17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Nhiễm một chén tiếp một chén, sắc mặt đã đỏ chót, như sung huyết, đầu choáng ngất hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì, hung hăng nói "Tôi còn muốn uống, còn muốn uống!" Mãi đến tận chén thứ năm, Lạc Ngôn rốt cục ra tay, cầm cái chén trong tay Tô Nhiễm : "Bảo bối, không cần uống nữa, em say rồi "

"Tôi không có say! Không có!" Tô Nhiễm cố gắng trợn to đôi mắt còn ngận nước mắt, thân thể lảo đà lảo đảo quay về hướng Lạc Ngôn hô to.

"Bảo bối ngoan, nghe lời, em uống nhiều rồi" Lạc Ngôn cau mày, ôm vai Tô Nhiễm .

Tô Nhiễm đầu một tựa ở trên vai Lạc Ngôn , như là tìm thấy nơi thuộc về mình, cả người nhất thời liền yên tĩnh lại, híp mắt, tự lẩm bẩm.

Lạc Ngôn vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ của Tô Nhiễm , Tô Nhiễm như đứa trẻ, phủi tay Lạc Ngôn , híp mắt hướng về trong lồng ngực Lạc Ngôn trốn . Lạc Ngôn nhìn Tô Nhiễm lúc này dịu ngoan , cười đến yêu nghiệt, cừu nhỏ đầu trốn trong ngực, thời cơ không thể mất nha! Đứng lên, ôm eo Tô Nhiễm lên, đi về hướng thang máy.

Phục vụ dùng ánh mắt thương hại , nhìn theo Tô Nhiễm. Ai! Lại có một người bị hại , đáng thương vị tiểu thư này lớn như thế này, không biết sợ mà chống lại, ai! Im miệng im tiếng, không liên quan đến việc của mình, làm việc làm việc! Phục vụ lắc đầu một cái, tự mình bận bịu .

Lạc Ngôn một tay mở cửa, cởi giầy Tô Nhiễm , đem nàng ôm vào giường lớn màu trắng, nằm bên cạnh Tô Nhiễm , xoa khuôn mặt đỏ hồng của Tô Nhiễm. Tô Nhiễm lầm bầm một hồi, quay đầu ngủ tiếp.

Lạc Ngôn đưa tay ra, vỗ tay cái độp, cười đến yêu mị, từ tủ quần áo lấy ra áo tắm tiến vào phòng tắm. Nguy hiểm sắp xảy ra, bi kịch sắp khai mạc, cừu nhỏ đáng thương tiến vào động hồ ly .

Thời gian theo trong phòng tắm tiếng nước chảy từ từ trôi qua, Lạc Ngôn mặc áo tắm, từ từ đi tới bên giường, khí tức âm mưu kia vây quanh toàn bộ giường lớn màu trắng , Lạc Ngôn giương miệng lên, mắt híp lại, nhìn một hồi, như là nhìn kỹ con mồi bị chính mình bắt được, tràn ngập khát vọng.

Lạc Ngôn vươn qua người Tô Nhiễm, chính mình ngồi ở trên người nàng, ngón tay thon dài, mở kẹp tóc Tô Nhiễm, sợi tóc mềm nhẵn tán rơi xuống, hiện ra sắc thái tình ái , Lạc Ngôn vuốt tóc Tô Nhiễm , vẽ lên khuôn mặt phấn hồng của Tô Nhiễm , phác hoạ ngũ quan xinh xắn của Tô Nhiễm , cừu nhỏ này cũng thật là càng xem càng hợp mắt, càng xem càng đẹp đẽ, ha ha, không sai, khuôn mặt này đặc biệt nhỏ . Theo đường cong gò má Tô Nhiễm , làm nổi lên cằm, cổ hoa, lưu luyến lui về, da thịt trong cổ áo kia như ẩn như hiện như một khối mỹ ngọc tinh khiết câu dẫn Lạc Ngôn tìm đến.

Lạc Ngôn khóe miệng vẽ ra một độ cong ám muội , từ từ mở cúc áo Tô Nhiễm ra, áo ngực màu trắng đập vào hai mắt , dây nịt ở trong tay Lạc Ngôn bay lượn, rơi xuống đất. Lạc Ngôn cười đến càng yêu mị, kéo quần Tô Nhiễm xuống , tiện tay ném đi. Nhìn ba điểm còn chưa lộ của Tô Nhiễm, Lạc Ngôn thật thèm ăn, liếm môi mình, thưởng thức con mồi của mình.

Tô Nhiễm chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên mát lạnh, hơi co lại.

Lạc Ngôn cuối xuống, hai tay vòng sau lưng Tô Nhiễm , mở ra khóa áo ngực , "Banh" một tiếng, hai khỏa êm dịu của Tô Nhiễm khéo léo trong tay Lạc Ngôn hiện ra.

"Ha ha" Lạc Ngôn nhất thời bật cười khanh khách, cừu nhỏ vẫn đúng là nhỏ, phát dục không hoàn toàn sao, thấy thế nào cũng là 32B, ha ha cũng thật là gò núi nhỏ đáng yêu . Tuy rằng vóc người không tính là nóng bỏng, nhưng cũng là đẹp, nhìn quen cup D rồi, đối với bánh bao thịt nhỏ của cừu nhỏ , Lạc Ngôn nhưng là hứng thú tăng vọt, chính mình vốn là vóc người bốc lửa, đều chán, thay đổi khẩu vị,trợ giúp tiêu hóa.

Lạc Ngôn mị nhãn xoay một vòng, dùng ngón tay xấu xa vuốt vuốt khỏa anh đào béo mập của Tô Nhiễm , "Ừm. . ." Tô Nhiễm ưm lên tiếng, thanh âm nhỏ. Thanh âm không lớn, nhưng mê hoặc mười phần, như tiếng khóc nhỏ của trẻ con , để yêu tinh "Cảm giác mới mẻ" .

Lúc này Tô Nhiễm đối với Lạc Ngôn có sức hấp dẫn trí mạng, bởi vì mới mẻ, bởi vì non nớt. Lạc Ngôn tay vỗ vỗ eo nhỏ nhắn củaTô Nhiễm , cúi đầu ngậm miệng đang lầm bầm Tô Nhiễm , tinh tế liếm láp, gặm cắn, tay ở bụng dưới bóng loáng của Tô Nhiễm ma sát qua lại, nắm bên eo thịt của Tô Nhiễm.

Tô Nhiễm đầu óc mơ hồ, nhưng là thân thể bị động chạm lạ lùng nàng cố gắng mở mắt ra, chỉ nhìn thấy đôi mắt của Lạc Ngôn , mơ mơ hồ hồ, choáng đầu chống đỡ không được ý chí của chính mình, mí mắt lại bắt đầu rủ xuống.

Lạc Ngôn dọc theo cằm Tô Nhiễm , hôn cổ đẹp như thiên nga trắng của Tô Nhiễm , chóp mũi nhẹ sượt, miệng tinh tế hôn môi, Lạc Ngôn cong lưng, để cho khỏa đầy đặn của mình quay về gò núi nhỏ của Tô Nhiễm , lại chậm rãi đè xuống, hôn môi , trên dưới ma sát.

"Ân a. . ." Tô Nhiễm cổ họng ngọt ngọt thoát ra rên rỉ câu hồn , đầu óc hỗn độn bị dục vọng kích thích, không biết chính mình ở nơi nào, nhưng Lạc Ngôn tạo ra cảm giác tê dại để thân thể Tô Nhiễm nóng lên, như dòng điện ở trong thân thể Tô Nhiễm chạy qua lại, trên đường phóng thích năng lượng.

Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng của Tô Nhiễm , làm cả người Lạc Ngôn khô nóng, hôn xương quai xanh Tô Nhiễm bờ môi càng thêm dùng sức mà mút vào, mở ra áo tắm của mình , để hai thân thể kề sát. Nhiệt độ da dẻ trong lúc đó ,dây dưa, toả ra khí dục, thật chặt đem hai người bao vây cùng nhau, ma sát lửa dục vọng.

Lạc Ngôn hơi khẽ nâng đầu lên , nhìn Tô Nhiễm mặt đỏ lên, khẽ nhếch môi thở gấp, vẻ mặt khó chịu nhưng hưởng thụ làm Lạc Ngôn cười đến sung sướng, bảo bối, đêm nay em thật sự trốn không thoát, cố gắng hưởng thụ đi.

Lần thứ hai cuối xuống, ngậm khỏa anh đào Tô Nhiễm , dùng đầu lưỡi khiêu khích , mút vào hương vị đặc hữu của Tô Nhiễm, một tay khác không thể chờ đợi được nữa leo lên ngọn núi nhỏ kia , xoa nhẹ, nhỏ nhưng co dãn, màu đỏ anh đào kia đồng thời ở trong miệng Lạc Ngôn cùng trong tay trở nên cứng lên.

"Ừm. . . A a. . ." Tô Nhiễm bản năng nghênh hợp khiêu khích Lạc Ngôn , nâng thân, hai tay ôm lấy đầu Lạc Ngôn , đem khỏa êm dịu của mình đưa vào trong miệng Lạc Ngôn , cảm giác tê dại kia làm Tô Nhiễm khát vọng đôi môi khiêu gợi của Lạc Ngôn , lưỡi ẩm ướt, "Ừm" , ở dưới thân Lạc Ngôn thoát ra khát vọng mơ hồ lại xa lạ .

Lạc Ngôn bụng dưới co rút lại, hận không thể đem Tô Nhiễm nuốt vào trong bụng . Tay đi xuống, cởi quần lót nhỏ duy nhất trên người Tô Nhiễm , nơi đó tựa hồ lóe lên một loại sắc thái óng ánh , mùi vị tình ái lay động mà ra.

Lạc Ngôn đẩy Tô Nhiễm, chậm rãi ma sát, phóng thích khát vọng chính mình , tay ở trên người âu yếm Tô Nhiễm, xoa nắn, như dây leo dây dưa cùng nhau. Tô Nhiễm khó chịu lắc lắc thân thể, thở dốc không yên , hai chân kẹp chặt eo Lạc Ngôn, tự giác muốn gần kề một chút, lại gần kề một chút, muốn tới gần thân thể ấm áp kia , đem mình tiến vào ôm ấp cô .

"Ừm. . ." Tô Nhiễm da dẻ dưới thân Lạc Ngôn, như tơ lụa thượng hạng phất qua, mềm mại, thoải mái, không tự chủ rên khẽ một tiếng. thân thể cừu nhỏ này vẫn đúng là tuyệt .

Lạc Ngôn ôm lấy eo Tô Nhiễm , ngồi thẳng lên, chính mình kéo chân quỳ ngồi ở trên giường, lại kéo đôi chân thanh tú của Tô Nhiễm đặt ở trên đùi của chính mình, Tô Nhiễm tiềm thức ôm lấy cổ Lạc Ngôn , cả người nằm nhoài trên người Lạc Ngôn . Lạc Ngôn vuốt lưng Tô Nhiễm , híp mắt, thoải mái hấp một ngụm không khí, tiếp theo từ từ đi xuống, trượt tới khe đùi, hướng về nơi âm mưu kia tiến công.

Lạc Ngôn nhếch miệng lên, vẻ mặt kia khiến người ta mê mẩn từ từ nhấc lên độ cong, đầu độc lòng người. Lạc Ngôn ngón tay thon dài đi tới cửa động hoa viên của Tô Nhiễm, mật hoa đã thấm ướt đầu ngón tay của Lạc Ngôn , Lạc Ngôn nhẹ nhàng ở động hoa viên trượt, dò xét, vuốt ve.

"A a. . . Ừ. . . Hừ hừ. . ." Dưới thể truyền đến run rẩy làm cho Tô Nhiễm nhẹ hơi run rẩy, thật chặt ôm lấy Lạc Ngôn, bờ môi no đủ ở bên tai Lạc Ngôn hừ nhẹ âm thanh yêu mị. Lạc Ngôn lỗ tai run lên một hồi, ngón tay bắt đầu chậm rãi tiến vào, dừng một chút, một cái tay khác dùng sức ôm sát Tô Nhiễm, bảo bối, đêm nay qua đi, em chính là tiểu nữ nhân rồi.

Lạc Ngôn cười đến đắc ý, ngón tay ra sức vọt một cái, màng mỏng trinh tiết bị phá tan rồi.

"A!" Đột nhiên cảm giác đau đớn khiến Tô Nhiễm trong phút chốc kêu thành tiếng. Có một loại cảm giác nứt ra , chôn ở trên vai Lạc Ngôn , mạnh mẽ cắn vai Lạc Ngôn , đem cảm giác đau đớn ngậm ở trong cổ họng.

Đau có thể nhịn, giọt đỏ kia ở giường, nước mắt tựa trên vai , không tan đi được, Tô Nhiễm trốn không thoát ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xyz