giới. Không nghĩ tới hai cóc tinh kia không có trốn trong đó, ngược lại đào thoát ra ngoài, tôi vì thế truy kích bọn họ, ở chân núi bắt được một con, một con khác lại đào thoát. Nhớ lại chiết tử còn đặt ở trong này, không khỏi bị sư phụ trách cứ, cho nên gấp trở về thu hồi, nào lường trước vô duyên cớ lại phát hỏa."

"Đều tại ngươi, nếu mẫu thân của ta có việc, ngươi chính là lạm sát kẻ vô tội." Thập Nhất hướng về phía nàng cả giận nói, "Mẫu thân của ta bị hai yêu quái bắt đi, bây giờ có thể chính nàng đang bị nhốt trong lồng, nếu là người bị chết cháy vô tội, ta xem ngươi tiếp tục làm kẻ trừ ma thế nào!!!."

Hồng ngọc xấu hổ, gãi gãi cái ót quanh co nói, "Kia... nghiệp hỏa trừ phi là sư phó của ta đến đây, nếu không thì không có biện pháp dập tắt."

Thập Nhất hỏi, "Sư phó của ngươi ở nơi nào, ngươi không phải bản lĩnh cao cường sao, phải có biện pháp làm cho sư phó của ngươi lập tức lại đây?"

"Sư phụ ngao du tứ hải, hành tung mờ mịt, ta làm sao biết lão nhân gia ở đâu."

"Đều tại ngươi!" Thập Nhất hung hăng đạp nàng một cước.

Hồng ngọc lập tức ôm chân chân: "Ngươi đá ta cũng vô dụng."

"Nếu nàng không thể ra đây, ngươi nói cho ta biết cách mở Tráo Lung, ta chính mình đi vào thay nàng mở ra."

"Ngươi điên rồi, nghiệp hỏa thiêu cháy là phàm nhân như thế nào chống cự được, chỉ sợ còn chưa đi đến thiện phòng cũng đã biến thành tro tàn" hồng ngọc định thần tưởng tượng,nâng má nói, "Bất quá có một biện pháp nhưng có thể thử một lần, ta làm phép di hình hoán vị đưa ngươi đến Đại Hùng bảo điện, chổ đó cách thiện phòng gần nhất, có lẽ ngươi có thể đi đến cái chỗ Tráo Lung,nơi, chúng ta lấy Một khắc làm hạn định, Một khắc sau ta lại dùng pháp thuật đưa ngươi đi ra, đến lúc đó vô luận mẫu thân ngươi có cứu được hay không, ngươi đều phải đi ra."

"Có biện pháp còn không mau thử." Thập Nhất bị kích động nói.

Phong tỷ tỷ ngươi nhẫn nại một chút, ta tức khắc liền tới cứu ngươi.

"Chính là pháp thuật này ta không luyện chăm chỉ cho lắm, cũng không biết có đưa ngươi tới đúng chỗ không? ." Hồng ngọc do dự nói.

"Không còn thời gian" Thập Nhất cảm nhận được xung quanh đây dày đặc mùi của kẻ ngốc, đen mặt, lại kéo ống tay áo của nàng nói, "Vô luận như thế nào đều đưa tôi đi vào."

"Hảo " hồng ngọc khoanh chân làm một cái niêm quyết nói "Ngươi đứng tại chỗ không được động, ta tức khắc đưa ngươi đi vào."

Thập Nhất gật đầu đáp ứng, chỉ thấy Hồng Ngọc trước mặt biến hóa pháp quyết, dùng hai tay trên không trung vẽ một vòng tròn, khi nhìn kĩ lại chỉ cảm giác trước mắt hình ảnh thay đổi, chính mình biến ảo nhập vào một mảnh hư cảnh, lúc nhìn rõ ràng mọi thứ trở lại, đã thấy trước mặt một cảnh đỏ rực, lửa cháy hừng hực.

Thập Nhất lập tức bị sặc khói, lấy ống tay áo che miệng mũi, giương mắt nhìn trên đó ghi "Tĩnh tâm nhã uyển" bốn chữ, lập tức quán trách: "Khá lắm Hồng Ngọc, bình thường nói mình đạo hạnh rất cao, thế nhưng ngay cả một cái di hình hoán vị cũng làm lộn chỗ, nói muốn đưa ta đến Đại Hùng bảo điện, hiện giờ được rồi, đưa ta tới phía đông bắc thiền phòng, nơi này cách Đại Hùng bảo điện xa nhất, cũng thật quá khổ ta !"

Lời tuy nói như thế, khi không dừng lại, Thập Nhất cởi ngoại bào tẩm nước trong hồ, tiếp đó che mũi bò xuống hướng về phía trước. Trên đỉnh đầu khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa tỏa ra bốn phía, Thập Nhất bị khói đặc làm sặc một hơi lại đến một hơi, khủy tay ma sát với mặt đất, nàng vốn là tiểu thư nhà giàu, được nuông chiều từ bé, đâu chịu nổi khổ sở như vậy, chờ đến tới được Đại Hùng bảo điện là lúc không chỉ cánh tay trầy xướt... mà ngay cả ý thức cũng không rõ ràng .

Mới vừa vượt qua cửa thiền phòng, Thập Nhất cuối cùng nhìn thấy trong ánh lửa có một bóng dáng, vì thế kiệt lực hô: "Phong tỷ tỷ."

Phong Tam Nương đích thân ảnh như ẩn như hiện, nàng ngồi ngay ngắn ở bên trong Tráo Lung, nín thở ngưng thần, bởi vì lửa nóng không ngừng thiêu dốt mà xiêm y của bị ngọn lửa làm cháy xém một góc, ngay cả hai má đều bị đốt hồng, ngẫu nhiên xuất hiện bên trong da một đường hoa văn đỏ đậm.

"Ngươi tại sao lại vào, đi ra ngoài!" Phong Tam Nương quay đầu nhìn Thập Nhất quỳ rạp trên mặt đất, thoáng ngơ ngẩn, lại lạnh giọng quát lớn nói.

"Ta nếu thiên tân vạn khổ vào được, như thế nào sẽ dễ dàng đi ra ngoài, lại nói nếu không cứu được ngươi, ta cũng ra không được." Thập Nhất mở to hai mắt quan sát bốn phía, không tìm gặp thứ đồ mà Hồng Ngọc nói, vì thế hỏi Tam Nương nói, "Phong tỷ tỷ, ngươi có thể thấy một cái quạt lụa vàng tròn không?"

"Vẫn chưa nhìn thấy." Phong Tam Nương đáp, lại có một dòng lửa nhỏ hóa thành tiểu hoa long hướng nàng bay tới, Tam Nương thối lui về phía sau, dùng tay áo phất ra nó, hỏa long lập tức bị nàng đánh tan, nhưng có một đóm lửa hóa thành hỏa châu rơi vào trên mu bàn tay Tam Nương, lập tức đốt cháy thành một vết thương to. Tam Nương rút tay về, cắn răng chịu đựng, tuy nhiều thống khổ nhưng đều không lên tiếng, nhiều nhất chỉ cắn môi dưới."Ngươi một cái tiểu phàm nhân cớ gì vào đây? còn liều chết tiến vào, mẫu thân của ngươi không ở bên trong, mau cút."

Thập Nhất há mồm thở dốc, chống vách tường đứng lên, hơi dừng lại một chút quay đầu đối phong Tam Nương nói: "Ngươi là ta thỉnh xuống núi, tự nhiên ta phải phụ trách đưa ngươi ra ngoài."

Tam Nương chợt nói: "Ngươi không sợ ta sau khi ra ngoài liền lấy Linh Lung Tâm của ngươi?"

"Tôi không muốn cho ngươi Linh Lung Tâm, ngươi cũng không có cách lấy." Thập Nhất chỉ cảm thấy cổ họng một trận khô nóng, trong lồng ngực cũng hình như có hỏa đốt. Một mảnh minh hoàng ánh vào trong mắt, Thập Nhất tái định thần nhìn, quả nhiên là một cái quạt tròn hoàng kim bay trong thiện phòng, theo như lời Hồng Ngọc, chỉ cần lấy quạt tròn nhẹ nhàng quạt liền mở được Tráo lung, vì thế thân thủ liền muốn bắt lấy, nhưng cái quạt này như só linh tính bay tới bay lui trong không trung, Thập Nhất một tay bắt vào khoảng không, đuổi theo nó bên trong thiện phóng mấy vòng, nhất thời cũng bắt không được.


Một tiểu thư khuê các chạy lòng vòng bắt một cái quạt tròn trên không trung, trường hợp có chút buồn cười.

"Phong tỷ tỷ, ngươi đừng chỉ nhìn, thay ta nghĩ biện pháp bắt lấy nó." Thập Nhất một bên trốn tránh ngọn lửa một bên nói.

Phong Tam Nương sau khi nghe xong đang muốn ra tay, không nghĩ tới vừa lúc làm phép bên trong nghiệp hỏa liền hóa thành một con hỏa long, trầm trọng nói "Không được, ta thực hiện phép thuật liền nghiệp hỏa hấp thu, cả Tráo Lung đều bị phản phệ."

"Tôi nghe nói cái quạt tròn này bình thường háo sắc, ngươi dụ dỗ nó thử xem?"

Phong Tam Nương mắt lạnh liếc nàng nói: "Chính ngươi thử!"

Thập Nhất thấy mặt của nàng bị lửa làm cho đỏ lên, lòng khó chịu .

Vì thế kéo ngoại sam còn ướt lúc nãy lau mặt sạch sẽ, cắn răng một cái vén xuông xiêm y trên vai quả nhiên quạt tròn hướng bên này dựa sát một ít, Thập Nhất hít sâu một hơi, đơn giản đem áo toàn bộ đều cởi ra, bên trong chỉ còn một cái yếm đỏ long phượng hoàn kim, xương quai xanh tinh xảo, đôi cánh tay trắng noãn, tóc đen lung tung xõa xuống vai, loạn mà bất loạn. Sóng mắt lưu chuyển, mâu màu phi động, mị nhãn mông lung, môi nhạt hồng hồng, mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng thật là thiên hương quốc sắc.

Mà ngay cả phong Tam Nương dư quang thoáng nhìn, cũng xuất thần một lúc lâu .

Quạt tròn kia quả nhiên bay tới dựa vào nàng, tùng tùng nhuyễn nhuyễn tự động rơi vào lòng bàn tay mười một, Thập Nhất đắn đo cầm quạt nhẹ nhàng quạt, chờ mong vào lời nói của Hồng Ngọc sau khi làm như vậy Tráo Lung có thể mở làm cho Phong Tam Nương thoát ra.
Tầm mắt hướng Tráo Lung nhìn lại,chỉ thấy Tráo Lung đứng yên như cũ, bất động mảy may.

"Oanh" một tiếng, phía sau đột nhiên phát lên một đoàn đại hỏa, cùng với khói đặc cuồn cuộn, lập tức làm lưng của Thập Nhất tổn thương, Thập Nhất bị khí nóng táp đánh đến quỳ rạp trên mặt đất, trên mặt bị hong khói đến dính đen, nghiến răng nghiến lợi oán hận nói,

"Chết tiệt Hồng Ngọc, lại nhớ lầm cái này rồi!"

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Nghỉ tết đoan ngọ khoái hoạt!  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro