Chap 13: Khác lớp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào mọi người, tôi là giáo viên trường tiểu học Phá Đào.

Gần đây tôi có một câu hỏi, chính là bạn nhỏ Bo Bo lớp chúng tôi, và bạn nhỏ Đào Đào lớp bên cạnh, mối quan hệ của hai em ấy là gì?

1

Ngày đăng ký vào lớp một, rất nhiều phụ huynh đến trường, lo cho con cái này cái kia, nhìn con trẻ bước vào phòng, còn miễng cưỡng quyến luyến nói thêm vài câu ngoài cửa sổ.

Bo Bo và Đào Đào khá đặc biệt, hai em ấy tự mình đến trường.

Một người mang cặp nhỏ màu đỏ, một người mang cặp nhỏ màu xanh, đội chiếc nón vàng giống nhau, nắm tay nhau, khí thế bước đi.

Trái tim thiếu nữ của tôi lập tức biến thành một vũng nước, ngồi xổm xuống ân cần hỏi thăm các em ấy đang tìm chỗ nào, có cần giúp đỡ không.

Bạn nhỏ mang chiếc cặp nhỏ màu xanh nhìn đỉnh đầu tôi: "Chị là giáo viên sao? Đầu chị rất ít tóc."

......hửm?

"Ây ya, không được nói như vậy." Bạn nhỏ mang chiếc cặp màu đỏ giận dữ nhìn cậu ấy, an ủi tôi: "Giáo viên, chị đừng sợ, bà hàng xóm của bọn em cũng là giáo viên, nhưng sau này tóc bà ấy đều bạc trắng hết, chúc chị tóc sớm bạc trắng!"

......hửm hửm??

2

Hai đứa không được phân vào cùng một lớp.

Ngày kia, tôi và giáo viên chủ nhiệm lớp kế bên kiên nhẫn đứng ngoài hành lang, đợi hai em ấy ôm nhau, không cách nhau dù chỉ một mét cùng nhau quay đầu, ôm nhau gào khóc.

Giáo viên chủ nhiệm lớp bên cạnh khoanh tay dựa vào tường: "Hai đứa nhỏ này tình cảm thật sự rất tốt."

Tôi gật gật đầu: "Hay là chúng ta cho bọn trẻ tan học sớm đi?"

3

Từ đó hằng ngày tôi đều cảm thấy hoang mang nhân sinh, bạn nhỏ Wan Bo rốt cuộc có phải lớp chúng tôi không?

Cậu ấy trực nhật rất hăng hái, luôn tích cực cầm chổi quét cửa lớp kế bên.

Cũng rất hăng hái giúp giáo viên giao bài tập, luôn cùng Đào Đào giao bài tập cho lớp của Đào Đào.

Ò đúng rồi, nói đến bài tập, có một lần Đào Đào quên mang bài tập, Bo Bo sợ anh ấy sẽ  bị phê bình, trực tiếp viết tên Đào Đào vô vở bài tập của mình, lẻn vào lớp bên cạnh nộp bài, kết quả là Đào Đào vẫn bị phê bình, bởi vì vở bài tập của Bo Bo trống không, không hề có một chữ viết.

Đào Đào không đổ lỗi cho Bo Bo, nhưng bạn nhỏ Bo rất buồn khi nghe kể lại, vành mắt đỏ hoe.

Bo Bo vừa làm bài tập vừa khóc hức hức: "Sao có thể hung dữ với Đào Đào chứ huhuhuhuhuhu."

4

Buổi họp phụ huynh lần thứ nhất, nhà trường rất mong bố mẹ của các bạn nhỏ sẽ đến tham dự.

Nhưng mẹ của Bo Bo đã liên lạc với tôi, cô ấy có thể một mình đến họp phụ huynh cho Bo Bo không.

Khoảnh khắc đó, tôi rất hâm mộ những đứa bé sinh ra trong gia đình không toàn vẹn nhưng lại vô cùng kiên cường lạc quan.

Mẹ của Bo Bo nói một câu: "Bởi vì bố mẹ của Đào Đào đang đi công tác, tôi định sẽ đi dự thay ạ."

......hửm?

Tôi thăm dò: "Bố mẹ đều đi công tác, vậy Đào Đào gần đây....."

"Ở trong nhà của chúng tôi." Mẹ Bo Bo giọng nói rất nhẹ nhàng, "À đúng rồi cô giáo, tôi muốn hỏi cái này một tý, chính là cái đó, nếu như muốn Bo Bo Đào Đào chuyển vào cùng một lớp, có cách nào không?"

Tôi: ?

"Nếu không được thì thôi bỏ đi....." Mẹ Bo Bo nghĩ nghĩ, bổ sung, "Vấn đề chính là, hai đứa bây giờ mỗi sáng đều trên giường ôm nhau một lúc lâu, khóc nấc lên khi nói phải đi học, ây ya, nhìn rất đáng thương......"

Ầy, thực sự rất đáng thương, dù sao thì hai đứa là bạn tốt của nhau, dù là người lớn chúng ta......

Mẹ Bo Bo lại cười: "Nhưng người lớn chúng ta vẫn khá yên tâm, bây giờ sống với nhau hôn hít như vậy, sau này vài năm nữa sống chung với nhau cũng không sợ xảy ra mâu thuẫn."

......hửm?

Sau này cái gì? cùng nhau cái gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro