Chương 16: Hai người con gái yêu nhau, có khả năng không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhận ra khí tức áp bức người khác tỏa ra từ người tôi quá dữ dội, người bên dưới lập tức thu lại dáng vẻ ngỗ ngược của mình, nhíu mày đầy sợ hãi.

“Xin lỗi, tôi sai rồi…”

Tôi nắm tóc cậu ta, dùng lực kéo mạnh về phía sau, không hề thương tiếc cất lời.

“Đứng dậy, theo tao đến xin lỗi cô ấy.”

Cậu trai trẻ kinh hãi gật đầu liên tục. Mắt thấy đối phương đã ngoan ngoãn, tôi mới chậm rãi buông tóc cậu ta ra.

Hai đầu gối mạnh mẽ quỳ xuống sàn gỗ, âm thanh nặng nề đập vào mặt sàn khiến Yến Thanh Ca có hơi hoảng hốt. Nhìn thấy khuôn mặt người nọ ám lên một lớp máu tanh vẫn còn mới, biểu cảm trên mặt bạn học càng kinh hãi hơn.

Cô ấy nhìn tôi tìm câu trả lời, thế nhưng bắt gặp cái nhìn vô thần không có bất kỳ một tia cảm xúc nào, đối phương mới chậm rãi cúi đầu. Cổ họng chuyển động, nuốt vào một ngụm nước bọt.

“Chị… tôi xin lỗi.”

Khoảnh khắc cậu ta mở miệng, Yến Thanh Ca nhìn thấy răng cửa của đối phương hoàn toàn trống trơn, nhìn có chút buồn cười. Nén xuống ý cười đang mạnh mẽ dâng trào, Yến Thanh Ca mím chặt cánh môi, ánh mắt cong cong, tùy ý gật đầu vài cái.

Tôi nhìn bạn học xinh đẹp, khẽ hỏi:

“Đã hết giận chưa?”

Cô ấy cũng không trả lời, chỉ gật đầu xác nhận với tôi.

Liếc mắt nhìn người đàn quỳ bên cạnh, tôi hung hăng đá vào cẳng chân cậu ta một cái, âm trầm phun ra một chữ: “Cút.”

Người đang quỳ lập tức bật dậy, xoay người chạy trối chết.

Cũng không trách tôi được, cậu ta vừa không có phép tắc lại vừa ngạo mạn, kiêu căng, gãy ba cái răng e là vẫn còn chưa đủ.

Có lẽ là lần đầu nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng đầy sát khí kia, ánh mắt Yến Thanh Ca nhìn tôi có chút ngưỡng mộ, cũng có chút lạ lẫm không nói nên lời.

Tôi cởi giày trượt trả lại cho nhân viên, sau đó khụy một chân xuống trước mặt Yến Thanh Ca, cẩn thận nâng bàn chân đối phương lên. Bị hành động của tôi làm cho chấn kinh, bạn học rụt rè muốn thu chân lại.

“Đừng náo. Để tớ xem thử, mắt cá có bị sưng hay không.”

Sau lời nói đó, Yến Thanh Ca mới chậm rãi duỗi chân ra, không thu lại nữa. Bàn chân đặt trên tay tôi vô cùng nhỏ nhắn, xinh đẹp. Tôi kiểm tra phần xương lồi ra bên bàn chân nhỏ, cảm thấy không có gì nguy hiểm mới nhẹ nhàng đặt lại xuống sàn.

Lúc ngẩng đầu, vô tình bắt gặp ánh nhìn kỳ quặc của Yến Thanh Ca, nhất thời khiến lòng ngực tôi có phần ngứa ngáy. Đôi mắt hoa đào xinh đẹp đó, quả nhiên là thứ vũ khí mạnh mẽ nhất có thể đánh bại được tôi.

Thầm nuốt một ngụm nước bọt, tôi duỗi tay đỡ Yến Thanh Ca đứng dậy, quan tâm hỏi:

“Có đau ở đâu không?”

Cô ấy không trả lời, cánh môi mím chặt vào nhau, lặng lẽ lắc đầu. Tôi thở dài một tiếng, nhanh chóng níu lấy cổ tay bạn học kéo ra ngoài.

Rời khỏi sân trượt, tôi đưa Yến Thanh Ca đi ăn kem, sau đó di chuyển đến công viên nước. Chơi đến tối, tôi cùng cô ấy lại đến rạp chiếu phim, lựa một bộ hoạt hình có mức độ hài hước cao để thưởng thức.

Một ngày dài đằng đẵng, cuối cùng kết thúc bằng một bữa ăn xiên que ở ven đường.

Đi cùng với tôi, Yến Thanh Ca luôn cười không ngừng nghỉ, chỉ cần là cô ấy cười, tôi đều sẽ cảm thấy vui vẻ.

Ở cùng với người đó một thời gian, lúc nhận ra bản thân thích đối phương, tôi thật sự cho rằng chính mình hàm hồ biết bao nhiêu. Tôi là con gái, sao lại có thể chấp mê bất ngộ yêu thích bóng hình của một người con gái khác?!

Cái gì cũng biết, cái gì cũng dễ dàng nhìn ra, vậy mà tôi vô năng, không nhìn ra tâm tư đơn thuần ẩn trong đáy mắt của người đó.

Ăn no căng bụng, Yến Thanh Ca chưa muốn về nhà, vì vậy, tôi đưa cô ấy đến công viên gần đó, tản bộ hóng mát.

Người đó ngồi trên xích đu, vui vẻ để tôi đứng ở phía sau, giúp cô ấy đẩy ghế.

Gió nhẹ nhàng thổi khiến mái tóc người nọ tung bay phấp phới, Yến Thanh Ca quay đầu nhìn tôi, đường nét trên môi dịu dàng cong lên, xinh đẹp thuận mắt.

“Vãn Vi…”

Nhìn dáng vẻ muốn nói nhưng lại thôi của đối phương, tôi chậm rãi dừng lại xích đu, khẽ đáp một tiếng:

“Hửm?”

Yến Thanh Ca cắn chặt môi dưới, vẫn là dùng đôi mắt hoa đào xinh đẹp đó nhìn tôi. Tôi vô thức nghiêng đầu tránh né, hoàn toàn không thể ngăn được nhịp tim đang đập thác loạn bên trong lòng ngực.

Gió đêm tinh nghịch lượn qua mấy vòng, Yến Thanh Ca mới chịu mở lời.

“Tớ có một người em họ, em ấy là con gái. Hôm qua… em ấy nói với tớ, bản thân vô tình thích một bạn học cùng lớp. Mà người đó lại là con gái.”

Khó khăn liếm cánh môi, cô ấy hít thở thật sâu, chậm rãi tiếp lời:

“Em ấy nhắn tin hỏi tớ, muốn tớ đưa ra ý kiến… Cậu, cảm thấy thế nào? Hai người con gái yêu nhau, có khả năng không?”

Tôi nhướng mày nhìn Yến Thanh Ca, tinh ý nhìn ra một tia hoảng loạn đang náo động ở trong đáy mắt. Vốn dĩ không ngờ cô ấy sẽ đem chuyện này nói lại với tôi. Giống như đem kim đâm vào vết nhọt, có cảm giác bị vạch trần khiến tôi nhất thời im lặng.

Hai người con gái yêu nhau có khả năng không, tôi thật sự không biết.

Bởi vì thích Yến Thanh Ca, vừa hay lại con gái, vậy nên đối với câu hỏi này, tôi buộc phải suy xét thật kỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro