23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng ngày ở chung đều trôi nhanh, Lạc Ngôn đối với Tô Nhiễm nhưng là chiếm hết tiện nghi, bên trong cũng có chút như là một người muốn đến một người lui, thời gian chính là một điều đáng sợ, cảm tình càng là đáng sợ hơn.

Trời u ám, xem ra có dấu hiệu trời mưa .

Tô Nhiễm ngồi ở sô pha thấp thỏm bất an, hết một tuần, qua mấy ngày là thứ bảy, cô ấy có thể hay không cùng mình nói chia tay, nhưng này không phải là kết cục đã sớm nghĩ đến sao? Một tuần lễ chia tay! Ha ha. Nhưng là tâm vẫn là đau đớn. Tô Nhiễm bất an ngồi, nàng muốn trốn tránh, nàng không muốn nghe cô nói câu nói kia, càng không muốn chờ cọc tiền của cô thả ở trước mặt mình.

Như là đang diễn thử vậy, rõ ràng trước mắt, Tô Nhiễm nhất thời liền đỏ cả vành mắt.

"Lộp độp..." Giọt mưa đánh vào cửa sổ, âm thanh như là tình cảnh hiện giờ . Tô Nhiễm xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh nhìn đường phố, mưa càng rơi xuống càng lớn, khí trời thực sự trở mặt liền trở mặt. Nhìn đồng hồ, cô sẽ nhanh vế tới, hầu như mỗi ngày đều là thời gian này, dưới mưa lớn như thế, cô có mang dù không nhỉ? Trước một giây đang sợ hãi yêu tinh, sau một giây nhưng lại lo lắng một chút. Nếu không thì gọi điện thoại cho cô đi, nhưng là vạn nhất cô không bao giờ muộn, chính mình tưởng bở hay sao? Mâu thuẫn đan dệt, đây là sau khi gặp phải chu yêu tinh, Tô Nhiễm thường thường xuất hiện bệnh trạng, sắp tới mức không thuốc chữa. Phụ nữ đang yêu đều là kẻ khờ khạo, phụ nữ thất tình đều là kẻ điên, huống chi, yêu đơn phương, thất tình là đã định, khờ và điên đều ở trong thần kinh đại chiến ba trăm hiệp. Kết cục, không có kết quả.

Tô Nhiễm than nhẹ một tiếng, cầm lấy cây dù đi xuống dưới lầu , đứng ở dưới mái hiên chờ chiếc Ferrari màu đỏ kia .

Ước chừng sau mười lăm phút, màu sắc đáng chú ý từ xa đến gần ánh vào mi mắt Tô Nhiễm , Tô Nhiễm tâm lỏng ra một hồi, cô đến rồi, còn xem chính mình sẽ sáng tỏ.

Lạc Ngôn nhìn thấy Tô Nhiễm cầm trong tay một cây dù đứng ở dưới mái hiên, đầy trời nước mưa bay lả tả , như cuốn theo chiều gió, từ trên trời giáng xuống một bức rèm che, chiếu sáng bóng đêm, như một màn kịch bí ẩn khổng lồ. Không biết kịch này là vừa mới bắt đầu, vẫn là đã muốn kết thúc.

Tô Nhiễm bung dù ra, bước chậm đến bên cửa xe Lạc Ngôn . Lạc Ngôn mở cửa, khóa kỹ xe, tiếp nhận dù, nâng lên tay, Tô Nhiễm liền khoác tay Lạc Ngôn, tất cả không nói gì, như kịch câm, không còn âm thanh, chỉ còn hiểu ngầm. Lạc Ngôn môi hơi giương lên lộ ra độ cong đẹp đẽ .

Ở chung thời điểm, tùy là thời gian dài hay ngắn, nhưng là thời điểm khi yêu, thời gian cũng không phân dài ngắn, chỉ còn sâu cùng cạn.

"Bảo bối, giúp tôi rót cốc nước" Lạc Ngôn đem cây dù để ở một bên, ngồi vào trên ghế salông.

"Ừm" Tô Nhiễm đem nước đưa cho Lạc Ngôn.

Lạc Ngôn uống một hớp, lại bắt đầu giở trò lưu manh, bản tính yêu tinh a, một tay ôm Tô Nhiễm eo thon nhỏ, bờ môi tựa ở Tô Nhiễm bên tai, nhẹ giọng nói: "Bảo bối, đêm nay, chúng ta cùng tắm rửa, có được hay không "

Tô Nhiễm run lên một hồi, toàn thân lỗ chân lông đều nở ra, vang lên tiếng cảnh giác, âm thanh đều thay đổi: "Không... Không muốn"

"Tại sao không muốn, phải muốn! Đến, không cần thẹn thùng", Lạc Ngôn không để ý Tô Nhiễm phản kháng, hai tay một ôm liền hướng phòng tắm đi.

Phòng tắm sạch sẽ toả ra mùi thơm ngát nhàn nhạt , Lạc Ngôn mở ra vòi hoa sen, nhiệt khí trong bồn tắm bốc hơi, tỏa ra mây mù lượn lờ , như lụa mỏng, nhuộm đẫm mông lung tâm tình.

Lạc Ngôn cởi ra y phục của chính mình, tầng tầng rơi rớt, quần áo ở trên người vẽ ra duyên dáng đường cong, chậm rãi vạch trần uyển chuyển như ẩn như hiện.

Tô Nhiễm đứng run run, không dám nhìn Lạc Ngôn lõa thể, xoay người, nhưng ở gương tuy bị hơi nước che kín mơ hồ nhìn thấy thân hình khiến người ta muốn nghẹt thở kia, tâm không phòng bị, "Đùng" một tiếng, lập tức nhắm chặt hai mắt.

Lạc Ngôn nhìn thấy bộ dáng lúng túng của Tô Nhiễm , hé miệng cười trộm. Nhẹ nhàng bước đến, đi tới phía sau Tô Nhiễm , ở Tô Nhiễm bên tai thả khí: "Bảo bối làm sao còn không cởi, muốn tôi giúp em sao?"

Tô Nhiễm trên mặt chảy ra giọt mồ hôi nhỏ, chết đến nơi rồi, khóc cũng không được: "Không... Không muốn, em... em..."

Lạc Ngôn kéo thân thể Tô Nhiễm , làm cho nàng đối diện với mình, nhìn Tô Nhiễm nhắm mắt lại cùng khóe miệng căng thẳng đến đang run rẩy, không khỏi mỉm cười.

"Lại không phải chưa từng thấy, căng thẳng cái gì "

Chuyện này, để Tô Nhiễm nghĩ đến đêm đó say rượu , mơ mơ hồ hồ liền... Liền... Như vậy, chính mình mơ mơ màng màng, cái gì cũng bị cô thấy rất rõ ràng. Chớp mắt, ửng hồng trên mặt từ trên mặt lan tràn đến lỗ tai, muốn nói còn xấu hổ nha.

Lạc Ngôn tay nhỏ khoát lên cổ áo, mở ra quần áo Tô Nhiễm . Tô Nhiễm một cái giật mình, nắm lấy tay Lạc Ngôn , nhất thời mở mắt ra. Lạc Ngôn một bên vẻ mặt trêu chọc , khóe mắt cong cong mà nhìn Tô Nhiễm: "Chịu mở mắt ra rồi, tôi còn tưởng rằng em muốn nhắm mắt lại tắm rửa đây "

"Em... em..." Tô Nhiễm mặt đỏ chót, không biết là đỏ do mắc cỡ, vẫn là bị xông hơi đến hồng.

Lạc Ngôn ở bờ môi khẽ run của Tô Nhiễm ấn xuống một cái hôn, nhẹ nắm lấy cằm của nàng: "Nhìn tôi cẩn thận" tay đi xuống lôi kéo, Tô Nhiễm mặt theo Lạc Ngôn động tác đi xuống thấp, đem Lạc Ngôn vóc người thu hết đáy mắt, như gỗ tử đàn hảo hạng, da thịt trắng như lúa mạch, không giống sữa bò trắng nõn nhưng như ánh sáng lộng lẫy của gấm vóc, lóe khiến người ta hy vọng "Lúc nào cũng cần lau chùi".

Lạc Ngôn tự hào nhếch miệng, Tô Nhiễm kinh ngạc mà thưởng thức chính mình, tay ở tình huống Tô Nhiễm thả lỏng cảnh giác , cầm quần áo chậm rãi cởi ra, cho đến khi thân thể ngây ngô hiện ra ở đáy mắt chính mình .

Nước ấm áp rơi vào da thịt mịn màng, Tô Nhiễm mới ý thức tới chính mình cùng Lạc Ngôn đứng trong bồn tắm. Lạc Ngôn tóc đã ẩm ướt kề sát ở gò má, càng hiện ra khí khái, mới phát hiện tuy không có trang điểm nồng đậm, vẫn có phong tình quyến rũ , có người trời sinh thì có nét say mê hấp dẫn kia, cộng thêm trang điểm có điều chỉ là làm nền mà thôi . Từ nội tâm tản mát ra khí chất kia mới thật sự là mê hoặc lòng người.

Lạc Ngôn môi ướt át kiều diễm, nụ hoa chờ nở, xúc động, một tay ôm lấy eo Tô Nhiễm , một tay đem sữa tắm quét qua lưng Tô Nhiễm , tay nhẹ nhàng, theo sống lưng, xẹt qua cỗ , trong tay chất lỏng màu đỏ trượt trên da thịt, thuần khiết như chưa bao giờ bị ai nhìn qua.

Tô Nhiễm khó nhịn hừ nhẹ lên tiếng, nàng không chịu được yêu tinh mê hoặc, không chịu được yêu tinh ôn nhu, càng không chịu được đôi mắt quyến rũ của yêu tinh , như sâu độc, như hố đen, không chú ý, liền như vậy cam tâm tình nguyện bị hút vào.

Môi lưỡi giao triền, tứ chi giao hoan, Tô Nhiễm lạc mất phương hướng rồi, nàng biết mình sẽ bị cô ăn no, nhưng là chính mình từ lâu không phải là mình, trách ai? Trách cô, trách cô thì lại làm sao, chỉ có thể trách chính mình, yêu phải yêu tinh, trốn cũng trốn không thoát, quên cũng không quên được.

Lạc Ngôn trong mắt nổi lên nồng nhiệt, nhưng cất giấu một luồng ôn nhu, dưới thân Tô Nhiễm như một con dê con muốn chống cự nhưng vẫn nghênh đón , khiến người ta kích động cũng làm cho người thương tiếc, như động chạm trân bảo, nhẹ nhàng, dịu dàng, có một sư ôn như chưa bao giờ có. Trong lòng có một tâm tình bản thân cũng không cách nào hình dung được, theo thân thể kề sát , từ từ phát sinh.

Nước phun ở bồn tắm lớn, bắn lên lửa dục vọng, chảy xuôi ở hai linh hồn xích lõa, ngượng ngùng cũng dâng lên, cho dù là đau đớn đến kêu lên cũng là dấu hiệu của sự vui sướng.

Tô Nhiễm nhắm hờ lại đôi mắt, thân thể ở vui thích bên trong theo động tác của Lạc Ngôn mà gợn sóng. Tế bào bị xao động kia dâng tới tận cùng của ngón tay, khó nhịn muốn ôm chặt Lạc Ngôn đang gần trong gang tấc. Một tay ôm lấy gáy ngọc của cô, một tay sờ soạng khuôn mặt, lúc này Lạc Ngôn cười đến như hoa hồng nơi sơn dã, tình nồng; trong mắt mang sương mù, như cây hoa lavender. Đây là ảo giác sao? Phải cũng được, không phải cũng được, yêu không cho phép tinh tế suy nghĩ. Cảm xúc mãnh liệt bên trong, Tô Nhiễm theo Lạc Ngôn bước tiến, nở nụ cười.

Trong bồn tắm, nồng nặc hương vị hoa hồng nương theo mùi hoa lavender như thấm ruột thấm gan , chui vào trong mũi, có một loại thư thái, cảm giác thả lỏng ... Khiến người ta không khỏi thả xuống hết thảy đề phòng, toàn tâm say mê trong đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xyz