Mễ Đặc Nhĩ Nhã Phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Bạch! Bạch! Bạch!"

- Aa...

Tiêu Dạ Yểm bị đánh bay một thân quần áo rách nát, trên mặt và trên thân còn có rất nhiều vết xước đến chảy máu. Tiêu Dạ Yểm bị đánh đến mức lăn lộn trên đất,có chút mệt mỏi không muốn đứng dậy.

- Đứng dậy...

Một tông giọng nữ cao quý tựa như ngọc thạch thanh thúy vang lên, chỉ thấy đứng trên sân còn có một nữ nhân toàn thân màu bạc, không thấy rõ dung mạo. Nhưng dựa vào đường nét sườn mặt kia chắc chắn là một đại mỹ nhân.

Tiêu Dạ Yểm nghe giọng nói này liền ớn lạnh cả người run run nói còn mình dùng kiếm thật
- Nhiễm Nhiễm nghỉ ngơi một lát có được không?

Nhiễm Nhiễm đây là tên mà hệ thống nói cho biết,gọi cũng đã quen

Cô thật chán chường, người ta chỉ dùng một cành cây khô còn mình dùng kiếm thật vậy mà khi luận kiếm người kia lại mạnh hơn mình. Cô không chạm nổi vào một góc áo của đối phương,không thể gây ra một vết thương mà người kia lúc nào luận bàn cũng khiến nàng bị thương khắp người

Nhiễm Nhiễm thu lại cành cây khô, có chút không đành lòng nói
- Được rồi hôm này nghỉ ở đây đi

- Yeah! Nhiễm Nhiễm thật tốt..

Tiêu Dạ Yểm bật dậy, lấy tốc độ thật nhanh chạy đến một nơi,đây là Bạo Bước huyền giai trung cấp, một thân đấu kỹ dựa vào xung lực mà tăng tốc trong chiến đấu.

Nhìn Tiêu Dạ Yểm chạy đi Nhiễm Nhiễm thở dài một hơi, sau đó liền biến mất. Nơi mà Tiêu Dạ Yểm chạy đến là một mảnh bình nguyên sơn mạch nguyên thủy xanh tốt. Đi vào sơn mạch một đoạn xa thì đến một cái hồ, cái hồ này diện tích không lớn nước trong hồ thật sự trong suốt thậm chí còn có thể thấy đáy.

Tiêu Dạ Yểm không nhanh không chậm nhanh chóng cởi quần áo bước vào trong hồ
Không biết vì cái gì, cô đặc biệt thích tắm trong cái hồ này, Nhiễm Nhiễm nói cô tùy ý sử dụng nó bà tên của nó là Linh Nguyên

Ngâm mình ở đây, cô cảm thấy thân thể cực kỳ thoải mái, bất giác ngủ lúc nào không hay.
Mà cũng chính lúc này, Nhiễm Nhiễm xuất hiện bênh cạnh, lẩm bẩm

- Đã nói bao nhiêu lần không cần ngủ ở đây!

Nói rồi liền bế xốc Tiêu Dạ Yểm lên

....

- Dung mạo này...có chút đẹp mắt nha...

Tiêu Dạ Yểm ở trong phòng nhìn mình trong gương có chút nhận xét. Mặc dù không biết dung mạo thật của mình ra sao nhưng dung mạo dịch dung này cũng thật sự đẹp mắt đi, đặc biệt là đôi mắt,cô cảm thấy đôi mắt mình thật đẹp.

Ngắm nhìn mình trong gương chán chê, Tiêu Dạ Yểm liền lấy quần áo mặt vào, mặc dù là con gái nhưng cô lại ưa thích năm trang, dù sao cái này gọn hơn. Hơn nữa cô sinh ra đã là khác người ngoại hình giống năm nhân hơn. Bất quá còn vài chỗ thuộc về nữ nhân, chẳng hạn như làn da trắng, bàn tay dài,thon dài  khớp xương rõ ràng không thô thiển như nam nhân...

Tiêu Dạ Yểm lấy áo choàng mặc lên, cô muốn đến phòng đấu giá kiếm chút dược liệu về luyện Phá Chương Đan để đột phá Đấu Sư.

Đặc thước nhĩ, phòng đấu giá lớn nhất Ô Thản Thành, đồng thời cũng thuộc về gia tộc giàu có nhất Gia Mã Đế Quốc: Đặc Thước Nhĩ Gia Tộc.

Đặc thước nhĩ giá tộc đã có lịch sử lâu đời,tại gia mã đế quốc đã phát triển hơn mấy trăm năm,quan hệ có thể nói là rất rộng rãi, mà theo một vài tin đồn, gia tộc giàu có này tựa hồ có quan hệ với hoàng thất.

Ở đế quốc,có đặc thước nhĩ gia tộc, cùng nạp lan gia tộc, nhân đặc nhĩ gia tộc được xưng là gia mã tam cự đầu, tam đại gia tộc, tại đế quốc kinh tế, quân sự đều có thế lực không nhỏ.

Cho nên, có đặc thước nhĩ giá tộc đứng đằng sau, cho dù phòng đấu giá lợi nhuận rất cao, khiến không ít người thèm thuồng, nhưng bọn họ cũng là không dám động tới.

Vừa vào trong, cảm giác nóng bức giống như bây đi đâu mất, thấy vào đó là cảm giác mát lạnh tuyệt vời, bên trong và bên ngoài quả thật khác xa nhau.

Không đó dự Tiêu Dạ Yểm liền đi đến" Giám Bảo Thất"

Đẩy cửa vào, trong phòng rất trống trãi, chỉ có 1 vị trùng niên đang nhàm chán ngồi trên ghế. Nghe được tiếng đẩy cửa, trung niên ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhân ảnh toàn thân mặc hắc bào, mày có chút nhăn lại,nhưng hắn nhanh chóng tươi cười nói

- Tiên sinh ngày đến giám bảo ư?

- Đúng!

Tiêu Dạ Yểm nhanh chóng lấy ra bình ngọc, không muốn lãng phí thời gian

- Đây là?...con mắt nghĩ hoặc nhảy vài cái,trung niên nhân cẩn thận nhận lấy bình bạch ngọc, mũi nhẹ nhàng ngửi miệng bình, một lát sau, sắc mặt hơi đổi, nhìn về phía Tiêu Dạ Yểm, ánh mắt thêm vài phần kính sợ

- Đại nhân...ngài là luyện dược sư...?

- Phải!

- Xin hỏi bình này là đan dược gì? Có tác dụng như thế nào?... Nghe thấy thế,trung niên nhân kính cẩn hỏi tiếp.

- Nhị phẩm đan dược Đấu Giả Đan, khi sử dụng Đấu Giả có thể trực tiếp tăng lên nhất tinh.

- Trực tiếp tăng lên một tinh?... Trung niên kinh ngạc, giải đoạn luyện khí chỉ có thể tu luyện từ từ không thể sử dụng đan dược,lên Đấu Giả mới được,mà Đấu Giả đấu khí cực kì mỏng manh, nếu dược liệu quá mạnh sẽ làm vỡ kinh mạch, kết cục rất thảm, cho nên hắn mới kinh ngạc như vậy.

- Đan dược này không có tác dụng phụ, dược tính ôn hoà nên ngươi cứ yên tâm...Tiêu Dạ Yểm mĩm cười

Thật ra cô với tiền cũng có chấp niệm đó, dù sao cha cô khổ cực như vậy chỉ có tiền mới có thể  giúp cha bớt khổ cực lại.

Sắc mặt biến đổi, trung niên cẩn thận đem bình ngọc đặt lại trên bàn, cũng kính nói

- Đại nhân có thể đợi trong chốc lát được không? Ta muốn mời Cốc Ni đại sư của phòng đấu giá chúng ta đến giám định linh dịch này!

- Được! Nhanh lên một chút...

Trung niên nhân vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi phòng.

Đợi trong phòng cả nửa ngày, trung niên nhân quay lại, bất quá, lần này hắn mang theo một vị lão giả áo xanh.

Ánh mắt tại lão giả trên người đảo qua, cuối cùng dừng lại trước ngực, không có kim tinh, ngược lại là một loại thuộc đan dược nào đó, 2 đạo màu bạc song gợn,loé ra vẻ sa hoa đắt tiền.

- Đại nhân! Vị này là Cốc Ni đại sư của phòng đấu giá chúng tôi, đại sư là một vị tâm tinh đại đấu sư,cũng là một vị nhị phẩm luyện dược sư... Trung niên nhân cũng kính giới thiệu.

Lão giả vẻ mặt hồng hào, bộ áo xanh trên người nhìn như người bình thường nhưng mơ hồ ẩn chứa quang mang lưu động,hiển nhiên,bộ quần áo này được giá trì qua ma tinh phong hộ. Bộ mặt già nua không thể che dấu nổi sự cao ngạo, đó là thứ mà mọi vị luyện dược sư đều có.

Trong khi Tiêu Dạ Yểm đang đánh giá đối phương,thì Cốc Ni đồng thời quận sát người phía trước,luyện dược sư không giống như đấu giả,thứ người này tùy tiện xuất hiện 1 người, đều sẽ bị các thế lực tranh nhau thu nạp. Cho nên,Cốc Ni vừa đánh giá, vừa thầm đoán về thân phận của đối phương.

Trung niên nhân cẩn thận cầm lấy bình ngọc trên bàn, đưa cho Cốc Ni

Tiếp nhận bạch ngọc bình, Cốc Ni nhẹ nhàng ngửi có thành khí, lão híp mắt lại, tròng mắt hơi lập loè, đổ ra một viên đan dược, trên tay Cốc Ni xuất hiện Đấu Giả Đan dược được một tầng đấu khí nhàn nhạt bao bọc, Cốc Ni sắc mặt từ bình tĩnh chuyển sang ngưng trọng, sau một lát,đem Đấu Giả Đan bỏ vào trong bình ngọc, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Dạ Yểm là lúc trên gương mặt cao ngạo, nhiều hơn một phần kính ý, quay đầu đối hướng trung niên nhân trầm giọng nói

- Đan dược đã đạt đến nhị phẩm không giả!

Nghe vậy, trung niên thở dài một hơi nhẹ nhỏm, đối với Tiêu Dạ Yểm nóng bỏng cười nói

- Đại nhân...ngài là tính đem đan dược này đấu giá sao?

- Ân có thể cho ta ăn bài bán đấu giá nhanh nhất không?

- Việc này tự nhiên không thành vấn đề, đại nhân cứ cầm thứ này đến phòng đấu giá số 1,nơi đó còn đang cử hành đấu giá. Đan dược của ngài sẽ đợi để đưa ra.

Trung niên nhân cười nói, đưa ra một khối thiết dài đen nhánh.

-Được!... Tiện tay nhận lấy thẻ bài, Tiêu Dạ Yểm trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Đi ra khỏi phòng Tiêu Dạ Yểm có nghe bọn họ nói chuyện chỉ là không có hứng thú nghe. Dù sao nghe mấy thứ đó rất mất thời gian.

Phòng đấu giá rất lớn,dung nạp ngàn người cũng không thành vấn đề,lúc này, tại trung tâm phòng đấu giá,ở dưới ngọn đèn, một người con gái xinh đẹp mặc bộ quần áo màu đỏ đang đứng, dùng vẻ vũ mị khiến mọi người ngay ngất mà giảng giải về món đồ đang được mang ra.

Dưới tiếng hô yêu kiều, thanh thúy của người con gái nọ, kiện đồ vật không tính quá trân quý nọ, giá đang tăng lên tốc độ chóng mặt.

Thước Đặc Nhĩ thủ tịch đấu giá sư: Nhã Phi
Mỹ nhân mà gần như cả Ô Thản Thành không ai mà không biết, sự thành thục mỹ lệ,đủ để làm cho rất nhiều năm nhân sẵn sàng phục vụ dưới gấu quần nàng.

- Mẹ ơi!! Vòng 1 còn lớn hơn thần tượng của mình.. Tiêu Dạ Yểm suýt xoa, vòng 1 đó còn lớn hơn  các minh tinh màn ảnh mà cô từng ngưỡng mộ

Cô thân là con gái, khống chế dục và sức chịu đựng dĩ nhiên hơn đám nam nhân ngoài kia, cô vẻ mặt rất là tán thưởng thân hình kia. Thân hình này mà đi làm siêu mẫu đảm bảo hàng ngày thứ lại hàng tỷ đô,haizz, sao mà người ta kiếm tiền dễ mà mình khó khăn vậy nè.

- Wow! Tiêu Chiến... Tiêu Dạ Yểm ngạc nhiên nhưng nhớ đến Tiêu Viêm  thiên phú khôi phục, hắn chắc đến đây mua chút dược liệu cho con trai.

- Dường như .........làm tộc trưởng rất tốt...
Tiêu Dạ Yểm dơ tay lên xoa cằm, vẻ mặt suy tư ánh mắt cũng sâu không thấy đáy, dường như đang âm mưu gì đó.

Cô đã cài xong Hậu Cũng Như Ý Truyện, Châu Hoàn Truyện,Cung Tâm Kế, Diên Hy Công Lược, Thâm Cung Nội Chiến, Bộ Bộ Kinh Tâm, Mỹ Nhân Tâm Kế. Cô tự tin mình có thể cân toàn bộ Tiêu gia, tộc trưởng chi vị, cô giúp cha mình tranh.

Nhưng mà công nhận, Nhã Phi quả là khéo léo,mỗi lần nàng cười, đều làm giới cách một trận tăng lên,mà nhất thời, người nữ nhân này còn có thể liếc mắt đưa tình về phía người đưa ra giới cách, khiến cho đám nam nhân dù rất đau lòng cũng không khỏi phấn chấn tinh thần.

Không khí trong phòng đấu giá, vì người nữ nhân này, vì thế vẫn rất cao trào.

- Các vị! Phòng đấu giá chúng tôi vừa nhận được một vật phẩm mới, mọi người nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với nó..!

Vừa đấu giá xong một vật phẩm, Nhã Phi vừa cười nói, vừa vùng tay lên, nhất thời một gã người hầu bưng lên một mâm ngọc, trên đó có một bình ngọc nhỏ.

- Đây là nhị phẩm đan dược!... Nhẹ nhàng cầm lấy cái bình, thành âm vũ mị của Nhã Phi, nhất thời làm cho toàn trường yên tĩnh, một lát sau, âm thanh bàn tán vàng lên trên đại lục này,thứ mà mọi người truy cầu nhất, chính là đan dược mà các luyện dược sư điều chế ra.

- Vật này gọi là Đấu Giả Đan, có thể làm Đấu Giả trực tiếp tăng lên một tinh, giả dụ một chút bất tỉnh Đấu Giả nếu ăn vào này đan dược trực tiếp tăng lên tới cửu tinh Đấu Giả, sẽ rút ngắn thời gian tu luyện lại đồng thời còn gia tăng một ít xác xuất đột phá Đấu Sư.

Đôi môi đỏ mọng tràn đầy hấp dẫn của Nhã Phi hé mở, âm thanh nũng nịu vàng lên,khiến cho không ít kẻ đầu khớp xương như mềm cả ra.

- Nhã Phi tiểu thư, đan dược này hẳn là có hạn chế đi?... Tuy rằng Nhã Phí đích thật là mỹ lệ quyến rũ, bất quá trong phòng đấu giá còn có người bình tĩnh,trầm mặt một lát lâu mới đặt câu hỏi.

- Ha hả, đan dược này trải qua chúng ta đấu giá hội Cốc Ni đại sư tự mình giám định, phẩm giải thuộc nhị phẩm, tuyệt không sảy ra vấn đề, các vị có thể yên tâm..
Nhã Phi cười nói

- Bất quá, đan dược này mỗi người cả đời chỉ có thể dùng một lần, dùng lần thứ hai liền không có hiệu nghiệm.

Tự thân Cốc Ni đại sư thẩm định, thành âm trong phòng tức thời nhỏ đi nhiều,ai chẳng biết, Cốc Ni đại sư là nhị phẩm luyện dược sư, ngày cả tâm đại tộc trưởng thấy hắn, cũng không dám có chút gì chậm trễ. Đến nổi hạn chế chỉ có thể dùng một lần, mọi người tỏ vẻ lý giải,nếu không có hạn chế thì Đấu Giả Đan cũng không có khả năng trở thành nhị phẩm đan dược rồi.

- Ha hả, Đấu Giả Đan bước đầu đấu giá một vạn kim tệ,thỉnh các vị ra giá đi...
Nhã Phi lại cười nói,ánh mắt nhìn một vòng nơi đây, cuối cùng ngừng ngày tại trên người ba đại tộc trưởng đang ngồi ở đằng trước, nàng trong lòng rõ ràng,ba vị này, mới chính là nhân vật cạnh tranh chủ yếu.

- 1 vạn một ngàn kim tệ ..

- 1 vạn hai ngàn kim tệ ....

- Yeah! Mình giàu to rồi!... Tiêu Dạ Yểm hú hét như kẻ điên, ha ha cô giàu to rồi.

Cạnh tranh diễn ra giá cả không ngừng đẩy cao lên. Tuy sắc mặt của Tiêu Chiến kích động nhưng hắn vẫn chưa ra giá, khép hờ con mắt, chờ đợi cuộc tranh giành của đám tép riu đằng sau kết thúc. Rốt cuộc giá cả đẩy quá cao, âm thanh làm ồn cũng dần dần bình ổn xuống, lúc này một vị lão giả ngồi kế bên Tiêu Chiến mới ra giá.

- 2 vạn kim tệ...

Báo giá vừa ra, thành âm trong sân lập tức lắng xuống, một vài người nhìn thấy lão giả này, không khỏi uể oải ngồi xuống, bọn họ thật là không có thực lực cùng Gia Liệt Đoàn gia tộc tranh đoạt a

- Hắc hắc, Gia Liệt Đoàn Tất con ta vừa lúc tiến giai Đấu Giả, nhường cho ta thế nào?... Một gã trung niên nam tử nói

- Áo Ba Mạt, không chỉ nhị tử của ngươi là Đấu Giả,con của ta cũng là Đấu Giả...
Gia Liệt Áo cười lạnh nói

- Vậy thì ra giá vậy!.. Áo Ba Mạt cũng cười lạnh, ra giá

- 2 vạn 3 ngàn kim tệ...

- 2 vạn 5 ngàn...

Bọn họ có chút ngơ ngác nhìn, đan dược vậy mà đẩy lên cơn số 3 vạn rồi

- 4 vạn....Tiêu Chiến bỗng nhiên lên tiếng

Tiêu Chiến ra giá, đại sảnh liền im lặng ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Tiêu Chiến. Ngay cả Áo Ba Mạt và Gia Liệt Áo cũng nhìn sang, hiển nhiên bọn họ không ngờ Tiêu Chiến sẽ ra giá.

- Hắc hắc, Tiêu tộc trưởng cần gì cùng bọn ta tranh, con của ngươi cũng không phải Đấu Giả!... Gia Liệt Áo trêu chọc

- Nhiều lời cứ ra giá ta theo... Tiêu Chiến bình tĩnh nói

Tuy rằng Tiêu Viêm đã khôi phục thiên phú, nhưng hắn không có đem chuyện này truyền đi. Hiện tại Viêm nhi đã đột phá thất đoạn đấu khí, Tiêu Chiến tin tưởng Đấu Giả Đan một ngày nào đó sẽ có tác dụng.

Sắc mặt của Gia Liệt Áo run lên, hắn thật sự nghĩ ngờ lời nói của Tiêu Chiến là thật hay giả, một lát sau, hắn lắc đầu mục tiêu của hắn là kiện vật phẩm kia, hiện tại sử dụng tài chính lung tung, không thể nghi ngờ đây không phải quyết định khôn ngoan.

Mà Áo Ba Mạt thấy Giá Liệt Áo dừng tăng gái cũng nhún vai, Đấu Giả Đan mặc dù có sức hút nhưng không phải mục đích của hắn, cho nên bỏ.

- Tiêu Chiến tộc trưởng ra giá 4 vạn kim tệ, còn người nào muốn ra giá?... Nhìn đại sảnh yên tĩnh, Nhã Phi mĩm cười nói

- Nếu không có người tăng giá, vậy Đấu Giả Đan, liền từ Tiêu Chiến tộc trưởng đấu giá được...
Thấy không ai lên tiếng,Nhã Phi khẽ đập nhẹ chiếc búa nhỏ trên tay lên bàn,  trúc cơ kính dịch, định hạ người mua rồi.

-  Tiếp theo sẽ là tiêu điểm của buổi đấu giá hôm nay!

Đem bình ngọc mang đi, Nhã Phi ngọc thủ vung lên, ngọn đèn trên đài ảm đạm xuống, Nhã Phi có chút dừng lại,rồi từ từ lấy ra một chiếc mâm bạc, trên đó có một quyển trục cổ phác màu xanh.

Quyển trục thoáng có thanh quang, đặt trên mâm bạc, quả có chút huyền bí..

- Huyền giai cao cấp công pháp: Thành Phong Quyết

Mấy chữ Huyền giai cao cấp công pháp vừa nói ra, trong phòng đấu giá, đột nhiên yên tĩnh.

Cùng Đấu Giả Đan đó sánh, đấu khí công pháp không thể nghi ngờ càng khiến cho người ta chấn động.

Đan dược trân quý nhưng cũng chỉ là thứ để dùng nhất thời, mà đấu khí công pháp lại có thể dùng cả đời, thậm chí có thể truyền thừa cho con cháu sau này. Từ mấy góc độ này mà nói, cao giải đấu khí công pháp so với đan dược, càng làm cho người khác điên cuồng

Dù sao chỉ cần chính mình có cao giải công pháp,cho dù không có linh dược, sớm muộn gì cũng sẽ thành cường giả một phương, mà nếu không có công pháp, chỉ có linh dươc, vậy dù ngươi có ăn đan dược như cơm cũng không thể trở thành cường giả chính thức

Sau chốc lát rung động, trong hội trường có vài người đã phục hồi tinh thần lại,từng đôi mắt nóng bỏng, nhìn chầm chầm quyển trục màu xanh trên đài, ngày cả Nhã Phi vũ mị động lòng người, tại giờ phút này cũng đã bị bỏ quên.

Tiêu Dạ Yểm nhún vai, chỉ là bọn họ tranh cô cũng không có hứng thú ngược lại rất nhanh  liền đi ra khỏi phòng.

[ Ký chủ nếu ngài có hứng thú ta không chỉ dạy ngày kiếm pháp mà ngay cả đấu kỹ cũng dạy, ngày thấy thế nào?]

[ Vậy Nhiễm Nhiễm lấy gì để đổi? Tích phân hay là kim tệ? Đan dược?]

Tiêu Dạ Yểm hai mắt toả sáng, đối với cô mà nói Nhiễm Nhiễm là một cô giáo toàn năng nha

[ Bổn hệ thống không cần! Hệ thống rất giàu không nghèo như ký chủ!]

Ta lấy đấu kỹ công pháp vả kí chủ còn đau nữa mà.

Tiêu Dạ Yểm ôm tim, vẻ mặt đầy ủy khuất, ôi đau lòng quá đi, ngày cả hệ thống cũng chê cô nghèo.

[ Vậy lấy gì để đổi?]

[ Mười lần dạy, ta lấy ngày một điều kiện, thấy thế nào?]

[ Ách...Nhiễm Nhiễm cái này có phải là quá lo cho ngươi không?] Tiêu Dạ Yểm tò mò hỏi

[ Không sao, hệ thống giàu!]

Tiêu Dạ Yểm gãi đầu

[ Nhiễm Nhiễm ngươi thật tốt! Nhưng ta nói trước điều kiện đó phải nằm trong phạm vi của ta,ngoài phạm vi ta làm không nổi]

[ Ký chủ yên tâm những việc ta yêu cầu chỉ có ký chủ làm được ]

Nói rồi hệ thống liền lặn mất tâm hơi,cô dường như nghe lầm đi khi mà hệ thống biến mất dường như đã cười khúc khích

Vì sao lại cười?

Cô không thể lý giải, chỉ có thể đi về chỗ cũ nhận tiền.

Một lúc sau, tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài truyền đến, hai đạo nhân ảnh, đẩy cửa mà vào

- A a vị này là chủ nhân của Đấu Giả Đan? Hình như tiên sinh lần đầu đến Ô Thản Thành?

Hương phong thổi lên, tiếng cười khẽ kiều mị.

Tiêu Dạ Yểm ngẩng đầu lên, càng dám chắc suy đoán Nhã Phi sinh ra là dành cho siêu mẫu, quyến rũ đến mức khiến cho người ta phạm tội. Trên khuôn mặt, một đôi thủy ngâm ngâm mĩ mâu, tựa như không lúc nào hấp dẫn nam nhân, ánh mắt không dấu vết nhìn qua đôi ngọc cảnh thon dài ưu nhã, cũng suýt nữa bị khe ngực hãm sâu kia hút vào, đó như thủy xà, lúc lay động, hấp dẫn vạn phần, làm cho người ta hận không thể đè trên đất mà phát tiết dục vọng.

- Đưa tiền cho ta!... Tiêu Dạ Yểm khẽ nói,mặc dù rất thưởng thức mỹ nhân nhưng tiền vẫn quân trọng hơn.

Ngọc thủ của Nhã Phi chế đôi môi đỏ mọng,nhẹ giọng cười, bộ ngực đầy đặn lộ ra những đường nét kinh tâm động phách, Nhã Phi cười khành khách nói.

- Xin lão tiên sinh đợi một chút, một số thủ tục, còn đang hoàn thành.

Tiêu Dạ Yểm gật đầu

Nhìn nhân ảnh hoàn toàn bảo phủ trong hắc bào trước mặt, Nhã Phi khẽ cau mày, xem ra đúng mạo của mình trước vị cao nhân thần bí này không có tác dụng gì,lập tức bất đắt dĩ liếm liếm đôi môi hồng nhuận, ánh mắt đảo qua trên người vị thần nhân bí ẩn này, muốn từ vài chỉ tiết nhỏ tìm ra thân phận của cô.

Sau khi quan sát, Nhã Phi có chút thất vọng, ánh mắt chạm với Cốc Ni đại sư bênh cạnh, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thành âm ôn như nhẹ giọng hỏi.

- Lão tiên sinh, Nhã Phi rất ít khi thấy luyện dược sư không đeo huy chương, không biết tôn tính của lão tiên sinh?

- Ta đâu có thảo khí... Tiêu Dạ Yểm thành thật đáp

- Đừng có gọi ta là lão tiên sinh, ta không có già như vậy...

- Ngươi có thể gọi ta...Nhiễm đại sư

- Ha ha, vậy Nhã Phi thất lễ rồi.. Nhã Phi yêu kiều cười,ánh mắt của nàng hơi sáng lên xem ra mị lực của nàng không có giảm

Thời gian tiếp theo Nhã Phi hỏi Tiêu Dạ Yểm đáp bộ dáng rất là thành thật, đôi khi hệ thống muốn tán đầu Tiêu Dạ Yểm dễ sợ. Nhã Phí phát hiện người trước mặt rất thú vị, là một cái đầu gỗ, hỏi cái gì trả lời cái nấy,nếu không muốn trả lời lập tức chuyển sang câu tiếp theo. Nói chuyện cùng người này đôi khi tức nhưng rất thoải mái

Cảm thấy nói chuyện cũng đã lâu, Nhã Phi cười khành khách lấy ra thủy tinh tạp trên người, trên tạp có tộc huy của Mễ Đặc Nhĩ giá tộc.

- Nhiễm đại sư, đây là quý tân tạp ( tạp dành cho khách quý ) của Mễ Đặc Nhĩ đấu giá hội. Chỉ cần Nhiễm đại sư có nó,ở bất kì đấu giá trường nào của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, đều có đãi ngộ của khách quý, đồng thời, đấu giá trường thuế suất, sẽ từ năm phần trăm hạ xuống hai phần trăm.

Tiêu Dạ Yểm nhận lấy, Nhã Phi quan sát phát hiện ra người này rất thành thật, quả thật không có già.

Lúc này, một thị nữ từ ngoài đi vào, đem lục sắc tạp phiến cũng kính đưa cho Nhã Phi

- Nhiễm đại sư, Đấu Giả Đan đấu giá được bốn vạn kim tệ, trừ đi hai phần trăm tiền thuế, còn lại điều ở chỗ này!... Nhã Phi mĩm cười đem lục sắc tạp phiến đưa tới

Nhận lấy thẻ, Tiêu Dạ Yểm có loại xúc động muốn khóc, cô lâý ra thêm mấy bình ngọc đối Nhã Phi nói.

- Ta nơi này còn có mười viên Đấu Giả Đan, cứ giao cho các ngươi đấu giá đi.

Nhã Phi vừa nghe cười nói

- Ta sẽ mau chóng  giúp đại sư bán ra, đại sư nếu sốt ruột cần tiền chúng ta đấu giá hội có thể lấy bốn vạn kim tệ cho một viên,trực tiếp mua bán.

Đấu giả đan loại đan dược đặc thù này không ló không có người dùng,liền tính những người khác không mua đan dược trong gia tộc nàng thì cũng không sao,phải biết rằng trong Mễ Đặc Nhĩ gia tộc thế nhưng không thiếu những đấu giả thiên tài cấp bậc đệ tử,cho nên Nhã Phi sẽ không có hại, hơn nữa Nhã Phi tự tin nàng có thể đem đấu giả đan bán đấu giá hơn bốn vạn kim tệ một viên.

Tiêu Dạ Yểm liền lấy ra một trương giấy đưa cho Nhã Phi,

- Vậy phiền ngươi giúp ta chuẩn bị những thứ này!

- Hảo, đại sư người chờ ta một lát,ta đây liền phân phó người đi chuẩn bị... Nhã Phi đi ăn bài người,giúp Tiêu Dạ Yểm thủ thập dược liệu cùng ma hạch,sau đó lại bồi Tiêu Dạ Yểm nói chuyện phiếm.

Cốc Ni một bênh thỉnh thoảng hướng về Tiêu Dạ Yểm hỏi một ít vấn đề về luyện dược. Cô dĩ nhiên thành thạo trả lời,đối với luyện dược cô cảm thấy mình rất có thành tựu. Mấy vấn đề đó dẫn Cốc Ni đến con đường tam phẩm Luyện Dược Sư không còn xa vì thế Cốc Ni hướng Tiêu Dạ Yểm càng thêm tôn kính, thái độ nghiễm nhiên là tiểu bối đối với trưởng bối.

Nhã Phi thấy một màng này, trong lòng cũng nhìn trúng Tiêu Dạ Yểm, phải biết rằng Cốc Ni là nhị phẩm luyện dược sư, khi nào lại khiêm tốn như vậy, hiện giờ ở trước mặt Tiêu Dạ Yểm hết mực cung kính,không thể không làm cho Nhã Phi thầm than, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Nữa giờ sau, những dược liệu cùng ma hạch mà Tiêu Dạ Yểm cần đều được đưa đến, hai cái rương lớn, một cái chứa đầy dược liệu, một cái chứa đầy ma hạch, Tiêu Dạ Yểm vung lên,đem hai cái rương lớn thu vào không gian giới chỉ,chiêu thức ấy làm cho Nhã Phi cũng phải hoảng sợ,không hổ đại sư, trang bị không gian trữ vật cũng không phải người bình thường có thể có được.

Đã có được đồ Tiêu Dạ Yểm cũng không muốn ở lại, đối với Nhã Phi nói

- Cáo từ...

- Đại sư ngày sau nếu có đan dược cần đấu giá, thì hãy đến phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ nha.

- Ân!

Nhìn Tiêu Dạ Yểm đã biến mất, nụ cười trên mặt Nhã Phi  chậm rãi thu liễm, nhíu mày, đi lại cạnh bàn, khẽ dựa vào đó, đường công lộ ra.

- Cốc Ni thúc thúc, thúc cảm thấy hắn là mâý phẩm luyện dược sư?... Hơi trầm mặt một hồi, Nhã Phi nhẹ giọng hỏi

- Căn cứ mấy đáp án hắn trả lời bạn nãy, tri thức lý luận của hắn ít nhất cũng là ngũ phẩm Luyện Dược Sư, thậm chí còn cao hơn.

- Ngũ phẩm Luyện Dược Sư sao?... Nhã Phi không thể tin được, nguyên bản năng cho rằng Tiêu Dạ Yểm là Tứ phẩm Luyện Dược Sư nhưng không nghĩ tới bản thân vẫn xem nhẹ hắn. Nhã Phi cười khổ nói

- Ngũ phẩm Luyện Dược Sư chính là cấp bậc Đan Vương, ta bạn nãy còn nghĩ vẫn có cơ hội đem hắn kéo vào gia tộc.

- Tiểu thư, tuy rằng chúng ta không thể đem hắn kéo vào gia tộc, nhưng chúng ta có thể cùng hắn bảo trì mối quan hệ hảo hữu tốt, một cái Ngũ phẩm Luyện Dược Sư liền tính là Đấu Hoàng cũng phải lễ nhường ba phần.
Cốc Ni nói

Đấu Hoàng muốn nhượng lễ ba phần sao ?
Nhã Phi tay ngọc nâng hương má, nhẹ nhàng,thở dài một hơi,luyện dược sư, thật là một đám người khủng bố,nhưng vì sao mình lại không có hạng thiên phú này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro