Chap 4: Hiệp Sĩ Giang Hồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ak hem thật ra thì cái cụm từ 'Magot' là do ta viết bậy viết bạ thui, nên đễ ý nghĩa hơn, ta xin đổi lại thành 'Magic' cho nó huyền ảo a ^^ 

 Quay lại vấn đề chính 'Làm sao để thu phóng ma khí'! Mặc Gia thì vô phương, đơn giản vì trong trò chơi, bọn game thủ hận không thể làm nhân vật của mình càng đẹp càng tốt, hiệu ứng quả thật là mịt mù. Đến mức phải sài cái chức năng ẩn hiệu ứng để bớt lag. Nhưng cái hiệu ứng này chỉ có thể làm máy mình không thấy hiệu ứng, nếu người kia ẫn hiệu ứng thì không sao, mà nếu hắn không ẫn hiệu ứng thì vẫn thấy bình thường cho dù người ẫn không thấy. Mà cái thế giới này là thế giới thật 100%, No games, vậy nên hắn vô phương.

 Còn về Mặc Du, hắn đương nhiên cũng ếu biết. Tưởng hắn như tên ngu ngốc kia không suy nghĩ chu toàn sao? Từ ngày mà hắn lên đây hắn đã nghĩ về cái dụ này, mà hắn lục hết kho sách trong cái nhẫn không giang cũng không thấy. 

 Vì sao? Vì hồi đó khi ba phái tiên,ma,nhân còn chung sống hòa bình, bọn tiên ma hận không thể phung ra đầy ma khí để tỏ vẻ, nên chả có tên nào rãnh hán mà nghiên cứu cái này. Ak mà nói rõ một chút, nhẫn không gian là món đồ do mấy pháp sư không gian tạo ra, tùy thể tích mà có thể đoán được giá cả, do rất ích pháp sư thuộc hệ này, nên một cái không gian bự khoảng 1 tất thôi cũng được bán với giá trên trời. 

 Còn về vụ vì sao hai tên ngoại tộc như Mặc Gia và Mặc Tu lại hiểu ngôn ngữ Magot, riêng về Mặc Gia để phục vụ cho nhu cầu chơi game, hắn đã tải một cái phần mềm phiên âm giao tiếp, cũng không biết qua vòng xoáy không gian rồi biến chất hay sao, mà tiếng nói Magic của hắn rất tiêu chuẫn, cũng như có thể nghe hiểu được người khác nói gì. 

 Còn về Mặc Du, như đã nói, trước khi lên đây Ma tộc có khá nhiều anh em lên Nhân giới lập nghiệp, cho dù hắn chưa lên đất liền lần nào, nhưng qua ngàn năm sử sách, Ma tộc cũng bị nhiễm cái tiếng nói Magic thế là hắn rành tiếng Magic hơn cả tiếng Ma Tộc. ...

 .. .

 "Ta sẽ giúp các ngươi!" Trong khi 3 người đang nát óc suy nghĩ, một tiếng nói hùng dũng, nhưng cũng không che giấu được cái sự thanh thúy của trẻ con vang lên.

 Cả 3 quay lại nhìn, ngay cửa hang động, một bóng người cao lớn, đúng vậy cao lớn! Đối với bọn nhóc 8 xuân như bọn hắn thì phải ngữa đầu 85 độ mới có cơ may nhìn được mặt người ta, gương mặt rất anh khí, cũng rất non nớt, ngũ quan thì cũng khá sắt nét.

 "Ta đã nghe hết những gì bọn các ngươi nói, ta sẽ giúp các ngươi!" ... Ngươi nghĩ bọn hắn sẽ gật đầu cái rụp như Vũ Đồng sao? Mơ hở!? Đương nhiên là giết người diệt khẩu rồi! Như cắt Mặc Du vung hai thanh katana Nhật Bản đầy sát khí và có độ dài không biết hơn hắn bao nhiêu ra, Mặc Gia rất phối hợp mà từ không trung xuất hiện chiệc 'Lưỡi Hái Tử Thần' theo nghĩa đen ra, ma khí quả thật là ngập trời.

 Vũ Đồng cũng theo phong trào mà tháo băng vãi của thanh đao ra, nhưng vấn đề là, do sợ bị oxi hóa, hắn lỡ quấn nhiều quá thế là bây giờ phải ngập đắng nuốt cay mà tháo từng sợi từng sợi vải. QQ

 "Từ từ a, không phải các ngươi có cái khế ước gì đó sao? Với lại nếu giết ta rồi thì các ngươi không thể thu lại cái đóng ma khí mịt mù kia a." Nhìn đóng sát khí xuất ra từ những vũ khí kia, mồ hôi lạnh sao lưng Mục Vu không khỏi chảy ròng rã, xem ra hắn đã tìm đúng đối tượng để gia nhập a. Suy nghĩ một chút, 2 người Mặc Gia, cũng gật đầu.

 Từ hư không xuất hiện một cái thiệp màu hồng in hình cây đào xuất hiện. Đây là khế ước mang tên 'Kết Nghĩa Vườn Đào', không hiểu là nó bị lỗi chổ nào, vốn là kết nghĩa chỉ có 3 người, nhưng không hiểu là bị lỗi hay gì, mà vô game cư nhiên lại yêu cầu cần 4 người. Hảo đau lòng a~. Rõ ràng bộ Rôbô Trái Cây phần 3 chỉ có ba người kết nghĩa cơ mà.

 Hình thức thì chắc ai cũng biết, từ hư không cũng xuất hiện một cái ly hương trong đó có 3 cây nhang, tiếp đến là ba chén ruou đào, xung quanh cũng làm rất tốt hiệu ứng cánh đào quá, nhiều đến mức rớt đầy cả sàn, rất tốt để làm nệm a. Ruou thì không thấy đâu, nhưng đào thì đầy rồi đấy, ruou đào cái méo gie', rõ ràng là nước ép đào, mà người ép cư nhiên không có tâm đên mức chả thèm bỏ đường với đá. ...

 .. .

 Ờ thì thế giới đúng là đầy rẫy những thứ không khoa học. 

 "Ngươi mấy tuổi?" Mặc Du 

 "8 nga~" Mục Vu hồn nhiên trả lời

 "Ngươi ăn phân bón lớn ak, có cần ta cho vài chai thuốc trừ sâu cho thêm năng xuất không?" Mặc Gia chế giễu, cái tên này cũng 1m6 đi? Hoàn toàn không ý thức được bản thân đang ganh tị với người ta.

 "Là gì?" Tiếp tục ngây thơ.

 "..."

 Cái tên này tên là Mục Vu, là dòng dõi hiệp sĩ, trái ngược với Vũ Đồng tên này cứ như ăn phân bón mà lớn lên vậy, nếu không coi qua thông tin magic (chứng minh thư) sẽ tưởng là hắn khoảng 15+ đâu. 

 Trời đang rất lạnh, sau khi bọn người trao đổi xong, lúc đang định gọi Vũ Đồng đi làm cơm, thì phát hiện hắn còn đang ngồi tháo vải a, kiểu này thì chiến đấu cái méo gì!

 "Đồng Đồng, ngươi yên tâm, khi ra khỏi rừng gia sẽ mua cho ngươi một cái nhẫn không gian, giúp thanh đao của ngươi không quấn vãi cũng sáng như mới nga~" Mặc Gia phóng khoáng mà hứa hẹn.

 "Thật sao!... Nhưng mà đây đã là cái logo của ta rồi a~"

 "Vậy ngươi có muốn không." Mặc Du lạnh mặt chen vô. 

 "Muốn... muốn...cái gì cũng muốn a..." QQ hảo đáng sợ a. 

 "Vậy mới ngoan a~~~" Mặc Gia *vui vẻ*^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro