Chương 12: Con nhà người ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoài với đàn anh Việt Hùng 11D1 chính thức thành đôi.

Chuyện sẽ chẳng có gì bất ngờ nếu con Hoài không tung hint với cậu trong suốt hồi 20/11, làm cậu tưởng nó có ý với cậu. Ai ngờ quay đi quay lại nó đã công khai người yêu trên facebook rồi.

Ảo thật.

Con Mai trêu rằng Hoài biết không tán được Khải nên chuyển sang anh Hùng đang tán nó từ tháng mười. Con bé nhắn trên nhóm chị em A1 rằng "Thấy cũng kiên trì, cũng có lòng, thôi thì mình cũng thử xem sao." Và thế là nó đồng ý lời tỏ tình lãng mạn ở sân bóng rổ sau trường chiều hôm qua.

"Người ta kén chọn cũng có ny rồi, mày không kén mà sao mãi chẳng tán được ai đó thế?" Khải hỏi bâng quơ, trúng ai thì trúng.

"Tại tao muốn có một mối quan hệ lâu dài, không có chuyện "thử yêu" ở đây." Đúng là quan điểm của một đứa dứt khoát và quyết đoán như nó, một là một, hai là hai, không bao giờ có vụ một phẩy năm hay mập mờ trong một mối quan hệ. Đã chơi là chơi hết mình, đã yêu là phải rõ ràng.

Mai - người hở ra là chiếm chỗ của Hải bỗng nhiên nhỏ giọng thì thầm: "Dạo này tao thấy Dương trả lời tin nhắn của tao chậm lắm mày ạ, đôi khi seen không rep nữa cơ."

Yêu vào thì top 3 lớp cũng phải suy. Khải an ủi con bạn: "Tao hỏi cho mày thì nó bảo dạo này nó đang học chơi ghita, không để ý tin nhắn lắm."

"Chắc nó học đàn để tỏ tình mày đấy!" Khang vừa đi từ căng tin về, đưa một túi đồ ăn cho Khải và đưa một cái kẹo mút cho Mai.

Hiếm khi con Mai không nhảy dựng lên cạp nó mấy cái, con bé chỉ khẽ thở dài một hơi, "Hi vọng là vậy."

Sau đó thì Khải liền hối hận khi nghĩ rằng bạn mình hôm nay hiền hơn mọi ngày.

"Ai cắt rốn cho mày mà mày ki bo thế Khang?" Nó vẫn không học được kinh nghiệm từ vụ lần trước, cái miệng dẩu lên: "Bạn bè chơi với nhau mà mày phân biệt đối xử một mười một âm bảy rõ ràng quá đấy."

"Để tao mách Đăng Dương giúp mày nhé?" Cái vẻ lạnh lùng thường ngày dần chiếm đi ý cười ban nãy, "Không cần cảm ơn đâu."

Con Mai bình tĩnh nhìn Khang, miệng nó cong lên, nhưng trong mắt chẳng có chút vui vẻ nào, "Đợi tao tán được Dương thì tao hứa sẽ tiễn mày về đất mẹ."

Khang cười ngả ngớn, đảo mắt coi thường: "Để tôi chống mắt lên xem bản lĩnh của bạn thế nào."

"Mày thấy gì chưa Khải?" Mai lay lay người thằng bạn chỉ biết ngồi ăn của mình, "Mày thấy bộ mặt thật của nó chưa? Mày phải đòi lại công lý cho tao!"

Khải gặm bánh bao trắng thờ ơ nhìn con bạn cứ mè nheo với mình, từ chối cho ý kiến.

"Bình thường mồm mép tép nhảy lắm mà."

Con Mai nghe được tiếng cười êm ái của Khang vang lên, nó muộn màng nhận ra sự thật phũ phàng: "Tao cảm thấy mình phải được bảo tồn khi dám ngồi đây tranh cãi với chúng mày."

"Muốn ngồi ở vị trí mà không ai ngồi được thì phải chịu được cái cảm giác mà không ai chịu được." Gia Huy và đám bạn trời đánh đi ngang qua cửa sổ tặng cho Mai một câu nói cực thấm.

"Oke, oke, tao lượn." Mai đau khổ đứng lên, vẻ bất cần đời ngậm kẹo mút, trả lại sự yên bình cho tổ hai.

"Cầm theo cái vỏ kẹo của mày đi." Khải nhắc nhở.

"..."

"Bạn khá đấy!"

...

Chiều thứ bảy đi lao động ở trường, lớp được phân công dọn dẹp cỏ ở tận cuối mảnh đất của trường, nghe nói sắp tới trường định xây sân bóng ở đây. Mấy lớp khác ý thức lao động chống đối nên trường đặc biệt nhờ 10A1 - xếp hạng đầu thi đua của khối đi dọn cái khu yêu ma quỷ quái thường chỉ có mấy thằng nghiện trong trường ra hút thuốc.

"Tổ một, tổ hai dọn ở phần bên kia, còn tổ ba, tổ bốn dọn ở đây."

Con trai phải cầm cuốc dọn đám cỏ mọc cao gần bằng nửa thân người, con gái dùng liềm cắt cỏ ở tầm thấp hơn, những người còn lại thì đi thu dọn cỏ cho vào bì tải.

"Má, nhìn nó đeo găng tay thôi mà sao cứ ngầu như mấy anh sát thủ trong phim Hàn xẻng." Gia Huy - kẻ ghen tị số một với vẻ ngoài của Hoàng Khang cho hay.

"Không có gì phải ghen tị, nhìn mày cũng giống mấy ông già chuyên đi tọc mạch lắm."

"Tao nghĩ mình cần xem lại tình bạn này."

Lớp trưởng vác cuốc ra đe dọa hai thằng lười biếng không làm mà trốn việc, lớn tiếng: "Nói ít làm nhiều! Mình không đẹp thì mình phải chăm."

"Làm nhanh không tao cho ăn vài nắm cỏ Mỹ giờ!" Con Mai giơ nắm cỏ nó vừa nhặt lên, rượt hai thằng "trẩu" nhất tổ đi cuốc đất.

Rời xa Mai và Gia Huy là yên bình.

Có nhiều đứa lớ ngớ làm không ra hồn nên Khải nhận việc cắt cỏ cho các tiểu thư chưa động vào cái liềm bao giờ. Con trai A1 trông như mấy thằng mọt sách mà làm việc cũng ra dáng đàn ông lắm. Ngay cả thằng công tử Hoàng Khang còn làm tốt hơi cả thằng Gia Huy - con trai của gia đình sở hữu một trang trại nhỏ.

Đứa con gái nào đi qua cũng phải ngó lại nhìn Hoàng Khang. Gân tay nó nổi lên vì dùng lực nhiều, dù là mùa đông nhưng trán nó vẫn lấm tấm mồ hôi, vài cọng tóc dính vào trán, thân hình cao ráo, vai rộng, eo thon tràn đầy sự mạnh mẽ của đàn ông được phô bày, đôi mày rậm thỉnh thoảng hơi cau lại, dáng vẻ tập trung làm việc của nó khiến ánh mắt đám con gái không nhịn được thỉnh thoảng lại liếc tới, đứa nào cũng mong được nhổ cỏ chỗ nó cuốc.

Lúc học ở lớp cũ ít trai nhiều gái nên toàn được phân công quét dọn tòa nhà hiệu bộ, chẳng có dịp để hot boy thể hiện mình.

"Biết mày không để ý nó tí nào thì nó đã chẳng "ra dẻ" thế rồi." Con Mai không biết từ bao giờ đã lẻn sang đây, ngồi bệt xuống đất nhổ cỏ.

Khải với khuôn mặt ngơ ngác quay ra nhìn Mai.

"Mày đang phủ nhận sự chăm chỉ của nó thôi." Khải liếc mắt sang nhìn Khang rồi lại tiếp tục công việc, "Việc nó chăm chỉ chẳng liên quan gì đến tao."

"Làm xong nhanh thì nghỉ sớm. Lúc nó lười biếng thì mày lại bảo ngay đấy."

Con Mai: "..."

"Sau này mày có bị nó làm "đỏ mặt" thì cũng đừng trách tao không cảnh báo trước."

Tuấn Khải: "..."

"Ơ, Ngọc Mai!" Một cậu bạn đẹp trai đang cầm theo cái chổi tre đi ngang qua thoáng bất ngờ, "Có cả Hoàng Khang nữa nè."

"Lớp tụi mày lao động cực nhỉ?"

"Thấy người ta cực thì giúp đi." Vẻ mặt của Mai nhăn nhó, nhưng khóe miệng của nó không giấu tươi cười, "Lớp mày làm xong rồi à?"

"Ừ, quét mỗi cái sân trường với lau dọn phòng hội đồng là xong." Tuấn Anh mỉm cười, lúm đồng tiền thấp thoáng bên má, nó đi đến gần chỗ Mai, lên tiếng: "Để tao ngồi đây cổ vũ mày nhổ cỏ!"

Con Mai cười khinh, "Không đi kiếm bạn Tú của mày à? Hay bị người ta phũ rồi?"

"Lớp cậu ấy đang học, với lại Tú vẫn rep tin nhắn tao cực nhanh nhé!" Khóe miệng nói nhếch lên, híp mắt nhìn Mai nói bằng giọng gợi đòn: "Không như ai kia."

Tuấn Khải ở bên cạnh đương nhiên nghe ra ẩn ý trong cái lời cà khịa kia, cậu đã cố nín cười nhưng vẫn không kìm được mà cười rúc rích, lọt vào tai con quỷ Mai biến thành âm thanh của sự phản bội.

"Khải à, cười người hôm trước hôm sau người cười."

"Tại mày đáng đời nên tao mới cười thôi." Không biết động lực nào khiến con Mai mỗi ngày đều thích kiếm chuyện với người khác, tâm nó tốt nhưng cái mỏ hỗn quá. Các bạn nữ sống hiền, sống tốt thì nó không bao giờ động chạm, còn với mấy thằng con trai thì đứa tốt cũng như xấu, nó cân tất.

Khải nhìn hai đứa bắt đầu khai chiến, cậu lặng lẽ di chuyển ra xa, tránh giẫm phải bom mìn.

"Mọi người nghỉ giải lao mười phút nhé! Thầy Hải bảo hôm nay chỉ cần dọn một nửa thôi, để dành cho lớp khác nữa."

Lớp trưởng dõng dạc hô to, trên tay còn đang bê mấy chai nước to.

"Đúng là idol của em! Anh mang nước đến cho em à?" Thằng Gia Huy giở thói đùa giỡn bất chấp giới tính, dính sát vào người lớp trưởng, không chút ngượng miệng.

Lớp trưởng ném cho nó một chai nước nó mới buông tha.

Khải ngừng tay, vội cởi găng tay, đón lấy chai nước Khánh Khoa đưa cho, uống một cách từ tốn, không giống mấy thằng nhà quê uống ướt cả áo.

"Tay mày bị xước rồi kia." Khang tinh mắt nhìn thấy.

Khải xòe hai lòng bàn tay ra, phát hiện đúng là tay phải có vài vết cứa đang đỏ lên, có chỗ còn chảy ít máu.

"Không đau nên tao cũng không để ý lắm. Giờ mày nhắc tao mới thấy đau."

Khang nắm lấy tay trái còn lành lặn, kéo cậu đi: "Rửa tay bằng xà phòng trước đi, trong túi của tao có mang thuốc mỡ."

"Được, cảm ơn mày." Khải vui vẻ để mặc nó kéo mình đi. Hot boy không những học giỏi mà còn rất chu đáo và tinh tế. Ai mà được nó quan tâm thế này không đổ cũng lạ, nó cứ nói mình không phải với ai cũng đối xử tốt, nhưng khi tụi con gái đến làm phiền thì nó vẫn trả lời hẳn hoi, lũ Gia Huy mượn vở chép bài tập nó cũng đồng ý, kể cả con Mai lúc bị tiêu chảy vì ăn bậy nó cũng mua vài món bổ dưỡng mang đi cho.

Sự tốt bụng ẩn dưới lớp vỏ lạnh lùng là thứ dễ khiến người khác rung động.

Khải nghĩ mình thật may mắn vì đã làm bạn với Hoàng Khang. Bạn bè xung quanh cậu đương nhiên đều là những người tốt, nhưng để tận tâm, cẩn thẩn, tinh tế từng chút một thì chỉ có Hoàng Khang mà thôi.

Cùng là con trai nhưng nó kĩ tính hơn cả con gái.

Nhìn quần áo của nó lúc nào cũng phẳng phiu, thơm tho, đồ dùng luôn được sắp xếp gọn gàng, lúc cuốc đất cũng rất có quy luật ...

Khiêm tốn, thật thà, đôi khi có một chút ranh mãnh, gian xảo nho nhỏ.

Nghiêm khắc với bản thân trong học tập lẫn đời sống sinh hoạt. Là một người hay để ý những chi tiết như Khải, cậu có thể quan sát được Hoàng Khang tận dụng thời gian học tập một cách hiệu quả ở trên lớp, tập trung nghe giảng thay vì vừa nghe vừa chép, biết điểm yếu của mình nên luôn cố gắng khắc phục, còn mang theo bình nước riêng với nhiều loại nước thay đổi mỗi ngày, hơn nữa, trong khi các bạn đang ngủ nướng thì nó lại dậy sớm chạy bộ.

Khải nghĩ lại thấy xấu hổ, lúc mình vừa ngủ dậy ra ngoài hiên đã thấy Hoàng Khang chạy bộ về, còn vẫy tay chào cậu.

Thì ra "con nhà người ta" trong truyền thuyết có tồn tại thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro