25.7.2019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

25.7.2019.

tôi là chương hạo.

đếm ngược 5 ngày trước khi tôi rời khỏi hàn quốc, ngày thứ 5.

hôm nay là một ngày nắng đẹp, là sinh nhật của tôi

và hôm nay cũng là một ngày nghỉ. buổi tối tôi có hẹn đi ăn cùng với gyuvin, yujin và anh jiwoong.

còn sáng nay, tôi có hẹn với hanbin để cùng đi picnic, hanbin đã ngỏ ra ý này để mừng sinh nhật cùng tôi.

xe của em đậu trước cửa nhà, hanbin dặn tôi chẳng cần mang theo gì cả, em ấy sẽ chuẩn bị hết. vì thế nên tôi chỉ chọn một bề ngoài gọn gàng mát mẻ rồi leo lên xe để hanbin đèo đi.

lúc hanbin lái xe trông rất chững chạc, vô cùng quyến rũ, em khiến tôi khó có thể rời mắt khỏi. nhưng cuối cùng vì bị em bắt gặp mà tôi phải dời tầm mắt ra cửa sổ.

"sao vậy? trông em đẹp trai đến ngây ngất luôn à?"

tôi ngại ngùng, chỉ khẽ liếc hanbin một cái, quả thực rất đẹp. dạo gần đây tôi không còn ngại ngùng với việc đi chơi cùng hanbin nữa, bởi vì em ấy đã thành thật với tôi rằng em ấy độc thân.

hoá ra hôm đó tôi đã hiểu lầm người đó là bạn gái hanbin. thế nhưng, chuyện em không yêu tôi nó lại là sự thật, tôi cũng chẳng nhắc về chuyện món quà đó, tôi sợ rằng nếu nói ra chúng tôi sẽ không còn thoải mái với nhau nữa.

tôi chỉ còn 5 ngày thôi, tôi muốn những ngày này phải thật đẹp đẽ.

chúng tôi đến một ngọn đồi nhỏ, nơi được phủ đầy cỏ xanh dưới một tán hoa anh đào to lớn tạo một mảng bóng râm khổng lồ. gió thổi hiu hiu mát mẻ, mùi hương của trời thu lan ra trong không khí, bám lên da thịt khiến cơ thể tôi lành lạnh, mát mát.

tôi và hanbin trải thảm, sau đó đem một ít đồ ăn trưa ra. tôi khá ngạc nhiên khi hanbin đã chuẩn bị hẳn một chiếc bánh kem.

"em đã tự tay làm chiếc bánh này cho anh…"

tim tôi hẫng đi, tôi nhìn chiếc bánh được trang trí đơn giản và một chút vụng về của em, trong lòng vang lên ấm áp tột cùng.

"anh thích lắm."

hanbin cười trước phản ứng háo hức của tôi, em lấy tay che gió, tôi xoè chiếc ô lên, ngọn lửa nến được thắp lên ở giữa chiếc bánh. tôi chắp tay, nguyện một điều ước.

tôi ước, hanbin sẽ không bao giờ quên tôi.
và tôi ước, em sẽ mãi mãi nở nụ cười.

nến bị thổi tắt, chúng tôi vỗ tay cho một nghi thức nho nhỏ. đây là chiếc bánh em đã tự tay làm, tôi chắc chắn sẽ ăn nó thật ngon.

"anh muốn ăn thử không?"

tôi gật đầu, hanbin lấy cho tôi một phần bánh, vị kem béo ngậy tận trong miệng và bánh bông lan thơm lừng mềm mại khiến tôi xuýt xoa hết cả lên: "ngon lắm."

hanbin vui mừng: "thật à?"

"thật, em ăn thử đi…"

em múc một miếng bỏ vào miệng, ngạc nhiên: "đúng là ngon thật. sao? em giỏi lắm đúng không?"

tôi bật cười: "ừm, hanbin giỏi lắm."

chúng tôi cùng nhau ăn trưa, hanbin đã làm cả kimbap và sandwich, tôi ăn rất ngon, đến no cả bụng.

dưới bóng râm, gió đìu hiu mát mẻ thổi qua khiến lòng tôi phơi phới. hanbin đang nhìn ngắm bầu trời, ánh mắt em sáng lên lấp lánh. tôi cũng ngước lên, nhìn mây lững lờ trôi, nhìn những chú chim đua nhau bay trên bầu trời, cả tán cây nhẹ nhàng chuyển động trong gió.

ước gì khoảnh khắc bình yên này dừng lại mãi mãi.

tôi ngắm đến đắm say, cho đến khi bừng tỉnh nhìn sang bên phải của mình. tôi bắt gặp ánh mắt em.

hanbin đang nhìn tôi, chằm chằm. tôi có thể thấy được sự dịu dàng trong đôi mắt ấy, em đối với ai cũng luôn tốt bụng như vậy. có lẽ vì vậy, tôi đã phải lòng em không chủ đích.

"hạo nè…"

em gọi, giữa không khí im lặng vang lên âm thanh trầm trầm nhẹ nhàng.

"anh nghe…"

em nhìn tôi thật lâu, vành tai em hơi ửng đỏ, hanbin hít một hơi, dường như có điều đó muốn nói.

tôi ngượng đỏ mặt, không dám nhìn vào trong ánh mắt của em.

"em-"

tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cả hai chúng tôi đều bừng giật mình. tôi lúng túng, là kim gyuvin gọi đến.

"alo?"

"anh hạo! đổi địa điểm ăn lẩu tối nay nhé!"

tôi ngạc nhiên: "sao vậy?"

"cửa tiệm đó hôm nay báo đóng cửa rồi, em tìm được quán mới, tối anh jiwoong sẽ đến đón anh."

tôi gật gù: "được rồi."

tôi cúp máy, quay lại nhìn hanbin, lúc này em đã né tránh ánh mắt của tôi rồi, thế nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy gương mặt đỏ chót của em, sao hanbin lại đỏ mặt nhỉ?

"em muốn nói gì vậy?"

"à..à..e-em chỉ muốn nói là chúc mừng sinh nhật anh…l-lúc nãy em quên nói."

hanbin ấp úng, không dám nhìn thẳng vào mắt tôi. tôi tò mò, em ngại sao? hay em cảm thấy có lỗi vì không chúc mừng sinh nhật tôi lúc nãy?

chỉ vậy thôi sao?

tôi đã mong chờ điều gì vậy nhỉ?

tôi bật cười, cố xua đi bầu không khí ngượng ngùng: "ừm, cảm ơn em…"

"...hôm nay anh vui lắm."

tôi mỉm cười, còn hanbin thì ngẩn ra.

chúng tôi về nhà sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ. hanbin chào tạm biệt tôi và còn chúc mừng sinh nhật tôi thêm một lần nữa.

"hạo hạo à…"

cứ mỗi lần em gọi tôi như thế, lồng ngực tôi lại phập phồng và búp hoa lại chuyển động.

"anh nghe."

hanbin mỉm cười, nụ cười của em tựa như ánh nắng rọi cả một trời thu ảm đạm.

"em mong năm sau vẫn tiếp tục được đón sinh nhật cùng anh."

tim tôi hẫng đi, cả cơ thể tê rần như thể bị hút hồn.

"ừm."

tôi bật cười, đáp lại em.

sau đó hanbin rời đi mất.

tôi ngồi thụp xuống trước cửa nhà, ôm trái tim đang đập liên hồi và cả cảm giác não bị siết lấy, thế nhưng niềm hạnh phúc và rung động trong tôi đã lấn áp đi cả nỗi đau xác thịt.

tôi vui lắm, hôm nay có lẽ là sinh nhật tuyệt nhất đời tôi.

tối đến, tôi đi ăn lẩu và mừng sinh nhật lần nữa với bạn bè của mình. gyuvin tặng tôi một chiếc áo khoác còn nhóc yujin thì tặng tôi một chiếc đồng hồ, còn riêng anh jiwoong thì tặng tôi một cặp mắt kính.

"hôm trước nhìn giấy kiểm tra mắt của em, anh đã đi mua cho em một chiếc kính mới, anh nghĩ em sẽ cần nó."

tôi vui lắm, nhận được những món quà từ người thân yêu khiến lòng tôi phơi phới. bố mẹ và em gái cũng gọi điện đến chúc mừng sinh nhật tôi, họ đều mong tôi sẽ về thăm nhà.

về chứ, tôi nhất định sẽ về.

hôm nay là sinh nhật tôi, là ngày vui nhất trong đời tôi, là ngày tôi được sinh ra, được nhận vô vàn tình yêu thương.

và tôi yêu sung hanbin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro