Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày này kế toán bên phía Vương Nhất Bác lại muốn phát điên.

Kẻ chủ mưu vô cùng có ý thức tự giác liên tục lưu mấy bức ảnh của mình và Tiêu Chiến bị chụp lén trên mạng.

Vừa xem trong lòng thầm than thở, paparazzi đáng lẽ nên chi tiền mua camera xịn hơn chút, bức ảnh chụp Tiêu Chiến mờ đến nỗi không thấy được một phần mười vẻ đẹp nghịch thiên của anh ấy.

Quay trở lại đêm hôm trước.

Vương Nhất Bác chuẩn bị tham gia một bộ phim mới, địa điểm là vùng núi sâu của Chiết Giang, mùa đông ở Giang Tô-Chiết Giang lạnh cóng, theo lời khuyên của các bậc tiền bối, hắn dự định sẽ chuẩn bị trước một số thiết bị giữ ấm.

Đúng ra, việc này đáng lẽ phải được trợ lý chuẩn bị, nhưng bài học rút ra từ quá khứ——

Nửa năm trước có một khoảng thời gian như vậy, trước Tết Nguyên đán, Vương Nhất Bác làm việc không ngừng nghỉ, từ đóng phim đến dẫn chương trình, kết quả là không mua quần áo mới cho ngày Tết.

Nghệ sĩ tên tuổi sao có thể diện đồ cũ đi chơi Tết, người đại diện vung tiền cử trợ lý mua đồ mới thật đẹp để mặc đi sân bay.

Kết quả, trợ lý tốn rất nhiều tiền để mua một chiếc áo khoác với kiểu dáng quân đội, màu xanh lá cây đậm, và chiếc cổ lông cuộn tròn dùng lược chải chắc cũng đến 20 phút mới mượt.

Trợ lý cũng tự mình cảm thấy xấu hổ, nhưng nghĩ ra rất nhiều lý do để giải thích, màu xanh lá cây đậm sẽ thịnh hành trong năm nay, kết hợp bộ lông cáo quý phái càng làm nổi bật khí chất kiêu ngạo, bất phàm, bây giờ đừng xem thường nó, sẽ là xu hướng trong vài năm tới.

Cho dù đó là lông cáo quý phái, hoặc "có thể" trở thành xu hướng trong tương lai, đều không đáng với giá tiền này.

Tất nhiên, cái chính vẫn là quá xấu.

Từ trước đến nay, nếu Vương Nhất Bác có thể tự bỏ tiền túi ra mua đồ, sẽ không bao giờ làm phiền người trợ lý không có khiếu thẩm mỹ của mình.

Vương Nhất Bác gặp Tiêu Chiến ở lối vào của bãi đậu xe phía sau trung tâm thương mại.

Hắn quấn kín mít từ đầu đến chân, trước khi xuống xe, trợ lý còn liên tục xác nhận: "Anh thực sự không cần em mua hộ à?" Vương Nhất Bác xuống xe không nói một lời.

Ngay khi chân vừa chạm đất, hắn đã nhìn thấy dáng người quen thuộc, Tiêu Chiến!

Hắn đang chuẩn bị phi tới thì nhìn thấy một người xa lạ bên cạnh Tiêu Chiến, chiều cao tương đương anh, hai người đi rất gần nhau, không biết họ đang nói cái gì.

Vương Nhất Bác vội vàng ba bước thành một mà lao tới, kéo người đàn ông xa lạ kia ra, nói: "Anh là ai, tránh xa Tiêu Chiến!"

Tiểu Yên nhìn lại Vương Nhất Bác, nhe răng trợn mắt, cuối cùng cũng thoát ra được cánh tay của hắn, ngây người một lúc lâu, mới nói: "Anh họ?"

Có hơi xấu hổ.

Quá bối rối khi không nhận ra người thân, còn cả sự xấu hổ vì quá bồng bột, ghen tuông lại mù quáng.

Vương Nhất Bác xoa xoa cổ có chút ngượng ngùng hỏi: "Em tại sao lại ở chỗ này?"

Tiêu Chiến xoa xoa cánh tay của Tiểu Yên an ủi và nói: "Cùng Gia Gia chọn một chiếc đồng hồ."

Hành động quá tự nhiên làm Vương Nhất Bác có chút không vui: "Cậu ta không có bất kỳ người bạn nào khác à, sao lại muốn anh đi cùng?"

Xong còn nói thêm: "Hai người đang nói cái gì, lại còn đứng gần như vậy?"

Tiêu Chiến bối rối: "Nói về kiểu dáng của đồng hồ."

Sau khi nói xong, anh lắc màn hình điện thoại của Tiểu Yên trước mặt Vương Nhất Bác.

Chà, đó là phong cách mà hắn không thể chấp nhận được.

Vương Nhất Bác nhỏ giọng: "Phải chú ý đến thân phận một chút, hiện tại anh là bạn trai hợp đồng của em! Làm sao có thể ngẫu nhiên đi mua sắm với người ta, lỡ như bị chụp ảnh thì sao?"

Tiểu Yên bị sốc trước lời nói thờ ơ và tàn nhẫn của "người thân", nói "Em sẽ đi tự mua" liền bỏ đi không thèm ngoái lại.

Tiêu Chiến cũng rất xấu hổ, đáp: "Anh biết là có hợp đồng, nhưng anh vẫn chưa đồng ý."

Vương Nhất Bác nói: "Dù anh có đồng ý hay không, bây giờ mọi người đều biết rằng chúng ta là một cặp. Em khuyên anh không nên đấu tranh nữa. Rõ ràng là đôi bên cùng có lợi, trong nghề này không phải quan trọng nhất vẫn là trở nên hot hơn sao?"

Tiêu Chiến cũng khá khó hiểu, "Đây không phải là đôi bên cùng có lợi, đúng không? Nhiều nhất là anh có lợi. Em đã khá nổi tiếng rồi. Hợp đồng có ảnh hưởng gì đến em đâu? Em có thể không đạt được gì cả mà?"

Vương Nhất Bác lập tức phản bác: "Em có thể lấy được vợ!"

Tiêu Chiến: "?"

Kết quả là cả hai đã bị paparazzi, người ban đầu theo dõi Tiêu Chiến chụp lại.

Thực sự lúc đầu các tay săn ảnh cũng không định chụp cặp này, nhưng lại biết được tin tối hôm đó Tiêu Chiến sẽ đi mua sắm cùng đồng đội.

Thực tế là nếu có thể chụp được ảnh hoạt động bí mật của Tiêu Chiến, người thường xuyên được lên hotsearch trong hai tháng qua, thì đó sẽ được coi là một tin tức lớn, KPI trong sáu tháng cuối năm cũng không cần phải lo nữa.

Ảnh chụp đem về, ông chủ công ty với tư cách là một fan cốt cán của Bác Quân Nhất Tiêu, đã nghiên cứu các bức ảnh trong một thời gian dài và quyết định cuối cùng cũng được đưa ra. Người đàn ông suốt ngày bám quanh Tiêu Chiến, ăn mặc như một người nuôi ong rõ ràng chính là Vương Nhất Bác.

Vì vậy những bức ảnh này trở thành cẩu lương ngay lập tức, hai người bị đưa vào danh sách hotsearch ngay trong đêm hôm đó.

"Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến có một buổi hẹn hò trong đêm muộn ở bãi đậu xe".

Người đại diện hít một hơi thật sâu, trừng mắt nhìn Vương Nhất Bác nói: "Sắp tiếp tổ, sao lại để bị chụp ảnh? Em rốt cuộc có chuyện gì, khó nói như vậy sao?"

Vương Nhất Bác bày ra vẻ mặt vô tội mà trả lời: "Em chỉ đi mua một cái áo khoác. Lần này thực sự không trách em được. Nhưng dù sao lên hotsearch nhiều cũng không phải vấn đề nghiêm trọng. Không phải là điều gì xấu, nó càng chứng minh bọn em đã có một mối quan hệ rất tốt."

Người đại diện chỉ hận sắt rèn không ra thép: "Mấy năm nay đều thiết lập cho em hình tượng thờ ơ và lạnh nhạt lãnh khốc, giờ đây sụp đổ trong giây lát rồi! Giờ cả Weibo đều nói em si mê, mù quáng, liều lĩnh vì tình yêu, còn nói những người đang yêu có chỉ số IQ bằng 0 mới đi đâm đầu vào cột điện!"

Vương Nhất Bác tự nghĩ: Đúng vậy, mình si mê, mù quáng và liều lĩnh vì tình yêu thật mà!

.

.

Trước khi tiến tổ, hắn có một cuộc phỏng vấn.

Vương Nhất Bác đã chuẩn bị nội dung rất lâu trước khi phỏng vấn, nhưng câu hỏi hắn nhận được không có bất kỳ liên quan nào tới kịch bản và nhân vật hắn chuẩn bị thủ vai. Tất cả các câu hỏi mà tiền bối và phóng viên đưa ra đều liên quan đến Tiêu Chiến.

Lúc đầu hắn còn cảm thấy áy náy, dù sao cũng là tuyên truyền của đoàn phim, nói chuyện tình cảm cá nhân lúc này rất không thích hợp, không ngờ hắn càng nói càng hăng, mấy cái như màn hình điện thoại Tiêu Chiến để ảnh thần tài, anh không ăn được cà tím, còn nuôi con mèo tên Kiên Quả,... đều đem ra ngoài kể hết.

MC thở dài trong lòng rằng tình yêu của tuổi trẻ thật đáng ghen tị, sau đó hỏi: "Hai người hẹn hò bao lâu rồi?"

Vương Nhất Bác cười đáp: "Ba năm năm tháng."

MC sửng sốt: "Không ngờ lại lâu như vậy, hai người giấu kỹ quá."

Vương Nhất Bác nhanh nhẹn trả lời: "Đúng, đúng vậy. Tôi không nói gì vì muốn bảo vệ anh ấy, anh ấy cũng không muốn ảnh hưởng đến sự nghiệp của chúng tôi."

MC hỏi lại: "Vậy thì tại sao tháng trước lại quyết định công khai?"

Vương Nhất Bác: "Bởi vì tai nạn xe cộ vừa qua, tôi cảm thấy sinh mệnh lúc đó thật mong manh, không có gì quan trọng hơn anh ấy cả."

MC mắt đỏ hoe, hỏi: "Hôm qua, paparazzi chụp được ảnh hai người trong hầm đậu xe của trung tâm mua sắm. Có phải là đang hẹn hò không?"

Vương Nhất Bác tủm tỉm cười: "Đúng vậy, tôi sắp tiến tổ. Sẽ rất buồn khi nghĩ đến việc không gặp được anh ấy trong mấy tháng tới, nên đã gặp mặt trước, bất quá paparazzi chụp Chiến Chiến nhà chúng tôi không được đẹp mắt cho lắm. Hy vọng lần sau nhớ chú ý."

MC cười cười, suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Đã hơn ba năm, vậy công ty có biết quan hệ của hai người không?"

Vương Nhất Bác: "Biết, luôn biết, vì vậy tôi đặc biệt biết ơn công ty quản lý đã hỗ trợ, bao dung cho tôi và Chiến Chiến trong những năm qua."

MC cảm thấy nội dung cuộc phỏng vấn này rất phong phú và giàu cảm xúc, dự định sẽ đào sâu hơn ở phần cuối, nói: "Cuối cùng, ở đây đối mặt máy quay và nói điều gì đó với ông chủ của công ty cậu đi."

Vương Nhất Bác: "Ông chủ, nhớ trả tiền cho hôn lễ nha."

Đoạn video được đoàn làm phim đăng lên mạng vào ngày hôm sau.

Tiêu Chiến trợn mắt khi xem, thầm nghĩ, khả năng lừa người của hắn quá là tuyệt vời, kịch bản tình cảm có quá ít lời thoại, trí nhớ không còn nữa cũng dựng lên được kịch bản hay như thế.

Anh càng nhìn càng tức giận, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Vương Nhất Bác: [Em là đồ không biết xấu hổ. Làm việc khác thì làm không tốt, thế mà gạt người mặt lại không đổi sắc.]

Vương Nhất Bác lập tức gửi tin nhắn thoại: [Tiêu Chiến, em chỉ lừa người khác, không lừa anh.]

Về phía công ty, sau khi đọc bài phỏng vấn, ông chủ cũng tức giận, lập tức nói với trưởng phòng của bộ phận tài chính: "Về sau, các khoản thu chi tài chính do Vương Nhất Bác báo cáo về phải được xem xét nghiêm ngặt, và tất cả các chi phí cần phải được tôi thông qua!"

Người đại diện của Vương Nhất Bác cố gắng thuyết phục, "Ông chủ, không cần phải nghiêm trọng như vậy, tôi biết phải làm gì."

Ông chủ chống nạnh giận dữ mắng mỏ: "Cô thoát khỏi liên quan chắc? Đừng tưởng tôi không biết những thủ đoạn nhỏ mà cô và người đại diện của Tiêu Chiến đã làm, lại còn giao kèo cặp đôi. Tôi nghĩ là đôi bên cùng có lợi, nhưng Nhất Bác chẳng nhận được gì cả. Tôi trả một đống tiền cho hotsearch để tất cả người hâm mộ đều tìm đến Tiêu Chiến. Còn nữa, mấy ngày trước Vương Nhất Bác gọi ship ba cốc trà sữa đến công ty nói là mua tặng cho tôi, cuối cùng đến khi nhận vẫn là tôi trả tiền. Nói đến đây thật tức chết mà!"

Người đại diện suy nghĩ hồi lâu: "Ít nhất ... Tiêu Chiến là người tốt, có nhân cách tốt, không phải mấy tiểu yêu chiêu trò. Trước đây, nhiều người nổi tiếng muốn đăng lên để thổi phồng hay gì đó, nhưng lần này coi như là tìm đường lui đi. Bỏ tiền ra mua sự an tâm."

Ông chủ liếc mắt nhìn cô, im lặng một hồi suy nghĩ và nói: "Tôi có thể hiểu cô đang nói gì. Tôi chỉ xin hỏi, lần sau có thể khiến công ty của Tiêu Chiến bỏ tiền ra dập hot search không!"

Người đại diện: "......"

Cô nghĩ thầm bên họ cũng tiêu không ít tiền để dập đâu, có trách cũng trách hai người họ lên hotsearch quá thường xuyên thôi.

Vương Nhất Bác bận quay phim trong đoàn, suốt hai tháng không có động tĩnh gì, các fan khóc lóc van xin hắn online.

Trong núi sâu thật sự không có tín hiệu gì, chưa nói đến chuyện online, ngay cả việc sắp xếp công việc mới của người đại diện cũng chỉ có thể nhận được hai tuần một lần khi xuống núi.

Việc dẫn chương trình đều xin nghỉ, tiệc công ích cũng vắng mặt, sự tận tâm trong công việc đến mức ngay cả đạo diễn cũng phải khen ngợi hết lời.

Người đại diện cảm thấy đây không phải là giải pháp tốt, liền đã cử nhân viên của đội lên núi để thu thập tài liệu.

Quay phim với Vương Nhất Bác cả ngày, bên kia vừa quay vừa đọc thuộc lời thoại, nội dung thật sự rất nhàm chán.

Người quay phim không kìm lòng được và nhắc nhở: "Nhất Bác, làm khác đi, như hiện tại thì không ổn lắm."

Vương Nhất Bác vừa nhận được tin nhắn từ người đại diện khi hắn xuống núi vào buổi sáng, nói là buổi chiều sẽ có đoàn đội tới quay một số thói quen hàng ngày. Bảo hắn chú ý an tĩnh một chút, công ty hiện giờ chỉ cần hắn an ổn qua ngày thôi.

Hắn trầm mặc suy nghĩ về lời nói của đại diện suốt cả buổi, lời nhắc của cameraman kéo hắn quay về thực tại.

Vương Nhất Bác lộ ra vẻ khao khát, thận trọng hỏi: "Thật không?"

Cameraman cũng vô cùng bất lực nói: "Không biết có sao không, nhưng chắc là không có việc gì, nhưng nếu em không làm gì thì thật sự mới là không ổn, sợ những tư liệu này lấy về sẽ bị lãnh đạo mắng mỏ."

Sau khi suy nghĩ, anh nói thêm: "Dù sao, tư liệu anh cũng sẽ chỉnh sửa. Nếu thực sự không thích hợp, thì sẽ cắt bỏ."

Vương Nhất Bác ngay lập tức xuống núi vui vẻ gọi cho bạn trai hợp đồng của mình.

Cuộc gọi đầu tiên không được trả lời, cuộc gọi thứ hai rất lâu sau đó đầu dây bên kia mới bắt máy.

Dù vậy nhưng Vương Nhất Bác vẫn mềm giọng nói chuyện: "Tiêu Chiến, em ở trên núi đã phải chịu đựng quá nhiều, khi em không có việc gì cũng không thể lướt Internet. Cuối cùng em cũng xuống núi, người đại diện không cho em liên lạc với anh, nói này chỉ là hợp đồng, không cần phải coi là thật. Có hợp đồng thì sao chứ? Bây giờ, không gì có thể ngăn cản em."

Phía đối diện im lặng một lúc, sau đó từ từ phát ra một giọng nói: "Vương Nhất Bác, anh đang ghi hình chương trình, sẽ phát sóng trực tiếp."

Vương Nhất Bác: "..."

Ngay lúc đó trong lòng hắn đã âm thầm chửi thề mấy chục câu, chuyện này không quan trọng có thể phát sóng hay không, nhưng nếu lại lên hot search lần nữa, nhất định sẽ bị người đại diện và ông chủ mắng chết.

Tuy nhiên, đây không phải là ngày đầu tiên Vương Nhất Bác bước vào làng giải trí, và bộ não của hắn phản ứng nhanh, lập tức nói: "Ồ. Vậy phát sóng đi, nhân tiện, mượn chương trình nói với người đại diện của tôi, đừng lấy hợp đồng ra đe doạ tôi, mối quan hệ hơn ba năm giữa tôi và Tiêu Chiến không thể chia tay chỉ bằng hai chữ hợp đồng của chị đâu, nếu chị thực sự ngăn cản tôi yêu Chiến Chiến, cùng lắm là chấm dứt hợp đồng với chị, tôi không sợ chị!"

Ăn nói bậy bạ, hoá giải nguy cơ.

Vương Nhất Bác cúp máy và anh trai camera nhìn chằm chằm vào hắn.

Năm phút sau, người đại diện gọi, Vương Nhất Bác đã di chuyển điện thoại đến bàn cách đó 3 mét, nhưng vẫn có thể nghe thấy âm thanh decibel mạnh nhất của người đại diện.

Sau khi cúp điện thoại, hắn nhận được tin nhắn của sếp: [Nghe nói cậu muốn chấm dứt hợp đồng?]

Vương Nhất Bác vừa chân thành vừa sợ hãi đáp: [Không, không. Tất cả chỉ là sự hiểu lầm.]

Tiêu Chiến nhận được một tin nhắn từ ông chủ: [Lần này, tiền dập hotsearch để công ty của Vương Nhất Bác trả đi!]

Kết quả là, khi hai bên đang thảo luận xem ai sẽ trả tiền để rút khỏi hotsearch lần này, thì việc các công ty chủ quản đàn áp nghệ sĩ đã trở thành hiện tượng phổ biến, và mục 'Công ty của Vương Nhất Bác không đồng ý với mối quan hệ của hắn với Tiêu Chiến' đã được đưa vào danh sách thành công.

Hết chương 5.
______________________________

Link blog: https://hadu.blog/2022/05/10/bjyx-edit-toi-cung-anh-ay-khong-than-chuong-5/
________________________

VÌ 500 FOLLOWERS NÊN CHƯƠNG NÀY ĐƯỢC XUẤT BẢN!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro