Chương 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc chạng vạng Phác Thái Anh trở về Hoa Dương cung. Phân Đạt* báo cáo, sau giờ ngọ Hiền Thái phi phái người đưa một hộp điểm tâm tới đây. Phân Đạt là Đại cung nữ gần đây Phác Thái Anh vừa đề bạt, nàng cùng Bình Quả có điểm giống nhau, nội nội ngoại ngoại đều có thể nắm rõ. Khi Phác Thái Anh không có ở trong Hoa Dương cung nhưng lại cần ngụy trang giống như nàng đang ở Hoa Dương cung, Phác Thái Anh sẽ đem mọi chuyện trong Hoa Dương cung đều giao cho Phân Đạt. Phân Đạt là người có thể một mình đảm đương một phía.

(*Fanta, series nước uống tiếp tục)

Kỳ thật, năng lực làm việc của Khả Nhạc cũng không tệ, nhưng vì sao Phác Thái Anh không để Khả Nhạc giữ Hoa Dương cung? Bởi vì Phác Thái Anh cảm thấy so với Khả Nhạc, Lạp Lệ Sa càng thưởng thức Phân Đạt. Không chừng Lạp Lệ Sa gặp Phân Đạt nhiều, ngày nào sẽ muốn Phân Đạt hỗ trợ. Bởi vậy, vẫn là để Phân Đạt tiếp tục lưu lại a.

Dù cho Hiền Thái phi đích thân đến, Phân Đạt cũng có thể dùng lý do "Thục Thái phi tái phát bệnh cũ, sợ không có cách nào gặp khách" để ngăn cản Hiền Thái phi, không cho nàng gặp Phác Thái Anh, huống chi Hiền Thái phi chỉ là cho một thị nữ tới đây. Tiểu thị nữ đưa điểm tâm tới tất nhiên là không gặp được chủ nhân của Hoa Dương cung.

Có Đại cung nữ Phân Đạt ra mặt gặp tiểu thị nữ, này xem như đã cho Hiền Thái phi thể diện.

Bởi vì không cảm thấy chuyện đưa điểm tâm có gì quan trọng, Phân Đạt cũng không có phái người đi tới mật đạo thông báo với Phác Thái Anh. Một mực đợi đến lúc Phác Thái Anh trở về, Phân Đạt mới nói lại với nàng. Phác Thái Anh cảm thấy Phân Đạt xử lý rất khá, nói: "Hôm nay mặc kệ các nàng có tính toán gì hay không, đều là bọn họ cầu xin ta, tuyệt đối không phải là ta cầu xin bọn họ. Bởi vậy, dù cho chờ đợi thì các nàng cũng phải làm. Người a, càng nóng vội, lại càng dễ dàng phạm sai lầm."

Khả Nhạc giúp Phác Thái Anh cởϊ áσ choàng.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, lúc trong phòng không cần mặc quá dầy, bất quá sáng tối khi ra cửa liền cần phải bọc kín. Bên trong áo choàng của Phác Thái Anh thêu bách điểu triêu phượng, áo choàng này rõ ràng chỉ có Lạp Lệ Sa mới có thể sử dụng. A không, hôm nay là Thái hậu Lạp Lệ Sa cũng không thể dùng vải dệt sáng rõ như vậy. Bất quá, các nàng cố gắng leo đến địa vị hôm nay, cũng không phải là để ủy khuất chính mình, bởi vậy Phác Thái Anh muốn mặc cái gì thì mặc cái đó.

Phác Thái Anh ngẩng mặt nhìn Phân Đạt, nói: "Đi mang điểm tâm đến đây a."

Phân Đạt đã sớm chuẩn bị xong, nghe thấy Phác Thái Anh nói như vậy, rất nhanh đưa một tên tiểu thái giám tới. Tiểu thái giám này mới mười một mười hai tuổi, bộ dạng mi thanh mục tú. Nghe nói lúc hắn năm sáu tuổi đã không còn phụ mẫu, bị bá phụ thẩm nương bán vào trong cung, tóm lại cũng là người đáng thương.

Tiểu thái giám mở nắp hộp điểm tâm ra, sau đó nâng lêи đỉиɦ đầu để Phác Thái Anh xem qua.

Phác Thái Anh vươn tay, dùng ngón tay chọt vào một khối điểm tâm, không thấy trong điểm tâm có mảnh giấy gì cả. Phân Đạt lập tức tiến lên một bước, dùng phương pháp của Phác Thái Anh chọt vào phần điểm tâm còn lại một lần, quả nhiên trong mỗi một khối điểm tâm đều không có giấy. Phác Thái Anh nhịn không được cười một cái.

Nàng có chút hứng trí mà nói: "Xem ra các nàng còn chưa đủ gấp."

Điểm tâm là điểm tâm bình thường nhất, là điểm tâm mùa này thường ăn, bên trong cũng không có thêm cái gì đặc biệt. Bất quá, cái hộp đựng điểm tâm này thật ra làm rất tinh xảo, phía trên khắc hình ảnh "Tiếp thiên liên diệp vô cùng bích, Ánh nhật hà hoa biệt dạng hồng"*. Phác Thái Anh nhìn chằm chằm vào cái hộp một chút.

(*Hiểu xuất Tĩnh Từ tự tống Lâm Tử Phương của Dương Vạn Lý: Liền trời sắc lá xanh xanh ngắt, Nắng chiếu màu hoa thẫm lạ lùng)

"Đem điểm tâm xuống đi, để cho vật nhỏ ăn." Phác Thái Anh nói.

Phác Thái Anh nuôi mấy cái chim chóc, đều là các loại biết giả tiếng người như Sáo Đá, vẹt Anh Vũ. "Vật nhỏ" trong miệng nàng chính là chỉ những chú chim này. Bản thân Phác Thái Anh không phải một người đặc biệt thích chim, bất quá chim được hạ nhân nuôi dưỡng rất khá, hơn nữa chúng còn được huấn luyện rất thông minh.

Lúc rảnh rỗi nhàm chán, Phác Thái Anh thích trêu đùa chim chóc.

Nghe chúng nó líu lo, Phác Thái Anh liền sẽ cảm thấy trong nội cung dường như đều náo nhiệt lên.

Tiểu thái giám lại bưng điểm tâm xuống. Phác Thái Anh ngáp một cái, nói với Phân Đạt: "Đi đi, ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi. Mấy ngày nay thời tiết lạnh dần, các ngươi đi vào trong kho một vòng, đem lông da năm ngoái ra đây, ngươi và Khả Nhạc Tuyết Bích cứ lấy cái mình thích mà may y phục a."

Phân Đạt cười cảm ơn. Khả Nhạc và Tuyết Bích cũng thế.

Phác Thái Anh đã qua chỗ của Lạp Lệ Sa dùng cơm chiều, vì vậy thức ăn trong tiểu phòng bếp cũng được chia ra cho người phía dưới.

Trước khi ngủ, Phác Thái Anh định đi tắm nước nóng. Nàng đang cân nhắc mùa đông năm nay lấy danh nghĩa đi dưỡng thân thể để đến suối nước nóng ở biệt viện. Nàng thích ngâm suối nước nóng. Bất quá, ý thức được phải sang năm bản thân mới ra hiếu*, Phác Thái Anh đành phải cầm ý nghĩ này áp xuống.

(*Hết tang)

Nàng đem bờ vai của mình trầm xuống nước. Trong màn hơi nước mờ mịt, nàng lặng yên suy nghĩ trong lòng về dụng ý đưa điểm tâm của Hiền Thái phi.

Trong điểm tâm cũng không có bị động tay chân, nhưng thật ra cái hộp đựng điểm tâm kia có chút ý nghĩa. Lá sen hoa sen, chữ sen đồng âm với "Liên", có ý tứ liên hợp. Có lá sen có hoa sen, tất nhiên sẽ có hạt sen, hạt sen đồng âm với "Thương tử", đây là đoán chắc một tấm chân tình của Phác Thái Anh đối với Đại hoàng tử?

Bởi vì Hiền Thái phi không có nói hết những lời này ra ngoài, cho nên nếu như Phác Thái Anh vội vã mà tới gần, ngày sau hoàn toàn có thể bị Hiền Thái phi cắn ngược lại một cái. Nàng có thể liều chết nói mình không có ý định liên hợp cùng Phác Thái Anh, hết thảy bất quá đều là do Phác Thái Anh tưởng tượng ra mà thôi.

A, người trong nội cung tựa hồ luôn thích giả vờ làm người vô tội.

"Chẳng lẽ bởi vì lúc trước ta nhảy ra chống đối Lạp Lệ Sa quá nhiều, vì vậy liền coi ta như đồ ngốc? Cho rằng tùy tiện cho ta một chút khuyến khích là có thể dụ dỗ ta nhảy ra làm chim đầu đàn? Cho rằng ta e sợ quyền thế của Lạp Lệ Sa, cho nên cần phải vội vàng hợp tác với người khác?" Phác Thái Anh cười lạnh một tiếng, "Nếu như ta thật sự là một đồ ngốc, như vậy thật ngại quá, ta nhìn không hiểu phép ẩn dụ gì gì đó trong lá sen hoa sen cùng hạt sen a."

Khả Nhạc đã chuẩn bị tốt một cái khăn ấm, nhân lúc nhiệt độ chưa có lạnh đi cũng như đã thích hợp với nhiệt cơ thể Phác Thái Anh thì đắp lên mặt nàng.

Phác Thái Anh cảm thấy rất dễ chịu.

Chỉ cần làm chyện mình thích, thí dụ như ăn đồ ngọt, thí dụ như phơi nắng, lại thí dụ như tắm nước nóng, tâm tình Phác Thái Anh liền trở nên rất tốt. Lúc này trong lòng nàng sẽ không quá hà khắc, ngược lại có thể đứng ở quan điểm của Hiền Thái phi thay nàng suy nghĩ một chút.

Lúc Kiền Khánh đế còn sống, Đức phi và Hiền phi liền phi thường không được sủng ái. Kiền Khánh đế chưa bao giờ ôn nhu với các nàng, các nàng là bởi vì gia tộc mà tiến cung, thấy thái độ lãnh đạm của Hoàng đế, vì vậy ở bên ngoài các nàng đều không ngừng có tư tâm muốn tranh sủng. Bất quá, nếu như đã vào cung, há có đạo lý không tranh giành? Trước khi Lạp Lệ Sa vào cửa cung, các nàng không chỉ một mực đề phòng đối phương, cũng không có sắc mặt tốt đối với Phác Thái Anh người được Hoàng đế sủng ái nhất trong hậu cung. Sau khi Lạp Lệ Sa vào cung, bởi vì Phác Thái Anh cùng Lạp Lệ Sa đối đầu, Đức phi và Hiền phi vui vẻ ở một bên xem cuộc vui, giữa các nàng liền dần dần có chút ít giao tình.

Nếu như Kiền Khánh đế có thể sống thêm hai mươi năm, nói không chừng ngày sau các nàng sẽ âm thầm mưu tính vị trí của Hoàng hậu, thậm chí là vị trí của Thái hậu. Chỉ là Kiền Khánh đế chết quá nhanh, nhanh đến mức khiến cho Phùng gia Tạ gia ở sau lưng Đức phi Hiền phi, đều không kịp phản ứng tới, hai vị nương nương này liền trở thành Thái phi.

Trên thực tế, hai vị nương nương này đều chưa kịp chống lại Lạp Lệ Sa.

Hiền Thái phi, Tạ gia.

Tạ gia tham dự vào cái chết của Cao Tông. Bọn hắn nhất định là có dã tâm, chẳng qua là sau khi Cao Tông chết, trong nội cung vẫn như cũ có một Phùng Thái hậu để kiềm chế Tạ Thái hậu, ngoài cung còn có hàn môn đang kiềm chế thế gia. Cho nên bọn hắn cũng không có chiếm được bao nhiêu tiện nghi. Này không phù hợp với dã tâm bọn hắn biểu hiện ra ngoài a.

Hôm nay Kiền Khánh đế đã chết, chẳng lẽ Tạ gia không hy vọng Hiền Thái phi ở trong cung sẽ làm ra một chút gì đó sao?

"Người làm chủ thật sự của Tạ gia cũng không biết là ai, bố cục tầm mắt dường như hơi nhỏ một chút." Phác Thái Anh tự nhủ, "Cái này có ý tứ, rốt cuộc là ai có ưu thế tự nhiên như vậy, rõ ràng không có bao nhiêu bản lĩnh, lại vẫn có thể để cho toàn bộ Tạ gia đều nghe lệnh của hắn?"

Nếu như Phác Thái Anh và Lạp Lệ Sa là người nhà họ Tạ, nếu như lúc trước các nàng tìm được tài nguyên khoáng sản (hôm nay tất cả tài nguyên khoáng sản này là của Lạp Lệ Sa), sau đó lại độc chết Hoàng đế, như vậy đã sớm có thể mưu quyền soán vị rồi. Vì sao Tạ gia lại vẫn từng bước một đánh mất đi khống chế đối với triều đình? Ngoại trừ chuyện tài nguyên khoáng sản, chuyện hạ độc chết Hoàng đế, những chuyện này chỉ có một phần rất nhỏ người biết đến, mà một phần rất nhỏ người kia giống như Phác Thái Anh nói, tầm mắt quá thấp.

"Xem ra phải đem tầm mắt chuyển đến hậu viện của Tạ gia. Chuyện này dường chỉ có nữ nhân mới có thể làm ra được." Phác Thái Anh như có điều suy nghĩ nói.

Phác Thái Anh là nữ nhân, nàng cũng không phải là xem thường nữ nhân, chẳng qua là sự hạn chế từ trở ngại của thời đại, nữ nhân lúc này, người có thể có được cái nhìn đại cục thật sự rất ít. Cân nhắc đến chuyện các nàng không thể ra khỏi nội viện nhiều, lúc các nàng làm việc cũng không thuận tiện bằng nam nhân. Đây là bất lợi trong hoàn cảnh sống tự nhiên của các nàng.

Từng chút từng chút suy nghĩ lại chuyện của Tạ gia, Phác Thái Anh càng cảm thấy người điều khiển những chuyện mờ án này tuyệt đối là nữ nhân.

Chiếc khăn đắp ở khăn trên mặt Phác Thái Anh dần dần tan nhiệt khí, vì vậy Khả Nhạc lại đổi một cái khác cho nàng mới. Phác Thái Anh nhắm mắt lại, từ chuyện của Tạ gia mà suy nghĩ rộng ra. Lúc này nữ nhân ít có thành tựu, là bởi vì các nàng không có đủ cơ hội. Như vậy, nếu như nàng cho các nàng cơ hội này?

Muốn cho các nữ nhân đến học đường, muốn cho các nữ nhân ra làm quan, chuyện này rất khó. Nhưng đây cũng không phải là chuyện mãi mãi không thể thực hiện được.

Có một số việc là không thể nào hoàn thành trong một bước. Nếu các nàng muốn làm một lần liền thành công, vậy càng cần phải từ từ mưu tính.

Lúc này chuyện Phác Thái Anh có thể làm đơn giản chính là đem tất cả gia chủ mẫu liên hợp với nhau, trước tiên nàng hẳn là đem một bộ phận nữ nhân cầm chút ít quyền lực trong nhà liên hợp lại. Chủ mẫu có thể làm chủ việc bếp núc, các nàng nắm nội viện trong tay, mà nhiều khi nội viện là có thể đủ ảnh hưởng đến ngoại viện.

"Nha, Lạp Lệ Sa khống chế triều đình, ta đây liền ra tay với nội viện a. Là thời điểm để những nam nhân có thói quen khinh thường nữ nhân kia nếm thử sự lợi hại của chúng ta rồi." Bờ môi của Phác Thái Anh cong lên một chút, "Mỹ mạo cũng không phải là vũ khí của nữ nhân, vũ khí chúng ta thường dùng rõ ràng là trí tuệ."

Phác Thái Anh cảm thấy đây thực sự là một ý kiến hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro