Chương 74: Mất khống chế (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cậu lúc trước có phải là bởi vì người bạn pháp y đã qua đời kia của cậu mà trong lòng vẫn luôn cảm thấy mất mát hay không?

**********

Nhậm Du Nhiên có chút đau đầu.

Nguyên nhân rất rõ ràng, lần này nạn nhân là một minh tinh, ca sĩ nhạc sĩ đang nổi, Weibo có hơn 3000 vạn fans. Tô Liệt là người đại diện của cô ấy, là người hiểu rõ lịch trình của cô ấy nhất, trước khi cảnh sát thu đội, cô ấy đi tìm Nhậm Du Nhiên.

"Cảnh quan, tôi có một vấn đề."

Nhậm Du Nhiên dừng bước quay lại nhìn cô ấy, nói: "Tô tiểu thư mời nói."

Tô Liệt: "Là thế này, Tịch Tịch là ca sĩ nổi tiếng, lịch trình kế tiếp của cậu ấy còn sắp tổ chức một show diễn, nếu cứ không xuất hiện khẳng định sẽ ở trên mạng sẽ lan truyền tin đồn. Nhiều nhất là ba ngày, sau ba ngày đoàn đội liền phải phát ra thông báo, chính là cậu ấy từ nay về sau không thể xuất hiện nữa, chúng tôi cần phải cho fans và công chúng một lời giải thích. Điều này có thể mang đến phiền phức cho cảnh sát phá án hay không?"

Nhậm Du Nhiên khẽ nhíu mày: "Ý của cô là, muộn nhất là ba ngày thì phải công bố tin tức Lam tiểu thư đã chết ra ngoài đúng không?"

Tô Liệt nhìn qua có chút khó xử: "Chuyện này không còn là chuyện có thể giấu được. Tuần sau cậu ấy có show diễn, trong tuần còn dự tính là phải đến phòng thu âm ghi âm ca khúc mới, hiện tại tất cả lịch trình đều không thể tham gia được. Cậu ấy là nhân vật công chúng, người chú ý cậu ấy nhiều như vậy, không có khả năng giấu được, vẫn phải có một lời giải thích. Cho dù lần này có thể bác bỏ tin cậu ấy đã chết, nhưng về sau thì ....Người nếu như còn sống, thì phải xuất hiện, không có khả năng mờ mờ ảo ảo mà biến mất trước mắt mọi người như vậy được."

Nhậm Du Nhiên hiểu rõ ý của cô ấy, nhíu mày hỏi; "Nếu công bố tin qua đời, sẽ mang đến bao nhiêu ảnh hưởng?"

Biểu tình đau thương của Tô Liệt lại trở về hơn nữa còn thêm một nụ cười khổ: "Sập Weibo là chuyện nhỏ. Cánh cửa đoàn đội của chúng tôi sẽ bị đông kín, đến lúc đó nhóm phóng viên giải trí sẽ điên cuồng, bọn họ sẽ không ngừng hỏi nguyên nhân cái chết của Tịch Tịch, tự sát, bị giết hay là ngoài ý muốn...Các fan cũng không có khả năng dừng lại, bọn họ cũng sẽ trở nên điên cuồng, tóm lại, đây là một chuyện nhấc lên sóng to gió lớn."

Nhậm Du Nhiên ngẫm nghĩ, nói: "Tận lực kéo dài thì sao, cô không phải nói cô ấy tuần sau mới có show diễn lộ mặt hay sao? Có thể kéo dài đến lúc đó hay không?"

Tô Liệt trầm ngâm rồi nói: "Tôi sẽ cố gắng. Chỉ là ba ngày sau cô ấy phải đi thu âm ca khúc mới, đên lúc đó khẳng định không thể giấu được trong giới giải trí, cho người bên phòng thu âm leo cây dù sao cũng phải có nguyên nhân."

Nhậm Du Nhiên nhéo nhéo giữa mày, nói: "Trước mặc kệ giới giải trí đi, ngoài giới thì có thể kéo dài được bao nhiêu thì kéo dài, đến lúc không thể níu kéo được nữa thì công bố tin tức, chính là xin đừng công bố chi tiết, cũng cố gắng đừng nên nói gì về việc là Lam tiểu thư bị hại."

Tô Liệt hỏi: "Có khi nào tạo phiền phức cho cảnh sát các vị không?"

Nhậm Du Nhiên nhún vai, nói: "Chúng tôi phá không được bị người bên ngoài tạo áp lực tình huống này thường có, điều tra chân tướng vốn dĩ chính là trách nhiệm của chúng tôi, vô luận có áp lực từ bên ngoài hay không."

Tô Liệt nói lời cảm ơn với cô: "Xin các vị nhanh chóng tìm ra hung thủ." Rồi sau đó lại hỏi: "Vậy hiện tại tôi có thể ở lại trong nhà hay không?"

Nhậm Du Nhiên liếc nhìn cô ấy một cái: "Xin lỗi Tô tiểu thư, hiện trường vụ án trong khoảng thời gian ngắn nhất cần phải được chúng ta bảo vệ, bởi vì bất cứ lúc nào cũng có thể trở lại nơi này tiến hành khám xét lại, vẫn là mong cô phối hợp cho." Hơn nữa chỗ này vừa mới có người chết, còn muốn ở lại, không sợ sao? Mấy câu sau cô không nói ra.

Tô Liệt cười khổ nói "Là vậy sao, được, tôi sẽ đến chỗ khác ở."

Trước khi Tô Liệt rời đi, Nhậm Du Nhiên hỏi nhiều thêm một câu: "Tô tiểu thư, căn chung cư này, là bất động sản do cô và Lam tiểu thư cùng nhau mua sao?"

Trong mắt Tô Liệt hiện lên sự chua xót, ngập ngừng nói: "Phải, hai chúng tôi cùng nhau mua nhà, trên giấy chứng nhận viết tên hai người chúng tôi."

"Mua vào năm nào? Trả hết một lần sao?"

Tô Liệt giật mình, có chút khó hiểu mà trả lời: "Mua vào năm 2017, là trả hết một lần. Sao vậy? Điều này có liên quan đến vụ án sao?"

Nhậm Du Nhiên nói: "Không, chỉ là tùy tiện hỏi thôi. Ba năm trước, cô cùng Lam tiểu thư chỉ mới 23 tuổi thì phải? Rất nhiều người ở độ tuổi này chỉ mới tốt nghiệp đại học, thì hai người các cô đã có thể mau căn chung cư xa hoa như vậy rồi, rất lợi hại."

Tô Liệt lại lộ ra một nụ cười khổ, nụ cười này ngoại trừ sự chua xót còn mang theo một chút ý vị sâu xa phức tạp." Tịch Tịch rất lợi hại, cậu ấy 18 tuổi đã xuất đạo, tham gia một show tuyển tú có nhiệt độ quốc dân vô cùng cao, giành được vị trí quán quân mà xuất đạo. Cậu ấy là ca sĩ tự sáng tác hiếm hoi nhất mấy năm gần đây, bài hát dự thi cũng chính tự mình viết ra, giọng hát trời sinh hoàn mỹ, năm đó thi đấu chính là nhất kỵ tuyệt trần (*)."

(*) 一骑绝尘 - Nhất kỵ tuyệt trần: không gì sánh bằng.

Nhậm Du Nhiên nhìn chằm chằm vào biểu cảm của cô ấy một lát, lại nói: "Vậy thật sự rất lợi hại. Sau khi cô ấy xuất đạo cũng không có gia nhập vào công ty lớn sao?"

Tô Liệt lắc đầu, nói: "Không có. Lúc cậu ấy dự thi cũng là dùng danh nghĩa cá nhân. Sau khi xuất đạo chỉ ký hợp đồng làm ngôi sao với ban tổ chức show tuyển tú kia mà thôi, nhưng chỉ hợp đồng phát hành đĩa nhạc không có hợp đồng quản lý độc quyền, khi đó hai người chúng tôi liền thương lượng phải cùng nhau cố gắng làm việc ở trong giới giải trí, tôi làm người đại diện, cậu ấy làm nghệ sĩ."

"Nhưng khi đó cô cũng chỉ mới 18 tuổi."

Có thể là ánh mắt quan sát của Nhậm Du Nhiên quá rõ ràng, Tô Liệt có chút hoảng hốt: "Tôi...Tôi vừa làm trợ lý cho cậu ấy, vừa đi học đại học truyền thông. Khi đó cậu ấy cùng ban tổ chức có hợp đồng ra đĩa hát, cho dù không có hợp đồng quản lý, cũng không ảnh hưởng đến ca khúc của cậu ấy. Về sau lại dưới sự trợ giúp của bên đó, album đầu tiên của cậu ấy phát hỏa, khi đó cậu ấy mới 19 tuổi."

"Là vậy sao." Biểu tình của Nhậm Du Nhiên nhìn không ra cảm xúc gì nhiều, cô cười nhẹ với Tô Liệt nói lời cảm ơn: "Tô tiểu thư, cảm ơn đã phối hợp. Về sau nếu như có cần gì, chúng tôi còn sẽ liên lạc với cô, hy vọng cô có thể phối hợp chúng tôi điều tra vụ án này."

Tô Liệt thoáng thở nhẹ ra một hơi, nói: "Tôi sẽ."

"Đúng rồi Tô tiểu thư."

Ra khỏi chung cư cùng nhau đi vào thang máy, Nhậm Du Nhiên như vô tình hỏi ra: "Cô và Lam tiểu thư, là quan hệ gì vậy?"

Tô Liệu trước sau luôn mang theo biểu tình khéo léo chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện khẽ hở, tuy rằng cô rất nhanh che giấu đi, nhưng không trốn khỏi đôi mắt của Nhậm Du Nhiên.

"Quan hệ gì sao? Về việc công, cậu ấy là nghệ sĩ, tôi là người đại diện."

Nhậm Du Nhiên tiếp tục hỏi: "Vậy còn về việc tư thì sao?"

Thang máy còn đang đi xuống, bên trong buồng kín không khí có chút thấp, Tô Liêt cảm thấy vị nữ cảnh sát lớn lên xinh đẹp đang đứng ở bên cạnh này phát ra cảm giác áp bách quá mạnh.

"Về việc tư, chúng tôi là bạn bè, bạn bè mười mấy năm." Tô Liệt nhàn nhạt nói.

Nhậm Du Nhiên lại nhìn cô ấy một cái, thu hồi tầm mắt lại, nói: "Là thế sao, xin nén bi thương."

Vị cảnh sát này thật là lợi hại. Tô Liệt trộm liếc nhìn cô một cái, thấy cô chỉ cho tay tùy ý vào túi quần tùy ý mà đứng ở đó, nhưng trên người vô tình lại phát ra khí thế mạnh mẽ.

Từ nhà Lam Tịch đi ra, Nhậm Du Nhiên lên xe chuyện thứ nhất làm chính là gọi điện thoại cho Diêu Viễn: "Điều tra mối quan hệ xã hội của Lam Tịch, trọng điểm tra rõ mối quan hệ giữa cô ấy và Tô Liệt một chút, tôi luôn cảm thấy hai người họ không chỉ dừng lại ở mối quan hệ giữa người đại diện và nghệ sĩ, hay là bạn bè gì đó."

Diêu Viễn đối với Đội trưởng nhà mình tuyệt đối tín nhiệm và phục tùng, chỉ đâu đánh đó, kêu tra cái gì thì tra cái đó.

Nhậm Du Nhiên luôn cảm thấy Tô Liệt mang đến cho cô một loại cảm giác không nói rõ ra được, khi cô ấy ở hiện trường vụ án có biểu hiện vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh đến mức không bình thường. Dựa theo lời của Tô Liệt nói, cô ấy và Lam Tịch là bạn bè quen nhau gần mười mấy năm, lại có cảm tình tám năm dắt tay nhau đi vào giới giải trí, hôm nay Lam Tịch chết đi, Tô Liệt không nên bình tĩnh như vậy.

Nhưng sự bình tĩnh của cô ấy cũng không phải là hoàn toàn không có cảm tình, trái lại là một loại nỗi đau tê tâm liệt phế không cách nào hình dung ra nổi. Nỗi đau này đã vượt qua so với sự đau thương bình thường. Sự bình tĩnh của Tô Liệt là sự tuyệt vọng phát ra từ sau cái chết của Lam Tịch, là bình tĩnh giống như mặt nước tĩnh lặng.

Nhậm Du Nhiên cảm thấy, có loại phản ứng như vậy, mối quan hệ giữa Tô Liệt và Lam Tịch tuyệt đối sẽ không chỉ là quan hệ bạn bè và đồng nghiệp, theo tuyến điều tra này chắc là có thể tra ra được không ít chuyện.

Trở lại Cục thành phố, Nhậm Du Nhiên không trở về văn phòng, trực tiếp đi lên tầng 7 Đội kỹ thuật, quả nhiên ở bên ngoài Phòng Giải phẫu gặp được thần giữ cửa - Cố Dĩ Tiện.

Nhậm Du Nhiên tâm tình tốt hơn, chồm đến gần chọt chọt vào bả vai của Cố Dĩ Tiện, đổi lấy một ánh mắt xem thường.

"Ái chà, chờ đại pháp y nhà cậu à?"

Cố Dĩ Tiện gật đầu, nói: "Mới đi vào trong một lát thôi, chắc là rất nhanh sẽ xong việc thôi."

Nhậm Du Nhiên hướng nàng nhướng mày, châm chọc nàng: "Nhìn cậu đi, thời gian giải phẫu không bao lâu, cậu còn chưa đến nỗi phải đứng ở đây làm thần giữ cửa chứ."

Cố Dĩ Tiện mặc kệ cô: "Cậu không hiểu."

"Tớ không hiểu? Không ai có thể hiểu hơn tớ đâu đấy!" Trái tim khi yêu đương cuồng nhiệt của Nhậm Du Nhiên quả thật là tình trạng như này, Hạ Chi Tình nhanh chân giới thiệu cô đi khắp nơi, cô cũng hận không thể để bản thân biến thân trở thành món trang sức đính chặt lên trên người của người ta.

Cố Dĩ Tiện bật cười, nàng phát hiện Nhậm Du Nhiên gần đây có chút thay đổi: "Du Du, cậu bây giờ so với lúc trước không giống nhau a."

Nhậm Du Nhiên sửng sốt: "Chỗ nào không giống chứ?"

Cố Dĩ Tiện sờ sờ cằm: "Lúc trước cậu đối với Yến Quy luôn không mặn không nhạt, sau khi biết tớ và chị ấy ở bên nhau thì còn mang bộ mặt khó nói nên lời, cậu cho rằng tớ không thấy sao? Gần đây làm sao vậy? Tớ phát hiện thái độ của cậu đối với chị ấy có chuyển biến, còn lâu lâu đùa giỡn với bọn tớ. Du Du, cậu lạ lắm nha."

Nhậm Du Nhiên ngơ ngác một lát, xấu hổ mà cười cười, mồ hôi lạnh suýt nữa là rơi xuống.

"Haizz. Điều này không phải....Tớ lúc trước ấy mà...không phải là không thân với Yến pháp y sao...." Nhậm Du Nhiên chột dạ, ánh mắt có chút né tránh, nhưng cô vẫn giả dạng kiên định.

Chỉ là Nhậm đội trưởng có thể giỏi che giấu trước mặt người ngoài, nhưng ở trước mặt cô bạn thân hiểu tận gốc rễ của cô thì giấu không nổi, Cố Dĩ Tiện khoanh tay liếc cô, hắng giọng nói: "Không phải chứ...Tớ cảm thấy, cậu lúc trước có phải là bởi vì người bạn pháp y đã qua đời kia của cậu mà trong lòng vẫn luôn cảm thấy mất mát hay không? Cậu có phải cảm thấy tuổi tác của Yến Quy và người bạn đó của cậu xấp xỉ nhau, năng lực cũng không kém gì nhau, luôn nhìn thấy chị ấy thì nhớ đến người bạn kia của cậu, cho nên theo bản năng mà không ưa chị ấy?"

Nhậm Du Nhiên: "Ơ..." Nên nói thế nào đây, Cố Dĩ Tiện thật sự đoán đúng tám chín phần rồi.

Vừa thấy cô như vậy, Cố Dĩ Tiện liền biết bản thân đoán đúng rồi, buồn cười mà nhìn cô: "Hiện tại làm sao vậy? Đột nhiên phát hiện chị ấy và người bạn kia của cậu quả thật là hai người hoàn toàn khác nhau phải không?"

Nhậm Du Nhiên: "..." Vừa hay là ngược lại, là cô đột nhiên phát hiện ra cô ấy là người bạn kia của mình, nhưng lời này Nhậm Du Nhiên không thể nói cho Cố Dĩ Tiện biết được.

Vì thế cô hùa theo Cố Dĩ Tiện mà nói, pha trò cho có lệ mà qua chuyện.

Cố Dĩ Tiện cũng chỉ là thuận miệng nói giỡn với cô, căn bản không để điều này ở trong lòng, đề tài lại quay trở về vụ án: "Đúng rồi, nạn nhân là ca sĩ rất nổi tiếng, Hạ lão sư nhà cậu quen không?"

Nhậm Du Nhiên sau khi trở về Cục thành phố đã gửi tin nhắn cho Hạ Chi Tình, trùng hợp nhắc đến chuyện này, Hạ Chi Tình đã trả lời lại.

"Quen a, ở show diễn và tiệc tối có gặp qua, nhưng không xem là thân thiết." Nhậm Du Nhiên nói: "Chi Tình nói, Lam Tịch là dòng nước trong, một người ca sĩ chỉ chuyên tâm viết ca khúc và ca hát, không bước vào lĩnh vực khác. Tuy rằng diện mạo của cô ấy hoàn toàn đạt chuẩn để diễn xuất, nhưng trước nay chưa từng vượt rào, chỉ một lòng làm âm nhạc của bản thân. Cũng bởi vì thế mà ngăn cách hai người, không có cơ hội quen thân nhau."

Hiện nay giới giải trí nóng tay, giữa diễn viên ca sĩ idol không còn vách tường ngăn cách giống như trước, thường xuyên có nhiều loại chuyển mình. Có idol ca sĩ, hát cũng không hát hay, nhảy cũng không nhảy giỏi, liền sấn qua đóng phim, tùm la tùm lum. Cho nên người chỉ chăm chú vào một việc như Lam Tịch như thế, chân chính được xem là một dòng nước trong.

Nhậm Du Nhiên đem nội dung thăm dò Tô Liệt kể cho Cố Dĩ Tiện nghe, hai người đang nói chuyện, cửa Phòng Giải phẫu mở ra, Yến Quy từ bên trong đi ra, nhìn thấy hai người các cô cũng không có chút nào ngoài ý muốn.

"Vào trong rồi nói." Yến Quy để hai người đi vào Phòng Gi ải phẫu, bên trong Lý Vân Tường và Đường Huyên đang rửa tay.

Nhậm Du Nhiên nhìn tình huống bên trong Phòng Giải phẫu, kinh ngạc hỏi: "Hôm nay là hai người bọn họ ra tay à?"

Yến Quy cười nhẹ, nói: "Phải, tôi để Lý Vân Tường luyện tập, Đường Huyên làm trợ thủ, tôi ở bên cạnh nhìn."

----------Hết chương 74----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro