4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Ngôn cùng với Diệc Nhiên rời khỏi phi trường, liền trực tiếp đi tới chi nhánh công ty Daisy.

Diệc Nhiên vừa vào công ty, liền không lãng phí thời gian mà tìm quản lý của chi nhánh bắt đầu nói chuyện, thị sát tình hình công ty, Lạc Ngôn giống như chỉ là người theo bồi, đi một vòng. Sau đó, liền trở lại phòng làm việc của các nàng đã chuẩn bị trước, rồi kêu bí thư “Cô đi tra một chút hãng hàng không XX, có một nữ tiếp viên Tô Nhiễm không, cặn kẽ một chút!”

“Ân, Chu tổng”.

Hai chân Lạc Ngôn nhàn nhã ngồi trên ghế làm việc quay một vòng, sau đó lại mở máy vi tính bắt đầu tìm kiếm quầy rượu LES ở A thị.

Ta nói, Yêu Tinh này chính là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời a! Một con cừu nhỏ làm sao có thể trói buộc lại bước chân của nàng, Tô Nhiễm đối với nàng mà nói, nhiều lắm chỉ là một món đồ chơi mới lạ, khả ái. Ăn quá nhiều sơn trân hải vị thì nàng liền muốn thử chút món ăn của nhà thường một chút.

Ước chừng một giờ đồng hồ sau, bí thư cầm văn kiện trong tay đưa cho Lạc Ngôn nói “Chu tổng, đây là tài liệu người muốn”.

Lạc Ngôn mở ra văn kiện, liền thấy trong tài liệu dán bức hình 2 tấc Tô Nhiễm , nụ cười của nàng ngọt ngào, ánh mắt long lanh, để cho nàng không tự chủ được mà cười lên, cừu con này thật là khả ái, chơi thật khá, ta phải chơi thật tốt.

Gì? Người phương bắc, người phương bắc lại như thế nào lớn lên như vậy kiều tiếu đây? Nga, thì ra là mẹ là người nam, xem ra là di truyền từ mẹ. Lạc Ngôn vừa xem tài liệu ở trong lòng tự hỏi rồi tự trả lời.

Đại tỷ là Tô Duy ! thấy ở nơi nào, Lạc Ngôn suy ngẫm một hồi có chút giật mình, thì ra là em gái của nhiếp ảnh gia quốc tế, ha ha, như vậy mới thú vị. Lạc Ngôn giống như tìm thấy một đại lục mới, cười đến lạc lạc vang dội, đắc ý đến quên cả mọi chuyện.

Một buổi chiều, trong lúc rảnh rỗi, Lạc Ngôn lại đảo một vòng tài liệu, liền đem mọi thứ trong tài liệu ghi nhớ trong đầu, rồi từng bước suy tư trong lòng, mà thiết kế bẫy rập, tới bắt tiểu Miên Dương(cừu con) chúng ta.

Lạc Ngôn chơi nữ nhân, chưa bao giờ phí sức như vậy, phiền toái đi điều tra, lại tự vạch ra kế hoạch, nàng tiện tay liền có thể gôm cả một xấp dầy. Bất kể là những nữ nhân này đều vì tiền của nàng, vì mạo của nàng, hoặc là vì nàng có thể đem đến sự lãng mạn cho họ. Nàng, ở dưới giường chính là nữ vương, ở trên giường chính là yêu tinh !

Nàng chưa bao giờ coi trọng bất luận kẻ nào, bởi vì nàng cao ngạo giống như sư tử đầu đội khổng tước, đem quyền uy giẫm ở dưới chân, không chút kiêng kỵ. Bộ dạng nàng lớn lên xinh đẹp, vẫn luôn được người khác sùng bái cùng được bảo vệ trong hoàn như vậy trưởng thành, cũng đủ để cho nàng tự tin bản thân trở thành hoa mẫu đơn đứng đầu trong bách hoa. Nàng vĩnh viễn là người đứng đầu thao túng hết thảy. Nếu một người đã trở thành mục tiêu của nàng, có muốn chạy trốn thì hãy hỏi qua nàng rồi nói.

Tô Nhiễm có thể xem như là người đầu tiên để nàng suy nghĩ tính kế, ít nhiều gì vẫn là như vậy một chút xíu, liền tính là chút xíu thì cũng là dùng thước đo tính toán mà ra.

Lạc Ngôn lấy ra điện thoại, liền gọi cho Diệc Nhiên “Hả, tam muội”.

“Nhị tỷ, chuyện gì?”

“Em nói, chúng ta lúc nào thì trở về a?”

Diệc Nhiên dừng lại bước chân, các chủ quản bên cạnh cũng dừng lại theo, rồi nhìn sắc mặt Diệc Nhiên. Diệc Nhiên trong lòng không khỏi thở dài một tiếng, tay không khỏi sờ lên trán, lúc nãy vừa mới xuống phi cơ không bao lâu nha, chưa gì nhị tỷ đã muốn trở về, không biết là nhị tỷ cùng mình đi du lịch đến Hải Nam có phải hay không là sai lầm, nàng dùng lời nói bình thản , “Mấy ngày nữa đi”.

“Nga, tốt lắm. Chị trước đi đặt vé máy bay”.

“Ừ, tùy chị đi” Diệc Nhiên bình thản nói xong, liền tiếp tục đi về phía trước, yêu tinh này tổng thể là không thể cùng nàng nói nhảm. Từ thời đại học cho tới hôm nay, Diệc Nhiên chỉ sợ là người hiểu rõ nhất Lạc Ngôn, thậm chí so với Chu phụ mẫu còn biết rõ tính tình yêu tinh này.

Lạc Ngôn phân phó bí thư đặt vé máy bốn ngày sau trở về, ngày đó cũng vừa lúc là ngày trực Tô Nhiễm. Lạc Ngôn nhìn tấm hình Tô Nhiễm, liền hắc hắc cười lên, ánh mắt mang theo tia tà ác giảo hoạt.

Ánh đèn u ám tràn đầy cả quán rượu, giống như là có thổi đi hết mây mù cũng không tìm thấy được một tia ánh sáng trong bóng đêm,nơi này vẫn như cũ thật làm con ngươi ta trầm mê, làm cho con người ta không kìm hãm được. Giọng nói trầm thấp mập mờ cùng nhạc trữ tình, trong sàn nhảy tập trung không ít người đang cuồng loạn lắc người, tựa như hơi thở xen lẫn cùng mùi rượu.

Lạc Ngôn đi vào quầy bar trước, nàng đem mắt quét nhìn về phía các nữ nhân mập mờ vô cùng, lại quay đầu lại chuyển dời lên chai rượu đang được bantender pha chế, nhìn bình rượu di chuyển từ bên tay trái đến sang tay phải, trên dưới nhảy lên. Lạc Ngôn cười nghĩ đến tiểu miên dương đỏ mặt bộ dạng. Nàng uống rượu, mi mắt đều xinh đẹp hiện tia vui vẻ.

Ở A thị mấy đêm, Lạc Ngôn ngày ngày đều đổi quán rươu LES cao cấp, đây là địa phương mà nàng lựa chọn sinh hoạt, nàng yêu thích thì lui tới.

Nàng cũng không phải lúc nào cũng cần âm nhạc làm vui hoặc là mượn rượu tiêu sầu, nàng cũng không cần mở miệng nói chuyện cũng như là giống như đám nữ nhân kia biểu diễn mị lực bản thân, nàng chỉ cần ngồi một chỗ cũng có thể câu nhân, sau đó liền có thể mang đến một đêm tình.

Lạc Ngôn nhận lấy ly rượu từ bantender, nàng quơ quơ ly rượu, từng chút một uống vào trong miệng, chất lỏng màu ngũ sắc đi vào bên trong miệng nàng, sau đó chảy theo cổ họng một đường đi xuống, hòa tan trong người nàng.

Có một nữ nhân phong tình đi lại bên cạnh nàng ngồi xuống, lại mở miệng cười, giọng nói nhỏ nhẹ, “Một mình?”

Lạc Ngôn nhẹ nhàng di chuyển ghế, nhìn nhìn nữ nhân kia một chút, không tệ, cũng không quá tục, này trang điểm thực nhã, vừa nhìn liền biết nữ nhân này có hiểu biết, người tới bên cạnh nàng không nhất thiết phải phú quý nhưng chính xác phải xinh đẹp, người có tiền đến bất cứ nơi nào thì nơi đó vĩnh viễn là thiên đường. Lạc Ngôn để ly rượu xuống, lại chạm vào luồng tóc của nữ nhân kia, “Có người, chính là hai người”.

Nữ nhân kia cũng xoay người lại, liền chống lại ánh mắt xinh đẹp Lạc Ngôn, trong nháy mắt nữ nhân đó chút thất thần, rất nhanh hồi phục, trong ánh mắt chợt lóe lên, liền đến gần Lạc Ngôn, thổi khí “Vậy tối nay, chúng ta cùng nhau”

Lạc Ngôn ngón tay ưu nhã dọc một đường đi xuống tìm tòi, lại rời đi ghế ngồi, sau đó ôm chầm lấy nữ nhân kia, một bên lai cắn môi nàng, “Of course, từ khắc này đã muốn bắt đầu”.

Lạc Ngôn cùng nữ nhân kia rời đi thế giới phóng túng mà ngồi lên xe, lại đi đến một địa phương khác mướn một gian phòng.

Có lúc, cùng nữ nhân lên giường chính là đơn giản như vậy

Đến ngày Lạc Ngôn rời đi A thị, Lạc Ngôn cùng Diệc Nhiên làm xong thủ tục liền đi lên máy báy, bước lên một chiếc máy bay, đồng dạng với cửa hiệu, đồng thời cùng với một giọng nói, đồng thời cũng là lời này “Hoan nghênh đã chọn hàng không XX”.

Diệc Nhiên nhìn thấy Tô Nhiễm có chút kinh ngạc, nàng không nghĩ tới lại có thể nhìn thấy cô gái mà nàng có thiện cảm, thật đúng là trùng hợp đi, ách! Điểm này không phải trùng hợp à, là có người khác ở sau lưng mà giở trò nha.

Tô Nhiễm thân thiết mỉm cười với Diệc Nhiên so với bất cứ hành khách nào cũng nhiệt tình hơn, bởi vì nữ nhân ôn nhu này hình như là muội muội Lạc Ngôn. Nghĩ tới đây, Tô Nhiễm tâm lại bắt đầu thấp thỏm, giống như là không giống như là lộn mèo trên giường, có vẻ như nàng khẩn trương, lại còn có chờ mong, nàng kia có phải hay không cùng muội muội ngồi chung máy bay?

Diệc Nhiên đi vào ghế , Tô Nhiễm cũng bắt đầu thắc mắc, liền thấy Lạc Ngôn sải bước chân mang giày cao gót đi tới, từng bước từng bước của giầy cao gót do chạm vào sàn nhà mà phát ra thanh âm nhỏ nhẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xyz