Chương 18: Thất Công Chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vương tử...tha tội"_Vân Ngọc không dám nhìn bạch y thiếu niên trước mặt, Tiêu Chiến y ngọc nhãn lưu ly đều đã lệ đẫm hai hàng, núi sông trùng trùng điệp điệp chứng giám, hoà làn gió nhẹ điểm hoạ trên nét tan vỡ của y. Trái tim cương quyết, tình cảm chân thành bấy nhiêu năm cuối cùng không phải hắn không hiểu, chỉ là hắn đã âm thầm không hiểu, sau cùng chỉ có mình y độc tôn với thứ tình ý chớm nở lại chớm tàn.

"Huynh lấy đâu ra tội chứ..chỉ là ta buột miệng, huynh đừng để tâm..vậy ta không phiền huynh.."_Y nuốt đắng nồng ngược vào tâm can, lặng lẽ mang tiếu ý ưu buồn cùng thứ tình cảm cô độc nói lời cáo từ rồi âm thầm xoay người bước đi.

"Vương..."_Vân Ngọc nhìn đến bóng dáng kia, gần ngay trước mắt nhưng cớ sao ngỡ xa tận chân trời, bàn tay đưa ra trước khung cảnh hư vô ảo huyền, hoạ lại cả người nam nhân đang bước đi xa khuất trong lòng bàn tay, lòng hắn không nỡ nhưng cũng chẳng có dũng khí gọi y lại. Hắn tôn thờ y, tôn thờ thứ tình cảm của y, nhưng hắn đối với y chẳng phải loại tình ý kia. Cứ vậy nhìn ngắm thân ảnh chập chững lẳng lặng, từng bước nặng nề mang muộn phiền.

Thiếu niên dần xa khuất bỏ lại phía sau người nam nhân với bức tranh cốc sơn tịch mịch cô liêu, mang tâm sự giấu kín tận cõi lòng, hơi lạnh bao phủ đôi vai y, đem những giọt nước mắt hoá thành chấp niệm rơi trên Đoạn Mộng kiều càng làm bước chân y nặng trĩu. Nhưng đâu đó trong tâm y cũng nhẹ đi vài phần, lời ái mộ bấy lâu ấp ủ cũng có thể nói ra tuy rằng không trọn vẹn, nhưng cũng mảnh nào khiến y nhẹ nhõm, chắp vá lại tâm bi thương này.

Chợt nhớ đến đoạn tâm tư kia chỉ như khói mộng hoa tan, mắt môi y run lên, toái bộ nặng nhọc rời xa chốn cốc sơn u sầu, trôn lại mảnh tình ý gửi nơi Nga Mi sơn cô quạnh.

Dấu chân quạnh quẽ đã đem y bỏ xa cả ngọn núi heo hút, y từng bước tiến về phía đình viện, trời như sập tối chập chạng trong ánh nến dầu của gia nhân đang thắp lên, phỏng chừng đã qua giờ Thân.

1) Giờ Thân: từ 15h đến 17h

Đám tì nữ xung quanh Từ Khánh điện biết Cửu vương tử đã trở về, dụng tâm muốn tiếp đón y nhưng sắc mặt của y có vẻ không được tốt, đám tì nữ cũng rất biết điều thi lễ với y rồi kéo nhau ra một góc thì thầm to nhỏ. Cửu vương tử thường ngày vốn rất hoạt bát, chiếm được cảm tình của bá dân Triều Tiên, đám nô gia bọn họ cũng chẳng nằm ngoài số đó. Tiểu vương tử của bọn họ tâm còn sơ nhiên vậy mà hôm nay y vác nguyên bộ mặt thảm thương, không còn cười nói nô đùa với bọn họ khiến không khí trên dưới khắp Triều Tiên phải xì xầm một phen, đoán xem khả năng cao người có thể vần y đến bộ dạng đó là ai?

"Ngươi đoán xem sắc mặt Cửu vương tử là gặp phải chuyện gì ở Trung Nguyên rồi?"_Một tiểu tì nữ nói nhỏ bên tai tì nữ còn lại, nàng tì nữ nọ nghe đến hiếu kì đáp ngay.

"Ta đoán Vương tử hẳn bị Đại Vương dạy dỗ cho một trận đòn roi rồi"_Tì nữ hồng y nói.

"Ngươi có bệnh, Vương tử thường ngày bị ngài phạt cũng chẳng ăn nhập, hơn nữa y đi ra từ phía kia, chẳng lẽ là đi gặp ai?"_Nàng tì nữ thanh y sửa lại ngay.

"Đúng rồi, thường ngày y và Vân Ngọc đô thống dính chặt lấy nhau như đôi chim yến..không phải chứ? Y đoạn tụ!"_Thanh y nhân nghe nàng tì nữ còn lại đoán già đoán non bấm bụng thấy hợp tình hợp lý, nhưng rồi nàng phẩy phiến.

"Ngươi đừng ăn nói hàm hồ, thiên tử không phải có thể nói gì là nói đâu, Vương tử xuất thân như châu như báu, hơn nữa y còn là nam nhân.."_Hai tì nữ túm tụm lại nói đủ thứ chuyện trên đời cuối cùng bỗng ngưng đọng.

Phía khuôn viên đình viện rộng lớn ngoài bóng lưng thê lương của Bạch y vương tử, phía xa xa bước tới còn có bóng hình của một nữ nhân. Bên cạnh nữ nhân còn có hai hàng nô tì theo hầu hạ, nữ nhân trên thân mặc sam y thêu hồng, cách vấn tóc cho thấy quyền hạn cao quý của gia thất, hoa văn phong chương, ngọc sa điểm châu một rải tay áo, châm cài vàng ngọc trên nước tóc đen tuyền. Nàng mang trên mặt dung nhan liên hoa tiên tử, không dung tục lại hiền dịu thanh thoát, độ còn hoa niên, kim chi ngọc diệp.

2) Liên hoa tiên tử: xinh đẹp như tiên tử, hoa sen

Hai tì nữ thôi tán ngẫu, trên dưới lễ nghĩa đi tới thi lễ với nàng.

"Thất công chúa!"_Hai nàng đồng thanh, nữ nhân khẽ mỉm cười, mâu hàm thu thuỷ, dịu hiền khôn cùng.

3) Mâu hàm thu thuỷ: ánh mắt như nước mùa thu

"Hai người các ngươi không làm cho nhanh còn đứng đây túm năm túm ba, còn gì là thể thống?"_Nữ nhân tử y đi bên cạnh Thất công chúa quát lên, nàng ta mang vẻ chững chạc, đầu mày kiên định chau lại với nhau, bên thắt phục dắt vòng dây ngọc uy nghiêm mà mắng, tú ngoại tuệ trung, giọng nữ nhân khản khàn doạ cho hai tì nữ giật bắn.

4) Tú ngoại tuệ trung: vẻ ngoài thanh tú, bên trong thông minh.

5) Tử y: y phục màu tím

"Huyền Lam tỷ"_Thất công chúa ra ý ngăn lại nữ nhân tên Huyền Lam nghiêm nghị bên cạnh, nàng mỉm cười.

Tì nữ trên dưới trong hoàng cung đều vô cùng cẩn trọng đối với nữ nhân này, nàng là quân bá hộ trong Tiên Triều chỉ xếp sau phủ đô đốc một bậc, Thôi Huyền Lam, nữ nhân này qua miệng lưỡi thiên hạ chính là vô cùng hung dữ, nàng ta không phải bậc lão nhân nhưng thiên tính cứng thép, quyết đoán, đại đao khoát phủ luôn khiến nàng có vẻ lão luyện của một bậc lãnh tướng dữ dằn, trong một đêm không ai biết vì sao nàng ta cam tâm tình nguyện đi theo bảo hộ, cống nạp cho Thất công chúa.

Tuy rằng từ trước đến nay, vị công chúa này bẩm sinh hiền lành, lương thiện luôn dè chừng trước những nữ nhân bạo dạn hơn. Nếu nói trong Tiên Triều quốc này Tư Nguyệt cựu danh chiến thần cầm thiên binh trăm trận trăm thắng, sương gió máu cát trên chốn thiên trường làm nàng e sợ một, thì Lam Huyền gặt xuống cái đầu của giặc Mông, nhuộm đỏ cả địa cửu phải là sợ thập phần. Vậy mà nàng ta dăm dắp nghe theo lệnh chỉ của Thất công chúa, một chút uỷ khuất cũng không có lấy.

"Thanh Thanh, Tiểu Đào hai muội xong việc chưa mà chạy ra đây chơi gì vui vậy?"_Vị Thất công chúa mềm mại nói, thanh hầu kiều chuyển đi vào lòng người.

"Tì nữ lập tức làm nốt công việc, Thất công chúa không cần bận tâm chúng nô tì"_Thanh Thanh lanh lợi đáp ngay.

"Ừm"_Thất công chúa mỉm cười, rồi lại toái bộ diêu hoa về phía trước, hai tì nữ trong lòng như một đợt gió xuân lướt qua.

"Thất công chúa đi thong thả"_Tiểu Đào cùng Thanh Thanh vô cùng có cảm tình với vị Thất công chúa này, nàng tuy xuất thân là cành vàng lá ngọc nhưng vô cùng hiền thục, đối đãi không phân giai cấp, lòng Thanh Thanh rúng động nhìn bóng hình thướt tha của nữ nhân, hai má nóng lên điểm hồng phấn. Huyền Lam đi bên cạnh hung hăng nhìn nàng, rồi mỗi người một việc riêng, nàng ta tự cho bản thân chút phúc lợi len lén nhìn vị Công chúa kia rời đi.

"Tiểu Tán, đệ về rồi"_Thất công chúa nhanh nhảu chạy lại phía nam nhân đang nặng trĩu từng bước chân in trên mặt đất, khuôn mặt nhuốm phần bi ai xé lòng, nàng cất giọng lảnh lót như oanh như yến. Nàng biết ngày hôm nay tiểu đệ trở về, bèn hảo tâm ra tận Dương Tiêu cung chờ đón, nhưng đợi cả mấy canh giờ không thấy y, nàng sai nô gia trên dưới đi tìm vì đã chập tối không thấy bóng dáng y trở về. May mắn thay ra đến Từ Khánh điện lại gặp được Tiêu Chiến, nhưng y không còn nhảy nhót, miệng huýt sáo bay đến ôm chặt lấy sư tỷ như thường ngày.

Nàng ôm chầm lấy Tiêu Chiến, y như chôn chân tại nơi mảnh đất lạnh lẽo, lệ trên mi như uỷ khuất nhỏ từng giọt xuống vai sư tỷ, Thất công chúa lo lắng khôn siết nàng lau đi giọt lệ ấm nóng vương bên mắt môi y, nhu thuận nói.

"Tiểu Tán, đệ sao vậy? Ai ức hiếp đệ?"

"Thất tỷ..."_Y nhỏ nhẹ, thanh âm nghẹn ngào làm sư tỷ như nàng nhói tâm can, Tiêu Chiến cảm xúc như bộc lộ không thể che giấu, y ôm chặt lấy nàng, đem dung nhan chôn trong hõm vai nàng, y nấc lên nỗi tủi hờn đều đổ hết lên sư tỷ giãi bày tâm sự trong lòng.

"Được rồi được rồi, Tiểu Tán ngoan không khóc"_Đã rất lâu rồi Tiêu Chiến mới chôn chặt mình trong tấm thân nàng mà nức nở giãi bày hết uỷ khuất, y là một đứa trẻ ngoan rất hay cười, giờ khắc này đem hết nỗi uất ức bày biện trước sư tỷ y như thuở sơ khai. Nàng vốn luôn nhu nhược trước Cửu đệ này, đôi tay ngọc xoa nhẹ tấm thân y, dỗ dành Tiêu Chiến đang nức nở hoa lê đái vũ trong lòng.

Nằm trong vòng tay sư tỷ, y dâng trào nỗi bi ai, lại như ngập ngừng vạn điều khó nói, càng khó bày tỏ, lệ thấm ướt vạt y nàng.

"Thất tỷ...đệ phải làm sao đây.."_Cõi lòng y lúc này cho dù là vạch áo cho kẻ xem lưng cũng chẳng thể nhịn xuống nổi.

"Có chuyện gì, Tán ngoan, không khóc nói cho a tỷ biết, có phải là Vân Ngọc.."_Thất công chúa vốn luôn hiểu tâm tư y nhất, thường ngày y đều quấn chặt lấy Vân Ngọc, trở về liền thấy Cửu đệ cùng hắn đã ở chung một chỗ rồi mới tìm đến sư tỷ nàng, hôm nay trở về lại tuyệt chẳng thấy bám người, nàng bấm bụng cũng đoán ra lời muốn nói của y.

"Đệ và huynh ấy...có lẽ chẳng thể đối mặt nữa rồi"_Tiêu Chiến y bị nói ra tâm tư trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi ba tầng, y lúc này mới phát giác hai bên sư tỷ y hai hàng nô bộc theo sau, còn có Thôi bá hộ liền thấy quá là bẽ mặt, y ly khai hỏi lòng nàng, lau đi lệ bên má, chuyện này mà loan ra khắp bá tánh Triều Tiên có khi độ cả ngàn kiếp, Tiêu Chiến cũng cảm thấy thân nam nhân này thanh danh cũng không cần nữa.

"Đúng rồi, hôm nay đệ trở về rồi có phải nên nấu canh hầm củ sen mừng đệ không?"_Thất công chúa lánh sang chuyện khác, nàng không muốn nhắc về chuyện khiến Cửu đệ đau buồn, càng không muốn thấy y cứ mãi chôn chặt trong lòng. Tiêu Chiến vốn luôn thích canh hầm củ sen mà sư tỷ nấu, mỗi ngày đều bán manh mè nheo đòi phải ăn canh hầm mới chịu chăm chỉ luyện thư pháp.

"Được, vậy đệ sẽ ăn hai bát, không đúng...năm bát"_Nỗi buồn trong lòng vốn dĩ vẫn luôn ở đó nhưng y không muốn Thất tỷ lo lắng thêm. Nàng biết ánh mắt ưu phiền của đệ đệ không tránh được, tuy vậy y vẫn gượng tươi cười, dáng vẻ hoạt bát của y lại khiến nàng nhói lòng làm sao.

"Cửu đệ ngốc, ngươi ăn nhiều như vậy, đại ca phải làm sao?"_Nàng gõ nhẹ lên trán y, tiểu đệ này của nàng đã lớn thật rồi, thấm thoát đã mấy hậu niên, Tiêu Chiến cuối cùng cũng cao hơn nàng một cái đầu.

"Cho huynh ấy nhịn đi, dám mắng đệ"_Tiêu Chiến bĩu môi, y vẫn còn khắc ghi việc đại ca trách mắng đó nha.

"Được rồi được rồi, không nói lại đệ, chúng ta cùng về, mẫu phi đang đợi đệ về dùng thiện"_Nói rồi nàng mỉm cười ôn thuận xoay bước toái bộ về phía trước, gió thu đã thổi tới ban sập tối, Huyền Lam khoác nhẹ bên vai nàng lớp bỉ y, đám nô gia châm đèn lồng soi sáng, đứng thành hai hàng kính cẩn mở đường chào đón Cửu vương tử trở về.
____________
Minh hoạ Thất công chúa:
Nguồn Pinterest
Edit: Nguyệt Tư Chiêu Lộ

Thôi Huyền Lam:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro