Chương 22: Thanh tẩy (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Nghi phạm A siết không chết được Thân Ngộ chính là cậu ta."

**********

Ngôi nhà bỏ hoang phế đã mười năm không người hỏi thăm tới đột nhiên bị cảnh sát vây quanh, đường cảnh giới được giăng vòng quanh ngôi nhà một vòng, đèn xe cảnh sát từng chút từng chút một nhấp nháy. Bản thân thôn Đinh gia không phải là lớn, một nhà xảy ra chuyện toàn thôn lập tức đều có thể biết ngay, hiện trường cảnh sát phong tỏa lớn như vậy chỉ trong chốc lát liền được truyền đi.

Thôn trưởng là một lão nhân đã hơn 60 tuổi, sau khi Đồn công an nhận được điện thoại từ Cục thành phố Tân Hà thì lập tức thông báo cho ông, ông già cả đời chưa gặp qua chuyện lớn thế này thì chợt hoảng sợ, ngay tức thì dẫn theo mấy thanh niên trẻ tuổi ra cửa thôn nghênh đón cảnh sát đến. Hiện tại ông cùng một đám thôn dân chen chúc nhau đến xen náo nhiệt ở bên người đường cảnh giới, Đội trưởng Đội hình cảnh huyện Thanh Vân đang hỏi thăm người dân, Cố Dĩ Tiện thì ở một bên nghe.

Bên Đội hình cảnh huyện Thanh Vân phái một pháp y họ Triệu đến đây, nhưng hiển nhiên không dùng được cái gì của ông ấy, chỉ là cần ông ấy cung cấp vali lấy vật chứng tại hiện trường, thuận tiện nhận chức vụ làm trợ thủ ghi chép tạm thời giúp Yến Quy.

Triệu Pháp y năm nay cũng đã 45 tuổi, lớn tuổi hơn nhiều so với Yến Quy, nhưng đối phương lại là lãnh đạo đến từ Cục Thành phố, để Triệu Pháp y làm trợ thủ cho cô gái trẻ nhưng một câu oán hận cũng không có, chạy trước chạy sau đến hỗ trợ.

Yến Quy trước tiên làm sạch hết bụi bặm và bùn đất ở mặt ngoài của bộ hài cốt, sau đó cùng Triệu pháp y kiểm tra từ đầu đến chân bộ hài cốt một lần, xác định xương ở mỗi một đều còn đủ, cũng xác định có phải chỉ có một bộ hài cốt hay không.

Trên người của bộ hài cốt này vẫn còn mặc quần áo, bởi vì thời gian kéo dài, quần áo cũng đã bị rách tan nát, chỉ còn lại một ít mảnh vụn vải đã mục hết. Yến Quy đã nhìn qua kết cấu xương mu của bộ hài cốt, xác định người chết là giới tính nữ, tuổi vị thành niên, cô kêu Triệu pháp gọi người tới mang bộ hài cốt này cẩn thận đưa lên xe, còn cần phải làm phiền bọn họ phái người hỗ trợ đưa về Cục thành phố Tân Hà, Triệu pháp y đều nhất nhất đồng ý.

Sau khi sắp xếp bộ hài cốt xong, Yến Quy trở lại chỗ chiếc hố đã đào kiểm tra trong chốc lát, xác định những mảnh nhỏ quần áo trên người bộ hài cốt, đồ trang sức cùng di vật đều còn ở trên bộ hài cốt, vẫn chưa rơi xuống. Cuối cùng lại lấy một ít đất ở trong hố chôn xác để vào túi vật chứng, chuẩn bị mang về trong Cục giao cho Khoa Xét nghiệm.

Khám nghiệm hiện trường bộ hài cốt tương đối đơn giản, đặc biệt là nhìn qua vụ án đã rất lâu đời, bề ngoài hiện trường cơ bản đã không có chứng cứ gì còn có giá trị.

Yến Quy gỡ bao tay cùng khẩu trang xuống, ra cửa thì nhìn thấy Cố Dĩ Tiện khoanh tay nghe hình cảnh Thanh Vân đang hỏi thăm những thôn dân ở đây.

"Sao rồi?"

Cố Dĩ Tiện nghe được giọng của cô thì quay đầu lại, biết cô đã bận rộn xong, liền nói: "Không có giá trị gì đặc biệt, chỉ là đại khái có thể đoán ra được bộ hài cốt này chính là em gái của Đinh Ức. Theo thôn trưởng nói, thời điểm mười năm trước Đinh Ức vừa mới chết chưa được bao lâu, ngôi nhà này có một vài người nhìn qua rất giống người có tiền đến, tới không được bao lâu thì liền đi, về sau em gái của Đinh Ức cũng không thấy đâu nữa, người trong thôn đều cho rằng những người đó bạn của Đinh Ức, nhận chăm sóc đứa bé gái đó."

Yến Quy nghe xong nhíu mày ngay: "Bọn họ cũng không hoài nghi? Người chị vừa mới chết, em gái liền mất tích, ngay cả hàng xóm thôn dân cũng không báo án gì sao?"

Cố Dĩ Tiện lắc đầu thở dài, nói: "Haiz, chị em trơ trọi a."

Yến Quy mím môi, lại hỏi: "Vậy lúc Đinh Ức làm việc ở trong thành phố, em gái của cô ấy là ai chăm sóc?"

Cố Dĩ Tiện: "Nghe nói là đi học ở huyện thành, ở ký túc xá trong trường."

Yến Quy không nói nữa, gửi cho nàng một ánh mắt ám chỉ, bản thân thì lên xe trước chờ nàng.

Giữa hai nàng có một sự ăn ý kỳ lạ, Cố Dĩ Tiện cũng không biết tại sao Yến Quy chỉ cần liếc mắt nhìn mình một cái thì bản thân liền hiểu được cô muốn nói cái gì, nàng cùng Đội trưởng hình cảnh Thanh Vân chào hỏi nhau, giải thích hai nàng phải trở về Cục thành phố được báo cáo tình huống.

Đội trưởng Đội hình cảnh tựa hồ là muốn lấy lòng lãnh đạo Cục thành phố một chút, đề nghị muốn đưa các nàng về, lại bị Cố Dĩ Tiện uyển chuyển từ chối, nói bản thân có lái xe đến đây, phải gấp rút trở về phá án, lễ tiết dư thừa liền không cần.

Sau khi các nàng rời đi, công tác khắc phục hậu quả tại hiện trường được giao cho hình cảnh địa phương đến làm, Đội trưởng Đội hình cảnh cũng không khách sáo nhiều lời với các nàng nữa, nói vài câu khách sáo thì chào tạm biệt các nàng, dẫn theo người đến hiện trường giải quyết những chuyện còn lại.

Lúc trở về vẫn như cũ Cố Dĩ Tiện lái xe, Yến Quy dựa vào ghế phụ nhắm mắt dưỡng thần, hai người một đường không nói chuyện.

Trở lại Cục thành phố, Yến Quy trực tiếp đi đến Phòng giải phẫu, bộ hài cốt lúc này đã được đưa đến, Lý Vân Tường trước thời điểm nghiệm thi đã chuẩn bị xong công việc, thấy cô tiến vào thì vội hỏi: "Yến lão sư, hiện tại bắt đầu luôn sao?"

Yến Quy gật đầu, nói: "Tôi đi thay quần áo thì bắt đầu ngay."

Cái khó nhất khi làm công việc kiểm nghiệm bộ hài cốt chính là xác định thân phận của người bị hại, cần suy đoán thời gian tử vong, xác định giới tính tuổi tác cùng với những đặc điểm nhận dạng khác của nạn nhân, phân tích những đặc điểm còn sót lại trên đồ trang sức và quần áo.

Bất quá thân phận của bộ hài cốt này các cô đã có suy đoán, Yến Quy trước khi bước vào Phòng Giải phẫu còn để Cố Dĩ Tiện trực tiếp đến Khoa Xét nghiệm truyền lời, để bọn họ lập tức đi điều tra thông tin DNA của Đinh Ức, chờ lát nữa cô sẽ đem DNA ở trên bộ hài cốt đưa tới Phòng Thí nghiệm để đối chiếu.

Hiện tại trọng điểm công tác này của Yến Quy là xác định nguyên nhân tử vong của nạn nhân, bộ hài cốt bình thường chỉ có thể thông qua tổn thương trên hài cốt tiến hành suy đoán và loại trừ.

Trước mắt phần xương sọ của bộ hài cốt này có dấu vết gãy xương hõm xuống vô cùng rõ ràng, xương sườn cũng có vết tích gãy xương. Yến Quy trở mình bộ hài cốt lại, phát hiện cột sống của nó có mức độ tổn thương nhất định, xem hình thái hẳn là nứt xương nhẹ, chắc là lúc còn sống đã bị người khác đánh đập mà dẫn tới.

Lý Vân Tường một bên ghi chép một bên hỏi: "Lão sư, trên người nó bị gãy xương nhiều như vậy, là bị kẻ khác đánh chết sao?"

Yến Quy nói: "Đại khái vết thương trí mạng là vật cùn đập vào xương sọ, những vết thương ở chỗ khác đều là bị đánh mà dẫn tới. Nhưng mà chúng ta cũng chưa thể tùy tiện đưa ra kết luận, cậu nhìn kỹ xem ở tất cả xương cốt trên thi thể có vết thương nào do vũ khí sắc bén gây ra hay không, tôi đi lấy mẫu trên bộ hài cốt để đi làm xét nghiệm độc hóa."

Kiểm nghiệm bộ hài cốt này không tính là tốn công, đại khái chỉ tốn chưa đến một tiếng đồng hồ, Yến Quy thuận tiện còn đem những mảnh vải vụn quần áo trên người bộ hài cốt sắp xếp thành vật mẫu để xét nghiệm, cùng nhau mang tới Khoa Xét nghiệm .

Từ Phòng Giải phẫu ra tới, Yến Quy trực tiếp đi tìm Nhậm Du Nhiên báo cáo lại tình hình, Cố Dĩ Tiện cũng ở đây, hai người đang đối diện máy tính không biết đang nhìn thứ gì, thấy cô tiến vào, Nhậm Du Nhiên liền vội vàng vẫy tay kêu cô đi qua.

"Tôi nhờ Đội hình cảnh huyện Thanh Vân phối hợp với chúng ta đều tra một chút tư liệu về em gái của Đinh Ức, cô gái nhỏ này tên là Đinh Niệm, thời điểm lúc chị gái của em ấy xảy ra chuyện, em ấy mới 15 tuổi, mới lên cao trung."

Nhậm Du Nhiên xoay màn hình máy tính lại một chút, để Yến Quy có thể thấy rõ ràng, Yến Quy lướt qua đọc nhanh như gió, lộ ra một biểu tình không tính là kinh ngạc cũng không tính là bình tĩnh, nhìn qua như là đã nằm trong dự kiến.

Đinh Niệm nhỏ hơn chị của em Đinh Ức 13 tuổi, lúc em ấy 10 tuổi thì Đinh Ức đã 23, làm việc ở Tân Hà tích cóp được một số tiền, vì thế dẫn em gái chuyển trường đến huyện Thanh Vân. Về sau Đinh Niệm từ lúc học tiểu học đến lúc học cao trung vẫn luôn có một người bạn học, đứa bé gái này tên là Hàn Tiểu Phong.

Nhậm Du Nhiên dựa vào ghế, trầm giọng nói: "Chờ có được kết quả kiểm tra DNA từ Khoa Xét Nghiệm, chính là thời điểm để mời Hàn tiểu thư tới đây một chuyến."

"Đúng rồi." Cô lấy ra một bản ghi chép thẩm vấn, nói: "Tiểu tử Nghiêm Phi Vũ kia không chịu được dọa nạt, bản thân làm ra được chuyện toàn bộ điều khai ra. Nghi phạm A siết không chết được Thân Ngộ chính là cậu ta."

------------Hết chương 22--------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro