Chương 104: Độc xà (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Người yêu của em ở đây này."

*************

Khúc Vân năm nay 45 tuổi, tổng giám đốc của câu lạc bộ Thiên Không Lưu Kim, là bạn thân của Chu Nham Tùng, thích phụ nữa, xem trọng nhan sắc. Cô ta thích khiêu vũ, thậm chí đạt tới trình độ say mê, đặc biệt thích phụ nữ biết khiêu vũ, bởi vậy đám nhân tình của cô ta còn có thể thành lập thành một nhóm idol.

Điểm này Cố Dĩ Tiện không biết, nhưng hôm nay tiến vào trong câu lạc bộ, tận mắt nhìn thấy Khúc Vân ở trên bãi cát cùng một nhóm người cả trai lẫn gái thi nhảy với nhau, cũng liền đoán ra được vài phần.

Giờ phút này, một tay Khúc Vân cầm 1 ly champagne, một tay còn lại cầm 1 ly champagne khác đưa tới trước mặt Cố Dĩ Tiện, lên tiếng mời.

Cố Dĩ Tiện chờ chính là giờ khắc này, cũng không cùng cô ta khách sáo, giơ tay nhận lấy, hắng giọng nói: "Cảm ơn."

Đây là có ý không từ chối, đuôi lông mày của Khúc Vân hơi chọn lại, cheer một cái vào ly của Cố Dĩ Tiện, nói trắng ra thân phận: "Kẻ hèn họ Khúc, Khúc Vân. Tiểu thư họ gì?"

Cố Dĩ Tiện nhấp một ngụm champagne, nói: "Kẻ hèn họ Cố, Cố Linh."

Khúc Vân bất động thánh sắc mà đánh giá nàng vài lần, giống như vô tình hỏi: "Cố tiểu thư rất lạ mắt, rất ít tới chỗ chúng tôi chơi sao?"

Cố Dĩ Tiện: "Lần đầu tiên, tôi mới vừa về nước chưa bao lâu."

"Cố tiểu thư thăng chức ở đâu?"

Cố Dĩ Tiện cười ôn hòa: "Chưa tới mức thăng chức, làm trong công ty đầu tư thị trường Vạn Hòa."

"Là vậy sao." Khúc Vân hơi nheo mắt, cô ta duỗi tay làm động tác mời, dẫn Cố Dĩ Tiện đi lên quầy bar ở trên sân thượng, vừa đi vừa nói chuyện: "Cố tiể thư rất biết khiêu vũ."

Cố Dĩ Tiện lộ ra một nụ cười thẹn thùng, khiêm tốn nói: "Còn được, lúc đi học có từng nhảy, về sau phải gác lại, đã lâu không nhảy lại, đều có chút mới lạ. Không bằng Khúc tổng nhảy giỏi như vậy, trước đó tôi ở xa xa nhìn dáng nhảy của Khúc tổng, thật sự là nhìn một cái liền có ấn tượng sâu sắc, khiến người khác không thể rời mắt được."

Cố Dĩ Tiện vắt hết óc để khen Khúc Vân, quả nhiên, người phụ nữ rất hưởng thụ, trên gương mặt đã lan ra vài phần ý cười chân thật.

"Vậy Cố tiểu thư có hứng thú tâm sự hay không, chúng ta cũng xem như là cùng chung chí hướng nhỉ?"

Cố Dĩ Tiện trưng ra vẻ mặt vui mừng, nói: "Đương nhiên được, có thể cùng Khúc tổng có chung đề tài là vinh hạnh của tôi. Bên ngoài đều đồn ra Khúc tổng có thủ đoạn lôi đình, trong công việc thì sát phạt quyết đoán thiết diện vô tư, hôm nay nhìn thấy mới cảm thấy lời đồn cũng không hẳn là đúng, Khúc tổng rõ ràng rất ôn hòa dễ nói chuyện, lớn lên lại còn xinh đẹp nữa."

Khúc Vân nở nụ cười: "Nào có. Cố tiểu thư mới là thế, mỹ lệ ưu nhã. Tôi không bằng được, tôi cũng già rồi!"

"Khúc tổng chính là khiêm tốn rồi, ngài một chút cũng không già, hai chúng ta như không biết ai lớn hơn ai đâu!"

Cố Dĩ Tiện nói ra mấy câu liền dỗ dành Khúc Vân đến vui vẻ, hai người đến quầy bar ở trên sân thượng rồi ngồi xuống, Khúc Vân tùy tiện kêu nhân viên phục vụ đến đây gọi vài món thức ăn khuya.

------------

Bên kia, ở trong xe chỉ huy Nhậm Du Nhiên đang run cầm cập, cô sờ sờ cánh tay đã nổi lên một lớp da gà, nhịn không được mà bộc phát: "Trình độ diễn xuất của Dĩ Tiện quá giỏi đi, tôi nổi da gà rớt đầy đất rồi. Làm khó cho cậu ấy có thể nói ra mấy câu không biết xấu hổ đó!"

Một bên Yến Quy cúi đầu chơi điện thoại, cười hai tiếng không đáp lại.

Nhậm Du Nhiên đem microphone của mình tạm thời tắt đi, quay đầu nhìn về phía Yến Quy: " Cô đang làm gì thế?"

"Khúc tổng chính là khiêm tốn, ngài một chút đều bất lão, hai ta này không nhìn qua giống nhau đại sao!"

Cố Dĩ Tiện nói mấy câu đem Khúc Vân hống đến cao hứng, hai người đến quán bar mặt trên sân thượng ngồi xuống, Khúc Vân tùy tay tiếp đón phục vụ sinh lại đây điểm vài đạo bữa ăn khuya.

Yến Quy click click điện thoại ở trong tay, bật một bài hát. Giai điệu này khá nhanh, khí thế mạnh mẽ, đặc biệt ồn, mấu chốt là Nhậm Du Nhiên cảm thấy có chút quen tai.

"Tắt đi tắt đi, ồn đến đau đầu luôn, cô phát bài hát này làm gì?"

Yến Quy tắt bài hát, mắt không đổi sắc nói: "Bản BGM khi nãy Tiện Tiện nhảy."

Nhậm Du Nhiên: "?" Cho nên?

"Vừa nãy tôi tìm đây là bài hát nào, chuẩn bị tối về nhà bật lên."

"!" Mọi người đều là dân chơi lão luyện, Nhậm Du Nhiên lập tức hiểu rõ ý đồ của Yến Quy, trong lòng nói bản thân hình như đã biết được chuyện không nên biết rồi.

Nhìn Yến Quy ngồi ngay ngắn ở bên cạnh, mặt không cảm xúc mà nói những lời này, Nhậm Du Nhiên đột nhiên ở trong lòng thay cô bạn thân của mình rớt mồ hôi hột. Dĩ Tiện à Dĩ Tiện, cậu tự cầu phúc cho bản thân đi.

-----------

Bên kia, nhân lúc trước khi bữa tối được đem lên, Khúc Vân lên tiếng rời khỏi chỗ ngồi: "Cố tiểu thư, xin lỗi không thể tiếp được một lúc."

Sau khi rời khỏi chỗ, Khúc Vân cũng không có đi đến buồng vệ sinh, mà là chuyển tới đại sảnh của câu lạc bộ, gọi chủ quản bảo an tới, hỏi anh ta tư liệu của người tên Cố Linh này.

Chủ quản đưa ra ghi chép quẹt thẻ vào cửa của Cố Dĩ Tiện, nói: "Giám đốc đầu tư thị trường Vạn Hòa."

Khúc Vân gật đầu, trầm tư một chút, lấy ra điện thoại gọi một cuộc.

Cuộc gọi rất nhanh được nhận, Khúc Vân cười chào hỏi: "Xin chào Trần tổng, tôi là Khúc Vân của Lưu Kim đây, gần đây sức khỏe của ngài thế nào rồi?"

"Là thế này. Gần đây cũng không thấy ngài đến đây, còn có tiểu Thẩm đổng, người của tổng bộ tập đoàn Thẩm thị cũng đã lâu chưa đến đây rồi, tiểu Thẩm đổng gần đây thế nào rồi?"

"Như vậy à, đều khỏe là tốt rồi. Hôm nay tôi gọi cho ngài chính là muốn hỏi chuyện này, cái vị giám đốc thị trường mới tới của ngài ấy mà, tên Cố Linh phải không?"

"À à, đúng vậy, vừa tới không bao lâu đúng không? Không có không có, chính là giám đốc Cố hôm nay tới chỗ chúng tôi chơi, tôi nhìn lạ mắt, sợ có chỗ chậm trễ không đón tiếp chu toàn. Được được, tôi đã biết, vậy được, vậy Trần tổng ngài nghỉ ngơi sớm đi nha."

Cúp cuộc gọi, ý cười trên mặt của Khúc Vân thu lại, cô ta cố ý từ chỗ Trần tổng công ty đầu tư Vạn Hòa để xác minh thân phận của Cố Linh, nếu công ty đầu tư Vạn Hòa thật sự có nhận vật như vậy, vậy không có vấn đề gì. Khúc Vân rất vừa lòng, cất đôi giày cao gót đi về phía buồng vệ sinh.

Bên này Cố Dĩ Tiện một mình ngồi ở trên sân thượng, nhìn bãi cát và cảnh biển đêm, trong lòng cân nhắc nơi này thật sự không tệ, đáng tiếc người ngồi ở đối diện lại không phải là người nàng muốn, nếu Yến Quy có thể ở bên cạnh mình thì tốt rồi, vậy khi nãy nàng có khả năng sẽ nhảy thêm mấy điệu nhảy cho chị ấy xem.

Hừ, cũng không biết chị ấy có thích hay không, dù sao khiêu vũ cũng là khi còn nhỏ nàng chơi nghiệp dư thôi, sau khi lớn lên bận rộn công việc, cũng chỉ đôi lúc ở nhà rảnh rỗi mà nhảy nhót chốc lát mà thôi.

Nhớ đến Yến Quy, Cố Dĩ Tiện không nhịn được mà thở dài.

Bên kia bộ đàm lập tức có âm thanh: "Cậu than dài gì đấy?"

Cố Dĩ Tiện xoa cằm nhìn về phía biển khơi, lười biếng nói: "Không có gì. Chính là nhớ đến người yêu của tớ."

"Mé!" Nhậm Du Nhiên rất không cho thể diện mà phun ra một từ thô tục.

Tiểu Vương bên Khoa Kỹ thuật ở một bên che mặt ho khan hai tiếng, trốn vào trong đống máy móc và màn hình không dám lên tiếng.

Lão thần Yến Quy đang ngồi ngay đây, đột nhiên lên tiếng: "Người yêu của em ở đây này."

"....Hai người có thể có chừng mực chút được không vậy!"

Yến Quy: "Không được, vợ của cô liền ở ngay xe bên cạnh kìa, cô không hài lòng cũng có thể đi tìm cô ấy."

Nhậm Du Nhiên trắng mắt liếc cô một cái: "Thời gian làm việc đó, chú ý ảnh hưởng!"

Yến Quy nhún vai, Cố Dĩ Tiện hết sức vui vẻ.

"Khúc Vân đã trở về, tớ tiếp tục diễn xuất đây."

"Cố tiểu thư đợi lâu rồi."

-----------

Rạng sáng 12 giờ rưỡi, Tiểu Vương giả làm tài xế đến cửa câu lạc bộ chờ Cố Dĩ Tiện, Khúc Vân đích thân đưa nàng ra tận cửa, dẫn nàng lên đến tận xe, khom lưng tới gần cửa sổ xe, ái muội mà nói: "Cố tiểu thư, hôm nào hẹn nhau nhé."

Trong mắt của Cố Dĩ Tiện mang theo vẻ mê ly khi say rượu, nhìn qua như là không chiến thắng được cồn rượu, cười với Khúc Vân một cái, giờ phút này trên mặt của nàng quả thật có chút ửng đỏ, kết hợp với nụ cười này, mười phần rung động lòng người, Khúc Vân trông thấy đến mức tinh thần rung động.

"Khúc tổng quay về đi, hôm nào gặp."

"Hôm nào gặp."

Khúc Vân đứng đợi ở trước cửa câu lạc bộ một lát, nhìn chiếc xe Porsche màu trắng lái đi xa.

Thẳng đến khi xe hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Khúc Vân mới quay đầu nói với chủ quản đứng ở bên cạnh: "Nhớ biển số xe kia chưa?"

"Khúc tổng yên tâm, đã nhớ rõ."

"Điều tra chiếc xe kia."

"Vâng."

Porsche Panamera Turbo S ở trên đường chạy hai vòng, sau khi xác thực không có ai đi theo sau thì mới vào bãi đỗ xe, Yến Quy và Nhậm Du Nhiên đang chờ ở kia. Xe dừng lại ở vạch đậu, Cố Dĩ Tiện đẩy cửa xuống xe, nàng đã thay giày đế bằng, hai ba bước nhảy lên trên xe chỉ huy.

Trái ngược với vẻ say rượu khi nãy của nàng, giờ phút này ngoại trừ mặt có chút ửng đỏ ra thì không có bất kỳ điều gì lạ thường, hai mắt trong trẻo, lên xe liền ngồi ngay bên cạnh Yến Quy.

"Thiệt tình, trên người của cậu sao lại nồng mùi nước hoa như vậy chứ?" Nhậm Du Nhiên ghét bỏ mà phất phất tay, hoàn cảnh trong xe chỉ huy kín mít, Cố Dĩ Tiện thật như một bông hoa nở rộ vậy, mang theo mùi thơm tỏa khắp trong xe.

Mũi của Yến Quy còn nhạy hơn, cô mẫn cảm mà nhíu mày, nhưng cuối cùng cũng không nói gì hết.

Gương mặt của Cố Dĩ Tiện suy sụp, nói: "Trên người của người phụ nữ rất nặng mùi nước hoa, cô ta còn thường xuyên trang điểm xịt nước hoa, tớ vừa nãy còn cùng cô ta ở chung 1 tiếng rưỡi, ít nhiều cũng bị dính."Nàng nhìn biểu cảm của Yến Quy, nhỏ giọng hỏi: "Khiến chị bị sặc sao?"

Yến Quy lắc đầu, nói: "Không sao." Cô từ trong túi lấy ra một lọ dung dịch rửa tay: "Giơ tay ra."

Cố Dĩ Tiện ngoan ngoan giơ tay ra, Yến Quy đổ một đóng nước rửa tay lên trên tay của Cố Dĩ Tiện, dùng sức xoa nửa ngày, còn có cánh tay và cổ tay lộ ra ở bên ngoài, tất cả đều tỉ mỉ dùng nước rửa tay lau một lần.

Cố Dĩ Tiện nhìn thấy mà vui vẻ.

Nhậm Du Nhiên ở một bên thật sự chịu không nổi, lên tiếng đánh gãy: "Hai người được rồi nha, lúc này không phải thời điểm ân ái nha, nói chính sự trước đi."

Nhắc tới chính sự, vẻ mặt của Cố Dĩ Tiện nghiêm túc hơn không ít: "Tâm lý đề phòng của Khúc Vân rất mạnh, cô ta hôm nay tuy rằng chủ động đáp lời với tớ, nhưng có thể nhìn ra được cô ta đối với tớ cũng chưa tin tưởng. Lúc ăn bữa khuya, mới vừa ngồi xuống cô ta liền mượn cớ đi WC mà ra ngoài, tớ đoán chắc là đi điều tra thân phận của tớ. Hôm nay lúc nói chuyện phiếm cô ta cố ý hoặc vô tình đem đề tài nói chuyện chỉ gói gọn ở trong chuyện khiêu vũ mà thôi, có đôi lúc tớ cố tình chuyển sang đề tài khác để nói chuyện, đều bị một hai câu nói của cô ta làm cho có lệ mà bỏ qua, sau đó lại nói sang chuyện khác, người phụ nữ này quá khôn khéo."

Nhậm Du Nhiên chau mày nghe, hỏi: "Không phải để lại số điện thoại sao?"

Cố Dĩ Tiện thở dài: "Tớ biết tạm thời có thể tạo số mới không thường dùng, cô ta có thể không biết sao? Một bữa ăn khuya, nhìn như là hai người bọn tớ hàn huyên rất nhiều, nhưng kỳ thật thực tế cái gì cũng không có, cuối cùng để lại số điện thoại, ngay cả Wechat cũng chưa có nữa."

Nhậm Du Nhiên ừ một tiếng, nói; "Xem ra đây là cục xương khó gặm rồi."

Cố Dĩ Tiện khắc chế ngáp một cái, nói: "Cũng may cô ta nói hôm nào lại hẹn gặp, chuyện này không phải là chuyện ngày một ngày hai, tớ trước tiên tiếp xúc với cô ta đã, từ từ lấy được sự tín nhiệm của cô ta. Thân phận của tớ được giả mạo không vấn đề, cô ta chỉ cần điều tra tất cả một lần, từ từ sẽ đánh mất sự nghi ngờ."

Nói xong, nàng đưa số điện thoại của Khúc Vân cho Tiểu Vương lưu lại: "Cậu định vị số điện thoại này trước, bất quá tôi đoán là số điện thoại này hơn phân nửa không gọi cho tôi thì sẽ tắt máy, hoặc là luôn đặt ở một chỗ riêng. Dù sao cứ lập hồ sơ số điện thoại này trước đi, về sau lỡ như dùng được thì sao."

Yến Quy thấy giữa mày nàng có chút mệt mỏi, liền nói: "Hôm nay đến đây thôi, chí ít đã xây dựng được mối quan hệ trước rồi, về sau cứ từ từ tiến triển. Có một thì sẽ có hai, Khúc Vân sẽ còn liên hệ với Tiện Tiện."

Vài người từ bã đỗ xe tách ra đi, xe chỉ huy được Tiểu Vương lái đi. Yến Quy và Cố Dĩ Tiện lên chiếc xe Grand Cherokee nhà mình, để Yến Quy lái xe. Nhậm Du Nhiên lái chiếc xe Porsche kia về nhà của mình, giữ lại lần sau Cố Dĩ Tiện đi gặp mặt Khúc Vân thì sẽ lái đi. Chiếc xe này cô mượn của Hướng Thiển một khoảng thời gian, tạm thời chưa cần trả lại.

Từ chỗ câu lạc bộ lái xe về nhà, Cố Dĩ Tiện chắc là rất mệt, dựa vào trên ghế phụ mà ngủ luôn. Hôm nay lại là ngày tập huấn lại còn kiểm tra thể lực, buổi tối hành động lại hao phí tinh thần, người làm bằng sắt cũng chịu không nổi. Yến Quy lái xe chậm lại, điều hòa trên xe mở ra độ ấm thích hợp, còn đắp cho nàng một chiếc chăn.

----------------Hết chương 104-----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro