Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối đến nó đang nằm trong chăn chuẩn bị ngủ thì nghe thấy tiếng mở cửa, cô đứng ở cửa nhìn nó

- Tôi không ngủ được cậu ở bên cạnh tôi được không?

Nó nhìn cô, cô có nét riêng với nhóc con sống cùng nó trong đám trẻ bụi đời

- Cô về phòng đi tôi sẽ qua phòng cô đến lúc cô ngủ.

Nó đứng dậy đi qua phòng cô

- Cậu cõng tôi nhé , nếu được cõng tôi sẽ mau ngủ lắm.

Nó cúi xuống cho cô leo lên, cõng cô đi qua đi lại, cô thì rất thích thử

- Wow thích quá đi. Mà cậu bao nhiêu tuổi rồi nói cho tôi biết đi.

Nó đột ngột dừng lại.

- Tôi sẽ k nói với ai đâu mà.

- Tôi 7 tuổi.

- Còn tôi 6 tuổi, mình làm bạn nha.

- Không được

- Cậu không chịu mình nói với ông đuổi cậu ấy.

- Ừ chỉ có 2 chúng ta thôi.

- Vậy gọi tên của tớ đi.

- Vi Vi

- Hì hì... Hoài Ân

- Gọi mình Trịnh Ân được rồi .

- Ừ mình rất vui

--------------------------

Nó cõng cô đi qua đi lại 1 lúc nữa thì cô đã ngủ, 7 tuổi nó đã xem cô là người quan trọng cầm phải bảo vệ

8 năm sau

Trong lớp, trên bàn học bên cạnh cửa sổ có 1 thiên thần tóc dài đến nửa lưng đôi mắt to tròn long lanh , gương mặt mang nét ngây thơ hiền lành, dáng người mỏng manh, đang đọc sách. Từ đâu 1 tên con trai bước vào giật lấy cuốn sách của cô.

- Trả đây.

- Không đấy.

Tên đó cầm cuốn sách giơ lên cao, cô nhón chân lên lấy nhưng không tới, tên đó đang cười hả hê thì có một bàn tay kéo tên đó lại .

- Gì hả?- Tên đó quay sang quát

- Trả sách lại rồi biến đi.- Nó nhìn tên đó bằng ánh mắt lạnh băng

- Tên khốn mày ở đâu ra vậy.

- Tôi bảo trả sách và biết đi.

- Mày muốn làm anh hùng hả? Đi chết đi. - Tên đó giơ nắm đầu lên đấm tới

Nó bắt lấy tay tên đó bẻ ngược ra sau, lúc này cả đám con gái đã đứng đầy cửa lớp nhìn nó bằng ánh mắt hâm mộ

- Thằng khốn vừa chuyển trường tới mà muốn chọc giận tao hả?

- Tôi không quan tâm, bây giờ thì cậu hết cơ hội để đi rồi.

Nói rồi nó bẻ tay tên đó, lúc này cô nhìn nó

- Trịnh Ân dừng lại đi, hãy để hắn đi đi

Sau lời nói của cô nó đã buông tay tên đó ra , hắn quay lại nhìn nó rồi bỏ chạy. Nhưng người ở đó nhìn nó vừa hâm mộ vừa lo lắng

- Người mới chưa đến mà chọc giận bọn thằng Khách rồi.

- Chọc vào bọn nó chỉ có chết thôi.

- Bởi vậy cậu ấy mới đến nên không biết.

-....................

Đó là những lời bàn tán của mọi người dành cho nó, nó đi thẳng lại chỗ cô

- Mình sẽ nói với cô giáo đổi chỗ cho cậu.

- Hì...hì có cậu ở đây mình yên tâm nhất luôn

Cùng lúc đó cửa phòng học mở ra 1 tên cao lớn bước vào với gương mặt tức giận.

- Ai dám gây sự ở địa bàn của tao?

Tất cả mọi người im lặng, không dám nhúc nhích, nó bước ra

- Là tôi

- Hừ. Một học sinh mới chuyển trường mà dám gây sự với băng của tao.

Vừa nói xong hẳn lao đến đánh nó, nó né sang 1 bên, hắn bất ngờ vì tốc độ của nó quá nhanh, nó giơ chân lên đá hắn 1 cái, hắn ngã ngay xuống sàn, nó đạp lên người hắn

- Nếu cậu còn phá rối thêm lần nào nữa tôi sẽ bẻ gãy chân cậu, giờ thì biến đi

- Tôi biết rồi, tôi xin lỗi.

Hắn đứng dậy cúi đầu với nó và chạy đi.

- Ôi chàng trai lí tưởng của mình

- Đẹp trai quá đi.

- Sắp có cuộc đổi ngôi ở ngôi trường này rồi .

----------------------------

Giờ ra về nó và cô đang đi ra xe thì người của 2 tên lúc sáng bị nó đánh kéo tới vây lấy nó.

- Là tên này đúng không? - Tên cầm đầu lên tiếng.

- Đúng là nó.

- Hôm nay mày chết chứ rồi nhóc con

Bọn chúng xong lên, nó nắm lấy tay cô chạy về phía xe, ra tới xe nó đẩy cô vào trong xe

- Lái nhanh đi chú

Chú tài xế liền lái xe đi.

- Không được, dừng xe lại Trịnh Ân còn ở đó .

- Sự an toàn của cô chủ là quan trọng nhất.

Biết không dừng xe lại được cô chỉ có thể nhìn qua kính xe, thấy nó đang bị vây bởi một đám người 

--------------------

Hôm nay mày phải chết. - Một tên nhìn nó.

- Mày đánh bằng miệng à.- Nó nhếch mép cười

Tên cầm đầu lao tới đá nó, nhưng chưa kịp đá nó thì đã bị nó đá vào chân , bọn người đó giật bắn người , vì chỉ cần 1 đòn mà đã đánh gục tên cầm đầu rồi.

- Lên hết đi.

Sau tiếng nói cả bọn lao vào đánh nó, 1 lúc sau nó đã hạ gục hết tất cả, nó nhìn bọn chú với ánh mắt lạnh băng, như muốn giết chết bọn chúng

- Quỳ xuống

Bọn chúng quỳ rạp xuống đất, nó rút bao thuốc ra châm 1 điếu, hít 1 hơi nói

-  Tao không quan tâm bọn bây làm gì nhưng từ nay về sau, còn tên nào tớ gần tao và Vi Vi tao sẽ đánh cho tàn phế hết. Nhớ cho kĩ

- Vâng ạ

Sự kiện nó hạ hết cả băng của tên Khánh đã trở thành huyền thoại của giới học sinh trung học.

-----------------------------

P/s: Mong mọi người cho ý kiến vote cho nha 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro