Chương 136: Tro tàn (09)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Nếu như không dễ điều tra Từ Tinh Dịch, thì liền xuất phát từ người sáng lập tập đoàn Giai Nghiên, cũng chính là cha của anh ta - Từ Hồng."

************

Nhậm Du Nhiên xanh mặt ngồi ở trong văn phòng, Yến Quy và Cố Dĩ Tiện ngồi ở bên cạnh cô, ba người đều một trận trầm mặc.

Qua một hồi lâu, Yến Quy mở miệng trước phá vỡ bầu không khí này: "Em hiện tại không ở bên cạnh Chi Tình trước sao?"

Nhậm Du Nhiên giữa mày kiên định một ngọn lửa, lạnh lùng nói: "Em ấy kêu em về điều tra vụ án trước, trợ lý của em ấy ở lại bên em ấy." Hạ Chi Tình được Nhậm Du Nhiên an bày nghỉ ngơi ở trong phòng khách của Cục thành phố, tình huống cụ thể cô đã báo cáo với Cục trưởng Tần.

Nếu cô cũng đã nói như vậy rồi, Yến Quy và Cố Dĩ Tiện sẽ không nói gì thêm nữa.

Yến Quy lấy ra tờ giấy Tổ gỡ bom đưa, nói: "Z và T có chút khác biệt. T ngay từ đầu đã nhắm vào chị, nhưng mục tiêu của Z tựa hồ phạm vi rộng hơn." Nói xong, cô liếc mắt nhìn Nhậm Du Nhiên một cái, ý tứ rõ ràng.

Nhậm Du Nhiên một khuôn mặt như từ hầm băng đông lạnh mà ra, cười lạnh nói: "Hắn còn nhắm vào em! Vấn đề là, nếu như nhắm vào em, thì hướng về em đi! Đụng tới bạn gái của em làm gì chứ!"

"Điểm này cũng có ý tứ sâu xa." Yến Quy xoa xoa ngón tay, nói: "Z người này rất đặc biệt, hắn tuy rằng là nguyên lão của tổ chức K, nhưng mà lúc trước chỉ tham gia một vụ án mà thôi."

Cố Dĩ Tiện hỏi: "Vụ án nào?"

Yến Quy hờ hững nói: "Vụ nổ bom 109 Long Island."

Cố Dĩ Tiện và Nhậm Du Nhiên thần sắc trở nên nghiêm nghị.

"Chị không biết nguyên nhân hắn chưa bao giờ ra tay, có thể là bởi vì hắn không thiếu tiền, căn bản không cần dựa vào giết người, cướp của mà đạt được tiền tài. Cũng có thể là bởi vì hắn vừa ra tay chính là động tĩnh kinh thiên động địa, cho nên không thể dễ dàng ra tay. Tóm lại, theo sự hiểu biết của chị, hắn cũng chỉ làm một vụ án 109 này. Đương nhiên, lúc trước chuyện hắn giúp L - Tào Đạt chế tạo một trái bom, không tính là trong phạm vi hắn ra tay."

Cố Dĩ Tiện chau mày hỏi: "Nếu như hắn không giết người, tại sao muốn vào tổ chức K?"

Yến Quy giải thích nói: "Bởi vì Lão Quỷ."

Nhậm Du Nhiên nghe xong có chút khó có thể tin được: "Hắn thích Lão Quỷ? Hắn thích Lão Quỷ còn bao dưỡng Du Lệ Phân, cũng được quá nhỉ!"

Yến Quy gật đầu, xem như là khẳng định: "Việc hắn thích Lão Quỷ rất rõ ràng, hắn trở thành chữ cái cũng là vì Lão Quỷ, hắn không vì bản thân giết người, nhưng sẽ vì người phụ nữ hắn yêu thương mà giết người. 109 chính là như vậy, Lão Quỷ kêu hắn làm, thì hắn sẽ làm theo."

Cố Dĩ Tiện ngẫm nghĩ, hỏi: "Vậy lần này hắn giết Du Lệ Phân, lại ra tay với Chi Tình, cũng là vì Lão Quỷ sao?"

Yến Quy trầm ngâm một lát, cuối cùng lắc đầu nói: "Không biết. Chị cảm giác không đơn giản như vậy. Lão Quỷ sẽ không dễ dàng mở miệng kêu hắn hỗ trợ, vẫn là câu nói đó, hắn ra tay chính là động tĩnh lớn, Lão Quỷ sẽ không dễ dàng kêu hắn ra tay. Nhưng nếu bản thân hắn muốn động thủ, thì chuyện sẽ theo chiều hướng khác. Cho nên chị còn nghĩ theo hướng khác, việc này chính là ý nguyện của hắn, là chính hắn muốn giết Du Lệ Phân, cũng là chính hắn muốn ra tay với Chi Tình."

Nhậm Du Nhiên nhíu chặt mày, đáy mắt hàn khí dâng trào, nhìn rất rõ ràng cô hít thở không thông. Cô nhiều năm làm cảnh sát như vậy rồi, số phạm nhân ra tay bắt giữ đếm nhiều không xuể, đám người này ở trong lòng ghi thù cô không phải là số ít, bản thân cô chưa bao giờ để ý tới. Nhưng lần này hiển nhiên có khác biệt, Z đặt tâm tư lên trên người Hạ Chi Tình, điều này vượt qua phạm vi kiềm chế của cô, cô tuyệt đối không thể chịu đựng được bất kỳ kẻ nào ra tay động đến người yêu của mình.

Yến Quy nhìn không khí quanh người của Nhậm Du Nhiên càng ngày càng thấp, tâm trạng cũng phức tạp theo, cô dựa vào ghế, trầm giọng nói: "Z người này không chỉ thông minh, thủ đoạn cao siêu, hơn nữa giỏi nắm bắt được lòng người. Không biết hắn được rèn dũa từ trong thương trường hay nguyên nhân nào khác, tóm lại hắn vô cùng giỏi về đánh vào tâm lý, thích ra tay với người và việc mà kẻ địch để ý đến."

Ngực của Nhậm Du Nhiên phập phồng kịch liệt, cười lạnh nói: "Hắn thế mà còn điều tra rõ với em! Được lắm! Thật sự là có bản lĩnh!"

Cố Dĩ Tiện nhìn thấy cô tức giận không còn lý trí gì cả, vội vàng khuyên nhủ: "Du Du, cậu hiện tại bình tĩnh một chút. Cũng may Chi Tình không có sao cả, chúng ta vẫn là nên suy nghĩ thật cẩn thận trước đã, làm sao bắt được tên khốn Z này!"

"Tớ đương nhiên biết!" Nhậm Du Nhiên nói: "Sau khi trái bom được lấy đi, anh Triệu dẫn theo người điều ra camera giám sát của khách sạn! Chi Tình nói bưu kiện là được gửi ở quầy lễ tân, lễ tân gọi điện thoại cho em ấy kêu em ấy xuống đó lấy, còn cố ý căn dặn là hàng dễ vỡ, để em ấy cầm cẩn thận. Ngoại trừ camera giám sát ở đại sảnh, còn có camera ở bốn phía bên ngoài khách sạn cũng phải tra rõ!"

Cô cầm lấy đơn chuyển phát nhanh đặt ở trên bàn, nói: "Trên tờ chuyển phát nhanh này chỉ là tên họ và địa chỉ người nhận hàng, không có bất kỳ thông tin người gửi nào cả, vừa nhìn thấy đã biết là không phải là bên giao hàng đàng hòang rồi!"

Đây là tất nhiên, tình huống giống như vậy, giao hàng chuyển phát nhanh sẽ bị bại lộ dưới camera giám sát ở đại sảnh khách sạn, hơn nữa người này nhất định không phải nhân viên chuyển phát của công ty chuyển phát nhanh thật sự! Một trái bom thật sự phát nổ thì không có khả năng thông qua công ty chuyển phát nhanh mà gửi hàng được, khả năng duy nhất chính là hung thủ tự mình hoặc phái người khác đích thân gửi hàng đến đây, suy đoán thứ 2 có tính khả năng lớn hơn. Bất quá thời điểm gửi chuyển phát nhanh, Z nhất định ở gần khu vực khách sạn.

"Camera của đoàn phim không có bất kỳ thu hoạch gì, không có quay được người nào tiến vào bên trong chiếc lều đạo cụ." Yến Quy nói: "Vừa rồi chị nghĩ, manh mối ở chỗ Du Lệ Phân đại khái có thể đổi thành ý nghĩ khác."

Nhậm Du Nhiên ngước mắt nhìn cô, hỏi: "Ý nghĩ gì?"

"Điều tra kỹ tình trạng gia đình của Du Lệ Phân, quan hệ xã hội, đặc biệt là bối cảnh gia đình của cô ta và giữ Từ Tinh Dịch có liên quan gì hay không. Còn có chính là, thân phận của Từ Tinh Dịch đã cung cấp cho chúng ta điều kiện thuận tiện, một cái tập đoàn Giai Nghiên to như vậy, muốn điều tra bối cảnh vẫn là rất dễ dàng. Nếu như không dễ điều tra Từ Tinh Dịch, thì liền xuất phát từ người sáng lập tập đoàn Giai Nghiên, cũng chính là cha của anh ta - Từ Hồng."

"Tại sao đột nhiên muốn điều tra bối cảnh của Từ Tinh Dịch?" Cố Dĩ Tiện hỏi.

Yến Quy nói: "Bởi vì chị cảm thấy ở chỗ anh ta có thể cất giấu tin tức mấu chốt của vụ án này."

Thân phận của Z đặc biệt, hắn là người thừa kế của tập đoàn lớn, thường xuyên phải công khai lộ diện ở đủ loại trường hợp, chuyện này chú định hắn là người còn cẩn thận hơn T rất nhiều. Ở tổ chức K nhiều năm như vậy, hắn chỉ tham gia vụ án nổ bom ở Long Island, có thể thấy được hắn cũng không phải là người dễ dàng ra tay. Hiện tại nếu như đã ra tay, hơn nữa lại còn liên tiếp 2 lần, rất có khả năng liên quan rất lớn đến quá khứ của hắn.

"Nguyên nhân hắn ra tay với Du Lệ Phân thì tạm thời chưa rõ, nhưng nguyên nhân hắn ra tay với Chi Tình lại rất rõ ràng, chính là cố ý nhắm vào Nhậm đội, lại còn có ý định trả thù ở bên trong đó."

Nhậm Du Nhiên chau mày, vắt hết trí óc ở trong đầu tìm kiếm thông tin, nhưng thế nào cũng không nghĩ ra đáp án: "Nhưng em không nhớ ra bản thân đã tiếp xúc qua người như Từ Tinh Dịch a! Mấy vụ án lúc trước em phá, tuyệt đối không có người nào như vậy cả! Hơn nữa anh ta thân là người thừa kế của tập đoàn Giai Nghiên, nhiều năm như vậy ở ngoài mặt không có ghi chép tiền án nào cả, nếu như là có, thì tập đoàn Giai Nghiên cũng không thể nào tồn tại sừng sững như Thái Sơn nhiều năm như vậy!"

Nhậm Du Nhiên có chút bực tức mà gãi đầu, cả giận nói: "Em rốt cuộc làm thế nào mà đắc tội với tên khốn nạn này?!"

Nhìn cô buồn rầu như vậy, Yến Quy nói: "Cho nên chị có một suy đoán. Chúng ta có thể xem anh ta là trung tâm mà mở rộng phạm vi điều tra một chút, rất có thể anh ta không phải đơn thuần là nhắm vào em, mà là nhắm vào cảnh sát."

Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Tiện nghe xong đều ngẩn người.

"Có thể tỉ mỉ thêm một chút, là nhằm vào cảnh sát hình sự. Em đúng lúc là Đội trưởng của Đội cảnh sát hình sự của thành phố Tân Hà, cho nên em trở thành người đầu tiên mà anh ta nhắm vào." Yến Quy chỉ chỉ vào tờ giấy trong trái bom, "Anh ta để chúng ta đoán xem người tiếp theo sẽ là ai, thì đã chứng minh rõ anh ta sẽ tiếp tục hành động, người mà anh ta nhắm vào không chỉ là một mình Nhậm đội."

Nhậm Du Nhiên vỗ bàn một cái, nổi giận nói: "Em mặc kệ anh ta rốt cuộc là nhắm vào ai, anh ta muốn đụng tới em thì tới đi, em xem như là tiếp nhận! Vẫn là câu nói đó, nhắm vào bạn gái của em thì em cho anh ta biết thế nào là chết bất đắc kỳ tử?!"

Nhậm Du Nhiên ở trong công việc chưa bao giờ nổi lên tính tình tùy hứng táo bạo như vậy, nếu không cô cũng không ở chức vị này rồi, nhưng Hạ Chi Tình là vảy ngược của cô, nếu như đụng tới vảy ngược của cô, ở bất cứ lúc nào cô cũng đánh mất đi sự bình tĩnh mà cô đáng tự hào nhất.

Yến Quy nhìn chằm chằm vào Nhậm Du Nhiên đang nổi lửa, đột nhiên nói: "Cho nên chị mới đề nghị điểm quan trọng là điều tra bối cảnh gia đình của Từ Tinh Dịch, xem tình huống người trong nhà của anh ta như thế nào. Nếu cách thức trả thù của anh ta là thông qua người nhà mà xuống tay..."

Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Tiện lập tức phản ứng kịp.

Cố Dĩ Tiện vỗ bàn một cái, nói: "Người nhà của anh ta có thể đã từng gặp chuyện gì? Thậm chí, có khi người nhà của anh ta là phạm nhân, lại còn bị cảnh sát hình sự Tân Hà tóm được, hơn nữa vô cùng có khả năng là từ sau khi Du Du nhận chức Đội trưởng?"

Đây là khả năng lớn nhất, sắc mặt của Nhậm Du Nhiên càng trầm hơn, cô liều mạng ở trong đầu tìm tòi kẻ khả nghi, cuối cùng lại tìm không ra bất kỳ manh mối nào, căn bản không biết ai sẽ có quan hệ với Từ Tinh Dịch.

Yến Quy vỗ vỗ bả vai của Nhậm Du Nhiên, khuyên nhủ: "Bỏ đi, em như vậy muốn nghĩ cũng nghĩ không ra gì đâu, chúng ta chi bằng tranh thủ thời gian đi điều tra! Hiện tại cũng xem như là có phương hướng để điều tra rồi, cứ tiếp tục điều tra thôi."

Biết cô nói đúng, hiện tại chỉ có thể làm từng bước như vậy, mọi chuyện không nên gấp gáp.

Nhậm Du Nhiên nỗ lực để tâm trạng của mình dần khôi phục bình tĩnh lại, sau đó đích thân sắp xếp nhân viên điều tra đi điều tra, sau đó lại gọi điện cho Tiết Lượng, dò hỏi anh gần đây có đi theo Từ Tinh Dịch hay không.

"Từ Tinh Dịch cái tên này đặc biệt cẩn thận, lúc đang lái xe ngon lành ở trên đường cũng cố ý đi lòng vòng, có đôi lúc em còn bị anh ta cho lượn vài vòng rồi mất dấu luôn." Gi ọng nói của Tiết Lượng nghe có chút ủ rũ, anh là một tay Paparazzi lão luyện, cư nhiên gặp phải tay giảo hoạt thế này, thật sự là khiến người khác tức giận!

Ánh mắt của Nhậm Du Nhiên tối sầm, hỏi: "Cho nên chiều nay cậu mất dấu Từ Tinh Dịch?"

Tiết Lượng nghẹn họng, cuối cùng bất đắc dĩ mà thở dài, nói: "Đúng vậy! Cái tên khốn nạn đó lái xe lòng vòng quanh Tân Hà, vốn dĩ lái xe rất thuận lợi, kết quả bị ép sang đường ra cửa biển, lúc đó em đang lái trên trục đường chính, nhất thời không kịp phản ứng, đã mất dấu."

Ngữ khí của anh có chút buồn bã, Nhậm Du Nhiên nghe xong cũng thở dài theo, chuyện này không phải lỗi của anh, thật sự là người như Từ Tinh Dịch vừa cẩn thận vừa giảo hoạt!

"Được, không sao cả, tôi biết rồi. Cậu đừng nản chí, cố gắng hết sức thôi, mất dấu thôi cũng không sao đâu, về sau tìm cơ hội khác!"

Tiết Lượng nghe ra được ý tứ của cô, đối với tên Từ Tinh Dịch này là phải cắn chết, lập tức xoa tay hầm hè mà nói: "Không thành vấn đề! Nhậm đội chị yên tâm, em, paparazzi lão luyện! Anh ta có thể khiến em mất dấu nhất thời, tuyệt đối không thể khiến em mất dấu cả đời!"

Khí thế của anh như cầu vồng, Nhậm Du Nhiên lại chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng, không giống như ngày thường hùa theo nói chuyện với anh.

Tiết Lượng nhạy bén mà nhận ra được cô không thích hợp, hỏi nhiều thêm một câu: "Chị làm sao vậy? Tâm trạng không tốt à?"

Ngay cả anh cũng cảm giác ra được, Nhậm Du Nhiên trong lòng cười khổ: Tôi đây là có bao nhiêu rõ ràng chứ...

"Không sao, không cần lo lắng, cậu làm tốt chuyện của mình, nhớ kỹ bảo vệ tốt bản thân."

Thấy cô không muốn nói, Tiết Lượng cũng không hỏi thêm, chỉ là nghe lời mà đáp lại 'Đã biết', sau đó cúp điện thoại.

Nhậm Du Nhiên sắp xếp xong tất cả nhiệm vụ, gánh nặng ở trên người thoáng tan biến, cô lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Nhớ đến cô bạn gái còn đang nghỉ ngơi ở phòng nghỉ, trái tim lại treo lên, cô chỉ cần nhớ đến dáng vẻ sợ hãi của Hạ Chi Tình sau khi cầm trái bom kia, thì trái tim của cô liền đau như nát đi.

-----------Hết chương 136----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro