Chương 6 : Đi học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Vân nhíu mi nhìn thông tin trên màn hình.

Thở dài. Cô xoay ghế lại, nhìn ra phong cảnh thông qua cửa kính phản quang nhìn phong cảnh bên ngoài.

Nếu em ấy đã qua từng ấy người, thế lực, tiền tài, nhan sắc đều xấp xỉ cậu... nhưng không ai quá 1 tháng... Khả Di, mong cậu sẽ không động tâm với Dan, vì cuối cùng...như cậu đã nói...kẻ thua sẽ là người chịu đau khổ.

"Ai động tâm trước sẽ là người thua cuộc." Khẻ cười, Hạ Vân cầm tài liệu quay lại làm việc.
____________________________________

Dan chống tay nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

"Dan?" Trương Khả Di bật chế độ tự động lái, nắm lấy tay em, nhẹ giọng gọi.

"A? Ân?" Dan lập tức phản ứng, em quay sang nhìn Trương Khả Di.

"Em sao thế? Cứ ngẫn người như vậy? Đầu em...?"

"Không việc gì. Chỉ là tôi không thích Trương Tề Nhi." Nắm lại ngón tay cái của Trương Khả Di, Dan đáp lại.

Nhìn hành động của Dan, cô khẽ cươi, cũng bỏ qua việc em bài xích cháu gái mình.

Tắt chế độ lái tự động, Trương Khả Di cho xe chạy vào một khu biệt thự xa hoa.

Bảo vệ ở cổng thấy xe cô liền mở rộng cổng, sau đó hướng cô cúi đầu.

Xe chạy khoảng 5 phút, xuyên qua một khu rừng mini với các tán cây xanh ở 2 bên đường thì hiện ra một căn biệt thự hai tầng cực kì rộng lớn, ở phía trái của cửa chính là gara để xe.

Vừa ngừng xe, Dan liền mở cửa đi xuống, mắt quan sát, ngoài chiếc Lamborghini Veneno màu đen hiện tại, còn 2 chiếc xe khác trong gara.

Veneno Roadster Lamborghini - được sản xuất tổng cộng 9 chiếc trên thế giới.

MV Agusta F4 1000R - xe moto phân khối lớn.

Dan nhìn hai chiếc Lamborghini sau đó quay lại nhìn Trương Khả Di đang đứng nhìn mình một cách khó hiểu, rồi gật gật đầu. Lại nhìn chiếc moto kia, nhìn lại Trương Khả Di, lắc đầu...

"Em sao thế? Hết gật rồi lắc đầu?" Trương Khả Di lại gần Dan, khẻ vuốt lớp băng trắng đang quấn quanh đầu em.

Thạt chướng mắt.

"Không hợp."

"Hả?" Trương Khả Di khó hiểu nhíu nhíu mày.

"Chị lái nó không hợp." Dan quay đầu nhìn chiếc xe moto, nói nhỏ.

Trương Khả Di theo tầm mắt Dan liền hiểu ra.

"Tôi cũng chỉ lái một hai lần, không quen lắm, nên cũng chưa lái qua nữa. Nhưng đó là quà sinh nhật bạn tôi đã tặng, bỏ đi thì không hay cho lắm..." Trương Khả Di khẽ thở dài. Tiểu tử đó mà biết cô bỏ quà của nó như thế chắc chắn sẽ ăn vạ trước mặt cô...

"Cho tôi, được không?" Dan lấy tay chỉ vào mình, nhìn Trương Khả Di.

"Em muốn thì tất nhiên có thể, tôi sẽ mua cho em, nhưng em cần đi đâu tôi sẽ đưa em đi." Trương Khả Di yêu chết được các hành động của Dan, thật sự rất dễ thương.

"Đi học. Ngày mai tôi phải đi học lại."

"Đi học?! Nhưng... đầu em..." Mặc dù biết Dan phải đi học, nhưng vết thương của em còn băng cơ mà...

"Hạ Vân không nói với chị sao? Tôi chỉ xây xát nhẹ thôi, hết hôm nay là ổn thôi." Dan trả lời cô, sau đó hai tay vòng qua ôm lấy Trương Khả Di, đỉnh đầu của Dan chạm đúng cằm của Trương Khả Di, hiện tại cô đang mang đôi cao gót 10 phân, còn Dan mang giầy đế bằng, chiều cao liền chênh lệch.

"Nha? Được không?" Dụi đầu vào lòng Trương Khả Di, Dan nhỏ giọng nói.

Tâm cô liền tan thành nước, khẻ ôm lại Dan cô đành thỏa thuận.

Từ gara qua nhà chính chỉ cách một cánh cửa, vừa vào đến phòng khách, các nữ giúp việc trong nhà đã đứng đợi sẳn.

"Tiểu thư." Giọng nam trầm vang lên, Dan liền nhận ra.

Đúng là anh ta - Zel.

Zel cảm nhận ánh mắt bất mãn của Dan giành cho mình, anh liền không biết mình đắc tội vị tiểu tổ tông này khi nào.

"Lấy cho tôi cái laptop." Trương Khả Di nói với cô giúp việc đứng gần mình nhất.

Tiếp nhận laptop từ cô giúp việc, Trương Khả Di kéo Dan lại sofa, sau đó bảo mọi người tiếp tục công việc.

"Em thích mẫu nào?" Trương Khả Di chống cằm nhìn em mĩm cười.

"Lightning LS-218... "

Sau khi tiến hành đặt mua xong, Dan liền nhìn chằm chằm Trương Khả Di.

Cảm nhận được ánh mắt của Dan, cô quay sang nhìn em.

"Hm?"

Đúng lúc đó điện thoại cô vang lên tin nhắn thoại.

[Tài khoản của bạn vừa sử dụng 46.888 USD - moto phân phối lớn Lightning LS-218]

"Em biết chọn nhỉ?" Trương Khả Di đã hiểu vì sao em cứ nhìn chằm cô.

Dan cười. Tay vòng qua cổ Trương Khả Di. Hôn lên môi cô.

"A..." Trương Khả Di khẻ đẩy người phía trên mình ra "Hôm nay... không được..."

Đang hôn đến quên vạn vật xung quanh thì bị đẩy ra, ánh mắt bất mãn nhìn người dưới thân.

Trương Khả Di bị em nhìn đến ngượng, đưa tay vỗ nhẹ mặt em.

"Hôm nay thật sự không được. Lúc khác tôi sẽ đền cho em nhưng hôm nay không được."

"Nếu tôi muốn!?" Dan nhướng mày, tay lần nữa mò xuống.

"Tháng..." Trương Khả Di đè tay em lại, giọng nỉ non.

"Phụt... haha.." Dan bật cười, nụ cười làm xao động cô "Thế chị cứ nói thẳng đi a. Còn làm tôi tưởng chuyện gì."

Hai người nháo một lúc trên sofa rồi đi ăn cơm tối. Sau đó đi tắm rồi ngủ.
__________________________________

"Dan."

"Hm?"

"Em cần đi học, xe đã được giao đến rồi."

Lúc này Dan từ trong chăn ló đầu ra. Đối diện em là một nữ nhân cực kì xinh đẹp, tay chống đầu nằm nghiên nhìn em cười đẹp đến nghiên nước nghiên thành.

Dan miễn cưỡng ngồi dậy, hôn nhẹ khóe môi Trương Khả Di.

"Di. Sáng hảo." Vừa ngáp vừa nói Dan hướng phòng tắm đi đến.

Trương Khả Di chỉ lắc đầu mĩm cười.

"Hảo."

Dan đi xuống cầu thang thì thấy cô đã ngồi ở phòng bếp, em đi xuống ngồi bên cạnh cô cùng ăn sáng.

Ăn đến một lúc Trương Khả Di liền cảm thấy không đúng.

"Đồng phục của em..."

"Thứ váy sến súa đó tôi không mặc."

"Thế... đây là đồng phục nam?"

Trương Khả Di có chút không xác định hỏi.

Ở KQ đồng phục màu đỏ trắng, của nữ là váy xếp li đỏ, sơmi trắng, nơ đỏ. Nam là quần tây đỏ, sơmi trắng, cavat đỏ.

Tùy theo lớp màu sọc và số lượng sọc của nơ và cavat sẽ khác nhau.

Hiện tại Dan mặc quần tây màu đỏ, áo sơmi trắng rộng tay dài xăn hờ làm lấp ló hình xăm trên cánh tay em, và cavat màu đỏ có 3 sọc đen.

"Ừm ừm. Của nam. Nhưng tôi mặc hợp đúng không?"

"Rồi rồi đẹp lắm." Trương Khả Di vuốt nhẹ tóc em, mái tóc ngang vai màu xám khói.

Vẫn là như vậy đẹp hơn.

"Tôi đi đây." Dan cầm lấy cặp chạy qua gara.

Trong lúc Trương Khả Di đang còn ngây người, em lại quay lại.

"Di."

"A? Hả? Em cần gì à?"

Gật đầu.

"A! đúng rồi, đây là thẻ của em. Tôi đã chuyển tiền rồi, mật khẩu là sinh nhật của em. Hết cứ bảo tôi, tôi sẽ chuyển thêm."

Trương Khả Di lấy ra một thẻ tín dụng, sau khi đưa xong, lại đưa cho em một cái black card.

"Cái này cho em."

Dan cúi xuống hôn Trương Khả Di.

"Tôi đi học đây. Chị người yêu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro